Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch)

Chương 67 - Đi Vào Tầng Mười

Lương Thu Thủy sắc mặt kinh ngạc , tựa hồ không nghĩ đến Sư Phi Tuyết sẽ trả lời với Dương Chân như vậy

Dương Chân giống như không nhìn thấy sắc mặt Lương Thu Thủy , nghiêm túc nói với Sư Phi Tuyết

- Thời điểm người khác khi dễ ngươi , ngươi nên đánh nàng !

Nghe nói như vậy tất cả mọi người đều ngẩn ngơ

Tên Dương Chân này thế mà xúi giục Sư Phi Tuyết đánh sư tỷ của mình ?

Lương Thu Thủy cười ha ha khinh thường nhìn Dương Chân nói

- Ngươi cảm thấy có thể thuyết phục Tuyết sư muội động thủ với ta sao ?

- Ngươi im miệng !

Dương Chân trừng mắt nói

- Ngươi nói thêm một câu nữa xem , có tin ta ném ngươi ra ngoài không ?

- Ngươi !

Lương Thu Thủy giật mình , mặc dù tức giận nhưng lại không dám nói gì thêm nữa , ai cũng biết Dương Chân sẽ thực sự ném nàng ra ngoài nếu nàng nói tiếp , ba người vừa rồi chính là vết xe đổ

Dương Chân mặc dù không trực tiếp ném người ra ngoài hủy diệt quy củ của thí luyện , thế nhưng biện pháp của hắn để ném người ra ngoài so với người khác cộng lại còn nhiều hơn

Sư Phi Tuyết một mặt khó có thể tin được nhìn Dương Chân , muốn nói gì đó lại thôi

Dương Chân quay mặt lài nghiêm túc nhìn Sư Phi Tuyết nói

- Ngươi muốn nói là ngươi đánh không lại nàng đúng không ?

Trên mặt Sư Phi Tuyết hiện lên thần sắc không tự nhiên , bị Dương Chân nhìn chằm chằm đến mức sắc mặt đỏ bừng vội vàng cúi đầu xuống

- Nhìn ta !

Dương Chân tăng thanh âm của mình lên

Sư Phi Tuyết toàn thân run một cái , từ từ ngẩng đầu lên

- Ngươi phải tin tưởng chính mình a !

Dương Chân vỗ vỗ bả vai Sư Phi Tuyết nói

- Đánh không lại thì liều mạng tu luyện đến khi nào đánh lại thì thôi nha , tại quê hương của ta có một tiểu tử bị người khác tới cửa hủy hôn , đem người một nhà của hắn khi dễ thế nhưng hắn lúc đó là đánh không lại , ngươi đoán lúc đó hắn làm gì ?

- Làm . . . làm gì ?

Sư Phi Tuyết tò mò hỏi

Liền ngay cả Lương Thu Thủy đều tò mò nhìn Dương Chân , mặc dù biết Dương Chân miệng lưỡi hơn phân nửa không có gì tốt , nhưng tò mò chính là thiên tính của con người , nàng cũng không ngoại lệ a

Đừng nói là Lương Thu Thủy , liền ngay cả một đám trưởng lão , tông chủ , thậm chí Hoa U Nguyệt đều hiếu kỳ nhìn Dương Chân , lẳng lặng chờ câu nói tiếp theo của Dương Chân

Một thiếu niên không đủ sức để xoay chuyển bất kỳ chuyện gì , bị vị hôn thê trước mặt tất cả mọi người tới nhà hủy hôn , cơ hồ là bị vứt đi tất cả tôn nghiêm cùng mặt mũi , thế nhưng là hắn thực lực quá thấp thì có thể làm thế nào ?

Nén giận ?

Loại tình huống này giống như chỉ có thể nhẫn nhịn , im lặng mà thôi

Tất cả mọi người tò mò nhìn Dương Chân tựa hồ quên đi thí luyện vậy , Trường Dương công chúa cùng Lục Tuyết Tình cũng như thế , như có điều suy nghĩ nhìn Dương Chân

Dương Chân nhìn mắt Sư Phi Tuyết nói

- Hắn chẳng làm gì cả , chỉ đứng ngay trước mặt mọi người bỏ vị hôn thê của hắn , sau đó nói một câu mà thôi

Tất cả mọi người toàn thân chấn động , trong mắt cùng nhau toát ra một cỗ dị dạng hào quang , thậm chít có không ít tu sĩ nhịn không được khen hay

- Đúng là nên làm như vậy , đây mới chính là nam tử !

- Thật sự sảng khoái , bị vị hôn thê của mình xem thường là chuyện mất mặt như thế nào , thế mà còn có thể kiên cường kẻ này xem ra sau này có thể làm việc lớn a !

- Dương công tử , thiếu niên này nói gì ?

- Đúng vậy , hắn nói cái gì ?

. . .

Tất cả mọi người càng thêm tò mò , cái thiếu niên này không giống người bình thường nhất định sẽ nói ra điều gì đó chấn kinh thế nhân , sau đó liều mạng tu luyện tìm về tôn nghiêm của mình a

Đến cùng là nói gì ?

Đám người nhao nhao suy đoán , thế nhưng làm sao có thể đoán ra được , đều tò mò chờ Dương Chân nói tiếp

Đám người chờ thật lâu những vẫn không thấy Dương Chân nói gì , thời điểm mọi người ở đây không nhịn nổi Dương Chân bỗng nhiên mở miệng

- Muốn biết thiếu niên này nói câu gì sao ?

- Muốn !

Đám người cùng nhau nói

- Không nói cho các ngươi biết !

