Tinh thần như nước.
Trong màn đêm tĩnh mịch, có người hưởng thụ giao hoan êm ấm, cũng có người bận rộn bôn ba, trên lữ đồ hắc ám cuộn cuộn, chạy trên con đường xa lạ.
Trên con đường tối đen, tâm tình Khuê Trễ cực độ phiền muộn.
Thậm chí bởi vì tâm tình không xong tới cực điểm hiện tại, để dọc theo đường đi hắn đã tiện tay giết chết vài bình dân bách tính cô phụ để tiết lửa.
Hắn là một người kiêu ngạo, cũng là một người háo sắc như mệnh, chỉ bằng một mệnh lệnh khẩn cấp khiến cho hắn phải từ trên cái bụng mềm mại quyến rũ của nữ nhân đứng lên, chạy đi chấp hành nhiệm vụ, loại bất đắc dĩ và phẫn nộ như vậy có thể nghĩ.
- Tối đa bao lâu mới có thể tới Lợi Châu?
Trên đường, Khuê Trễ phẫn nộ rít gào.
Đám thủ hạ của hắn, trong lúc cấp bách phi nhanh, cũng không dám động chạm tới hắn rước rủi ro lên thân, lập tức có người đáp:
- Thủ lĩnh, hiện tại mới ra Tuyên Châu, đến cảnh nội Định Châu, lấy tốc độ hiện tại, tới Lợi Châu còn phải ba ngày!
- Hỗn trướng, không thể nào nhanh hơn một chút nữa sao?
Tâm tình Khuê Trễ nóng vội xao động, phẫn nộ quát, không hề để ý tới kết quả theo như lời thủ hạ.
Đám thủ hạ đều là kẻ ám sát, đều không nói gì, thầm than thở, có một thủ lĩnh như vậy, bọn họ đều rất bất đắc dĩ, thực lực bọn họ có cường thịnh hơn nữa cũng phải đi đường như người bình thường, còn phải dùng khoái mã, không ai có thể bay được lên trời.
Cho dù là cường giả cấp bậc Võ Tôn, tuy nói tìm hiểu lực lượng thiên địa, thế nhưng bọn họ vẫn như cũ không có năng lực đạp không phi hành, trừ phi là cường giả tu vi đạt tới cảnh giới ngoài Thiên cảnh, coi như nắm giữ được phương pháp di động khoảng không thiên địa chi lực, như vậy còn không sai biệt lắm.
Đáng tiếc, bọn họ không có thực lực này, bằng không bọn họ đã không là lâu la tay chân, suốt đêm cấp bách chạy đi chấp hành nhiệm vụ, mặc dù tốc độ của bọn họ so với người bình thường mà nói đã là cực nhanh.
Lúc gần bình minh, nhóm người ám sát cuồn cuộn phi nhanh trong cảnh nội Định Châu, chạy hồi lâu, lúc này mới quyết định tạm thời dừng chân tại một địa điểm liên lạc đã được bố trí tốt để nghỉ ngơi và tiếp tế.
Điểm liên lạc này chính là hậu viện một tửu quán tại thành Khánh Dương Quận Định Châu, khi đám người Khuê Trễ chạy tới đây, nhưng khi mở rộng cửa không phải là một tên thủ hạ bọn họ đã an bài tốt ở chỗ này tiếp nhận và truyền phát tin tức, mà là một vị khách không mời.
Sau khi mở rộng cửa, Khuê Trễ nhìn người này, khóe mắt ra sức giật giật, cũng không nói gì, dẫn theo đám thủ hạ tiến vào trong viện, chỉ thấy một lão giả đang tĩnh tọa trong viện uống trà, thần sắc có vẻ rất an tường yên lặng.
Thấy vị lão giả này, đôi lông mày Khuê Trễ nhếch cao, rốt cuộc không nhịn được, mở miệng nói:
- Tả lão, ngươi không phải đang chấp hành nhiệm vụ tại La Lan Quốc sao? Thế nào lại xuất hiện nơi này?
