Võ Động Thiên Hà

Chương 519


Lúc này tim Mộng Ly sắp nhảy lên đến họng rồi, trong lòng nàng một mực cầu khẩn Liên Tinh có thể chạy tới nhanh một chút, bởi vì trong nháy mắt khi muội muội bị thương kia, tinh thần của nàng cũng bị ảnh hưởng không ít, khiến nàng càng thêm bất an.

Mà trong phòng luyện công, lúc này Vân thiên Hà đang lĩnh ngộ Tinh Khung Trượng Thiên Thuật, rốt cuộc đã hiểu được vì sao môn bí thuật này lại có thể tìm được hạ lạc của Tinh Khung Bí Sách.

Hắn thử qua rất nhiều loại phương pháp, mỗi lần dùng Vi Quang Chi Nhãn cảm ứng thăm dò tinh thần, đều không xuất hiện dị động mà hắn có thể cảm ứng.

Sau nhiều lần làm thử vẫn không thu được gì, trong lòng hắn không khỏi suy nghĩ chẳng lẽ là vì ban ngày, nếu không thử chờ đến buổi tối thời điểm lực lượng tinh thần cực mạnh lại thử tiếp?

Nghĩ như vậy, tâm thần cũng buông lỏng.

Thế nhưng lúc tâm thần thả lỏng, mí mắt lại đột nhiên giật nhe, trong lòng có một cỗ cảm giác khác thường, khiến hắn cảm giác được có tựa hồ có chuyện xảy ra.

Mang theo buồn bực đi ra ngoài, Vân Thiên Hà hít sâu một hơi, thử xem có dẹp yên sự bực bội trong lòng hay không, đi được vài bước, chỉ thấy bên ngoài sân Mộng Ly đang đi đi lại lại, thần tình có vẻ rất lo lắng và bất an.

Càng lúc càng thấy không đúng, Vân Thiên hà liền qua đó hỏi:

- Nhìn muội tâm thần không yên, không lẽ phối chế dược hoàn kia xuất hiện vấn đề gì rồi?

Mộng Ly hơi sửng sốt, đảo mắt thấy Vân Thiên Hà, thần sắc có chút bối rối, không thể làm gì khác hơn là gật đầu, nhưng càng là như thế, Vân Thiên Hà càng thấy không thích hợp, sắc mặt trầm xuống, nói:

- Xảy ra chuyện gì rồi phải không, muội giấu không nói cho ta biết?

Mộng Ly biết chuyện này không giấu được, nhưng lại sợ hãi hắn bị kích động, bèn nói:

- Thiên Hà, ta nói ra huynh nghìn vạn lần không nên kích động, nếu huynh đồng ý ta mới nói, bằng không ta sẽ không nói cho huynh đâu!

Vân Thiên Hà gật đầu, nói:

- Muội nói đi!

Lúc này Mộng Ly mới nói:

- Một canh giờ trước, khi ta đang nghiên cứu tiến hành bước thứ hai trong phương pháp chế thuốc, đột nhiên tâm thần bất ổn, cảm ứng được tinh thần muội muội dao động rất mãnh liệt, huynh hẳn biết tình tình của muội muội, nên ta đoán chắc hẳn muội muội đã nhìn thấy chuyện gì đó khiến tâm tình của nàng không thể khống chế mới tức giận, ta sợ muội muội gặp chuyện không may, nên đã đi cầu cứu Liên Tinh đi cứu viện!

Vân Thiên Hà nghe xong, ngược lại tương đối bình tĩnh, cũng nhăn mày lại, nói:

- Một canh giờ trước, Tầm Nguyệt nổi giận, nhưng là lấy thực lực Địa Cảnh tứ giai của nàng tại Kinh Thành người bình thưởng hẳn là không tạo được uy hiếp gì, cho dù chạy trốn, cũng không thành vấn đề. Có thể nào là do Linh Toa về thăm mẫu thân đã xảy ra chuyện gì?

Mộng Ly gật đầu nói:

-Ta cũng đoán là Linh Toa xảy ra chuyện gì, nàng lặng lẽ trở về thăm hỏi mẫu thân, muội muội đi theo nàng, cho dù gặp phải phụ thân nàng, muội muội cũng có thể ứng phó, ta chỉ sợ trong phủ của tên vương gia có cao thủ cản đường các nàng!

- Rất có khả năng này!

Vân Thiên Hà đi đi lại lại, trong lòng cũng có chút lo lắng, nói:

- Các nàng đến Kinh Thành, người của Viêm Hoàng cục hẳn là sẽ chú ý đến các nàng, nếu báo tin tức về đây, phỏng chừng giờ này cũng đã tới!

Vân Thiên Hà vừa dứt lời, lúc này Tinh Mông đã vội vã chạy tới, đem một phong mật báo đưa cho Vân thiên hà nói:

- Thiếu chủ, Kinh Thành vừa gửi tin cấp báo, Túc Tĩnh vương phủ đã xảy ra chuyện, tạo ra đỗng tĩnh rất lớn!

Vân Thiên Hà nhíu mày nói:

- Bên kia xử lý việc này như thế nào?

