Võ Động Thiên Hà

Chương 333


Song Lang Trưởng Lão cũng lui lại mấy bước, một trước một sau.

Kim Lang trưởng lão chỉ thấy trên thủ sáo của chính mình một lần nữa xuất hiện vết tích bị chém rách, lúc này sắc mặt âm trầm giống như quỷ dữ chạy thoát từ địa ngục.

Tuy rằng trong lòng hắn rất kinh hãi thực lực tiểu tử này, nhất là ý chí thần hồn cường đại khiến huynh đệ bọn họ nghĩ mà kinh hãi, phản chấn tạo thành uy hiếp trí mạng đối với bọn họ, thế nhưng nhìn thấy thủ sáo trên tay chính mình bị chém rách, lúc này không kìm nổi tức giận bốc lên ngùn ngụt.

- Tiểu tử, lão phu vốn định chơi đùa với ngươi một lúc nữa, đả kích khí thế của ngươi, lại không nghĩ rằng, ngươi dám chém rách Thôn Thiên Thủ Sáo của lão phu, xem ra cũng chỉ có thể tiễn ngươi tới âm phủ, cắt đầu đi về phục mệnh…

Ngay tại thanh âm trầm hậu phát ra, tựa hồ như âm phong thổi bừng lên lửa cháy tâm thần con người. Tuyết đọng và khô mộc xung quanh, dưới khí thế và kình lực cường đại do Song Lang Trưởng Lão phát ra, tất cả đều bị thổi tung bốn phương tám hướng, rồi lan tràn các nơi, thổi quần áo Vân Thiên Hà bay phấp phới.

Khi Song Lang Trưởng Lão mạnh mẽ xác nhập thần hồn ý chí cùng một chỗ, Vân Thiên Hà cảm giác, trong không khí tựa hồ có một cỗ áp lực cực mạnh đang đè ép hắn, để hắn có cảm giác hít thở không thông. Bạn đang đọc truyện tại TruyenGG - http://truyenggg.com

Tuyết bay và vụn gỗ tán loạn khắp bầu trời rơi xuống là lúc Song Lang Trưởng Lão cùng nhau động.

Bọn họ giống như một con nhện bốn chân, một trước một sau, một trên một dưới, tại thời điểm xông lên, không để Vân Thiên Hà phát hiện ra bất cứ cơ hội kẽ hở nào, một người tấn công thượng bàn Vân Thiên Hà, còn một người thì tấn công hạ bàn, hơn nữa lúc bọn họ bạo phát vọng lại thực lực cường đại, Vân Thiên Hà lộ vẻ rất bị động, chỉ có thể cẩn thận ứng chiến.

Mà kiếm ảnh Vân Tru, lúc này thời điểm vũ động trong tay hắn, mang theo mấy đạo quang ảnh chói mắt, kiếm ảnh phá không, phát sinh vô số tiếng rung động bén nhọn, phảng phất như một kiếm này thực sự có thể xé trời.

Đương đương…

Kiếm ảnh mang theo thần hồn ý chí cường đại, chém vào bao tay Song Lang Trưởng Lão, liên tiếp phát ra mấy tia hỏa hoa, nhưng tại lúc Song Long Trưởng Lão ứng phó với kiếm ảnh, lại phát sinh biến hóa vi diệu. Tại tình thế Kim Lang trưởng lão dùng bao tay chống lại thế tiến công của Vân Thiên Hà, Ngân Lang trưởng lão mười phần ăn ý quả đoán xuất kích, một quyền đánh thẳng vào thân kiếm Vân Tru.

Đương…

Kiếm thế của Vân Thiên Hà bị hóa giải, khi Ngân Lang trưởng lão bắt đúng thời cơ công kích vào thân kiếm, Vân Thiên Hà cảm giác lúc này bị phản chấn mạnh mẽ, Vân Tru trong tay thiếu chút nữa xảy ra phản phệ, làm hắn vô cùng cả kinh, Vân Tru trong tay bị buông lỏng.

- Hắc hắc, mang đến đây đi, ngươi dùng thần binh như vậy quả thực phí phạm thiên vật!

Thời điểm Vân Tru thiếu chút nữa rời tay, Kim Lang trưởng lão cũng không hề bỏ qua cơ hội này, mang theo thủ sáo không sợ hãi phong mang Vân Tru, tựa như kìm sắt, chính xác không gì sánh được nắm chắc thân kiếm Vân Tru.