Tả Tông Nguyên nâng chung trà lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, sau khi buông chung trà xuống, lúc này mới thản nhiên nói:
- Hiệu suất của đám người ám sát các ngươi quá thấp, tại Đại Đường Quốc này vô tích sự đến tận bây giờ, Lâu trưởng lão đã sắp không còn kiên trì được nữa rồi, vì vậy phái ta tới đây tiếp nhận nhóm ám sát các ngươi, tiến hành bước kế hoạch tiếp theo!
Vừa nghe lời này, Khuê Trễ liền nổi giận, giơ chân mắng to:
- Tả lão đầu, đừng cho là ta không biết, bộ lược giả của ngươi lần trước thất lợi, ngươi hiện tại không có người dùng, cư nhiên dám đánh chủ ý lên nhóm thứ sát giả chúng ta, cái gì mà mệnh lệnh của Lâu trưởng lão, ngươi lừa quỷ sao?
Ba!
Khuê Trễ vừa mới nói xong, lúc này Tả Tông Nguyên từ trong lòng lấy ra một khối lệnh bài, nặng nề ném lên bàn, thản nhiên nói:
- Chính ngươi nhìn liền biết, mệnh lệnh ở bên trong!
- Kinh dạ lệnh!
Sau khi Khuê Trễ nhìn thấy lệnh bài, nhất thời con mắt trừng lớn, trở nên đỏ hồng, hướng về phía Tả Tông Nguyên rống to hơn:
- Tả Tông Nguyên, lão thất phu đê tiện ngươi, lão tử khổ cực sáng lập ra thứ sát giả, lẽ nào chỉ dựa vào kinh dạ lệnh ngươi mang tới hôm nay đã nghĩ đoạt đi, mơ tưởng, nếu Lâu Kinh Dạ không tín nhiệm lão tử, lão tử sẽ không hầu hạ hắn nữa, các huynh đệ, theo ta đi, chúng ta đến nơi khác tiêu dao khoái hoạt, không cần phải bán mạng cho cái tổ chức rách nát kia nữa!
- Còn muốn chạy, ngươi cho rằng có thể trở ra được phiến sân rộng này sao?
Tả Tông Nguyên cười lạnh một tiêng, đột nhiên bóp nát chung trà, lúc này nhất thời có bốn người mặc xích bào từ trong bóng tối hiển hiện ra, bao vây Khuê Trễ tại trung tâm.
Mà đám thủ hạ của Khuê Trễ nhìn thấy tình cảnh này đều không chút động tĩnh. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenggg.com
Bị bốn gã bộ lược giả vây khốn, lúc này Khuê Trễ dùng vẻ mặt không thể tin tưởng nhìn Tả Tông Nguyên, nói:
- Tả Tông Nguyên, ngươi muốn làm gì?
Nói xong, hắn lại quay sang đám thủ hạ của chính mình.
- Các ngươi dám phản bội ta?
- Thủ lĩnh, kinh dạ lệnh xuất hiện, chính là Lâu trưởng lão tự thân phát chỉ lệnh, chúng ta không thể vi phạm, nếu như thủ lĩnh không dựa theo chỉ lệnh làm việc, xin thứ lỗi cho bọn thuộc hạ đắc tội rồi!
Khi tên thủ hạ nói xong, bỗng nhiên trừng lớn con mắt nhìn Khuê Trễ, trong lòng Khuê Trễ nhất thời hiểu rõ, đây là đang diễn trò cho lão già kia nhìn, thủ hạ của hắn lăn lộn với hắn lâu như vậy, cho dù không có tình cảm, nhưng sao có thể vì một khối lệnh bài liền phản bội!
Vẻ mặt Tả Tông Nguyên đặc sắc, lần thứ hai chỉ vào kinh dạ lệnh trên bàn, nói:
- Phế vật ngươi tại Đại Đường Quốc đã hơn một năm rồi, không hề có kết quả rõ ràng nào, tâm tư cả ngày đặt trên bụng nữ nhân, Lâu trưởng lão đối với ngươi đã phi thường bất mãn, vì vậy lần hành động này do lão phụ tự mình thống lĩnh thứ sát giả dưới trướng ngươi, mau chóng trợ giúp Đường Túc Ly leo lên đế vị Đại Đường Quốc, phàm có người cản trở hắn xưng đế, bất luận là ai, toàn bộ giết chết, đây là mệnh lệnh của Lâu trưởng lão!
