Nghe xong lời nói của Hoa Cảnh Sơn , rất nhiều trưởng bối khách khanh đều âm thầm gật đầu
Đại tộc lão đã hơn năm mươi sáu mươi , cười ha hả nói
- Tiêu Kỷ là một thiếu niên trầm ổn , là một nhân tài khó có được , xứng với U Nguyệt nha đầu của Hoa gia ta , phía sau còn là thông gia đại sự của hai nước , lão phu cảm thấy hôn sự này có thể chấp nhận !
Lời này vừa ra , tất cả mọi người ở đây thần sắc khẽ động , kinh ngạc nhìn đại tộc lão
Đại tộc lão tại Hoa gia quyền cao chức trọng , có tiếng nói rất lớn , liền ngay cả hắn cũng tán thành hôn sự này thì có lẽ sẽ không có biến hóa gì xảy ra
Nhị tộc lão cười ha hả nói
- Chuyện này dù sao vẫn lấy tâm tư của U Nguyệt nha đầu làm chủ , chúng ta hãy nhờ U Nguyệt nha đầu tới sau đó hỏi ý kiến của nàng
Đám người sau khi nghe được liền nhao nhao gật đầu , Hoa gia mặc dù là một tu chân thế gia lớn , nhưng cũng không mang theo phong cách hành sự bá đạo
Thời khắc mọi người âm thầm tán thành , một cái thanh âm bén nhọn vang lên
- Chung thân đại sự , làm sao có thể tự nữ nhi quyết định , lão thân xem ra việc hôn sự này cứ như thế liền quyết định đi , cũng tốt cho U Nguyệt gia đầu đỡ phải mất thời gian
Tam tộc lão lạnh lùng nói , nhìn về Tiêu Kỷ ánh mắt có chút tán thưởng
- Tam tộc lão đây là muốn vì Nguyệt nhi khâm định ?
Một thanh âm thanh thúy trong phòng nghị sự vang lên , trong nháy mắt hấp dẫn toàn bộ ánh mắt của mọi người
Hoa U Nguyệt chậm rãi bước đến , đối với Hoa Cảnh Sơn cũng kính nói
- Phụ Thân !
- Chư vị tộc lão !
Hoa U Nguyệt hướng về bốn vị tộc lão vấn an
Hoa Cảnh Sơn nhẹ gật đầu , trầm giọng nói
- Nguyệt nhi , ngươi tạm thời đứng ở một bên , ngươi yên tâm , ý nguyện của ngươi chính là ý nguyện của Hoa gia , phụ thân sẽ không làm khó ngươi , chỉ là ngươi không ngại nghe quốc sư đại nhân cùng Tiêu Kỷ nói chuyện một chút , thế nào ?
Tam tộc lão hừ lạnh một tiếng nghiêng đầu đi , hiển nhiên lòng sinh bất mãn
Hoa U Nguyệt uyển chuyển cười một tiếng , gật đầu lui sang một bên , trên mặt từ đầu tới cuối đều mang theo nụ cười thản nhiên , đám người căn bản không nhìn ra được tâm tư gì trên mặt của nàng
Quốc sư cười ha hả khoát tay áo nói
- Chuyên hôm nay vốn là đại hỉ sự , chư vị không cần ngưng trọng như thế , các vị hãy để Tiêu Kỷ nói chuyện một chút
Đám người đem ánh mắt rơi trên người Tiêu Kỷ , ngay cả Hoa U Nguyệt cũng nhìn Tiêu Kỷ một chút , trong con ngươi hiện lên thần sắc cổ quái
Nàng từ trước đến nay chưa từng gặp qua Tiêu Kỷ , chỉ nghe nói Đại Cương Quốc quốc sư có một đệ tử thiên tư thông minh , ngay cả Đại Cương Quốc quốc vương cũng than thở không thôi , bây giờ gặp một lần quả nhiên danh bất hư truyền , tối thiểu nhất nàng từ trên mặt hắn không nhìn ra mánh khóe gì
Không biết vì cái gì , lúc này nàng lại nhớ tới Dương Chân
Dương Chân cùng Tiêu Kỷ không đồng dạng , tâm tình của Dương Chân cơ hồ đều viết trên mặt hắn , cao hứng chính là cao hứng , phẫn nộ chính là phẫn nộ , ngoại trừ thời điểm hố người thì rất khó đoán , nhưng cùng hắn ở chung nàng cảm thấy rất nhẹ nhõm
Tiêu Kỷ từ sau lưng quốc sư đi ra , đối với Hoa U Nguyệt gật đầu cười , nhưng không được đáp lại liền sững sờ
Bất quá việc này cũng không ánh hưởng lớn đến hắn , Tiêu Kỷ mỉm cười , nhìn khắp bốn phía mở miệng nói
- Tiêu Kỷ bất tài , nhận được ân sư chiếu cố , bây giờ vì muốn hoàn thành ước nguyện của ân sư mà đến đây cầu hôn U Nguyệt cô nương , gặp một lần liền kinh động như gặp thiên nhân , lòng sinh ái mộ , bây giờ chư vị tiền bối ở đây không biết có ai phản đối hôn sự này ?
Tiêu Kỷ không kiêu ngạo không tự ti nói , làm cho mọi người ở đây đều âm thầm gật đầu , Hoa Cảnh Sơn cũng rất là hài lòng , chớ đừng nói chi là Tam trưởng lão , cười ha hả đối với Tiêu Kỷ nhẹ gật đầu , lộ ra biểu lộ tán dương
Hoa U Nguyệt nhíu mày , lúc này ai lại dám nói không đồng ý ?
