Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống

Chương 123

Trương Tam Phong hiền hòa mỉm cười không trả lời, nhưng cũng không phủ nhận tức là ngầm đồng ý.

Ngô Chính lúc bấy giờ quan sát Trương Vô Kỵ, sau đó lại trưng diện “ cụ non ” thần thái than ngắn thở dài nói:

“ Lại là một tiểu hài tử đáng thương, có thể cho ta xem vết thương? ”

Trương Tam Phong nghe vậy có chút sững sốt nhưng tức khắc sau đó lại dấy lên trong lòng một tia hy vọng.

Thương thế của Trương Vô Kỵ tựa hồ chính là tảng đả đặt nặng trong lòng Trương Tam Phong, nếu có thể chữa khỏi cho Trương Vô Kỵ thì dù là đánh đổi bằng mạng sống của mình Trương Tam Phong cũng có thể nhẹ lòng an ủi, không phụ lời ủy thác trước khi lâm chung của Trương Thúy Sơn.

Trương Vô Kỵ tuy là cảm nhận được thiện tâm của Ngô Chính nhưng không dám tự ý liền nhìn qua Trương Tam Phong chờ đợi.

Thấy vậy, Trương Tam Phong trìu mến vỗ vai Trương Vô Kỵ khẽ gật đầu đồng ý.

Liền đi tới vài bước tiếp cận Ngô Chính, Trương Vô Kỵ hai tay cởi thắt lưng để vạt áo buông xuống để hở lồng ngực.

Lúc bấy giờ chỉ thấy có một dấu tay năm ngón màu đen sẫm in hằng trên lồng ngực của Trương Vô Kỵ, trông sơ qua liền biết âm hàn độc tính đã thấm sâu vào trong người, thậm chí là đã lan đến lục phủ ngũ tạng.

Ngô Chính không mấy ngạc nhiên trong miệng thì thào nói:

“ Quả nhiên là Huyền Minh Thần Chưởng! ”

Trong Kim Dung hiệp truyện, Huyền Minh Thần Chưởng hầu như duy nhất chỉ xuất hiện trong “ Ỷ Thiên Đồ Long Ký ” thế giới, môn võ công này âm hàn độc địa vô cùng, người trúng phải chưởng trong vòng một ngày độc tính phát tác khiến toàn thân lạnh buốt đến tê cứng, trong vòng ba ngày độc tính sẽ lan đến lục phủ ngũ tạng hủy hoại từ bên trong không ngừng dày vò khiến người trúng chưởng đau đớn khổ sở sống không bằng chết, sau đó mới từ từ chết đi.

Phải nói Huyền Minh Thần Chưởng môn võ học này vô cùng độc địa mà những người muốn học môn công phu này hầu hết chỉ có những kẻ độc ác đến biến thái mới làm như vậy.

Lại nói muốn giết người giết ngay lập tức không được sao? Còn phải dày vò hành hạ đến chết đi sống lại như vậy, hơn nữa Huyền Minh Thần Chưởng uy lực cũng không quá đại, chỉ là độc tính khi bị trúng chưởng mới là lợi hại mà thôi.

Người bị trúng chưởng hầu như là vô biện pháp cứu chữa trừ phi là gặp được ai đó thân mang Cửu Dương Chân Kinh trọn vẹn hoặc là tự mình lĩnh ngộ học tập Cửu Dương Chân Kinh mới có thể chữa khỏi.

“ Thiếu hiệp có phải là có biện pháp chữa khỏi cho hắn? ”

Trông thấy Ngô Chính trầm mặc nghiền ngẫm, Trương Tam Phong không khỏi nóng lòng hỏi thăm.

Ngô Chính có chút bất đắc dĩ quay sang nói:

“ Vãn bối đúng là có thể chữa khỏi cho tiểu tử này, nhưng là hiện tại ta và thê tử của mình thân mang trọng thương công lực giảm sút trầm trọng chí ít cần bảy ngày thời gian mới có thể khôi phục trở lại, nếu tiểu này này có thể cầm cự trong khoảng thời gian đó liền không có vấn đề ”

Trương Vô Kỵ tình trạng nội thương lúc bấy giờ đã vô cùng nguy cấp vốn dĩ không thể cầm cự được bao lâu thời gian, cũng bởi vì như vậy Trương Tam Phong mới gấp gáp thậm chí bỏ xuống mặt mũi đích thân đến Thiếu Lâm tự cầu xin Không Văn đại sư.

Thiếu Lâm tự dù là ngoài mặt giữ mối quan hệ hảo hữu nhưng từ trước đến nay vẫn luôn ganh ghét với Võ Đang phái nào có thể dễ dàng thành toàn cho Trương Tam Phong!?

Trương Tam Phong lúc này nghe được Trương Vô Kỵ có cách để chữa trị tâm tình liền trở nên kinh hỉ, nhưng ngay sau đó lại âu sầu vô biện pháp.