Khuê Trễ vừa nghe, chỉ cười nhạt, nói:
- Tả Tông Nguyên, đừng trách lão tử không nhắc nhở ngươi, ngươi cho rằng hoàng đế Đại Đường Quốc sẽ ngu ngốc như tên hoàng đế La Lan Quốc kia, lão tử vài lần bố trí hành động ám sát tinh vi, tất cả đều lấy kết quả thất bại, hơn nữa còn tiến hành phân tích rất kỹ đối với những người bên cạnh hoàng đế, cho dù là như vậy, cũng không ép được hoàng đế lấy ra con bài chưa lật, chỉ bằng vào mấy tên bộ lược giả các ngươi có thể làm được cái gì? Đừng có nằm mộng!
- Tên hoàng đế kia có bao nhiêu con bài chưa lật, ta mặc kệ, ta chỉ biết là hắn sắp không xong rồi, chỉ cần giết chết người thừa vị của hắn, như vậy Đường Túc Ly có thể danh chính ngôn thuận đăng cơ, càng giúp cho chúng ta giảm bớt được rất nhiều phiền phức, nói chung mục tiêu của chúng ta hiện tạ chính là đế mạch chi thực của Đại Đường quốc, về phần chết bao nhiêu con kiến hôi, đó không phải là điều ta quan tâm!
Tả Tông Nguyên lại nhấp một ngụm trà, khoát tay áo với đám thủ hạ.
Mấy bộ lược giả liền lui ra sau, Tả Tông Nguyên lại nói:
- Bất quá hiện tại việc này không cần đề cập tới, tên tiểu tử mà Lâu trưởng lão quan tâm gần nhất lại bắt đầu ầm ĩ, theo lão phu được biết, hắn đã tìm được Quỷ Cốc, đồng thời thành công thả đám lão quỷ trong Quỷ Cốc ra, đây chính là một phiền toái lớn, vì vậy Lâu trưởng lão hạ lệnh, phải mau chóng giải quyết tên tiểu tử này, cũng là nhiệm vụ quan trọng nhất, vì vậy lần này, lão phu bán cho ngươi một nhân tình, chuyện ám sát lão phu sẽ không tiếp tục hỏi tới, Lâu trưởng lão đối với chuyện trước đây của ngươi cũng sẽ bỏ qua, địa vị trong tổ chức của ngươi khả năng cũng sẽ được nâng cao, vì vậy cơ hội lần này có thể nắm chặt hay không phải nhìn vào chính tạo hóa của ngươi rồi!
- Trước tiên đánh lão tử một gậy, sau đó lại cho lão tử một chút ngọt?
Lúc này Khuê Trễ đi tới bên cạnh bàn ngồi xuống, tự rót cho mình một chung trà, một hơi uống hết, nói:
- Bất quá lão tử không thích giọng này, hành động hiện tại, lão phu vốn có chính là tin tức, muốn đi đối phó với tên tiểu tử đó, Tả lão đầu, tin tức của ngươi hình như đã chậm một chút rồi!
Nghe xong lời này, đôi lông mày Tả Tông Nguyên nhếch lên, trừng mắt nhìn Khuê Trễ, lạnh lùng nói:
- Chưa qua tổ chức tình báo truyền lại, ngươi từ đâu biết được tin tức này?
- Điều này ngươi không cần biết!
Khuê Trễ buông chung trà, lập tức xoay mặt đối với một gã thủ hạ nói:
- Chuẩn bị thế nào rồi, nghỉ ngơi hai canh giờ, tiếp tục khởi hành!
Sắc mặt Tả Tông Nguyên trầm xuống, hắn trừng mắt nhìn Khuê Trễ vài lần, cái gì cũng không nói, lúc đứng dậy, chắp tay sau hông chậm rãi tiến vào phòng.
Khuê Trễ nhìn thân ảnh hắn vào phòng, trong lòng cười nhạt:
- Chuyện tiện nghi ngươi chiếm hết, chuyện chịu chết lại chuyển sang đầu lão tử, lão tử không giấu, sớm muộn gì cũng bị các ngươi nuốt hết!
