[Vô Hạn Lưu] Thế Giới Ngoài Và Trong

Chương 55


Ánh mắt Hạ Lâu trầm xuống trong nháy mắt, chậm rãi lắc đầu: “Cố gắng ít nói những lời như vậy.” Anh ta đương nhiên cũng nhận ra điều dị thường, nhưng nhiệm vụ thảm thiết lần trước dường như vẫn còn trước mắt, anh ta không tài nào quên được."Trước tiên hỏi thăm trưởng làng một chút đi."Nhà trưởng làng ở trong làng cũng không quá bắt mắt, cũng là một tòa nhà ba tầng, kiến trúc cổ bằng gỗ.

Trên mái hiên trước và sau nhà đều treo những chiếc đèn lồ ng giấy màu trắng, trên đèn lồ ng đều dán chữ hỷ đen nền trắng, bay phấp phới độ cuối thu.Trong sân, hai hàng người giấy cao bằng nửa người được đặt ngay ngắn, gương mặt chúng tái nhợt, màu son đỏ thẫm, mắt cười híp lại, quần áo lộng lẫy.Nhìn từ xa, trông chúng khá đáng sợ.Hôm nay trưởng làng vừa vặn có mặt ở nhà, đúng như lời bà chủ khách sạn nói, gần đây tâm trạng ông ta rất tốt, Hạ Lâu cùng ông ta hàn huyên vài câu, thuận nước đẩy thuyền nói đến chuyện minh hôn của cháu trai ông.Tục minh hôn đã xuất hiện từ thời cổ đại và dần dần biến mất, nhưng vẫn còn tồn tại ở một số vùng nông thôn.

Người ta tin rằng nếu một người đàn ông hoặc phụ nữ trẻ qua đời mà chưa có vợ hoặc chồng, linh hồn người chết sẽ làm xáo trộn ngôi nhà của họ.Trưởng làng hiển nhiên cũng cho rằng như vậy, trên mặt ông ta lộ vẻ tươi cười, khi nói đến con dâu của mình cũng rất hài lòng: “Thật ra lúc nó mới đi tôi đã muốn làm một đám, nhưng cũng chẳng còn cách nào, phụ nữ tư chất tốt năm nay tương đối khó tìm.


Được rồi.

Gần đây tôi mới nhận được, con bé vừa mới đi không bao lâu, vừa trẻ vừa hiếu thuận, Thiên Bảo nhà tôi nhất định sẽ thích.”"Cũng tránh cho nó mỗi ngày đều đến làm phiền tôi..." Nói tới đây, hình như trưởng làng phát hiện có chỗ không đúng, lập tức chuyển chủ đề.Hai người giả bộ như không nghe thấy, ở làng Hồng Hà nơi quy tắc còn cao hơn trời này, nếu bọn họ quấn chặt lấy, nói không chừng...!một giây sau sẽ bị đuổi ra ngoài."Ngày mai các cậu sẽ đến xem lễ chứ? Nếu có nhiều người thì tốt, càng nhiều người càng náo nhiệt.


”Hạ Lâu: “Đương nhiên là có, chỉ cần ông không ghét bỏ chúng tôi nhiều người quá là được.

”Trưởng làng cười tủm tỉm: “Không không không, tôi hoan nghênh nhất là các thanh niên lễ phép tuân thủ quy tắc như các cậu đây.”Một câu tuân thủ quy tắc lại khiến cho sống lưng hai người dâng lên một cảm giác lạnh lẽo.Hạ Lâu thăm dò nói: “Trưởng làng, mạo muội một câu, những người không cẩn thận vi phạm quy tắc sẽ như thế nào? ”Khuôn mặt của trưởng làng lập tức trầm xuống: “Đây là thứ cậu không nên hỏi.”Hạ Lâu thấy thế lập tức sửa lời: “ Thật xin lỗi, trưởng làng, dù sao chúng tôi cũng là người ngoài, đối với quy tắc trong thôn cũng không rành lắm, không biết có thể đi đâu để học hỏi thêm? Chúng tôi muốn tìm hiểu thêm để không phạm phải sai lầm một lần nữa.”Lúc bấy giờ sắc mặt trưởng làng mới khá hơn chút, ông ta đứng dậy đi vào nhà rút ra một quyển sách nhỏ đưa cho bọn họ: “Thật ra quy định trong làng của chúng tôi cũng không đáng sợ đến vậy, chỉ do người trẻ quá nóng nảy.

Tôi thấy hai cậu rất tốt, người có thể giữ bình tĩnh và lịch sự bây giờ thật sự rất ít.”Hạ Lâu cười cười, anh ta ngồi một lát bèn tìm cớ rời đi cùng An Tinh Vũ..

Bình Luận (0)
Comment