Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 134

Nhóm Hình Na chạy một cách điên cuồng, họ dùng hết sức bú sữa mẹ của mình mà lao đi bất chấp tất cả, bởi vì tất cả mọi người, ai cũng biết rằng, nếu chúng ta do dự hoặc chậm lại một giây thôi, bọn họ sẽ trở thành con mồi thơm ngon của hồn thú mười vạn năm, không một ai mong muốn điều này cả, vậy nên, lao đầu về phía trước,chạy, chạy đi, chạy cho nhanh vào.

“Ầm ầm” Tiếng bước chân loài dã thú đang lao tới, âm thanh ngày càng to, dao động càng lớn, lực chấn làm run cả mặt đất, cây cối ngã xuống, tại phía trước xa xa, đám Hình Na vẫn nhận thấy sự đáng sợ của cơn dư chấn này, thật khủng khiếp.

“Ngu xuẩn nhân loại! Muốn chạy trốn, ngây thơ, quá ngây thơ!!!” Con hồn thú mười vạn năm Tử Ma Voi kêu lên, có lẽ nó có họ hàng gần hay thân thiết gì đó với con hồn thú mà Dạ Vũ hấp thu hồn hoàn, nếu không thì chỉ là một con vạn năm hồn thú, ít khi có một con mười vạn năm hồn thú lại quan tâm đến chuyện này lắm.

“Âm dương tử cực hoại pháo”

Há mồm ra thật to, Tử Ma Voi bắn ra một chùm sáng trắng đen xen kẽ, đó là hồn kỹ giống hệt đòn mà con vạn năm hồn thú ra đòn hôm qua, quả nhiên là có liên hệ mật thiết với nhau, họ có thể lợi dụng đặc tính và thói quen của con hồn thú hôm qua để phán đoán, tính toán, điều chỉnh để tìm ra cách trốn thoát thích hợp, giờ thì, vận động đi cái não của bọn ta, đưa ra kế hoạch tác chiến đi.

“Chíu” Đòn bắn được phóng ra với tốc độ kinh khủng, không thể nào đỡ được, đó là suy nghĩ của tất cả mọi người, đi xuyên qua hàng loạt các cái cây xanh rậm rạp, phần gỗ của thân cây bị bắn hoại tử đến nỗi hóa thành các phân tử vô cơ nhập vào trong không khí, mùi oxi bị đốt cháy, phần cặn còn lại của gỗ hóa thành than, mà, không chắc nó có còn được gọi là than không nữa, hay chỉ là dạng bột và dịch thôi.

“Dạ Phong ca, anh có học được hồn kỹ dạng này của đối phương không?” Hình Na để ý thấy đòn đánh này, nó có dạng giống chuỗi electron tự do di chuyển tốc độ cao để ăn mòn mọi đồ vật phía trước, nếu ai đó trong số bọn họ có một hồn kỹ hệ điện không quá kém so với đối phương, vậy thì phương pháp làm chệch nó đi khá đơn giản, tuy nhiên, nếu Dạ Phong cũng sở hữu đồng dạng hồn kỹ vậy thì tốt hơn rồi.

“Có, anh không rõ lắm, nhưng võ hồn của anh, Âm Dương Bảo Điển đang nói với anh, nó có thể, hồn kỹ thứ 5 mà con Âm Dương Tử Ma Voi cho anh cũng chính là Âm Dương tử cực hoại pháo” Vừa chạy hồng hộc, vừa nói chuyện, quả nhiên thể lực của mọi người đều không tầm thường, tuy nhìn có vẻ lộn xộn nhưng ai nấy đều cố gắng giữ vững hơi thở đều nhất có thể.

“Vậy thì em sẽ bổ trợ, đòn bắn đến quá nhanh nên rất khó cản, tuy nhiên hãy cố gắng bắn vào nó theo một đường chéo, không cần lo về góc độ, chỉ cần làm lệch nó đi là quá đủ rồi” Hình Na tính toán, tương tác điện và điện có thể làm chếch đi hướng của một dòng điện cố định ban đầu, đây là sự thiếu sót khá lớn đối với hồn kỹ lôi điện dạng bắn tia như thế này, chỉ cần lợi dụng một chút lợi thế sân trường, họ có thể phá giải nó dễ dàng.

