Vô Hạn Tương Lai

Chương 205

- Lập tức cho ta liên lạc với thủ lĩnh của hội nghị, có chuyện quan trọng cần thông báo.

Người trung niên da trắng cũng đã suy nghĩ thông suốt, hắn vừa nói vào bộ đàm với vẻ lo lắng vừa nhìn về phía người thanh niên đang mười phần uy thế. Mà hiện tại, Trương Hằng lại căn bản là không có tinh lực chú ý tới những chuyện này, trong lòng của hắn vẫn đang còn buồn nôn vì màn giết chóc vừa rồi, chỉ là hắn lại không thể không làm như vậy. Nhất định phải chấn nhiếp toàn trường, nếu không thể hiện khí thế cùng ra vẻ bạo ngược, để mặc cho máy bay trực thăng một mực lơ lửng trên đầu, đoán chừng hai tiểu đội luân hồi sắp đến đều sẽ cảm nhận được hắn chẳng có gì, cho nên hắn không thể không giết người, mặc dù trong nội tâm không hề dễ chịu.

- Vì sống sót, có thể làm dơ bẩn hai tay không?

-… Câu trả lời của ta là, có thể làm dơ bẩn hai tay nhưng không thể làm dơ bẩn trái tim…

- Vậy thì, vì sống sót… Có thể làm dơ bẩn trái tim không?

Không biết vì sao, Trương Hằng chợt nhớ tới một đoạn đối thoại trong Vô hạn khủng bố, Sở Hiên ngẫu nhiên hỏi Trịnh Xá...

Không đợi hắn kịp suy nghĩ thêm, hơn mười chiếc goblin glider đã vụt đến, sau đó dừng lại tại vị trí cách Trương Hằng gần trăm mét, trên những chiếc goblin glider này có khoảng gần ba mươi người, xem chừng chính là toàn bộ thành viên của cả hai đội. Trong đó hơn phân nửa là người không mở cơ nhân tỏa, cho nên chỉ có thể đứng phía dưới goblin glider, tuy vậy mười một mười hai người mở cơ nhân tỏa, đây đã là một lực lượng rất lớn rồi, ít nhất Trương Hằng cũng không dám cam đoan có thể giải quyết hết trong vòng 10 giây.

Trương Hằng nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại, áp chế sự lo lắng trong lòng, sau đó mới mở mắt ra bình thản nói:

- Tới rồi sao? Bắc Băng châu đội cùng Ấn châu đội... Ta vẫn nói như vậy, không muốn giết các ngươi. Cút ngay, sau đó gọi Trịnh Xá tới gặp ta!

Lời này vừa nói ra, gần ba mươi người trước mặt đều sững sờ, trong lúc nhất thời toàn bộ tràng diện đều trở nên im ắng, ước chừng mấy giây sau, một người đông âu cao to của Bắc Băng châu đội mới phá lên cười:

- Ha ha ha, đang đùa gì vậy? Bảo tất cả chúng ta biến khỏi đây? Sau đó để cho Trịnh Xá tới gặp ngươi? Ngươi nghĩ một mình ngươi có thể đối kháng với hai đội ngũ chúng ta sao? Có vấn đề về đầu óc phải không?

- Đúng thế, đừng tưởng rằng tiêu diệt được ba chiếc máy bay trực thăng là ngon, chúng ta cũng có mấy người làm được như vậy.

- Còn gọi Trịnh Xá tới gặp, hắn nghĩ mình là ai chứ?

Sau khi người đông âu cao to mở miệng nói chuyện, những thành viên không mở cơ nhân tỏa đều cười lớn, nói chuyện với vẻ hùng hùng hổ hổ, mấy người trong đó còn lấy vũ khí ra, giống như chỉ cần Trương Hằng nói một lời không hợp sẽ ra tay ngay lập tức, cho đối phương một trận, đương nhiên, bọn họ còn đang chờ đợi, chờ đợi những thành viên đã mở cơ nhân tỏa tấn công trước…

Có điều những thành viên đã mở cơ nhân tỏa lại không ra tay, cũng không trắng trợn uy hiếp như vậy, tâm lý của bọn họ đã thành thục hơn rất nhiều, cái khác không nói, chỉ riêng việc mở cơ nhân tỏa đã cho thấy bọn họ là người từng trải qua khảo nghiệm sinh tử nhiều lần, vì thế khi có tình huống bất ngờ càng có thể tỉnh táo đối mặt, đặc biệt là lúc nguy hiểm xuất hiện.

Người thanh niên trước mắt rõ ràng cũng là thành viên tiểu đội luân hồi, bộ dạng mở cơ nhân tỏa đã chứng minh rằng hắn là một tư thâm giả, mà sau khi đã thấy Trịnh Xá biểu lộ thực lực mấy lần, còn dám gọi Trịnh Xá tới gặp, như vậy người này hoặc là kẻ đần, hoặc là tuyệt đối có thực lực, hoặc là đang làm trò lừa gạt, khẳng định thuộc vào một trong ba trường hợp, nhưng mà đáp án chân thật là gì? Nếu là kẻ đần thì cũng may, như vậy thực lực sẽ không chênh lệch quá lớn so với bọn họ, nếu như đang làm bộ, vậy có thể cho rằng thực lực của đối phương chỉ thuộc loại bình thường, tập trung lực lượng của hai đội ngũ chắc chắn có thể giải quyết, nhưng mà nếu như đối phương là người có thực lực, vậy vận mệnh của tất cả mọi người sẽ... Nhìn xem tình cảnh của ba chiếc máy bay kia là biết, đối phương rõ ràng cũng không phải là người nhân từ biết nương tay.