…
Sáng sớm, hơi nước điểm điểm, ánh nắng ấm áp.
Một chiếc xe ngựa, một xanh hai trắng, ba kỵ sĩ chạy chậm trên đường cái, chạy rất thản nhiên, giống như là lữ khách du sơn ngoạn thủy, rời khỏi thành khách sạn thành Định Châu, hướng thẳng phía Tuyên Châu chạy tới.
Nhóm Vân Thiên Hà đi đường cũng không cấp bách, từ hai ngày trước khi bọn họ rời khỏi Lợi Châu, đều nghỉ ngơi trong khách sạn, gặp được tửu lâu là dừng lại, ban ngày mới tiếp tục lên đường, buổi tối nghỉ ngơi rất nhàn nhã.
Lúc rời khỏi thành Định Châu, thẳng hướng Tuyên Châu phải vượt qua mấy thành nhỏ, bất quá nhóm Vân Thiên Hà cũng không dự định dừng lại tại mấy thành nhỏ này, trước tiên trực tiếp tới Long Sơn Quận Tuyên Châu, tiến vào trong Thanh Long Sơn.
Dọc theo đường đi dừng lại, chính là vì Vân Thiên Hà muốn Tình báo doanh các nơi liên hệ gửi tới tin tức, sau khi có quyết sách, lại thuê hai chiếc xe ngựa khá lớn cùng với Tầm Nguyệt và Mộng Ly ngồi, quang minh chính đại rời khỏi thành Định Châu.
Đi trên đường cái không người, Vân Thiên Hà tận lực để Vân Bôn thả chậm tốc độ, nhưng tốc độ của bọn họ so với xe ngựa bình thường vẫn nhanh hơn một chút, bọn họ đã vượt qua vài nhóm khách thương trên đường.
Khi bọn họ sắp chạy tới trước một tòa thành nhỏ, trước mặt xuất hiện mấy nhân mã, đều mặc áo choàng màu đen, đeo khăn che mặt, tốc độ ngựa của những người này rất nhanh, lao đi như mũi tên nhọn, sát bên người bọn họ lướt qua.
Bất quá khi những người này hăng hái chạy nhanh, Vân Thiên Hà vẫn lưu ý được đám người này tỏa ra khí loại sát khí lạnh thấu xương và khí tức cơ cảnh sát thủ.
Những người này, đều là sát thủ cảnh giới Tông Sư!
Cũng không suy nghĩ nhiều, Vân Thiên Hà còn không để bọn họ vào mắt, vẫn dùng tốc độ đều đều tiến về phía trước, nhưng đột nhiên Liên Tinh nói:
- Những người đó, nhất định sẽ đuổi theo!
Vân Thiên Hà nghe nói, chỉ thản nhiên cười:
- Đó chính là đường không lối về!
…
Dụ!
Ngay lúc đoàn người Vân Thiên Hà lươt qua đám người bịt mặt chạy nhanh, đột nhiên một vị đầu lĩnh ghìm cương ngựa, hướng quan đạo xa xa nhìn lại, nói:
- Các ngươi vừa rồi có quan sát đoàn người trên đường chạy ngược lại với chúng ta?
- Đầu lĩnh, những người này thoạt nhìn rất bình thường, trong xe ngựa còn có mấy nương tử rất tươi ngon mọng nước, chỉ là tuổi tác thoạt nhìn hơi lớn một chút, tóc đều màu tuyết trắng, rất cổ quái!
Nhắc tới nữ nhân kia, tên đầu lĩnh nhất thời lột khăn che mặt, lúc này nhãn tình sáng lên, nói:
- Lớn một chút mới tốt, ta thích, đi, chúng ta đuổi theo xem, ta chung quy nghĩ người vừa lướt qua kia có điểm nhìn quen mắt!
Nói xong, tên đầu lĩnh quay đầu ngựa, chạy ngược trở lại.
- Tìm nữ nhân còn mượn cớ sao?
Đám thủ hạ nghĩ thầm, cũng theo sau quay đầu ngựa, chạy ngược hướng vừa rồi.