Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống

Chương 169

Tuy là trong tình thế không thể lường trước nhưng Tiên Vu Thông vẫn có thể kịp thời phản ứng tung chiêu đối chưởng, giảm thiểu tối đa thương thế bắt buộc phải lãnh nhận, như vậy đã là rất lợi hại rồi.

Nhưng là một màn này xảy ra chẳng khác nào là Ngô Chính cố ý đánh mặt Tiên Vu Thông vì lời nói trước đó của hắn, mặc dù nói ra thì dài nhưng chiến đấu tựa hồ chỉ diễn ra trong một tích tắc thời gian mà thôi.

“ Chưởng môn phái Hoa Sơn tại sao lại yếu như vậy!? ”

Lúc bấy giờ Không Đông ngũ lão tận mắt trông thấy một màn vừa rồi, trong lòng tràn đầy nghi vấn.

Cách đây vài phút chưởng môn phái Không Động Đường Văn Lượng tuy là bại tướng dưới tay Ngô Chính nhưng là vẫn có thể ngoan cường chiến đấu câu kéo thật dài thời gian chờ đợi Không Văn thần tăng đến, thế mà Tiên Vu Thông người có võ công không một chút thua kém so với Đường Văn Lượng lại chịu thua thiệt triệt để trước Ngô Chính hoàn toàn chỉ trong hai chiêu một khắc!? Thậm chí còn không có cơ hội đánh trả a.

“ A di đà phật! ”

Đứng đối diện đó, Không Văn thần tăng tuy là miệng nam mô nhưng tay lại súc thế muốn tung chiêu, trông từ thần sắc của lão ta có thể thấy được vẻ ngoài băng lãnh trầm sắc tựa hồ đã rất tức giận.

“ Phật niệm là trong tâm, không cần phải thốt ra ngoài miệng như thế, hơn nữa ta thấy ngươi trong lòng không có phật tâm, chỉ có sát tâm a! ”

Ngô Chính từ phía đằng xa tựa hồ mỗi khắc đều chú ý đến Không Văn thần tăng, lúc này cao giọng châm biếm, đồng thời động tác vẫn không ngừng lại, muốn nhanh chóng tiêu diệt Tiên Vu Thông giảm bớt áp lực chiến đấu.

Thần Chưởng Bát Đả!

Không Văn thần tăng không nói một lời nào chỉ dùng hành động để đáp trả, chỉ thấy lão ta nhún chân phóng tới, hai tay múa loạn để chung quanh chưởng ảnh loạn đả muốn tiến công về phía Ngô Chính.

“ Muốn đi đâu!? ”

Tuy nhiên Tạ Tốn không cho phép Không Văn thần tăng muốn làm gì thì làm, lúc này vận công gia cố cường lực vung đao chém về phía Không Văn thần tăng chặn đường.

Mặc dù Không Văn thần tăng thi triển khinh công di chuyển thần tốc, nhưng đao quang tựa hồ càng nhanh hơn một bước, chớp mắt đã chém tới nơi.

Không Văn thần tăng bất đắc dĩ không muốn đối chọi lấy thân thử sức với uy lực của Đồ Long đao, chỉ có thể dậm chân ngăn lại quán tính, sau đó lui về sau một bước.

Vù vù...

Chỉ thấy đao quang chém dọc tưởng chừng đã đến đúng địa điểm, nhưng nhìn lại tựa hồ đó chỉ là tàn ảnh của Không Văn thần tăng lưu lại, đao quang sượt qua người chỉ có thể làm cà sa trên người lão ta lôi thôi một chút mà thôi.

Nhưng không dừng lại ở đó, Tạ Tốn lại dậm chân lao tới, hai tay siết chặt cán đao vung cao hơn đầu, hung hăng từ trên bổ xuống nhắm thẳng vào thiên linh Không Văn thần tăng.

Đao thế tuy hung mãnh nhưng chiêu thức đơn giản không thể làm khó được Không Văn thần tăng, nhanh chóng đã lách người sang một bên hoàn hảo tránh né không chịu một chút tổn thương.

Một đao bổ xuống chỉ trúng vào không khí, Tạ Tốn nhưng không một chút bối rối, dồn toàn bộ lực lượng vào cổ tay mạnh mẽ đối chọi quán tính xoay lưỡi đao trở về nằm ngang, lại tiếp tục hướng về phía Không Văn thần tăng mà bủa tới, tư thế tựa như là tuyển thủ đánh bóng chày, nhuần nhuyễn vận dụng lực lượng từ đôi chân, hông và eo, đồng thời gia cố nội công tăng cường lực sát thương, thế như là vũ bão không thể chống đỡ.

Tương tự, Không Văn thần tăng sắc mặt vẫn không đổi tựa như là đã nhìn thấu được Tạ Tốn, hoàn toàn không đoái hoài đến đao mang đã chém đến nơi, chớp mắt liền đã nắm bắt được thời cơ, trên tay vận kình thi triển Long Trảo Thủ, trảo thủ tàn độc nhắm vào cổ tay Tạ Tốn.