Giật mạnh vài cái, cư nhiên không thể thoát ra được, Vân Tru cứ như vậy bị Kim Lang trưởng lão cướp giật.

Vân Thiên Hà mất Vân Tru, trong lòng cũng không hoảng loạn, ngược lại càng thêm lãnh tĩnh, lúc này Song Lang Trưởng Lão liên hợp thực lực quá mức cường đại, nhưng nếu có cơ hội đánh thương một người, như vậy lúc thực lực của bọn họ phân tán liền có cơ hội chiến thắng.

Lúc Kim Lang Trưởng Lão đoạt được Vân Tru, trong lòng hắn không thể kìm chế được mừng rỡ như điên, hắn nắm lấy thân kiếm, hơi chuyển tay một chút, thân kiếm xoay ngược lại, tay kia liền bắt được chuôi kiếm, cười dài nói:

- Tiểu tử, không có thanh kiếm này, nhìn ngươi còn…

Chỉ là nói đến đây, sắc mặt Kim Lang Trưởng Lão đại biến, hắn phát giác được trong thanh kiếm này tựa hồ có một cỗ ý chí cực kỳ cường đại, tại thời điểm hắn nắm lấy chuôi kiếm, tựa hồ thanh kiếm coi hắn như con kiến hôi, thông qua chuôi kiếm nhanh chóng tập kích thẳng vào tâm thần hắn.

Ý chí Võ Tôn!

Trên khuôn mặt tái nhợt của Kim Lang trưởng lão, lúc này đã chuyển thành thần tình sợ hãi, thế nhưng Vân Thiên Hà cách đó không xa rốt cuộc bắt được cơ hội, tại thời điểm Kim Lang trưởng lão bị ý chí Thương Nguyệt trong thân kiếm tập kích thẳng vào tâm thần, thân thể trong thời gian cực ngắn bị cứng đờ, Vân Thiên Hà cấp tốc ngưng kết khôn ấn.

- Đại ca cẩn thận!

Ngân Lang trưởng lão chuẩn bị tiếp tục công kích, nhưng đột nhiên phát hiện tiết tấu phối hợp nhiều năm giữa hai huynh đệ có sai lệnh, quay đầu nhìn sắc mặt Kim Lang trưởng lão sau khi cầm thanh kiếm trở nên cực kỳ khó coi, liền biết thanh kiếm có cổ quái, cấp tốc hét lớn nhắc nhở.

Nhưng mà tại thời điểm hắn lớn tiếng hô lên, Vân Thiên Hà dùng tốc độ âm thanh ngưng kết thành năm đạo khôn ấn vô cùng thành thục, hắn cũng không chờ sáu đạo khôn ấn ngưng kết thành công, tại lúc một cỗ khôn hàn chi tứ cường liệt cấp tốc vận chuyển xung quanh thân thể, kéo theo một cỗ lực lượng cuồng bạo không gì sánh được bắt đầu khởi động, cũng không công kích Kim Lang trưởng lão cướp mất Vân Tru, mà nhằm vào mục tiêu Ngân Lang trưởng lão, điên cuồng phun ra.

Ngân Lang trưởng lão thấy đại ca không theo kịp tiết tấu, lại thấy Vân Thiên Hà cư nhiên đánh lén hắn, lúc này biến sắc, vận chuyển một cỗ lực lượng cực mạnh, mạnh mẽ đón đỡ cỗ lực lượng cuồng bạo phun trào ập tới.

Ầm ầm…

Lúc này trên mảnh đất phủ đầy đầy tuyết trắng, tựa hồ vang lên tiếng sấm sét rung động đất trời.

Chính giữa Vân Thiên Hà và Ngân Lang trưởng lão, lúc này hoa tuyết rải rác trong không gian bị một cỗ song xung kích cường liệt chấn động, tựa hồ hình thành một cỗ mây tuyết hình nấm, mặt đất kịch liệt run run.

Sóng xung kích kịch liệt không gì sánh được, giống như đạn pháp bạo nổ, sản kinh ra một cỗ lực lượng hủy diệt mãnh liệt, ngay tại trung tâm giữa hai người điên cuồng lan tràn ra xung quanh.

Ngân Lang trưởng lão cảm giác bị một cỗ hàn khí rất mạnh xâm nhập vào cơ thể, thân thể xuất hiện hiện tượng cứng ngắc, nhưng dưới sóng xung kích kịch liệt tràn ra từ trung tâm va chạm, hắn giống như con thuyền nhỏ lênh đênh giữa cơn bão tố ngập tời, thân thể bạo lui hơn mười trượng, rốt cuộc không thể chống đỡ được sóng chấn động liên tiếp trùng kích, nửa quỳ trên mặt đất.

