Từ lúc mấy người Trịnh Xá rơi vào Lục đạo luân hồi đến nay, vẫn luôn không biết đây là thế giới nào, cũng không biết tại sao mình lại ở đây, thậm chí bết bát hơn, không biết làm thế nào để rời khỏi. Mặc dù có chiến lực vô địch của Trịnh Xá bảo vệ, nhưng mà tình cảnh của mọi người vẫn không có chút thay đổi nào, vẫn không biết đi đâu về đâu, nhận thức đối với tất cả vẫn chỉ là một mảng mờ mịt.
Mãi cho tới khi tiến vào Atula đạo, bắt được vài người để tra khảo, hơn nữa nhờ phân tích của Lăng Tân, cuối cùng mọi người mới có được chút khái niệm trực quan đối với thế giới mình đang ở. Bất quá cũng chỉ vẻn vẹn là như vậy, làm thế nào để rời khỏi cái thế giới này, làm thế nào tìm được "hắn", thậm chí là làm thế nào đến được thế giới kế tiếp, mọi người vẫn chưa rõ ràng cho lắm.
- Kỳ thực cũng không cần phải suy đoán những vấn đề này, chỉ cần có thể tìm được "hắn", nếu như "hắn" thật sự là người sáng tạo ra thế giới này, thật sự là chủ nhân cái hộp, vậy chúng ta sẽ có thể trực tiếp biết được mọi chuyện.
Biểu hiện của Lăng Tân vẫn rất thản nhiên, hắn trực tiếp nói với những người còn lại. Mọi người đều không có lí do gì để phản đối ý kiến này, đã rơi vào tình trạng như hiện tại, lên không nổi, xuống không xong, ra không được, trốn không thoát, tự nhiên là chỉ có thể tiếp tục tiến về phía trước. Dù sao cũng có thực lực của Trịnh Xá và trí tuệ của Lăng Tân đi đầu, bọn họ chỉ cần đi theo là được, tất cả đều nhất trí, trước tiên cứ bước vào một chủ thành của thế giới này đã rồi tính tiếp, khi đó sẽ có thể lấy được một lượng lớn tin tức, tốt hơn nhiều so với việc lang thang trong hoang mạc. Do vậy mọi người cũng không chậm trễ, lập tức mang theo ba nam tử cùng vài thiếu nữ kia, xuất phát hướng về một tòa chủ thành của Atula đạo.
Chỉ là trước lúc đi có vài vấn đề nhỏ, ba gã nam tử kia, bọn họ rõ ràng nhìn xem xác chết đầy đất với vẻ mặt tiếc tiền phí của, sau đó mới chạy lại chỗ chiếc xe chở hàng lấy ra một đám nấm. Vừa liên tưởng đến những gì nghe được từ miệng mấy người này, các thành viên tiểu đội luân hồi đều cảm thấy buồn nôn không chịu được, chỉ có Trịnh Xá và Lăng Tân là thở dài, hai người đều có chút lắc đầu.
Có lẽ thật sự là tính cách bổ sung trời sinh, Lăng Tân là kết quả từ sự kết hợp giữa gien của Trịnh Xá và Sở Hiên, hắn chú trọng vào thiện ác có báo, căm ghét cái ác, ở phương diện này xác thực là có bảy tám phần tương tự với Trịnh Xá. Có điều một nửa gien của Sở Hiên trong cơ thể lại ảnh hưởng tới hắn, ngoại trừ cho hắn có được trí tuệ siêu việt, vượt trội hơn người bình thường, càng làm cho hắn có chút coi thường đối với nhân mạng. Do vậy bất đồng lớn nhất giữa hắn và Trịnh Xá là Trịnh Xá chỉ có thể đại khai sát giới khi tính mạng mình và đồng đội bị uy hiếp, còn hắn thì sẽ lập tức đại khai sát giới khi thấy có chuyện trái với tín niệm nghĩa hiệp của mình.
Nhưng mà bất kể như thế nào, Lăng Tân và Trịnh Xá vẫn đều là người tâm địa lương thiện, có giết chóc cũng sẽ chỉ ra tay đối với những kẻ ác nhân, sở dĩ lúc trước Lăng Tân giận dữ như vậy, là vì hắn nhìn thấy thảm trạng của mấy thiếu nữ, do đó mới tàn sát gần hết đám người kia. Nhưng mà sau khi hắn biết rõ tình huống của Atula đạo, tự nhiên cũng có thể lý giải được thế giới quan của đám người kia, đối với người của thế giới này, xác chết không phải thứ gì ghê tởm, mà là chất dinh dưỡng giúp duy trì tính mạng, giúp nuôi nấng sinh mạng... Có lẽ đối với bọn họ mà nói, ăn thịt người thực sự không phải là tội!
- Kẻ đáng trách thực sự là những Đại năng sáng tạo ra thế giới này, Thánh nhân hoặc là Tu chân giả, đùa bỡn sinh mạng, vũ nhục tính mạng… Đáng chết!