“Helping Hand”

“Hiện hoàn, hồn kỹ thứ 5, Âm dương tử cực hoại pháo, khai đạn”



Từ hai tay Dạ Phong xuất hiện một cuốn sách, sau lưng xuất hiện 5 hồn hoàn, vàng vàng tím tím đen, điều này chứng tỏ anh đã bước chân vào đẳng cấp hồn vương, hồn kỹ vạn năm phát sáng, các trang giấy trong quyển sách liên tục được ngọn gió đến từ địa ngục và thiên đường lật, phía trên nó là một quả cầu này lượng được tích lũy bởi 2 nguyên tố hắc ám và quang minh, ác và thiện, ranh giới giữa sự sống và cái chết.

Bật người lại gần phía Hình Na, thả lòng toàn bộ cơ thể, để mặc cho Hình Na ôm mình bày lên bầu trời, mặc dù đang ôm Dạ Vũ mà ôm thêm Dạ Phong thì gánh nặng cơ thể cô nhận được khá lớn, nhưng mà, cô vẫn có thể làm được.

Đưa tay ra, Hình Na ôm lấy Dạ Phong bằng cánh tay còn lại, tiện thể bồi luôn skill gia tăng lực tấn công lên 5 thành cho chắc ăn, còn Dạ Phong đưa cuốn sách của mình xuống dưới, được Hình Na kéo lên trên không, anh lập tức bắn hồn kỹ của mình ra một cách nhanh chóng, nhìn thì có vẻ hời hợt, nhưng khoảng cách của hai tia âm dương tử cực này đến vị trí mà bọn họ đang đứng có ảnh hưởng cực quan trọng, nếu bắn chậm hơn tý nữa thì đòn bắn của anh không đủ mạnh để làm lệch nó, đòn bắn của đối phương sẽ tiêu diệt bọn anh trước khi bị đẩy ra hướng khác, vậy nên Dạ Phong không có thời gian cho việc canh góc thích hợp.

“Confusion + Psyshock” Dù đã rất mệt nhưng Hình Na vẫn cố dùng skill của bản thân để đảm bảo cho hồn kỹ của Dạ Phong được thực hiện thành công, hồn kỹ tinh thần bồi thêm vào tử hoại pháo, đòn bắn được đẩy lên nhanh hơn, đâm thẳng vào đòn bắn của đối phương!

“Ngu xuẩn, một vì sao nhỏ bé mà dám so độ tỏa sáng với ánh mặt trời sao” Nhìn thấy cách đối phó của Dạ Phong và Hình Na, mười vạn năm Tử Ma Voi khinh thường, một đòn đánh tầm thường như vậy thì làm được gì chứ.

“Rẹt, rẹt, chíu, chíu, chíu” Hai tia tử hoại cực va chạm, tương tác điện và điện vẫn diễn ra như thường lệ, nhưng đòn bắn của Dạ Phong vì yếu hơn nhưng chịu tác động mạnh hơn, nó bị cắt nhỏ ra và bắn phân tán ra khắp mọi nơi, bắn lên cây, lên mặt đất hay đá sỏi.

Dạ Phong nhíu mày, không được sao? Hình Na lập tức khép chặt cánh tay đang ôm Dạ Phong lại như nhắc nhở anh, không sao, đừng bỏ cuộc, Hình Na lập tức nhìn lên phía trên cao, khoảng không khá rộng, được.

“Tiểu Bảo, ôm lấy Tiểu Vũ, tiếp tục chạy đi” Ném Dạ Vũ cho Đình Bảo và gào lên, tác dụng của cường công như 3 người Đình Bảo, Tôn Vũ và Tiêu Linh hoàn toàn bị hạn chế trong mấy vụ chạy trốn này, còn người có tác dụng nhất là Dạ Vũ lại đang ngất xỉu, thật là hết chỗ nói!

“Alvis, giúp tôi được không?” Hình Na lập tức liên lạc với Alvis, như thế này thì đám bọn họ sẽ bị đuổi kịp mất thôi, một mình cô thì không sao, nhưng mọi người, cô không thể để cả đám chết vậy được, đành phải nhờ Alvis thôi.

