Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 149

“Ai, ai đến cơ? Huyền Lão ư???” Đám Tôn Vũ ngạc nhiên khi nghe thấy Hình Na nói, không ngờ Vương Ngôn lão sư lại có thể gọi tới cả Huyền Lão, thật sự là rất bất ngờ đó a.

Tất cả mọi người tập trung tầm mắt của mình tại Vương Ngôn làm ông hơi ngại ngùng, ây da, đừng nhìn ta như vậy a, cũng chỉ là tại vì những vị Phong hào đấu la ở gần đây mà có khả năng chống chọi với mười vạn năm hồn thú có Huyền Lão nên mới tiện thể nhờ ngài ấy qua đây thôi đó mà!

“Vương lão sư trâu bò quá!” Tôn Vũ là người đầu tiên dẫn đầu vuốt mông ngựa, không ngờ vì cứu bọn họ mà đến cả Huyền Lão đều phải xuất thân, ghê vật.

“Ừm, ừm” Tiêu Linh cũng không kém phần trẻ trâu, làm cho Dạ Phong, Hình Na và Eim ở bên cạnh đầy hắc tuyến, chỉ là Phong hào đấu la thôi mà, hơn nữa đó còn là lão sư của bọn họ, ở học viện tìm tý cơ hội là có thể thấy thôi a, cần gì phản ứng như vậy không.

Cả đám đứng đợi 3 vị Phong hào đấu la đang tới, trong lúc chờ đợi, Hình Na lập tức tò mò về 2 người Tiêu Linh và Tôn Vũ, nghe nói lúc cô ngất đi hai người họ đã thành công sử dụng Võ hồn dung hợp kỹ.

“Tôn Vũ ca, Tiểu Linh, hai người đã thành công sử dụng dung hợp kỹ sao?” Hình Na đột nhiên quay mặt sang hỏi.

“À, ừm, không biết lý do tại sao, nhưng khi đó anh cảm thấy hồn lực của mình và hồn lực của Tiểu Linh đột nhiên có thể hòa thành một, hai ngọn lửa của bọn anh như thể là một phần của nhau, xúc tiến để đẩy nhau lên một mức độ thăng hoa mới” Tôn Vũ thấy Hình Na hỏi về dung hợp kỹ của bọn họ, anh rất hào hứng kể lại cảm giác khi đó.

“Thế còn tiểu Linh, cậu có cảm giác thế nào?” Hình Na xoay người sang hỏi Tiêu Linh, dung hợp kỹ xuất phát là từ bản chất của cả hai, nếu muốn hiểu rõ hơn về dung hợp kỹ thì cô cần tìm hiểu về cảm nhận của hai người.

“À, thì là…” Tiêu Linh cảm thấy hơi xấu hổ khi nói về lúc đó, mặt cô hơi đỏ một chút, cứ nhớ tới cái cảnh lúc đó thì, ầy da.

“Thì là sao?” Thấy Tiêu Linh ấp úng, không chỉ mỗi Hình Na tò mò, cả Dạ Phong, Tôn Vũ và Eim đều thấy hứng thú, mấy chuyện tình trường thế này không tò sao được?



Đến cả Vương Ngôn đứng ở phía ngoài cũng lập tức chui vào hóng hớt, trời ạ, Võ hồn dung hợp kỹ? lại có thêm một cặp có thế sử dụng võ hồn dung hợp kỹ sao? Đùa nhau hả trời, nhóm của Hoắc Vũ Hạo là thiên tài, vậy nhóm của Hình Na cũng là một đám quái thai không kém cạnh gì rồi.

“Cái gì, cái gì, dung hợp kỹ, giữa Tôn Vũ và Tiêu Linh trò ư? thiệt vậy không?” Vương Ngôn hưng phấn lao vào vòng chơi của tụi nhỏ, tin tức này mới à nha, cần khai thác.

“Thì là, lúc đó mình có cảm giác an toàn, kiểu như có thể dựa vào Tôn Vũ ca, cảm xúc cảm động, cảm xúc à thì ra là vậy, rồi sau đó toàn bộ hồn lực của mình và Tôn Vũ hòa lại thành một, hóa thành hình dạng tiến hóa võ hồn của cả hai, một cây thương có hình dạng của cả lân và long đâm thủng cơ thể của con Tử Ma Voi vạn năm” Tiêu Linh xấu hổ kể lại cảm giác khi thực hiện dung hợp kỹ với Tôn Vũ.

“Ha ha ha, thấy chưa, cảm giác an toàn đó, về với ca nào, tiểu Linh” Tôn Vũ nghe được những lời nói của Tiêu Linh như cắn thuốc phê, lập tức cười to lao vào ôm Tiêu Linh.