Dương Chân đứng dậy đắc ý nói

Đám người thần sắc đọng lại , nhất thời sắc mặt đều trở thành màu gan heo

Mẹ nó , nên sớm nghĩ đến chuyện này mới đúng , lấy tính cách tiện đến mức phá thiên của Dương Chân làm sao sẽ dễ như vậy nói cho bọn họ , cái con hàng này vừa rồi một mặt nghiêm túc thuyết giáo chỉ sợ đều là giả vờ

Tất cả mọi người ở đây đều có cảm giác xương cá kẹt trong cổ họng , tức giận nhưng không dám nói gì

Nói đùa gì vậy , bọn họ ở trong này đều phải đau khổ chèo chống chỉ có mình Dương Chân có thể tự do hoạt động , nếu ai chọc giận hắn đều sẽ có kết quả không tốt a

Sư Phi Tuyết phốc một tiếng bật cười , khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên , vội vàng che miệng cúi đầu

Dương Chân nhếch miệng , đối với Lương Thu Thủy đang trợn mắt há hốc mồm nói

- Chính ngươi tự ra ngoài hay ta đưa ngươi ra ?

Lương Thu Thủy toàn thân chấn động lảo đảo đứng lên , gắt gao nhìn chằm chằm Dương Chân hung hãn nói

- Dương Chân , ngươi sẽ vì sự cuồng vọng của mình mà trả giá thật lớn !

Dương Chân cười ha ha nói

- Ngươi tự đi ra ngoài đi , hiện tại ta cho ngươi xem cái gì mới là cuồng vọng !

Lương Thu Thủy lảo đảo một cái chật vật không chịu nổi thối lui khỏi thí luyện , lúc này tựa hồ nàng mới ý thức được sự chênh lệch của nàng với Dương Chân

Từ khi Dương Chân bắt đầu đi vào , ba người có hi vọng thắng được thí luyện đều bị hắn ném ra , trong lúc nhất thời tất cả mọi người đều cổ quái nhìn Dương Chân

Dương Chân lúc này đang đi về tầng thứ mười , hắn có thể cảm giác được tầng mười so với các tầng trước áp lực nặng hơn rất nhiều

Hoa U Nguyệt nhìn Đàm Phong Liệt một chút đứng dậy nói

- Dương Chân , áp chế của tầng mười không tầm thường đâu , bây giờ ngươi đã thắng được thí luyện không nên tùy tiện đi vào

Dương Chân khoát tay áo cũng không quay đầu lại nói

- Nếu đã tới rồi cũng nên thử một chút !

Nói xong , dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người , Dương Chân một bước bước vào tầng thứ mười

Hoa U Nguyệt muốn nói lại thôi , im lặng quan sát Dương Chân

Giờ khắc này , bóng lưng của Dương Chân thế mà cũng cái người kinh tài tuyệt diễm kia mười phần giống nhau

Oanh !

Trên Thông Thiên Xử bộc phát ra nguyên khí phong bạo kinh khủng , tất cả mọi người bên trong phạm vị trận pháp đều biến sắc mặt , máu tươi phun ra trực tiếp bị trận pháp gạt ra ngoài , hoảng sợ nhìn Thông Thiên Xử đang bộc phát ra uy thế khủng khiếp

Dương Chân thân hình dừng lại , thế mà bị khí thế kinh khủng ép tới mức có chút không đứng vững

- Không tốt !

Hoa U Nguyệt biến sắc muốn xuất thủ

Khô Đầu Đà cùng trung niên nhã sĩ liếc nhau nhao nhao đứng dậy cản ở trước mặt Hoa U Nguyệt cười tủm tỉm nói

- Hoa lâu chủ đang muốn làm gì ? quy củ của thí luyện chẳng lẽ ngươi đã quên , chúng ta chỉ cần ở đây quan sát là được , sự tình của người tuổi trẻ để bọn hắn tự lựa chọn cùng tiếp nhận đi

Lúc nói chuyện , trên mặt Khô Đầu Đà lộ ra một tia suy tư

Trận pháp tầng thứ mười nếu không phải người đã mở ra thức hải , nếu dám tiến vào không cẩn thận sẽ bị thần hồn áp chế cường đại làm cho chấn thương thần thức , nhẹ thì trọng thương , nặng thì lưu lại thương tích khó có thể vãn hồi , thậm chí còn có thế mất mạng

Bây giờ trận pháp đã hoàn toàn bộc phát , nếu như Dương Chân còn ở bên trong cậy mạnh không đi ra , có thể nói hắn sẽ phải chết không nghi ngờ

Tất cả mọi người ở đây đều nghĩ sẽ xảy ra chuyện như vậy , bởi vì từ xưa đến nay thí luyện nhiều lần như vậy chưa từng có ai nếm thử tầng thứ mười

Hoa U Nguyệt thấy hai người cản đường sắc mặt trở nên âm trầm , quát lên

- Cút ngay !

Nhưng vào lúc này , trên thân Dương Chân cũng đồng dạng bộc phát ra thần hồn ba động kinh khủng , cùng nguyên khí ba động trong trận pháp ngạnh sinh đụng vào nhau

Ông !

Hai cỗ lực lượng đụng vào nhau , toàn bộ thiên địa giống như biến sắc vậy

Dương Chân cười ha ha , người bị ép đến mức cong xuống bỗng nhiên thẳng tắp

- Thống khoái !

Khô Đầu Đà cùng trung niên nhã sĩ toàn thân chấn động , khó có thể tin nhìn Dương Chân

- Điều này . . . không có khả năng !

Hai người trăm miệng một lời thốt lên , thanh âm thay đổi đến mức có chút vặn vẹo

Bình Luận (0)
Comment