Trời đông giá rét qua đi, xuân về hoa nở, năm tháng trôi đi không biết nóng lạnh, đảo mắt mùa hẽ đã chớm..Vào lúc nửa đêm, trời xanh không mây ,ngàn sao lóng lánh.
Nhưng trong gian phỏng nhỏ vẫn không có bất kỳ biến hóa nào, duy nhất chỉ có toàn bộ dấy dầu gắn trên cửa đã bị lột đi để ban đêm có đủ quang năng từ ánh sao chiếu vào.
Dưới ánh sao, Vân Thiên Hà khoanh chân ngồi tĩnh tọa, lẳng lặng quan tưởng, làm theo những gì có trong "Vô Lượng Tinh Kinh ". trong đó có nhắc tới một số điểm chú ý như hô hấp đều đặn, tâm tình phẳng lặng, dưới trời sao tu luyện cảm nhận thần lực từ muôn ngàn vì sao xa xăm tiến vào trong thân thể của mình.
Hiện giờ Vân Thiên Hà đang tu công pháp "Tinh Thần Quyết " trong "Vô Lượng Tinh Kinh ".
Tu luyện "Tinh Thần Quyết "điều kiện đầu tiên đó chính là phải có đại lượng "huyết tinh chi khí " không ngưng lưu chuyển, bởi Vân Thiên Hà lúc đầu lợi dụng "thai tinh chi khí " dẫn dắt tạo thành một vùng nước xoáy, đây cũng chính là cội nguồn cộng hưởng dẫn dắt "huyết tinh chi khí "toàn thân cùng công hưởng bắt đầu chuyển hóa máu huyết trong cơ thể trở nên ngày càng tinh khiết, hay còn gọi là "huyết tinh ".
Hơn sáu tháng trời không ngừng khổ tu, tích lũy bổ sung, Vân Thiên Hà đã tạo ra đai lượng "huyết tinh chi khí ", bắt đầu tu luyện "Tinh Thần Quyết ", lợi dung chu thiên tinh thần, thông qua quá trình hấp nạp kinh mạch toàn thân, sau đó tiến vào bụng dưới, dung hợp giữa "thai tinh chi khí" và "huyết tinh chi khí " tạo ra một loại nguyên thủy nhất đó là "tinh khí ".
Tu luyện "Tinh thần quyết " đó chính là thông qua tinh tần bổ sung tẩm bộ nuôi dưỡng cho "tinh khí " trong cơ thể. Giai đoạn này hoàn toàn không giống với việc nuôi dượng tạo ra "huyết tinh chi khí" thông qua việc thanh lọc máu huyết bỏ đi một phần máu thải, khiến cho toàn thân mệt mỏi, mê muội buồn ngủ, đói bụng, bởi vì đó ăn của hắn không đủ dinh dưỡng nên hắn chỉ có thể tu luyện một thời gian ngắn.
Lúc này trong đan điền hắn đã tồn tại đại lượng "tinh khí" nhưng cũng chỉ đem so sánh được vơi cái ao nhỏ, cuối cùng cũng sẽ có một ngày nước trong hồ này thoát đi mà khô cạn, bởi vậy hắn phải làm cho cái ao nhỏ này không ngừng lớn lên, phải tạo ra thật nhiều các dòng, các khe thông qua kinh mạch toàn thân, không ngừng chảy xuôi, quá trinh tuần hoàn này dần dần biến ao nhỏ thành hồ nhỏ, hồ nhỏ thành hồ lớn, cuối cùng có một ngày sẽ trở thành đại dương bao la.
Cho nên giai đoạn thư ba của quá trình tu luyện là một bước rất quan trọng, đó chính là tạo một con đường thẳng vận hành hoàn mỹ ,vận hành một đường quá quan trảm tướng, không ngừng đả thông kinh mạch huyệt đạo, cuối cùng sẽ khiến cho tất cả kinh mạch phối hợp với nhau vận hành chu thiên lộ tuyến, dùng nó để tự thân đề cao "công lực", cứ như vậy mới đạt tới đỉnh cao của công pháp "Tinh thần quyết ".