Phải biết nội thương là có thể nhờ vào nội lực của người khác chữa khỏi, nhưng công lực giảm sút suy kiệt muốn phục hồi thì chỉ có thể dựa vào tự thân mà thôi.

Công lực mỗi người mỗi loại đều không giống nhau làm sao có thể truyền đi truyền lại giống như là truyền máu được!? Trừ phi là hai người nội công tâm pháp giống nhau, hoặc là một người trong đó không có một chút võ công nào thì còn có thể.

Trương Tam Phong buồn bã thở dài:

“ Hài tử số khổ, hắn đã không chờ được đến nhiều ngày như vậy nữa rồi ”

Ngô Chính mặc dù không lo lắng nhưng là ngoài mặt vẫn tỏ ra thương tâm than ngắn thở dài.

Trương Vô Kỵ trông thấy hai người thần sắc đau buồn không đành lòng, mở miệng an ủi:

“ Thái sư phụ, ca ca, mong hai người đừng buồn, Vô Kỵ sau khi chết đi sẽ được đoàn tụ cùng phụ mẫu, thật sự cảm thấy rất vui ”

Nghe vậy Ngô Chính không khỏi cảm khái bản sắc hiệp nghĩa cao thượng của Trương Vô Kỵ từ nhỏ đã được bộc lộ rất rõ, nhưng Ngô Chính đối với Trương Vô Kỵ thật là không có nổi một chút hảo cảm trong lòng.

Cao thượng nghĩa hiệp là một đức tính rất tốt, nhưng con người của Trương Vô Kỵ bản tính lại vô cùng nhu nhược ba phải rất thiếu quyết đoán, trí tuệ lại thiểu năng ngu ngốc để Ngô Chính khi xem qua nguyên tác mỗi lần đều bĩu môi khinh thường.

Nên biết ngu ngốc đi đôi với nhiệt tình thì chính là phá hoại, Trương Vô Kỵ tuy là nghĩa hiệp có thừa nhưng là tài năng của hắn không đủ để gánh cái “ nghĩa hiệp ” to lớn trong lòng của mình, cũng bởi vì như thế mới dẫn đến những bi kịch không đáng có mà trong đó hầu hết là xuất phát từ Trương Vô Kỵ cách làm ngu ngốc mà ra.

Đầu tiên phải nói đến chính là vì một câu nói vô tri của Trương Vô Kỵ lại vô tình khiến Trương Thúy Sơn và Ân Tố Tố phải nhận kết cục vô cùng thê thảm.

“ Nghĩa phụ ta không có chết! ”

Trương Vô Kỵ một lời buộc miệng liền phải trả giá bằng mạng sống phụ mẫu của chính mình, tuy nói là tiểu hài tử lời nói ngây ngô không biết gì nhưng là vô tri thì sẽ không có tội!?

Bằng không Ngô Chính điên cuồng giết chết cả nhà người ta sau đó nói một tiếng “ là ta vô tri không biết gì ” liền có thể rửa sạch được hết sao!?

Chưa kể phụ mẫu của mình bị kẻ thù sát hại nhưng Trương Vô Kỵ không những không muốn báo thù sửa chữa sai lầm còn muốn cứu lấy kẻ thù hóa giải ân oán một cách vô cùng ngu ngốc.

Hơn nữa cũng vì tính cách nhu nhược ba phải này mới khiến Chu Chỉ Nhược đi vào con đường lầm lỡ không có lối thoát, lại gián tiếp tác động vào một cái bi kịch khác.

Nếu không phải Trương Vô Kỵ may mắn được Kim Dung tiền bối ưu ái “ bug ” cho nhiều lần thì hắn đáng ra phải là tội nhân lớn nhất trong “ Ỷ Thiên Đồ Long Ký ” mới phải.

Có thể nói Trương Vô Kỵ ưu điểm cũng là khuyết điểm, mà khuyết điểm chồng chất với khuyết điểm lại biến thành vô dụng vô năng.

Cho dù Trương Vô Kỵ là thiên mệnh chi tử chăng nữa nhưng từ khi Ngô Chính xuất hiện ở thế giới này liền xác định hắn là muốn ngóc đầu không nổi, chỉ có thể an ổn làm một cái đạo sĩ tầm tầm thường thường vừa đủ trong tầm khả năng của hắn.

Còn muốn tiếp tục làm nhân vật chính thì vai trò này đối với Trương Vô Kỵ tựa hồ là có hơi quá sức, phần này việc nhọc Ngô Chính đành phải làm thay vậy.

------*-*------

Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống: Mỗi ngày vào lúc 19h sẽ upload chương mới, từ 4 -> 9 chương tùy thời! Mọi người có hảo tâm nhớ vote 9 -> 10 sao để ủng hộ mình nhé, như mọi khi mình sẽ cố gắng ra chương đều đặn.
Bình Luận (0)
Comment