Vô Hạn Tháp Phòng

Chương 77

"Đồng đội cùng trận doanh càng mạnh càng tốt." Tô Thần nhìn trời: "Dù sao không phải tất cả mọi người đều là đồng đội heo."

"Sao anh lại nghĩ đến chuyện so đấu với anh ta?" Vân Nhàn thắc mắc.

Tô Thần tỏ ra bình tĩnh: "Các chương trình học cơ sở đã học hết rồi, không thấy có cách nào khác để nâng cao thực lực nữa. Lúc nhìn thấy anh ta, tôi bỗng nghĩ rằng có lẽ tăng kinh nghiệm thực chiến lên cũng có thể nâng cao thực lực."

"Lỡ như..." Vân Nhàn muốn nói lại thôi.

Không thể không có tâm phòng người. Số lượng thiên phú trong trò chơi này rất nhiều, chủng loại phức tạp, không chừng sẽ lại xuất hiện thêm một cái thiên phú kì quặc gì nữa.

"Yên tâm." Tô Thần mỉm cười: "Tôi không hố người khác là bọn họ đã phải cảm ơn trời đất rồi, sao có thể để người khác hố được chứ?"

Ngay sau đó anh lại nói: "Nếu có tên đui mù nào muốn chết thì dùng cách lưu manh, ôm chặt tên đó liều mạng dùng Thánh Giới, trước khi tôi chết thì kiểu gì đối thủ cũng chết được vài lần rồi."

Vân Nhàn bật cười. Cũng đúng, chỉ dựa vào thuộc tính, trang bị, kĩ năng, dược phẩm của Tô Thần thì không cần phải so sánh kĩ thuật với người khác.

Trong lúc hai người nói chuyện phiếm, Đại Đương Gia bước tới chủ động nộp trang bị thừa cho Vân Nhàn.

Vân Nhàn nhìn qua thấy có mười bảy món, vì thế cô lấy ra 50 bình hồng dược, 30 bình lam dược đưa cho Đại Đương Gia.

"Không cần nhiều thế đâu..." Đại Đương Gia định từ chối.

"Cầm đi." Vân Nhàn không để ý lắm: "Dược nhiều quá uống không hết, tôi có giữ cũng vô dụng thôi."

Ban nãy vắt hết sức đánh boss, cô gϊếŧ được phải tầm 60 con liền! Quy ra thành 720 món vật phẩm! Kho vật phẩm tùy thân của cô bây giờ đầy ngập những thứ thượng vàng hạ cám, nhiều đến mức sắp không chứa được nữa rồi.

Dược nhiều quá uống không hết... Đại Đương Gia không muốn nói nữa, im lặng cất dược vào kho vật phẩm tùy thân.

Sau đó Vân Nhàn lại lấy ra hơn ba mươi món trang bị: "Những thứ này thuộc tính đều ổn cả, xem có cái gì thay được hay không."

Đại Đương Gia vội vã gọi đồng bọn tới, bới bới chọn chọn một lúc, trang bị của ba người Danh Nhân Các trông rực rỡ hẳn lên.

Vân Nhàn gom những món trang bị bị bỏ lại, cất vào kho vật phẩm tùy thân.

Giao dịch xong, Tô Thần gật đầu với Đại Đương Gia: "Nếu đã đánh xong phó bản rồi thì bọn tôi đi trước đây. Gặp lại ở trận quyết chiến cuối cùng nhé."

Vừa dứt lời, công hội Tinh Thiên rời khỏi phó bản.

Vẻ mặt của pháp sư trông hơi quái quái: "Tự nhiên có cảm giác bị bao nuôi..."

------------------------------

Trong tiệm cơm, năm người của công hội Tinh Thiên tập trung lại với nhau.

Vân Nhàn bắt đầu phân phát quà: "Mập Mạp ba quyển trục kĩ năng: Sói bạc tấn công cận chiến, người khổng lồ nước bắn tên, nguyên tố lửa biết bắn cầu lửa."

Mập Mạp vừa sử dụng quyển trục vừa than thở đầy tiếc nuối: "Tiếc là bây giờ mới có, không có thời gian để chúng nó thăng cấp."

"Ít nhiều gì cũng có thể tăng sức tấn công mà." Vương Viễn an ủi.

Sau đó đến Tô Thần: "Đưa cho main tank công hội Vĩnh Hằng hai quyển trục là một phần, giữ lại cho anh một phần, cầm lấy."

Tô Thần dùng quyển trục xong, tỏ vẻ bất mãn: "Ít nhất cũng rơi ra tầm 500 món vật phẩm, sao chỉ có mỗi hai quyển trục dùng được vậy?"