“Tạm thời không được, cơ thể cô quá yếu rồi, mà cho dù có nhập vào thân thể của cô thì với hồn lực của một hồn tông, không đời nào ta có thể đánh giết một con hồn thú mười vạn năm được, tiếp tục chạy đi, cho ta 10 phút, ta sẽ giúp các ngươi” Alvis lắc đầu, con nhóc này, không nhờ cô vào những lúc bình thường được à, sao toàn nhờ khi mà cận kề cái chết không vậy, đành phải nhờ cậy và cậu ta thôi, giờ cô đang trong phong ấn của khu rừng tinh linh, dù rất muốn bay ra để giúp Hình Na nhưng lại không thể, chậc, cái phong ấn này phiền phức quá.

“Được rồi, cảm ơn” Lấy được thông tin cần thiết, tuy cô biết rất khó để có được sự trợ giúp của Alvis, nhưng hứa hẹn 10 phút, Alvis chắc chắn sẽ có thể giúp cô, đành phải cầm cự đến lúc đó vậy, tôi đánh cược hết vào cô đấy, Alvis, chết tiệt, cái con hồn thú mười vạn năm này dai quá.

“Dazzling Gleam” Xoay người một góc 60 độ, bay thành một đường vòng cung phóng lên cao, Hình Na cũng giơ tay ra phóng một tia sáng màu hồng cùng với hồn kỹ Dạ Phong, 800m, 700m 600m... 300m, được rồi, nhưng chết tiệt, như thế này vẫn là quá gần.

Đòn bắn của Tử Ma Voi mười vạn năm hồn thú bị đánh lệch đi, đáng lý ra dù bọn nhóc này có chạy đi đâu thì hồn kỹ của nó vẫn có thể đuổi theo sát đích bọn hắn chứ, rốt cuộc là thế nào? tại sao khi đến gần như vậy nó lại mất đi kiểm soát đoạn tử cực hoại pháo đấy chứ?

“Tiểu Linh, mọi người nhanh chóng dùng hồn kỹ bảo vệ ….” Đang tính nói hết câu, nhưng chậc, cô quên mất họ ai cũng mất hết sức lực, hơn nữa không ai chuyên phòng ngự, chết thât.

Lao người xuống dưới, “Protect” Điên cuồng gào to, chết tiệt, dù chỉ là một ít bức xạ dư thừa ra ngoài mà lại mạnh đến vậy, rốt cuộc thì một đòn đánh của hồn thú mười vạn năm mạnh đến nhường nào vậy.

Bị đánh bật ra sau, tay không còn đủ vững để giữ Dạ Phong, cô thả tay ra cho anh tiếp đất, người bị lực bắn làm cho bật ngữa xuống đất, phần lưng bị ma sát đau đớn, dùng một tay chống lên mặt đất, đẩy cơ thể lên, ráng duy trì cân bằng bay tiếp.

“Xin lỗi, Hình Na, bọn anh quá vô dụng rồi” Tôn Vũ thấy Hình Na lao thân mình ra đỡ đòn cho bọn họ, cảm giác bất lực lại xấu hổ hiện lên, chết thật, tại sao những lúc thế này anh lại không giúp được gì!

Cả Tiêu Linh và Đình Bảo đều cảm thấy khó chịu, một lần nữa, cô đã từng nghĩ rằng mình đã không còn là gánh nặng cho Hình Na nữa, nhưng mà sự thật phủ phàng tát cô một cái tát vang dội, chết tiệt, cô cần mạnh hơn a, mạnh hơn nữa, chết tiệt, khốn kiếp a!

Nhìn về phía Tôn Vũ, ánh mắt anh hơi buồn nhưng lại cố cỗ vũ cô, thật khờ, tên ngốc này, tại sao lúc này lại dùng ánh mắt đó nhìn cô chứ?

“Gầm gừ, đám nhóc ranh khốn kiếp, chịu chết đi” Âm Dương Tử Ma Voi gào lên, nó nổi điên rồi, một mười vạn năm hồn thú như nó lại không thể giết chết một đám nhóc toàn hồn tông, cao nhất chỉ là một hồn vương trong vòng một đòn, điều này thật sỉ nhục, chết tiệt, nó sẽ bắn tan sát đám nhóc này ra.

“Mọi người, chạy nhanh” Hình Na gào lên, 2 phút đã trôi qua, còn 8 phút, chết tiệt, làm sao để kéo dài thời gian đây, mồ hôi chảy ra, chuyện này khó hơn cô tưởng rồi.
Bình Luận (0)
Comment