Tất nhiên là hành động này nếu làm ở lúc không người, có lẽ Tiêu Linh sẽ nhân nhượng cho Tôn Vũ ôm một cái, nhưng mà tại chốn đông người này mà dám làm vậy thì,

“Bốp, Bịch” Một cú đá thẳng vào bụng Tôn Vũ để anh bay đi thật xa.

“Hừ” Tiêu Linh mặt lạnh nhìn Tôn Vũ, tên ngốc này, chả biết chọn thời gian tý nào cả.

“Ha ha, thế mọi người đã chọn một cái tên cho dung hợp kỹ của hai người chưa?” Hình Na cũng không nói nhiều về hành động hai người, dù sao thì nhìn cũng nhìn thấy nhiều rồi, có đạp thêm trăm cái thì cô cũng coi như là chuyện thường tình thôi.

“Ừm, anh cũng không rõ nữa, nên gọi là gì nhỉ? Dung hợp của lửa? Lân Long sánh vai?” Tôn Vũ lập tức hưng phấn đứng dậy mà nói tiếp, giống như Hình Na, khi bản thân bị ăn đạp nhiều lần rồi thì anh cũng chai mặt rồi, cũng chả có gì, có thể làm Tiêu Linh thoải mái thì anh sẵn sàng ăn đạp, ha ha.

“Hửm, thế có dài quá không?” Tiêu Linh cũng rất nể tình trả lời, dù sao thì cũng là võ hồn dung hợp kỹ giữa hai người bọn họ, sao cô có thể không góp ý được.

“A, vấn đề này thì không cần phải lo đâu, chủ yếu lấy cái tên ngầu ngầu là được, từng có nhóm đặt tên Võ hồn dung hợp kỹ còn dài hơn bọn em rồi đó” Vương Ngôn lập tức chen vào, cơ mà nhanh nhanh cho ông xem dung hợp kỹ của hai đứa nhóc này đi, đừng bàn về tên nữa.

“Vậy sao, vậy dung hợp kỹ của chúng ta sẽ tên là Dung hợp của lửa, Lân Long sánh vai?” Tôn Vũ tò mò hỏi ý kiến của Tiêu Linh.

“Ừ, thì, cũng tạm đi, gọi vậy cũng được!” Tiêu Linh không cho quá nhiều ý kiến, cái tên này cô cũng không ghét, Lân Long sánh vai à, hửm ~.

Từ phía không trung, 3 vị lão giả đột nhiên xuất hiện, quả nhiên bên trong 3 người có Huyền Lão, một siêu cấp đấu la có mặt tại Tinh Đấu Đại Sâm Lâm rồi.

“Mấy đứa, không phải ta nghe tin là bị mười vạn năm hồn thú truy sát sao?” Huyền Lão ngạc nhiên khi nhìn thấy Hình Na đám người, tuy những dấu vết bị thương khủng khiếp vẫn còn, nhưng bằng cách nào mà bọn họ có thể chạy thoát khỏi mười vạn năm hồn thú.

“Huyền lão, các vị lão sư, cảm ơn 3 người đã tới tận đây để cứu bọn con, nhưng thật may mắn là bọn con đã được cứu ra rồi” Hình Na đám người lập tức thể hiện thái độ cung kính với mấy vị lão sư ở đây, tất nhiên là trừ Eim ra, vì mấy ông lão này cũng không phải lão sư của anh, mà anh cũng không hề yếu hơn mấy ông già này, vậy nên thái độ của anh vẫn rất ung dung.

“Ừm, cậu nhóc kia là?” Huyền lão lập tức tập trung sự chú ý của mình đến Eim, trong số tất cả mọi người, chỉ có mình cậu là thái độ vẫn ung dung, hơn nữa, trực giác từ một siêu cấp đấu la cho ông biết, thằng nhóc này hoàn toàn không đơn giản.

“Chào buổi sáng, các vị phong hào đấu la đại nhân, xin được phép tự giới thiệu, ta là Hình Tĩnh, hân hạnh gặp mặt” Bằng một thái độ ngang hàng, Eim hoàn toàn không có ý định che dấu thực lực bản thân, thay vì che dấu thì dù sao anh cũng phải rời khỏi Hình Na, tạo cho cô một thế lực bí ẩn phía sau cũng rất tốt, không cần cố kỵ gì cả.

Tinh linh lực và hồn lực được phóng thích một cách nhẹ nhàng, một con quái thú đội lốt đứa trẻ 14 15 tuổi được giải phóng, bật lệnh đôi cánh phía sau, cơ thể Eim phát sáng như một ngôi sao phương Bắc, anh bay lên đứng tại vị trí ngang hàng, nhìn thẳng mặt Huyền Lão và hai vị lão sư còn lại.

Khí thế một mình anh, chấn lên rung động cả bầu trời, một mình anh, cân luôn áp lực đến từ cả ba vị phong hào đấu la phía trước.
Bình Luận (0)
Comment