Tinh Mông nói:

- Bên kia động tĩnh quá lớn, từ sau khi hai vị phu nhân vào kinh, người của chúng ta vẫn luôn canh giữ ở phụ cận vương phủ, thẳng đến khi xảy ra chuyện, bọn họ cảm thấy đều là cao thủ cấp bậc Võ Tôn, mà mấy người của Trường Lão doanh mạnh nhất cũng chỉ có tu vi Võ Thánh, nên cũng không dám vọng động, đành ở bên ngoài chờ cơ hội!

Vân Thiên Hà xem mật báo một chút, so sánh với lời kể của Tinh Mông, sau đó đem mật báo hủy diệt, lúc này mới nói:

- Những người này đều là cao tầng của các thế lực, xem ra chuyện Thanh Long sơn đã khiến mấy lão gia hỏa này phải tự thân xuất mã, bất quá những người này thực lực rất mạnh, cho dù người của Trường Lão doanh ở Kinh thành có xuất thủ, cũng không làm nên chuyện gì, chỉ là hi sinh vô ích mà thôi, chuyện này A Lai xử lý rất thỏa đáng!

Lại suy nghĩ một chút, Vân Thiên Hà nói với Tinh Mông:

- Hiện tại ngươi lập tức cấp báo cho A Lai, bảo hắn lệnh cho người của ta tiếp tục ẩn núp, không nên vọng động, trọng điểm tìm hiểu đầu mối liên quan tới những người này, mặt khác lại cấp báo cho Túc Dao, để nàng lập ra một phần tư liệu tình báo về bố cục phía nam, bao gồm cả Địa môn, và một ít thế lực ngoại lai xuất hiện gần nhất, càng nhiều càng tốt, ngươi mau đi làm đi!

- Rõ!

Tinh Mông vâng mệnh, lập tức nhanh chóng xoay người đi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Vân Thiên Hà vuốt cằm lẩm bẩm nói:

- Những lão già này tất cả đều chạy tới Kinh Thành, như vậy những nơi khác không có người tọa trấn, nhất định bỏ trống, những cường giả trong các thế lực này còn chưa đến mức nhiều như chó, nếu như lần này Linh Toa và Tầm Nguyệt các nàng không sao thì tốt rồi, nếu là có chuyện, ta nhất định khiến các người phải trả giá đắt!

Tại Tĩnh vương phủ.

Chúc Thiết Sinh bị thương, Âu Thần và Tác Hách cầm chân nhau, Chúc Thiết Sinh cùng với Tác Hách gần như phát điên, bạo rống liên tục, nhưng thủy chung như cũ không có biện pháp gì.

Âu Thần phát huy ưu thế tốc độ, bởi vì thực lực đã là Võ Tôn Địa Cảnh tam giai, nên cầm chân hai người này, vẫn có vẻ tương đối thong dong, hơn nữa hắn có ý muốn kéo dài thời gian, nên mặc dù hai lão đầu kia đã cuồng bạo, nhưng lại không làm gì được hắn cả.

Tầm Nguyệt không còn phải cố kỵ Đường Linh Toa, nên dù bị thương, nhưng thực lực mạnh hơn Lâu Kinh Dạ một bậc, một mình hắn phải đối phó với nàng, lại có vẻ tương đối khổ sở.

Ở đây chỉ có một trường hợp khác chính là Minh Châu thánh nữ và Tiêu trưởng lão đến xem náo nhiệt, tuy rằng không biết bọn họ thuộc về bên nào, nhưng vẫn phải đề phòng, nên trận cao thủ quyết đầu này, cơ bản không có ai dưới Võ Tôn, chính là kẻ như Túc Tĩnh vương lúc này chỉ có thể trốn ở một góc để quan chiến.

Trận đấu giằng co một canh giờ, Tác Hách và Chúc Thiết Sinh mãi vẫn chưa bắt được Tầm Nguyệt cùng Âu Thần, hơn nữa còn ba lần bị Âu Thần dùng tượng gỗ làm nhục nhã, giận dữ phát điên tới mức sắp thổ huyết, dưới cơn giận cũng chỉ là phá hủy kiến trúc và hoa cỏ trong vương phủ mà thôi, bọn họ ngay cả lông mao của Âu Thần cũng chưa chạm đến được, quả thực là phiền muộn muốn chết.

Lâu Kinh Dạ không bắt được Tầm Nguyệt, biết không thể tiếp tục để mất thời gian, liền nói với hai người đang quan chiến:

- Minh châu thánh nữ các hạ, Tiêu Trưởng lão, các ngươi đến Kinh thành, chắc không phải chỉ để xem náo nhiệt thôi chứ?

Minh Châu thánh nữ lông mi chớp chớp, vẻ mặt cười cười nói:

-Đúng a, chúng ta mới đến kinh thành có náo nhiệt để xem, đương nhiên không thể bở lỡ, chẳng qua mấy người các ngươi khi dễ nữ hài tử, khiến ta có chút không nhịn được, ta muốn cứu nàng, ngươi sẽ không để tâm chứ?