Quá trình này quan trọng nhất đó là lộ tuyến vận hanh kinh mạch, để làm được điều này Vân Thiên Hà phải nhớ tới đồ hình trong họa trục mà gia gia hắn cho ở kiếp trước, trên họa trục có hai họa đồ, một bức mô tả kinh mạch và huyệt đạo trên cơ thể người, còn một bức chính là tinh vị đồ án (ví trí của cac ngôi sao). hai bức đồ hình này được hắn khắc sâu trong linh hồn, Hôm nay hắn tu luyện "Tinh thần quyết, điều khiên dẫn dắt "tinh khí " đi theo đường thẳng chính là dựa theo tinh vị đồ án... đánh dấu những đường thẳng
Quá trình này khiến cho thần lực giống như từng sợi tơ mỏng manh của các ngôi sao xa xăm không ngưng tiến vào trong cơ thể Vân Thiên Hà rồi tích tụ lại trong đan điền, nửa năm qua hắn không ngừng bồi dương và dung nhập tạo ra đại lượng "tinh khí ", khiến cho cai xoáy nước nhỏ hẹp đã lớn lên vài phần.
Hôm nay "tinh khí "chứa trong đan điền Vân Thiên Hà chỉ cần hơi vận khí một chút là có thể cảm nhận được, nó giống như một đám sương mù đang ngưng kết thành giọt, khiến cho phạm vì tư đan điền xuống bụng dưới luôn luôn có cảm giác mát mẻ sảng khoái.
Cảm thụ luồng tinh khí mát mẻ này, đồng thời trong đầu hắn cung hiện lên một bộ đồ án kinh mạch cùng huyệt đạo trong cơ thể và một bộ tinh vị đồ đường thẳng tương ứng, Vân Thiên Hà thông qua tinh vị đồ đường thẳng kia dẫn dắt tinh khí từ đan điền chạy dọc theo lộ tuyến đó, chậm rãi tiến vào trong kinh mạch xong phá kinh mạch cùng huyệt đạo.
Một lộ tuyến theo đường thẳng được vận hành, sẽ đem đên cảm giác đau đớn như xé da cắt thịt lặp đi lặp lại, quá trình này thật giống như một câu ngụ ngôn, trên đời này vốn không có đường, đi nhiều sẽ thành đường.
Để có thể tạo nên một con đường lớn thường đi kèm với rât nhiều khó khăn vất vả, con đường tu luyện cũng không ngoại lệ, nhất là con đường tu luyện mà Vân Thiên Hà đang đi, mỗi một lần vận hành lộ tuyến tinh đồ chạy trong kinh mạch luôn luôn gặp phải những trở ngại rất lớn, muốn xông phá được những trở ngại đó cần phải kiên trì nỗ lực, chịu đựng sự đau đớn đến tận xương tủy.
Đau đớn, chịu đựng đến cực hạn, kiên trì tới cực hạn, rồi cảm thấy chết lặng khi cơn đau vượt qua cực hạn cho phép, ý thức dần dần mơ hồ, nhưng không thể dừng lại, phải tiếp tục chịu đựng, tiếp tục kiên trì..
Ước chừng qua ba canh giờ sau... Đọc Truyện Online Tại TruyenGG
Vân Thiên Hà dẫn dắt tinh khí theo một lộ tuyến của tinh đồ khai mở lộ tuyến trong kinh mạch, thoạt nhìn con đường mà hắn đi chỉ là nhưng khe cực kì nhỏ bé, không chút nào khả thi, nhưng cố gắng đến cùng, gian khổ đến cùng, hắn mới có thể tiếp tục đi.
Đau đớn giầy vò một hồi, lúc này "tinh khí" trong đan điền đã có dấu hiệu không thể cung cấp đủ, bởi trở ngại trươc mắt hoàn toàn bất đồng, nó giống như một bức tường không chút khe rãnh nào, trường hợp này trong "Vô lượng tinh kinh " có nhắc tới, những nơi như thế gọi là huyệt đạo ,mà trong chú giải của tinh vị đồ nơi đó được gọi là "Đệ nhất tinh vực "một trong rất nhiều tinh vực cần phải khai mở, trong mỗi tinh vực đều có rất nhiều sao, nhưng có một điểm yếu duy nhất cần phải thắp sáng đó được gọi là "tinh"
Yếu điểm "tinh "muốn phát sáng, cần phải có rất nhiều tinh khí, mà hơn nửa năm nay Vân Thiên Hà đã tích lũy được đại lưỡng "tinh khí" hoàn toàn có thể đủ dùng để xông phá huyệt đạo này, cho nên hắn không chút do dự, thu liễm tâm thần, dẫn dắt toàn bộ tinh khí trong đan điền dọc theo con đường mới khai mở kia, công phá huyệt đạo.