Một thanh niên da trắng trong số những thành viên đã mở cơ nhân tỏa đột nhiên hỏi:

- Ngươi một mực yêu cầu Trịnh Xá đến gặp, hẳn là ngươi có quen biết với Trịnh Xá sao?

Trương Hằng nhìn hắn một cái với vẻ đạm mạc rồi nói:

- Ta biết trên người ngươi có máy liên lạc đặc thù, có thể tùy thời liên lạc với Trịnh Xá, hoàn toàn không bị khoa học kỹ thuật của Trái đất quấy nhiễu, như vậy hiện tại các ngươi có thể nói cho hắn biết... Ta là bạn đồng môn của La Ứng Long, người thừa kế hệ thống tu chân.

Những người đã mở cơ nhân tỏa lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, bọn họ xác thực là có mang theo máy liên lạc đặc thù, đây chính là máy liên lạc trực tiếp hoán đổi từ Chủ thần, tuy không so được với “điện thoại di động siêu cấp” có thể liên lạc xuyên thế giới của Hạo Thiên, nhưng dùng khoa học kỹ thuật hiện tại của nhân loại tuyệt đối không có biện pháp chặn đường cùng quấy nhiễu tín hiệu, mà ngay cả chuyện này thanh niên trước mắt cũng biết rõ?

Hơn nữa... tu chân...

Lông mày của một thanh niên da đen trong Ấn châu đội chợt nhảy dựng, tiếp đó hắn liền ra vẻ như không có việc gì nhìn xem Trương Hằng, trong mắt rõ ràng mang theo vẻ chần chờ.

Thanh niên da trắng vừa nói chuyện cũng chần chờ một chút, sau đó mới lấy ra một khối kim loại màu bạc, hơn mười giây sau, từ bên trong máy liên lạc truyền đến giọng của Trịnh Xá:

- Này, bên các ngươi thế nào rồi? Đối phương thật sự là thành viên tiểu đội luân hồi sao?

Thanh niên da trắng khẳng định:

- Đúng vậy, đối phương xác thực là thành viên tiểu đội luân hồi. Chỉ là... giữa hắn và nhân viên tình báo của chính phủ phát sinh xung đột, khiến ba chiếc máy bay trực thăng bị phá hủy. Hơn nữa hắn nói mình là bạn đồng môn của La Ứng Long, người thừa kế hệ thống tu chân, yêu cầu ngươi đến đây gặp hắn.

- Cái gì!!!

Bên trong máy liên lạc lập tức truyền đến tiếng kinh hô của Trịnh Xá, còn có tiếng ghế ngã trên mặt đất, Trịnh Xá trực tiếp nói:

- Ta sẽ đến ngay lập tức, không được ra tay, đối phương không phải là người các ngươi có thể đối phó. Nhớ rõ, ngàn vạn lần không được ra tay... Ách, có phải là hắn đứng trên một thanh phi kiếm không?

Thanh niên da trắng cũng sững sờ, hắn thật sự không ngờ Trịnh Xá lại kích động đến vậy, xem ra La Ứng Long hẳn không phải là một cái tên bình thường, như vậy người thanh niên trước mắt... hẳn là có thực lực siêu cường? Thanh niên da trắng lập tức có chút run rẩy, hắn vội vã nói:

- Có phải là phi kiếm hay không ta cũng không biết, bất quá hắn xác thực là đang đứng trên một thanh vũ khí, mà phía sau hắn còn có năm thanh vũ khí khác giống như vậy đang lơ lửng.

Trịnh Xá trầm mặc giây lát rồi nói:

- Giao máy liên lạc cho đối phương, để ta và hắn nói chuyện… nhớ rõ, không nên giao thủ, các ngươi không phải là đối thủ của hắn.

Biểu lộ của thanh niên da trắng nhanh chóng trở nên thận trọng, hắn cẩn thận điều khiển goblin glider bay về phía Trương Hằng, vừa tới gần vừa nói:

- Trịnh Xá đồng ý nói chuyện với ngươi, ta không có ác ý, không cần phải công kích chúng ta.

Trương Hằng vẫn duy trì vẻ mặt không biểu tình, hắn thuận tay cầm lấy máy liên lạc sau đó nói:

- Trịnh Xá, ta có biện pháp tiến vào Narnia truyền kỳ, nhưng mà phải vượt qua thế giới phim kinh dị lần này trước đã rồi mới nói được, hầu hết tin tức tình báo đều đã giao cho ngươi rồi, hiện tại ta sẽ cung cấp thêm một thông tin cuối cùng, vị trí của Queen là ở khu vực Tam giác quỷ, ta sẽ lập tức tới đó, chúng ta sẽ gặp nhau... tại Tam giác quỷ.

Nói xong, Trương Hằng trực tiếp dập máy, vứt máy liên lạc qua cho thanh niên da trắng, hắn cũng mặc kệ ánh mắt phức tạp của những người xung quanh, chỉ xoay người lại khoan thai bay về hướng biệt thự. Sau khi đã vào trong biệt thự, hắn lập tức không hề để ý đến hình tượng, trực tiếp nằm lăn xuống mặt thảm, tiếp đó mới thì thào với Nataya:

- Phù, vượt qua kiểm tra rồi… Nataya, tiếp tục che đậy toàn bộ biệt thự.

Lý Cương Lôi đang ngồi trên ghế, nhàn nhã thưởng thức một ly rượu vang màu đỏ, đợi Trương Hằng nói xong hắn mới cười nhạt một tiếng:

- Xem ra ta sẽ phải thay đổi cách nhìn đối với ngươi, không tệ, bắt đầu có hương vị của đội trưởng tiểu đội luân hồi...

- Lên đường, chúng ta đến Tam giác quỷ.
Bình Luận (0)
Comment