Oa!

Nhịn không được cảm giác yết hầu ngứa ngáy, Ngân Lang trưởng lão phun ra một ngụm máu tươi, cảm giác máu tươi trong cơ thể chạy loạn.

Bất quá khi hắn ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy Vân Thiên Hà cũng bạo lui mấy trượng, máu tươi chảy thành dòng, sắc mặt tái nhợt, tựa hồ so với hắn cũng không tốt đẹp hơn bao nhiêu.

Nở nụ cười nhàn nhạt, Ngân Lang trưởng lão muốn đứng dậy chuẩn bị giết người chặt đầu, nhưng mới có chút động tác, hắn đột phát hiện thân thể chính mình cứng ngắc, sắc mặt nhất thời biến đổi, khí thế máu huyết bốc lên trong cơ thể tựa hồ đã tìm được chỗ phát tiết, lại một lần nữa dâng trào ra ngoài, hắn lần thứ hai há miệng phun máu tươi.

Lúc này Kim Lang trưởng lão sử dụng hết tất cả ý chí, rốt cuộc đã có thể ném thanh ma kiếm cư nhiên có lực lượng thôn phệ linh phách của hắn xuống đất.

Nhưng khi hắn vừa mới ném xuống, liền phát hiện ra có một cỗ lực lượng cường đại trùng kích áp bách tới, thân thể hắn lập tức bị đẩy lui vài bước, vận chuyển kình khí cường đại trong cơ thể, trùng hòa cỗ lực lượng trùng kích kia, tuy rằng tâm huyết bốc lên, nhịn không được phun máu tươi, nhưng cũng không lo ngại.

- Đệ đệ, ta đến báo thù cho đệ!

Khi hắn quay đầu nhìn, thấy Ngân Lang trưởng lão điên cuồng phun ra máu, hiển nhiên đã bị nội thương rất nặng, lúc này hét lớn một tiếng, phóng xuất lực lượng cường bạo không gì sánh được, công kích thẳng về phía Vân Thiên Hà.

Lúc này khí huyết trong cơ thể Vân Thiên Hà cũng chạy loạn, cảm giác nội tạng như bị xé rách, bất quá cũng may còn có lực chiến đấu, so với Ngân Lang trưởng lão coi như bị thương nhẹ hơn một chút.

Nhưng thoáng bình ổn khí huyết, chỉ thấy Kim Lang trưởng lão mang theo thế phải giết công kích đến, Vân Thiên Hà mạnh mẽ hít sâu một hơi, tinh khiếu trong cơ thể lúc này đã sáng đến cực hạn, hắn vận chuyển tinh linh chi khí trải rộng khắp thân thể, vốn định tiếp tục đối kháng công kích của Kim Lang trưởng lão, nhưng lập tức nhìn thấy Ngân Lang trưởng lão chậm rãi bước tới, tuy rằng không thể sánh được tiết tấu cực nhanh của Kim Lang trưởng lão, thế nhưng cũng là uy hiếp trí mạng.

Trong nháy mắt, trong lòng Vân Thiên Hà thay đổi chiến lược, vận chuyển tinh linh chi khí điên cuồng đẩy vào Khôn Nguyệt Bích, Khôn Nguyệt Bích tại lúc hấp thu rất nhiều khôn linh chi tức, nhất thời trong cơ thể Vân Thiên Hà phát ra một cỗ ngân mang chói mắt không gì sánh được, xuyên thấu qua thân thể hắn chiếu ra ngoài.

Tại sát na bức tường năng lượng hình thành, Vân Thiên Hà còn chưa dự định thả ra năng lượng phòng ngự của Khôn Nguyệt Bích, mà tại thời điểm Ngân Lang trưởng lão hùng hổ nhảy tới, chân đập Phương Thốn Bộ, mạnh mẽ đẩy thân thể chính mình sang bên sườn Kim Lang trưởng lão, suýt chút nữa vì thương thế trong cơ thể lại phun máu tươi.

Mà trong mắt Kim Lang trưởng lão lộ vẻ điên cuồng, hắn phát hiện Vân Thiên Hà bị thương, đối với hắn mà nói, đã là cường nỗ chi mạt, khóe miệng không khỏi nhếch lên nở nụ cười dữ tợn, vận dụng Thôn Thiên Thủ Sáo tung ra một kích chí cường:

- Đi tìm chết đi!