-"Ầm...."
Lần đâu tiên khai mở huyệt đạo, Vân Thiên Hà cảm thấy một trận mê muội, khi đại lượng tinh khí đánh sâu vào huyệt đạo ,khiến cho huyết khí chung quanh sôi sục, đông thời cơn đau xuyên thấu cốt tủy cũng nổi lên, luồng tinh khí không ngưng xông phá, không ngừng tiêu hao, nhưng huyệt đạo giống như bức tường thành chắc chắn, chỉ mất đi một góc.
Lần đâu xông phá huyệt đạo, tốc độ tiêu hao tinh khí rất khủng bố, Vân Thiên Hà không muốn thất bại, không muốn công sức nửa năm qua hóa thành mây khói, lúc này hai mắt của hắn đỏ bừng, cắn chặt răng, điên cuồng ngưng tụ tinh khí, liệu mạng điều động tinh khí nhằm phía huyệt đạo xông tới.
Lúc này Vân Thiên Hà vô tình tiến vào một cảnh giới kì diệu "Vô tương tri phản "*, thân thể của hắn đột nhiên mơ hồ phát ra quang mang, thân lực từ những ngôi sao như bị lôi kéo, điên cuồng tràn vào trong thân thể của hắn, không ngưng cung cấp bổ dưỡng cho dòng nước xoáy ở bung dưới, đại lượng tinh khí được tạo ra, luồng tinh khí này giống như đại quân tràn đến hướng đan điền tụ tập rồi hướng tới tường thành công phá.
"Ầm......"
Điều này xảy khiến thân thể Vân Thiên Hà không ngừng chấn động, đại lượng tinh khí sau khi gia nhập điên cuồng công phá cuối cùng đại môn cũng mở, lượng tinh khí còn dư lại tiếp tục xâm lấn mọi nơi trong huyệt đạo, rất nhanh chóng đốt sáng lên "đệ nhất tinh", đại lượng tinh khí lại một lần nữa tiêu hao, nhưng đại quân thế vẫn như chẻ tre, tiếp tục một đường xông tới, huyệt đạo thứ hai, huyệt đạo thứ ba...
Một đường tiến thẳng, Vân Thiên Hà muốn tiếp tục mở đường về phía trước, muốn đánh sâu vào huyệt đạo tiếp theo thắp sáng lên "đệ thập tinh", nhưng thật sự đáng tiếc lượng tinh khí còn lại không còn đủ để tiến hành xông phá, nên đành phải đình chỉ, củng cố lại lộ tuyến từ đan điền tới "đệ cửu tinh". gia cố tu bổ lại kinh mạch giữa các "điểm tinh".
Thời gian trôi qua tưởng chừng như rất dài nhưng thực tế chỉ là một thời gian ngắn, lộ tuyến tinh đồ trong cơ thể Vân Thiên Hà có chút ngắn ngủi, nhưng đã ổn định vận chuyển, sau khi cảm nhận không còn bất kì cản trở nào, hắn rốt cuộc cũng mở mắt. Nhưng một khắc trươc khi hắn mở mắt, trong đôi mắt hiện lên một đồ án mang theo một chút ánh sáng chân thực.
Sau Vân Thiên Hà thu công, trời cũng đã gần sáng, mặc dù hắn tu luyện cả đêm, nhưng bây giờ Vân Thiên Hà rõ ràng đã cảm nhận được chỗ tốt sau khi đả thông được chín huyệt đạo, đó chính là trạng thai tinh thần cao hơn trươc kia một bước, cả người tràn đầy lực lượng, khả năng thính giác và thị giác đều đươc gia tăng.