Tiêu Kỷ này rõ ràng lợi dụng thân phận của trưởng bối , biết rõ bọn hắn sẽ không dám phản đối , lập tức trong lòng nàng sinh ra bất mãn
Tiêu Kỷ mỉm cười cao giọng nói
- Nếu không có người phản đối , như vậy . . .
- Ai nói không có người phản đối ?
Nhưng lúc này , một thanh âm lười biếng từ cửa ra vào truyền đến , mọi người ở đây sắc mặt đại biến , bỗng nhiên nhìn về phía thanh âm phát ra
Hoa U Nguyệt thần sắc chấn động , trên mặt hiện lên vẻ vui mừng ngoài ý muốn , là người đầu tiên quay đầu nhìn lại
- Dương Chân ?
Một thanh niên ăn mặc phổ thông lại đẹp trai đến rối tinh rối mù đang chậm rãi đi vào phòng nghị sự , trên mặt mang theo thần sắc chế nhạo , giơ tay chào hỏi cùng đám người , mặc kệ biểu tình của người ta mở miệng hỏi
- Này , ngươi tốt !
Đám người khóe mắt trực nhảy , ai cùng ngươi này a , ngươi biết ta sao , chúng ta quen biết sao ?
Hoa U Nguyệt nhìn chằm chằm Dương Chân , lặng yên thu hồi ánh mắt , khóe miệng lại lộ ra một nụ cười , vẻ u sầu trên mặt đều biến mất không thấy
Dược Lão bên cạnh mở to hai mắt nhìn , không dám tin nhìn Dương Chân
- Dương Chân ? hắn là Dương Chân đã giết Vân Giới ?
- Có thể dưới mười Kim Đan Kỳ trắng trợn cướp đi giới bảo , kẻ này . . . A , hắn không phải chỉ là Trúc Cơ Kỳ sao , làm sao biến thành Tiểu Thừa Kỳ cửu trọng rồi ?
- Dương Chân không phải đã chết ở Cửu Giới Linh Lung Tháp sao , làm sao xuất hiện ở đây ?
. . .
Đám người nghị luận ầm ĩ , khiếp sợ nhìn Dương Chân , không biết vì sao hắn lại đột nhiên xuất hiện ở đây , hơn nữa còn mở lời phản đối hôn sự
Hoa Cảnh Sơn chau mày , nhìn chằm chằm Dương Chân trầm mặc không nói , sau đó đem ánh mặt chuyển về phía Hoa U Nguyệt , thấy nàng đang cười thật vui vẻ lập tức sững sờ
Hắn đã nghe qua quan hệ của Dương Chân cùng Hoa U Nguyệt , cũng biết Hoa U Nguyệt rất coi trọng Dương Chân , thế nhưng không biết vì sao khi Dương Chân xuất hiện nàng lại cười vui vẻ như vậy ?
Sau một hồi ồn ào , phòng nghị sự Hoa gia lập tức lâm vào trong yên tĩnh ngay cả kim rơi cũng có thể nghe được
- Ngươi chính là Dương Chân ?
Tiêu Kỷ ánh mắt lóe lên một tia khinh miệt , lẳng lặng nhìn Dương Chân hỏi , mặc dù ngữ khí không hung hăng vênh váo , nhưng lại có tư thái cao cao tại thượng
Tam trưởng lão cười nhạo một tiếng nhìn Dương Chân , dưới cái nhìn của nàng , Dương Chân chỉ là một đệ tử của tiểu môn phái có chút vận khí , làm sao xứng tranh cùng Tiêu Kỷ ?
Trên thật tế tất cả mọi người ở đây ai cũng không xem trọng Dương Chân , ngay cả Hoa U Nguyệt cũng vậy , không phải nàng xem thường xuất thân cùng thực lực cửa hắn , chỉ là Dương Chân cùng Tiêu Kỷ chênh lệch thật sự quá lớn , nếu như cho Dương Chân một ít thời gian , còn có thể tranh cao thấp với Tiêu Kỷ , nhưng bây giờ thì không được a
Dương Chân dưới ánh mắt của mọi người bệ vệ đi vào trong phòng nghị sự , liếc xéo lấy Tiêu Kỷ , vẻ mặt nghiêm túc nói
- Không sai , ta chính là Dương Chân , ngươi chính là Tiêu Kỷ a ? ( D/g : chữ tiêu ở đây cũng giống như Tiêu Kỷ , nhưng mà dưới giọng điệu của Dương Chân thì chữ Tiêu là có nghĩa đau bụng , tiêu chảy :)) )
Nghe Dương Chân nói như thế , phòng nghị sự đột nhiên truyền đến mấy đạo thanh âm phốc xuy ( ngậm miệng cười ) , nhịn đều nhịn không được
Hoa U Nguyệt ngọc dung đỏ bừng , hung hắn trợn mắt nhìn Dương Chân , lại nhịn không được nghiêng đầu đi , bả vai không ngừng run rẩy , hiển nhiên cũng đang nhịn đến mức khó chịu
Dương Chân này miệng cũng quá độc , bất quá cũng trách không được , ai bảo lại lấy cái tên Tiêu Kỷ
Tiêu Kỷ sắc mặt tái xanh , hừ lạnh một tiếng nói
- Miệng lưỡi bén nhọn !
Dương Chân bĩu môi một cái
- Ra vẻ đạo mạo !
- Ngươi . . . Ngươi mới cố làm ra vẻ !