- Ngươi…

Lâu trưởng lão vừa nghe lời này liền muốn thổ huyết, sớm biết vậy, không bằng tiếp tục để bọn họ xem náo nhiệt, nếu như mấy người Nhật Tông này thật sự muốn nhúng tay vào, tính huống thực sự không ổn.

Tiêu trưởng lão âm thầm truyền âm nói:

- Minh Châu, rốt cuộc ngươi dự định làm gì, nếu như đợi bọn họ được cứu viện tới, muốn ra tay thì muộn rồi?

Minh Châu thánh nữ cười duyên nói:

- Ta dự định tạm thời như vậy đã, nếu như đối với chúng ta có lợi liền có thể xuất thủ, nếu như bất lợi vậy tiếp tục xem náo nhiệt đi

Minh Châu còn chưa nói xong, lông mày của Tiêu trưởng lão đột nhiên nhíu lại, âm thầm cả kinh nói:

- Xem ra đúng như lời ngươi nói, bọn họ có cứu viện tới rồi, hơn nữa tu vi không thấp, là Thiên Cảnh cao thủ!

Minh Châu thánh nữ vừa nghe lời này, cười càng rực rỡ, con ngươi xoay chuyển, nói:

- Trưởng lão, đừng động thủ, chú ý động hướng của những người này là được!

Sau khi nói xong, hai người không nói gì, âm thầm lui lại phía sau một chút.

Cử động này bị Lâu Kinh Dạ lưu ý đến, lông mày của hắn cũng nhíu chặt lại, trong lòng thầm thống hận, mắng to tiểu nhân lật lọng.

Bất quá khi ý niệm này hiện lên trong đầu, đột nhiên Lâu Kinh Dạ cảm ứng được một cỗ lực lượng cực kỳ cường đại đang chậm rãi hướng về phía này, một loại cảm giác áp bách làm người ta hít thở không thông, khiến sắc mặt hắn đại biến. Kẻ tới là một cao thủ Thiên Cảnh!

Bên kia, Tác Hách và Chúc Thiết Sinh cũng đồng thời cảm nhận được cỗ lực lượng ba động rất mạnh này, cả hai cũng đều lấy làm kinh hãi, Tác Hách vừa hơi phân thần, lúc này một tượng gỗ đột nhiên bay về phía hắn, bị tượng gỗ kia đánh trúng, thân hình bạo lùi mấy bước, miệng phun máu tươi, oán hận trừng mắt nhìn Âu Thần, mắng to đê tiện vô sỉ.

Đúng lúc này, một thân ảnh mờ ảo như ảnh xạ, như ẩn như hiện bay tới, khi Lâu trưởng lão thấy thân ảnh kia, trong lòng kịch chấn, bạo lùi mấy bước, mở to hai mắt nhìn lại, mang theo thần sắc không thể tin nổi, tựa như gặp chuyện vô cùng quái dị, nhịn không được thất thanh kinh hô:

- Thiếu phu nhân?

Mà Tác Hách và Chúc Thiết Sinh cũng là vẻ mặt khiếp sợ, thất thanh kinh hô:

- Nhị tiểu thư!

Ngay khi mấy lão gia hỏa này bị hoảng sợ, thân ảnh Liên Tinh xuất hiện ở đây, nàng liếc mắt nhìn Tầm Nguyệt, lại nhìn Đường Linh Toa đang hôn mê, không nói hai lời, xuất ra Lan Hoa chỉ, nhẹ nhàng điểm một cái, giống như gợn sóng rung động, một cỗ lực lượng thiên địa như sóng biển vô biên, cuộn trào mãnh liệt, đầu tiên là hướng về phía Lâu Kinh Dạ trùng kích.

Oanh!

Trong lòng Lâu Kinh Dạ kịch chấn, thấy vị thiếu phu nhân này không nói một lời, dĩ nhiên lại công kích mình, lúc này cũng vô cùng chật vật, thân thể chúi xuống, lăn trên mặt đất vài cái, mới tránh thoát được trận ba động trùng kích kia, mà khi hắn lăn đi, cỗ ba động kia bùng nổ trên mặt đất, chỉ thấy mặt đất hơi rung chuyển, sau đó một cỗ khí lưu lan tràn ra rồi rất nhanh tiêu tán vô hình.

Liên Tinh điểm ra một chỉ đánh về phía Lâu Kinh Dạ, cũng không để ý đến, thân thể tựa như thuấn di, nhanh chóng đến bên người Tầm Nguyệt, lập tức ngón tay điểm một cái, mái tóc dài tuyết trắng của nàng lay động, trong không khí một lần nữa sinh ra một cỗ rung động đánh về phía Tác Hách cùng Chúc Thiết Sinh, khiến cho hai người không khỏi bạo thối.

Nhưng bọn hắn lại không dám lập tức tấn công Liên Tinh, ngay cả Lâu Kinh Dạ cũng như vậy, bọn họ trong lòng chỉ là khiếp sợ, thiếu tiểu thư dĩ nhiên vẫn còn sống!
Bình Luận (0)
Comment