Nhưng mà tại thời điểm hắn đánh ra, sắc mặt Kim Lang trưởng lão đại biến:

- Không tốt, chuyện gì xảy ra?

Tại thời điểm câu nói đó phát ra, hắn phát hiện một kích chí cường của chính mình tựa hồ đánh vào một vách tường trong suốt cổ quái, điều này ngược lại cũng được, thế nhưng làm hắn kinh hãi chính là, bức tường trong suốt kia đột nhiên bắn ngược lại về phía hắn một cỗ lực lượng cường đị, tại thời gian cực ngắn hắn đánh vào vách tường dừng lại, lực lượng phẩn chấn cực mạnh đẩy văng hắn ra ngoài, nặng nề đụng gẫy vài cây đại thụ, khí huyết bốc lên, máu tươi chảy ra.

Ngay tại lúc Kim Lang trưởng lão bị phản chấn bắn ngược lại, nằm úp sấp trên mặt đất, hắn chỉ thấy Vân Thiên Hà sau một kích kia cũng bị chấn đến phun máu tươi, thân hình bạo lui.

- Nguy rồi, đệ đệ, cẩn…

Chỉ là phương hướng thối lui dĩ nhiên chính là phía Ngân Lang, hắn tựa hồ thấy được khóe miệng tràn tơ máu của Vân Thiên Hà lộ ra nụ cười nhạt, sắc mặt Kim Lang trưởng lão đại biến, ra sức nhắc nhở.

Thế nhưng một kích chí cường của hắn đánh vào Vân Thiên Hà, tạo thành tốc độ bạo lui quá nhanh, lúc hắn còn chưa nói xong, Vân Thiên Hà đã mượn lực lượng đẩy mạnh kia, cũng bất chấp thương thế của chính mình, bạo lui về phía Ngân Lang trưởng lão, phân thần khẽ động, thừa dịp sát na tinh linh chi khí dày đặc trong cơ thể, vươn một ngón tay về phía Ngân Lang trưởng lão.

Ngân Lang trưởng lão thấy một kích chí cường của đại ca phát động, chỉ biết tiểu tử kia chết chắc rồi, vì vậy rất trấn tĩnh vận công chữa thương, thế nhưng khi hắn phát hiện tình huống quỷ dị đại ca phát ra công kích lại bị đánh văng ngược lại, lúc này tâm thần khẩn trương, lập tức đứng dậy mặc kệ xúc động thương thế trong cơ thể, không khỏi tiếp tục phun máu tươi.

Nhưng mà ngay khi hắn phun máu, một chuyện càng muốn phun máu hơn theo đó xảy ra, hắn thấy tiểu tử bị chấn thương bạo lui phóng về phía chính mình, cư nhiên giơ lên một ngón tay.

"Lẽ nào tiểu tử này tỏ ra trâu bò?"

Nhưng ngay tại lúc tâm thần hắn vì ngón tay giơ lên này sinh ra một tia phân thần, hắn hoảng sợ phát hiện ra, chính mình bị một cỗ khí tức cực độ băng hàn tập trung, cỗ khí tức này giống như bóng ma tử vong, chờ khi hắn nghe được tiếng đại ca nhắc nhở, bóng ma tử thân kia đã hoàn toàn thôn phệ hắn, để ý thức và tư duy của hắn nhất thời đông cứng lại.

Bất chấp thân thể lúc này cũng triệt để cứng đờ, hắn quay đầu, hai con mắt đã đỏ đậm, nhìn một lần cuối cùng Kim Lang trưởng lão rơi vào điên cuồng, rồi triệt để mất đi tri giác, tại sát na khi hắn ngã xuống đất, hắn biết chính mình đã bị giết chết.

Vân Thiên Hà liều mạng thương thế chính mình sẽ nặng thêm, dùng tới Thương Hồn Chỉ, trước tiên giết chết Ngân Lang trưởng lão!

Thương thế nặng thêm, Vân Thiên Hà khẽ động, khí nguyên liền phản ngược phụt lên, nếu như hắn không có thời gian dẹp loạn không khôi phục thương thế mà nói, sẽ không thể nào tiếp tục tiến hành phòng ngự phản kích có hiệu quả, lúc này tình huống mười phần không ổn!

Mà Kim Lang trưởng lão điên cuồng rồi, giống như ác ma xông lên.
Bình Luận (0)
Comment