Vân Nhàn bất đắc dĩ: "Quyển trục kĩ năng có nhiều, nhưng mà dùng tốt lại ít. Như này anh có dùng không?" Cô vừa nói vừa đưa cho anh một quyển trục.

Tô Thần xem thử: "Kĩ năng: Chém mạnh. Gây sát thương 5 điểm + điểm thuộc tính Lực Lượng + sát thương cơ bản của vũ khí. Mỗi lần phóng kĩ năng tiêu hao 4 MP."

Anh lập tức đen mặt, hất bay quyển trục: "Thứ vớ vẩn gì thế này hả!"

Vân Nhàn tỏ vẻ: "Thấy chưa, không phải không có quyển trục, mà là do anh ngứa mắt thôi."

"Cô thối tay nên mới không nhặt được đồ tốt!" Tô Thần không chịu yếu thế.

Vân Nhàn bĩu môi, lạnh lùng nói: "Tù trưởng Châu Phi như anh thì lấy đâu ra tự tin để chê người khác tay thối thế?"

Tô Thần: "..."

#Ngày_nào_cũng_muốn_chết_chùm_với_tiểu_đồng_bọn

Vân Nhàn quay đi, đưa ba quyển trục cho xạ thủ: "Mũi tên băng: Sát thương cao kèm hiệu quả đóng băng trong vòng hai giây ở phạm vi nhỏ. Tấn công nhanh: Kĩ năng bị động, tăng tốc độ tấn công của người sử dụng. Ăn mòn: Kĩ năng bị động, mỗi đòn tấn công có kèm hiệu ứng độc trong vòng ba giây."

Cố Văn Nhạc vô cùng vui mừng, vội vàng nhận lấy.

Cuối cùng là thuật sĩ: "Một quyển là ăn mòn, một quyển là tiết kiệm. Tiết kiệm: Kĩ năng bị động, mỗi lần sử dụng kĩ năng giảm 1 MP tiêu hao."

Vương Viễn nhìn nhìn quyển trục kĩ năng Tiết Kiệm, có vẻ hơi cạn lời.

Vân Nhàn bất đắc dĩ: "Tiết kiệm 1 MP... Cũng là tiết kiệm! Pháp sư là chức nghiệp nhà giàu tốn MP, mỗi lần sử dụng kĩ năng tiết kiệm một chút MP, gom nhiều nhiều lại cũng có thể dùng thêm mấy lần kĩ năng nữa."

Vương Viễn âm thầm nghĩ, đúng là tiết kiệm "một chút" thật.

"Còn cô thì sao?" Tô Thần hỏi.

"Có May Mắn với Hiến Tế rồi, tôi còn cần kĩ năng gì nữa?" Vân Nhàn cười cười: "Hiện tại trong kho vật phẩm tùy thân có tầm 200 món trang bị, ném tất ra ngoài là Thâm Hắc thua chắc rồi!"

"May mà tôi ở trận doanh Thuần Bạch." Mập Mạp cảm thấy thật may mắn.

"Mỗi người giữ 100 điểm tích phân để sinh hoạt, còn lại chuyển cho tôi." Vân Nhàn nói.

Tô Thần hiểu ngay: "Chế tạo thêm dược phẩm trung cấp?"

"Cao cấp." Vân Nhàn dứt khoát: "Dược phẩm sơ cấp hiệu quả quá thấp, không uống kịp."

Mọi người không có ý kiến gì, ngoan ngoãn chuyển tích phân.

Vân Nhàn bắt đầu chế tạo dược phẩm cao cấp. Một lát sau, cô lấy ra năm bình lam dược cao cấp, tám bình hồng dược cao cấp.

Mập Mạp lập tức bày tỏ ý kiến: "Không cần cho tôi, dược phẩm trung cấp lần trước tôi còn chưa uống. Với lại tôi rất an toàn, cũng không cần sợ không đủ MP nữa."

Lại bị Mập Mạp giành nói trước rồi! Cố Văn Nhạc nhanh nhẹn nói: "Tôi cũng không cần. Mỗi bình lam dược cao cấp bổ sung 300 MP, mức MP cao nhất của tôi cũng không được bằng đấy."

Vân Nhàn nghĩ nghĩ một chút, lấy ra ba bình lam dược trung cấp đưa cho xạ thủ: "Cậu dùng lam dược trung cấp phù hợp hơn. Trong lúc quan trọng cũng đừng tiết kiệm MP làm gì."

Cố Văn Nhạc gật đầu, cất lam dược trung cấp vào kho vật phẩm tùy thân.

Tô Thần quyết định: "Chia lam dược thế này đi: Thuật sĩ hai bình, Phụ Trợ hai bình, tôi một bình."

