Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 168

Đưa một tay lên vuốt mái tóc mình, Hình Na để lộ ra một cặp mắt khát máu, đối với đám chỉ biết giết người thú tính này, cô vốn đã chả có chút lòng từ ái nào cho bọn rác rưởi này rồi.

Hồn lực dao động nhẹ nhàng, trông Hình Na thì khá là vô hại nhưng việc cô vừa chặt bay đầu một đại hồn sư vẫn còn y nguyên đấy, cái xác vẫn còn trơ trơ đây, không một ai dám coi nhẹ cô cả.

“Lão Vương, chúng ta phải làm sao đây? có biến rồi” Tên tà hồn sư hồn tông thứ nhất hỏi thăm tên hồn vương, có vẻ sự xuất hiện của Hình Na làm bọn chúng thấy khó chơi.

“Hừm, không có vấn đề, một con nhóc hồn tôn mà thôi, không làm nên trò trống gì đâu, cứ theo kế hoạch mà triển, máu và tim gan đám người ở đây, tất cả sẽ trở thành thứ đại bổ cho chúng ta!!!” Tên hồn vương được kêu là lão Vương không quan tâm, một con nhóc hồn tôn coi như có là thiên tài lật trời thì cũng không thể đấu với hồn vương như ông được.

“Được, lão đại muôn năm, chúng ta chuẩn bị hành động thôi nhỉ?” Tên hồn tông thích thú cười khẽ, hồn lực tà ám có một chút dao động.

Gật gật đầu, đám Tà hồn sư không hề biết rằng hành động của mình đều đang rơi vào cặp mắt của 2 đứa bé vô hình đang lơ lững trên trời, hơn nữa vì có một tên phóng thích hồn lực nên với giác quan nhạy bén của Hình Na, cô lập tức xác định vị trí của bọn chúng ngay.

Xem ra sắp có biến, chậc, tiểu Minh và mẫu thân hơi yếu, nếu bị đem ra làm con tin hoặc là mục tiêu đầu tiên thì cô khó lòng phòng bị, đành phải nhanh chóng giết gọn đám ngu ngốc này rồi quay trở lại chỗ mẹ mới được.

“Tạm biệt, nhớ rằng khi tái sinh hãy ngoan ngoãn làm người tốt, nếu không, một ngày nào đó các ngươi cũng sẽ bị chém giết như hôm nay” Hình Na lạnh lùng nhìn tên số 5, đưa một tay ra chỉa vào mặt hắn.

“Swift: Ngôi sao tốc độ”

Một ngôi sao được phóng ra với năng lượng cao, tên đại hồn sư bị mất đi một cánh tay, vốn đã bị ám ảnh bởi Hình Na, nay lại tiếp tục bị cô đe dọa và tấn công, tên ngu xuẩn này vội vã đứng dậy muốn bỏ trốn.

“ Hồn kỹ: Chém thẳng”



Một hồn kỹ chẳng đâu và đâu, tên đại hồn sư đưa cây kiếm của mình ra chém đôi ngôi sao của Hình Na, tuy nhiên ngay sau đó ngôi sao hóa thành hơn chục ngôi sao nhỏ bé sắc bén hơn, bay theo hai hướng chặt tên đại hồn sư thành nhiều mảnh.

“Thật bẩn” Nhìn máu chảy xuống đất, Hình Na liếc mắt sang tên hồn tôn còn lại, không một chút nhân nhượng, cô không vì có ba mẹ mình ở đây mà nương tay hay nhẹ nhàng lại đâu! điều cô muốn cho ba mẹ mình thấy là cô đã trở nên lạnh lẽo thế nào, trưởng thành đến thế nào, chỉ có như vậy thì cô mới có thể tồn tại trong cái thế giới điên cuồng này.

Lúc cần tin tưởng, cô sẽ tin tưởng, lúc cần bảo vệ, cô sẵn sàng dùng cả thân mình để che chở cho đối phương, và lúc cần chiến đấu, cô sẽ ngay lập tức hóa thân thành con quỷ khát máu đòi mạng kẻ thù.

Vũ Ngọc và Hình Thiên run sợ khi nhìn thấy con của mình liên tục giết người, nhưng không một ai ngăn cản cô, bởi vì họ biết, đây là điều Hình Na nên làm, đám rác rưởi kia hoàn toàn không đáng sống, nếu sau cô muốn trở thành một cường giả, bước này, cô phải trải qua nó và vững tin bước tiếp, nếu cô nhân từ, kẻ bị hại chỉ có là chính cô thôi, cái gì mà nhân từ hay cao thượng, vứt hết đi, những thứ đó chỉ nên giành cho những người xứng đáng thôi.

