Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống

Chương 174

Quả nhiên Tiên Vu Thông vẫn là rất gian xảo tinh ranh, quyết định trước giết Tạ Tốn đoạt Đồ Long đao, sau đó lại tiếp tục suy tính đến chuyện tra khảo Ngô Chính, bắt hắn mở miệng khai thật, dù sao Ngô Chính cũng đã là đèn cạn dầu không làm nên nổi trò trống gì.

Tiên Vu Thông thần sắc trở nên âm trầm băng lãnh, Bước chân từ tốn chậm rãi đi tới, có thể nghe được tiếng “ xẹt xẹt ” của mũi kiếm đang ma sát dưới mặt đất, bỗng nhiên “ vút ” một tiếng, lục tinh trường kiếm dứt khoát vung lên nhắm thẳng về phía yết hầu của Tạ Tốn, đây hẳn là muốn cho Tạ Tốn một cái chết chóng vánh nhẹ nhàng.

Vù vù...

Nhưng đúng lúc này Tiên Vu Thông đột nhiên cảm nhận được chưởng phong từ phía sau lưng đã áp tới, hắn chỉ kịp quay đầu liếc mắt nhìn lại, tức khắc chưởng kình đã đánh tới trúng thân, khiến hắn nhào tới phía trước trực tiếp va mạnh vào thân cây, đến nỗi thân cây cao lớn cũng bị chưởng lực đánh đến tan tác, nghiên vẹo ngã xuống mặt đất.

Ầm!

“ Tạ huynh, đã lâu không gặp! ”

Giọng nói nam tử trung niên quen thuộc vang vảng bên tai, Tạ Tốn thần sắc trở nên hòa hoãn, lại có phần mừng rỡ đan xen, bình thản mỉm cười đáp lời: “ Dương Tả Sứ, đúng là đã lâu không gặp! ”

Ngô Chính đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy thân ảnh phiêu diêu tự tại, bạch y lất phất tung bay, chậm rãi từ tốn đáp xuống mặt đất.

“ Danh tính: Dương Tiêu, tu vi: tuyệt thế hậu kỳ ”

Người đến là bạn không phải thù, Ngô Chính buông lỏng cơ thể nhẹ nhõm thở phào, khí tức càng là trở nên hư thoát vô lực, vừa rồi đối diện cái chết kề cận, nói không sợ hãi quả thực là nói dối không biết ngượng mồm, thực chất bình tĩnh chính là kết quả rèn luyện được sau bao năm tháng từ trong tuyệt cảnh suýt soát thoát chết mà thôi.

Nếu không phải vừa rồi Ngô Chính vẫn là còn đủ tỉnh táo để câu kéo chút ít thời gian, bây giờ hai người không sai biệt đã là hai cái xác chết vô tri nằm bất động trên mặt đất.

Lại nhìn về phía Tiên Vu Thông lúc bấy giờ cả người cong vẹo co ro, máu tươi từ trong mồm không ngừng đều đều tuôn ra, hai mắt vẫn còn đang trợn trắng có vẻ rất không can tâm, nhưng là bên trong vô hồn đã không còn có một tia tinh quang.

Một tên tuyệt thế trung kỳ tu vi không một chút nào phòng bị, phải hứng chịu một đòn toàn lực của một tên tuyệt thế hậu kỳ tu vi, mà tên này lại còn là một trong hai Quang Minh Tả Hữu Sứ Dương Tiêu, kết cục này cũng không có gì là quá bất ngờ, chỉ có thể trách Tiên Vu Thông làm người quá ngu muội, bị Ngô Chính chơi đùa cho đến chết mới thôi.

“ Vị tiểu huynh đệ này, hẳn là... Lục Mạch Kiếm Tiên!? ” – Dương Tiêu lúc này nhìn về phía Ngô Chính, khách khí hỏi han.

“ Chút hư danh mà thôi không đáng nhắc tới, tại hạ Ngô Chính nghe danh Dương Tả Sứ đã lâu, hôm nay có dịp được kiến thức quả thực là danh bất hư truyền! ” – Ngô Chính hữu lễ đáp lời.

Dương Tiêu có thể nhận diện được hắn cũng không phải là quá bất ngờ, hẳn là Kỷ Hiểu Phù hoặc là Dương Bất Hối nha đầu kia có chút tác dụng, thường ngày miêu tả hắn kỹ càng một chút liền có thể để Dương Tiêu lưu lại ấn tượng mạnh.

“ Ha ha, ta còn phải đa tạ Ngô thiếu hiệp cứu giúp hiền thê, ân tình này Dương mỗ vẫn là giữ ở trong lòng không có dịp đền đáp a ” – Dương Tiêu phong thái mười phần phiêu dật tự tại, tiêu sái tươi cười đáp lời.