Lăng Tân nói với sát ý tuôn trào, Trịnh Xá vỗ vỗ vai hắn:
- Đúng vậy! Đầu nhập tính mạng vào Atula đạo, sau đó thông qua giết chóc điên cuồng hỗn loạn để lấy được cường giả tay chân... Những Thánh nhân cùng Tu chân giả cao cao tại thượng, coi chúng ta là công cụ, biến chúng ta thành vật thí nghiệm, Thần, Thánh, Tiên... Tất cả đều đáng chết!
Lăng Tân kiềm chế cơn giận dữ lại rồi nói:
- Sẽ có cơ hội, hoặc có thể nói là cơ hội đã ở ngay trước mắt... Ngươi cảm thấy "hắn" có thể tiến vào thế giới của chúng ta một cách đơn giản dễ dàng, vô thanh vô tức như vậy sao? Nếu như ta đoán không sai, ánh mắt của những Thánh nhân và Tu chân giả đã sớm quy tụ đến xung quanh chúng ta rồi, chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi là được…
Xác thực, nếu như "hắn" là chủ nhân cái hộp, vậy nguyện vọng của Trịnh Xá có lẽ cũng không còn xa, nguyện vọng hồi sinh những đồng đội, Sở Hiên, Bá Vương, Vương Hiệp, Zero, Chiêm Lam, Triệu Anh Không, Trương Hằng, Trình Khiếu, Tiêu Hoành Luật, Tề Đằng Nhất… bọn họ, những người đã vào sinh ra tử với hắn.
- Có điều ngươi cũng không nên hy vọng quá lớn, theo hành động hiện tại của "hắn" có thể nhìn ra được, cho dù "hắn" thật sự là chủ nhân cái hộp, đoán chừng cũng sẽ không có đại uy năng như trong tưởng tượng của ngươi. Lần xuất hiện tại Lục đạo luân hồi này, có lẽ là hành trình để hắn tìm kiếm lại đại uy năng của mình...
Lăng Tân tùy ý nói, cũng không phải hắn muốn đả kích Trịnh Xá, chỉ là hắn sợ đến lúc gặp được "hắn", Trịnh Xá sẽ quá mức thất vọng, cho nên mới phải rào trước đón sau.
Thế nhưng mà ngoài dự đoán của Lăng Tân, Trịnh Xá lại bỗng nhiên gật đầu khẳng định:
- Ta cũng biết "hắn" không thể vừa tiến vào thế giới này đã có đại uy năng, lấy được bao nhiêu thì cũng phải mất đi bao nhiêu. Tuy đây là thế giới hắn sáng tạo, nhưng mà nơi này vẫn là một thế giới thực sự, một thế giới cân bằng, quy tắc của thế giới là do người sáng tạo đặt ra, như vậy muốn duy trì cái thế giới này, bản thân người sáng tạo cũng nhất định phải tuân thủ quy tắc. Có điều dù sao hắn vẫn là kẻ chế tạo cái hộp, chắc chắn là vô cùng quen thuộc đối với cái thế giới này, chỉ cần cho hắn thời gian phát triển, sớm muộn gì hắn cũng sẽ tìm được thực lực phù hợp với thân phận... Nhưng mà cái ta quan tâm không phải thực lực, cái ta quan tâm chính là những điều hắn biết, đặc biệt là làm thế nào để đến được Narnia truyền kỳ...
Lăng Tân lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, biểu lộ của hắn giống như là ngày đầu tiên nhìn thấy Trịnh Xá vậy, không ngừng chăm chú quan sát, thẳng đến khi Trịnh Xá đã sợ xanh cả mặt, hắn mới lên tiếng:
- Xem ra ta sẽ phải thay đổi cách nhìn đối với ngươi, quả nhiên... Ngay cả Trương Phi thời Tam quốc cũng có lúc nhanh trí, trí lực của đại tinh tinh hẳn là không thể nào thua Trương Phi.
-... Chẳng lẽ trong suy nghĩ của những trí giả các ngươi, ta chỉ là một nam nhân đầu đầy cơ bắp?!!
-... Điều này chẳng lẽ còn phải nói gì nữa sao?
Bất kể như thế nào, dưới sự dẫn đường của cư dân Atula đạo, sau vài ngày rốt cuộc mọi người cũng đặt chân đến được tòa chủ thành đầu tiên, tiếp đó do Trịnh Xá dẫn đầu, các thành viên tiểu đội luân hồi chiếm lĩnh tòa chủ thành này một cách nhẹ nhàng...
Quả thực là vô cùng nhẹ nhàng, bởi vì khi tiến vào chủ thành, mấy người Trịnh Xá căn bản không biết phí vào thành là cái gì, mà đối phương thì lại nói muốn biến vài thành viên tiểu đội luân hồi thành thịt người, kết quả là khiến cho Trịnh Xá hất tay một cái, một phần tư tòa chủ thành lập tức biến thành tro tàn gạch vụn. Chuyện kế tiếp thì rất đơn giản rồi, tôn trọng kẻ mạnh, phẩm chất tốt đẹp của Atula đạo được phát huy rất nhanh, toàn bộ chủ thành đều tuyên thệ thuần phục với Trịnh Xá. Đương nhiên, trước khi thuần phục, trước cửa vào của những gia tộc kia lại có thêm một đống xác chết la liệt...