Vân Nhàn ném cho Mập Mạp một bình hồng dược trung cấp, cho xạ thủ hai bình hồng dược trung cấp: "HP của hai người không đến 200, uống trung cấp là được."

Hai người gật đầu.

"Còn cao cấp thì..." Vân Nhàn hơi trầm tư.

Vương Viễn chủ động nói: "Cho tôi một bình, còn lại hai người chia nhau là được."

Tô Thần đồng ý một cách sảng khoái. Cuối cùng chia cho thuật sĩ một bình hồng dược cao cấp, Vân Nhàn một bình, Tô Thần sáu bình.

"Còn chuyện gì nữa không? Nếu không còn gì nữa thì bọn tôi đi trước đây." Chuyện quan trọng đã nói xong, Vương Viễn chủ động rời đi. Anh ta biết rằng hai lão đại của công hội có ít việc cần trao đổi riêng.

"Tùy mọi người. Trước ngày diễn ra trận quyết chiến cuối cùng thì vào phó bản bí cảnh một lần nữa là được." Vân Nhàn không để ý lắm.

Ba người rời khỏi tiệm cơm.

Tô Thần thăm dò: "Còn gì nữa không? Lấy ra hết đi."

Vân Nhàn lấy ra ba bình lam dược cao cấp, năm bình hồng dược cao cấp và một quyển trục kĩ năng.

Tô Thần nhìn lướt qua quyển trục kĩ năng: "Sức mạnh của tự nhiên: Kĩ năng bị động, +50 HP, tốc độ phục hồi x1,5 lần."

"Đồ tốt!" Tô Thần vừa cảm thán vừa sử dụng quyển trục.

"Có hai quyển trục tất cả, tôi dùng một quyển rồi." Vân Nhàn uống một ngụm trà: "Còn dược phẩm chia thế nào đây?"

"Cô lấy ba bình lam dược, hai bình hồng dược đi." Tô Thần đề nghị.

Vân Nhàn chống cằm: "Thực ra tôi cảm thấy chúng ta sẽ không dùng đến nhiều dược như vậy đâu, đưa hồng dược cao cấp cho main tank chắn trên các lối đi còn hơn."

"Xem tình hình thế nào, trước hết cứ cất đi đã." Tô Thần nghĩ nghĩ, quyết định.

Sau đó Tô Thần lại đưa ra một vấn đề khác: "Cô có ý kiến gì với trận chiến vừa rồi không?"

Anh lôi đâu ra một tập giấy bút cứ như làm ảo thuật, muốn ghi chép lại những suy nghĩ lộn xộn rồi sửa sang lại một chút.

"Thực lực những người khác rất bình thường. Đến trận quyết chiến cuối cùng, phải phân chia nhân số vào từng con đường một cách thích hợp." Suy nghĩ của Vân Nhàn đang hơi hỗn loạn, cô đành nghĩ gì nói đó.

"Danh Nhân Các và công hội Tinh Thiên, mỗi nhóm chặn một đường. Mọi người đều biết rõ về nhau, dù tôi có cướp quái của họ thì họ cũng biết nguyên nhân, không đến mức nội chiến ngay tại chỗ."

"Vừa rồi tôi đã thử trong phó bản, thẻ mời chiến có thể thay đổi hình thức của toàn bộ phó bản, cũng có thể chỉ sử dụng với một người chơi duy nhất. Có thẻ mời chiến trong tay thì không phải sợ người chơi khác chống đối nữa."

"Mỗi một con đường nên được một đoàn đội đáng tin cậy chỉ huy, để tránh gây ra sai lầm không đáng có."

"Tôi phát hiện hiệu quả của tổ hợp tinh thạch khảm trong tháp bắn tên chỉ duy trì được năm phút, nói cách khác, mỗi một lượt quái mới xuất hiện lại phải lắp thêm tinh thạch mới vào."

"Vừa nãy là phó bản mô phỏng nên không cần phải lãng phí tài nguyên, với lại vội quá nên tôi không lắp mới vào."

"Ngoài ra, theo những gì tôi phân tích thì do chỉ là phó bản mô phỏng nên hầu hết mọi người đều tiếc không muốn dùng dược phẩm, thiên phú cũng giấu khá sâu. Nếu là trận quyết chiến cuối cùng thật thì sẽ không có vấn đề gì đâu. Dù sao cũng là trận chiến cuối cùng, người chơi cùng trận doanh kiểu gì cũng đồng tâm hiệp lực với nhau chứ hả?"

"Kết quả của trận quyết chiến cuối cùng được quyết định bởi con đường nào thất thủ đầu tiên trong bốn con đường. Thời khắc quan trọng mà đồng đội tuột xích thì những người còn lại có tốt hơn nữa cũng vô dụng."