Ngô Chính mặc dù rất cảm khái Dương Tiêu lãng tử dáng vẻ, nhưng là hiện tại lại nhớ đến an nguy của bản thân, buột miệng mở lời nhắc nhở: “ Dương Tả Sứ khoan rồi hãy tán gẫu, trước mắt vẫn phải tìm một nơi an toàn ẩn náu, ta nghĩ lão trọc lừa hòa thượng kia hẳn là không dễ dàng như vậy liền từ bỏ truy sát a ”

“ Không sai, Không Văn lão trọc lừa kia không ngờ sát tâm lại thịnh như vậy, nếu không phải là tiểu tử này liều mạng mang ta đào tẩu, ta hẳn là đã chết mấy trăm lần rồi! ”

Tạ Tốn miệng nói, trên mặt lại cảm khái khôn nguôi, lần này thật đúng là cửu tử nhất sinh, nếu không phải Ngô Chính bản lĩnh đủ lớn gan dạ có thừa, thì kết cục so với Tiên Vu Thông trợn mắt phơi thây giữa sơn lâm làm mồi cho thú hoang cũng không tốt hơn là bao.

“ Gần đây có một thôn xóm, để mang ta hai người các ngươi đi, tìm một chỗ tạm thời dừng chân dưỡng thương! ”

Nói xong Dương Tiêu cũng không dám chần chừ, mang hai người vác lên trên vai, sau đó nhanh chóng thi triển khinh công ly khai chỗ này.

Phải nói Không Văn thần tăng danh tiếng so với thực lực của lão đúng là không sai lệch bao nhiêu, một thân tuyệt thế đỉnh phong tu vi, hơn nữa trong tay nắm giữ và luyện thành hai môn tuyệt kỹ trứ danh của Thiếu Lâm tự, chỉ nói riêng về chiến lực trong tuyệt thế đỉnh phong cao thủ cấp bậc thì Không Văn thần tăng đã gần như là vô địch thủ rồi.

-------*-*-------

Lúc bấy giờ tại một nơi khác dưới chân Quang Minh đỉnh, phụ cận bên trong một khu rừng tươi tốt xanh ngắt, tán cây bao phủ dày đặc che khuất cả bầu trời, để không gian nơi đây tuy là giữa ban ngày nhưng lại có phần hơi trầm ngâm u tối.

Nhìn lại khu rừng bên dưới mặt đất, thi thể xác người nằm lênh láng khắp nơi, còn có một mùi tử khí đặc trưng tràn ngập trong không gian, hẳn là cách đây không lâu nơi này được chọn làm chiến trường cho một trận thanh toán đẫm máu diễn ra.

“ Sư phụ, không phát hiện thi thể của Đường chưởng môn Không Động phái, hẳn là Đường chưởng môn đã có thể tẩu thoát ” – Nữ tử trên người đồng phục Nga My phái hướng về phía lão ni cô cung kính bẩm báo.

Cách đó không xa, một đạo thân ảnh quen thuộc lão ni cô dẫn theo một đám người nữ tử chậm rãi tiếp cận đến nơi này, những người này không ai khác chính là chưởng môn phái Nga My Diệt Tuyệt sư thái đồng hành cùng một đám nữ đệ tử của bà ta.

“ Không Động ngũ lão đều không có trong đám người xác chết!? Sự việc này có chút bất thường ” – Diệt Tuyệt sư thái lẩm bẩm trong miệng.

Hậu phương một nữ đệ tử theo sau tựa hồ vừa nhớ ra việc gì đó, vội vã lên tiếng nhắc nhở: “ Sư phụ, gần đây đệ tử nghe đồn Tạ Tốn đã trở về Trung Nguyện tái xuất giang hồ, có khi nào là... ”

“ Có thể, bằng không đám người ma giáo cũng không thể dễ dàng tìm được lỗ hỏng của chúng ta mà khai thác! ”

Nữ đệ tử kia chưa nói dứt câu, Diệt Tuyệt sư thái liền đã minh bạch nàng là muốn nói đến chuyện gì.

Cách đây không lâu ngũ đại môn phái triển khai vây giết Minh giáo, khiến bọn hắn bị đánh đến tan tác phải co đầu rút cổ trên Quang Minh đỉnh mà giữ mình, bởi vậy ngũ đại môn phái mới có cơ hội tứ phía cắm trại bao vây cô lập, chờ đợi thời cơ muốn tiến đánh lên Quang Minh đỉnh.

-------*-*-------

Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống: Mỗi ngày vào lúc 19h sẽ upload chương mới, từ 4 -> 9 chương tùy thời! Mọi người có hảo tâm nhớ vote 9 -> 10 sao để ủng hộ mình nhé, như mọi khi mình sẽ cố gắng ra chương đều đặn.
Bình Luận (0)
Comment