Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài

Chương 122

Chương 122:

Tên nào chán sống, dám dùng loại chuyện này để tung tin đồn nhảm?

Trên đường trở về.

Vệ Nam xúc động nói: “Cậu chủ, bà chủ, bà ấy rất quan tâm đến sức khỏe của anh. Lúc tôi đi kê đơn, bác sĩ người ta sớm đã kê đơn rồi, thuốc cũng đã đóng gói rồi.”

Chử Tấn Phong nhìn một mảnh đơn thuốc trên bao thuốc, tiện tay mở ra, nhanh chóng quét qua, cả người đều tối sầm lại.

Anh khịt mũi, “Thuốc này cậu tự mình uống đi!”

“Như thế làm sao mà được? Là bà chủ kê cho anh mà”

“Không cần!”.

Nhìn vẻ mặt lạnh lùng của cậu chủ nhà mình, Vệ Nam không còn cách nào khác đành phải chấp nhận.

Chử Tấn Phong mím môi, một lúc sau mới nói: “Chuyện tôi bảo cậu đến bệnh viện điều tra cậu đã điều tra rõ chưa?”

Vệ Nam thu hồi sắc mặt, “Điều tra rõ ròi”

“Tôi đã kiểm tra hồ sơ chẩn đoán của Hàn Âu Dương, anh biết anh ta có vấn đề gì không?”

Vệ Nam cố ý muốn đùa cợt, nhưng nhìn thấy vẻ mặt nóng nảy của cậu chủ, anh ta liền cười xấu xa nói: “Hóa ra mấy năm trước Hàn Âu Dương gặp tai nạn, tôi đoán là khoảng thời gian trước đây bà Hàn đã đi khắp nơi tìm những cô gái trẻ, chính là muốn dùng một số thủ đoạn khoa học để kéo dài hương hỏa cho nhà họ Hàn”

Chử Chấn Phong không cho là đúng ừ một tiếng, ánh mắt chợt trầm xuống.

Anh ta vừa dứt lời, Chử Tấn Phong liền nhíu mày.

Theo kết quả điều tra của Vệ Nam thì đúng với lời những lời Tần Hoài An nói ngày hôm qua.

Anh trầm ngâm, “Chẳng lẽ anh thật sự hiểu lầm cô rồi sao?”

“Cậu Chử, anh đang nói ai vậy?”

Chử Tấn Phong nhàn nhạt liếc cậu ta một cái, “Không có gì?

Đối với Tần Hoài An, anh vẫn cần xác nhận lại.

Tuy nhiên, cuộc trò chuyện đêm qua đột nhiên ập đến trong tâm trí anh.

Tần Hoài An và Hứa Văn Nhã hẹn gặp nhau tại một quán trà.

“Cô Hứa, cảm ơn cô, nếu không phải được cô tiến cử, thì em căn bản đã không có cơ hội có

được sự bồi dưỡng của giáo sư Thường, không có cơ hội chiến thắng cuộc thi”

“Em coi thường bản thân mình quá rồi. Giáo sư Thường luôn nói với tôi rằng tôi đã giới thiệu cho ông ấy một cây giống tốt. Có thể thấy ông ấy thực sự rất coi trọng em”

Hứa Văn Nhã mỉm cười, nghĩ tới điều gì đó, nói: “Đúng rồi, bên trường em dự định như thế nào? Cứ nghỉ phép như vậy cũng không phải là cách”

“Chuyện này …” Tần Hoài An suy nghĩ một chút rồi nói, “Thực ra hai ngày trước em đã gặp bác sĩ Smith và ông ấy mời em tham gia dự án nghiên cứu của ông ấy”

Tiến sĩ Smith?!”Hứa Văn Nhã không khỏi thốt lên.

Vị bác sĩ y khoa này thực sự là nổi tiếng trên toàn thế giới, rất ít người trong lĩnh vực y tế không biết tên của ông ấy.

“Vậy thì quá tốt rồi”Hứa Văn Nhã vui vẻ nói, “Thực ra thì cô đã xin bên phía trường học rồi. Em có thể tham gia vào dự án nghiên cứu y học thay cho các tín chỉ môn học. Đến lúc đó trường vẫn sẽ cấp chứng chỉ tốt nghiệp cho em”.

Tần Hoài An mắt sáng lên.

Cô đang lo lắng sau khi rời khỏi nhà họ Chử, phải giải quyết chuyện học hành như thế nào, cô không ngờ rằng cô giáo Từ đã thay cô suy nghĩ chu toàn rồi.

“Cô Từ, cảm ơn cô!”.

Hứa Văn Nhã lắc đầu, “Tôi hy vọng em có thể kiên trì trên con đường y học”

Nói xong, ánh mắt của cô ấy rơi vào màn hình TV của nhà hàng, đang phát chương trình tập kỹ mới ra.

Nữ nghệ sĩ đang nghịch nới dưới sông, áo quần đã bị nước làm cho ướt sũng.

Hứa Văn Nhã nhíu mày, Tần Hoài An cũng thản nhiên liếc mắt nhìn, vừa lúc nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc trong màn ảnh.

Vương Thanh Hà.

Bình Luận (0)
Comment