Nói thật, Vân Nhàn cũng phải cảm khái. Giao cái mạng nhỏ vào trong tay người lạ, nghĩ thôi đã khiến cho người ta cảm thấy không thể yên tâm được rồi.

"Nói xong chưa?" Tô Thần ghi chép xong xuôi, ngẩng đầu lên hỏi.

"Tạm thời chỉ nghĩ được có thế thôi."

"Thế thì đến lượt tôi." Tô Thần lập tức nghiêm túc hẳn lên.

"Đầu tiên, trận doanh Thuần Bạch có 29 người, đương nhiên bây giờ chỉ còn có 28. Có 4 con đường, vậy mỗi đường hẳn sẽ phải có 7 người."

"Dựa theo phân tích của cô vừa rồi, công hội Tinh Thiên mạnh hơn một chút, bốn đến năm người là đủ để bảo vệ một con đường rồi, cộng thêm ba người của Danh Nhân Các nữa, có thể bảo đảm an toàn cho hai con đường rồi."

"Đúng thế, không sai." Vân Nhàn gật đầu: "Tám người bảo vệ hai con đường, còn lại hai con đường, mỗi đường mười người canh, trong đó còn có nhóm ba người Trường Phong và công hội Vĩnh Hằng nữa, hẳn là ổn rồi."

"Đây chính là chỗ mà chúng ta suy nghĩ khác nhau." Ánh mắt Tô Thần sẫm lại, nói ra quyết định kinh người: "Tôi tính là ba người thuật sĩ với ba người Trường Phong, cộng thêm Hồng Y gộp thành một đội; Ba người Danh Nhân Các và công hội Vĩnh Hằng hợp thành một đội, còn lại hai con đường, tôi với cô sẽ chia nhau canh chừng."

Vân Nhàn sờ sờ cằm: "Ý anh là chúng ta sẽ khống chế toàn bộ phó bản?"

"Không sai." Tô Thần trả lời như một lẽ đương nhiên: "Đại Đương Gia với công hội Vĩnh Hằng là một đội hai tank, gấu ngựa của Mập Mạp với Thiết Đao cũng là hai tank, một mình tôi chắn boss cũng được, không cần người thay."

"Còn tôi với một đường nữa làm sao bây giờ? Ai tank?" Vân Nhàn đơ mặt.

Tô Thần nở một nụ cười lạnh lẽo: "Nham quái chặn đường, gom lại một chỗ rồi ném trang bị. Thực ra cô cũng đâu cần tank."

Vân Nhàn suy nghĩ một hồi, không thể không công nhận là Tô Thần nói đúng. Người chơi hệ visa card là phải chơi ném tiền, không cần quan tâm đến đội hình làm gì.

"Mấy hôm nữa chúng ta còn có thể quét phó bản bí cảnh trung cấp một lần nữa, có thể nhặt được trang bị của chiến sĩ là tốt nhất, võ trang toàn thân cho Đại Đương Gia." Tô Thần nói tiếp: "Kho vật phẩm của cô có nhiều trang bị đúng không? Tốt nhất là tìm được đám người Trường Phong rồi võ trang cho họ nữa."

Vân Nhàn nhếch môi: "Trận doanh Thuần Bạch chỉ còn lại có 28 người, vật tư trong tay tôi đủ để cho tất cả những người còn sống đổi hết trang bị một lần nữa luôn!"

"Tuy biết là phải lấy đại cục làm trọng, nhưng sao trong thâm tâm tôi vẫn thấy khó chịu quá vậy?" Tô Thần bỗng dưng lẩm bẩm: "Cực cực khổ khổ dốc sức làm nên cơ nghiệp, lại còn phải lấy ra cho người khác dùng chung."

"Không thì sao bây giờ?" Vân Nhàn lườm anh một cái: "Đây là trận chiến đồng đội, chúng ta đánh nhau bằng thực lực tổng hợp."

Tô Thần không nhịn được mà cảm thán: "Cho nên từ trước tới nay tôi mới không thích những trò chơi đồng đội phối hợp. Thi đấu bằng vũ lực cá nhân có phải tốt không, vừa đơn giản còn vừa tiện, lần nào tổ đội tôi cũng là người gánh tạ, muốn hộc máu luôn."

Vân Nhàn im lặng, thật ra cô cũng nghĩ thế đấy....

------------------------------

Tác giả có lời muốn nói: Văn võng du nhiều số liệu quá, đau sọ não... Thật ra lúc đầu định viết kiểu plant vs zombie, nhưng tôi cảm thấy cái này phải động não nhiều quá, người bình thường chắc là không tiếp thu nổi...

Bình Luận (0)
Comment