Tuy nhiên Tạ Tốn thính giác sắc bén hơn người sớm đã nhận ra Không Văn thần tăng ý định hóa giải đao thế, lúc này liền quyết đoán hai tay đồng thời buông ra cán đao, để mặc cho quán tính điều khiển lưỡi đao chém tới, trong lúc đó cũng tranh thủ thời gian súc thế một quyền nhắm vào tim của Không Văn đại sư mà đánh tới.

Thất Thương Quyền!

Đối mặt cùng lúc một đao lại tiếp nối một quyền, Không Văn thần tăng thất thế không thể chống đỡ, liền dứt khoát dậm chân thi triển khinh công, nhanh chóng thoát ly ra khỏi vòng chiến, chấm dứt hạ phong cận chiến vô nghĩa này.

“ Ha ha, như thế nào lại muốn chạy rồi!? Không Văn đại sư chỉ có chút ít bản lĩnh này thôi sao? ” – Tạ Tốn nắm giữ thượng phong ha hả cười to đắc ý.

Sở dĩ Không Văn thần tăng không dám giao đấu cận chiến với Tạ Tốn cũng giống như tình cảnh trước đó Không Động ngũ lão gặp phải, nguyên do lớn nhất ở đây chính là Đồ Long đao!

Nên biết một khi áp sát cận chiến giao đấu liền đồng nghĩa với việc chấp nhận phương thức lấy cứng chọi cứng so nhau về quyền đầu công lực ai thâm sâu cường bạo hơn, hoàn toàn là không có thời gian để súc thế thi triển những tuyệt kỹ có uy lực mạnh mẽ mang tính quyết định được.

Mà trong tay Tạ Tốn lúc này luôn luôn kè sẵn thanh Đồ Long đao, cho dù là Trương Tam Phong đến đây cận chiến với Tạ Tốn cũng chỉ có thể lợi dụng Thái Cực Quyền lấy nhu chế cương mà đắc thắng, không thể dùng biện pháp lấy cứng đối cứng với hắn được, huống hồ chỉ là một tên Không Văn thần tăng tuyệt thế đỉnh phong tu vi, trừ khi trong tay hắn cũng có một món bảo khí sánh ngang với Đồ Long đao, bằng không thì không thể dùng biện pháp cận chiến để phân thắng bại được.

“ A di đà phật, Đồ Long đao quả nhiên uy mãnh vô song, chỉ tiếc là rơi vào tay yêu ma làm hại chúng sinh ”

Không Văn thần tăng không giận mà uy, lời nói tuy là bình thản từ tốn, nhưng khí thế mỗi lúc càng bộc phát áp bách về phía Tạ Tốn vừa rồi cuồng ngôn, khiến hắn thần sắc cũng trở nên nghiêm trọng không dám khinh suất, lúc này đao giơ trước ngực, thế đứng vững chắc, hoàn toàn là rơi vào phòng bị không dám manh động tấn công.

Ở một chiến tuyến khác cách đó không xa, Ngô Chính lúc bấy giờ truy giết Vu Tiên Thông nhưng lại Không Động ngũ lão hợp lực cản tay cản chân không làm ăn được gì.

“ Lũ khốn các ngươi, cái gì mà danh môn chính phái, lấy nhiều hiếp ít, còn gì là nghĩa hiệp chi khí!? ” – Ngô Chính nóng giận quát to.

“ Đối với tà ma ngoại đạo cần gì phải nói nghĩa khí, tiêu diệt các ngươi chính là tạo phục cho giang hồ võ lâm, trừ hại cho lương dân! ”

Tiên Vu Thông mặc dù thương thế có hơi trầm trọng, nhưng vẫn còn thừa sức để nghênh chiến, không những miệng lưỡi vẫn là rất lợi hại.

“ Lại ăn của ta một chưởng rồi nói! ”

Dứt lời, Ngô Chính liền xoay người vận lực, trên tay súc thế Vi Đà Chưởng đánh ra chưởng kình nhắm về phía Tiên Vu Thông.

Nhưng chưởng thế chưa kịp xuất ra, chung quanh lại xuất hiện Không Động ngũ lão bao vây, đồng thời áp sát tiến công, mỗi người thi triển đều là tuyệt học của phái Không Động Thất Thương Quyền, khiến Ngô Chính phải lâm vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan.

-------*-*-------

Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống: Mỗi ngày vào lúc 19h sẽ upload chương mới, từ 4 -> 9 chương tùy thời! Mọi người có hảo tâm nhớ vote 9 -> 10 sao để ủng hộ mình nhé, như mọi khi mình sẽ cố gắng ra chương đều đặn.
Bình Luận (0)
Comment