Xuống khỏi giường, trong không gian của căn phòng giam nhỏ hẹp ,hắn bắt đâu vận động, hắn nhớ tới những công phu đã học được ở kiếp trước, nửa năm qua hắn chỉ ở trong này căn bản không thể tiếp xúc được với phương pháp tu luyện võ học ở thế giới này, mọi ngày hắn đều luyện tập nhưng tinh hoa của võ học kiếp trước mà hắn đã tổng kết ra.
Tục ngữ nói nội luyện khí, ngoại luyện cân cốt bì. (gân, xương, da )
Giờ đây Vân Thiên Hà đã có công pháp thần bí "Vô lượng tinh kinh" mạnh mẽ phụ trợ, tiếp tục rèn luyện ngoại công võ thuật cảm giác lực lượng gia tăng rất nhiều, sự linh mẫn, nhanh nhẹn, linh hoạt được đề cao không ít.
"Bịch "
Vân Thiên Hà luyện xong một lần "Phá thiên quyền pháp", hăn thu thế cúi người một quyền đánh lên nền đá, một quyền đánh ra để lại trên mặt đá dấu ấn sâu bằng nửa ngón út, mà bên cạnh đó còn rất nhiều quyền ấn có độ nông sâu không đồng nhất, không thể nghi ngờ quyền ấn ngày hôm nay lực lượng đã lớn hơn rất nhiều so với quá khứ
Kêt quả của cuộc thí nghiệm này khiến Vân Thiên Hà phi thường hài lòng, đó là minh chứng cho nửa năm không ngưng cố gắng. kình lực của hắn đã tăng lên một tầng.
Kể từ khí thương thế của hắn lành lại, có thể tự do hoạt động ở trong phòng, mấy thang nay buổi tối hắn tu luyện "Vô lượng tinh kinh ", còn ban ngày hắn tu luyện ngoại công, chờ đến giờ cơm ăn rồi đi ngủ một lát, rồi tiêp tục luyện tập chờ đến bữa chiều, ăn xong hắn nghỉ ngơi một lát rồi lại tu luyện.. có thể nói trong nửa năm nay cuộc sống của hắn chỉ có hai từ đó là tu luyện.
Vân Thiên Hà tới thế giới này, nhưng lại bị giam cầm, khiến cho hắn đối với thế giới này vẫn còn cảm thấy rất mơ hồ.
Mặc dù An bá thường xuyên đưa cơm tới cho hăn ăn ,nhưng tựa hồ cũng không muốn nói cho hắn biết quá nhiều chuyện bên ngoài, lão luôn luôn an tĩnh, không muốn nói nhiều, dần dần hắn đã biết được tính cách trầm mặc của An bá.
Khi hắn ở trong này mẫu thân của hắn chỉ đến thăm hắn sáu lần, tương đương với mỗi tháng một lần, mà mỗi lần đến thăm đều có người giám sát thời gian, chỉ được một canh giờ ngắn ngủi, rồi sau đó mẫu thân Vân Y lại lưu luyến khóc lóc không muốn rời đi, cuối cùng lại bị người manh mẽ mang đi.
Vân Thiên Hà mặc dù sáu tháng qua mới tiếp xúc với vị mẫu thân này có sáu lần, nhưng thông qua đó có thể cảm nhận được, nàng là một con người thiện lương, nhu nhược, là một nữ nhân đáng thương, cũng đáng giá để hắn hiệu thuận giống như mẫu thân của mình. chỉ có sau lần tiếp xúc nhưng hắn có thể cảm nhận được tình thương của người mẹ bao là mà sâu sắc, không biết từ lúc nào trong lòng hắn đã tiếp nhận vị mẫu thân này.
...
Hôm nay vẫn như mọi ngày đã tới thới gian đưa cơm, cánh cửa lại được mở ra.
Nhưng lần này người tiến vào không phải là An bá, mà lại là người Vân Thiên Hà mới chỉ thấy qua một lần, Đồ Chính Lâm, hắn bươc vào ánh mắt nanh ác nhìn chằm chằm Vân Thiên Hà nói:
-"Tiểu tử, lần này coi như ngươi gặp may, bây giờ theo ta ra ngoài, gia chủ muốn gặp ngươi ngay bây giờ.. !"