“Kế tiếp, hẵn là ngươi nhỉ?” Hình Na bước dần về phía tên số 3, quanh cô trải ra một nguồn hắc ám lực, tuy nhiên nó không dơ bẩn và khát máu như của tà hồn sư, mà là một màu đen thuần khiết.

“Kh.. không, đừng mà, dừng lại, đừng giết tôi” Hoàn toàn bị áp lực từ phía Hình Na đè ép, hắn ta còn nhấc chân dậy nỗi.

“Shadow Ball”

Một quả cầu màu tối huyền ảo chứa đầy uy lực bắn thẳng về phía tên hồn tôn, hắn muốn đứng dậy, nhưng cơ thể hắn không nghe theo nguyện vọng của bản thân.

Hồn lực của Hình Na như hai bàn tay bám víu lấy cặp giò của hắn, kéo vùi hắn xuống tận cùng địa ngục, tận mắt chứng kiến tử vong đến gần bản thân mà hoàn toàn không có khả năng chống trả, thật tàn nhẫn và tuyệt vọng.

“Aaaaaaaaahhh Khôngggggg” Tiếng la hét cuối cùng của một cái xác trước khi hóa thành một vũng máu đỏ tươi, thân thể không toàn vẹn, các chi trước khi chết còn co giật vài cái, thật tàn nhẫn phương thức giết người, quyết đoán, nhưng vô cùng máu lạnh, đây mới chính là phong thái của một cường giả.

“K.. khốn nạn, bỏ trốn thôi, mau nhờ vị cường giả thần bí hồn vương giúp đỡ chúng ta thôi, nhanh lên!!!” Tên lão đại và tên số 2 sợ đến tè ra quần, vì mất đi tập trung mà bị Hình Thiên lão cha thắng thế.

Hai hồn tôn chiến hai hồn tôn, nhưng Hình Thiên và Ngọc Ly là những hồn sư có đào tạo đàng hoàng, không phải là lối đánh mèo cào chó cắn như đám ăn cướp đầu đường xó chợ, tất nhiên là việc Hình Thiên nhỉnh hơn là không có gì đáng ngạc nhiên.

“Tiểu Ly, con giúp ta xử tên phía bên trái” Phát hiện Hình Na đang lao về phía bên này, Hình Thiên lập tức nhường lại một tên cho cô, ông nhanh chóng kèm chặt thế tấn công của tên bên trái, hỗ trợ với các đòn đánh xa của Ngọc Ly, Hình Thiên muốn kết thúc nhanh trận đấu, một dự cảm không lành đang đến đây, vào sinh ra tử nhiều, một người lớn tuổi như ông hay có dự đoán vào những lúc nguy hiểm sinh tử cận kề, và đặc biệt nó cực kỳ đáng tin.

“Đã rõ” Đưa cây cung lên, hồn lực tụ lại một chỗ, Ngọc Ly cũng không phải dạng gái yếu đuối, giết người tuy cô chưa làm qua, nhưng nếu phải đối mặt với việc sống còn, cô không ngu gì mà đem mạng mình ra để đùa giỡn đâu.

“Hồn kỹ: Xuyên tâm tiễn”

Sát chiêu phóng ra, Hình Thiên kèm chặt lại tên số 2, hai người giằng co thật lâu, bộ pháp của đối phương hoàn toàn bị ông nhìn thấu, lợi dụng sự mất tập trung và e ngại Hình Na, ông cho hắn một nhát chém vào chân, lăn mình xuống đất lập tức rời khỏi phạm vi tấn công của Ngọc Ly.

“C.. cái..” Bị chém vào chân, nỗi đau làm tên cướp lấy lại sự tập trung phút chốc, đang muốn truy đuổi theo Hình Thiên nhưng đột nhiên một nguồn lực lượng bổng khóa hắn lại, một mũi tên đang bay với tốc độ cực nhanh tới phía hắn, không tránh được!!! Không vùng vẫy được!!

“Hồn kỹ: Định Tâm”

Hóa ra là hồn kỹ của Ngọc Ly, một hồn kỹ rất thích hợp cho những hồn sư bắn từ phía xa, khóa chặt mục tiêu mình lại trong phút chốc để gia tăng độ chính xác của kỹ năng tấn công của bản thân.
Bình Luận (0)
Comment