Nhận thức của Ngọc Ly trở nên dần mờ nhạt, cô nghe thấy, nghe thấy một thứ âm thanh nào đó đang gọi cô, như là một mệnh lệnh, một điều mà cô nhất quyết phải làm theo.
“Tiểu Ly, con sao vậy?” Mẹ Ngọc Ly thấy cô trở nên khác lạ nên bà bèn hỏi thăm, bình thường con bé là một đứa khá là tốt tính và hay cười, nhưng cái biểu cảm vô hồn lúc nãy làm bà thấy hơi lo.
Đứng dậy hơi đơ một chút, cặp mắt của Ngọc Ly nhiễm thêm một màu đỏ nhạt, mất đi độ trong của một đôi mắt bình thường, hơi thở của cô trở nên đều đặn đến bất ngờ, Ngọc Ly quay đầu lại cười tươi nói chuyện như thể không có gì.
“Uhm, không sao đâu mẹ, con chỉ hơi choáng tý thôi, giờ con phải ra ngoài để thư thả đầu óc, mẹ đừng lo quá!”
“Ahh, vậy sao, vậy con đi vui vẻ nhé, đừng về quá khuya, dù con có là thiên tài đi nữa con vẫn là cục cưng của bố mẹ, đừng quá gượng ép bản thân nhé!”
Thật tình là mẹ của Ngọc Ly vẫn còn hơi lo, có mối liên hệ máu mủ, bà thấy rõ rằng ngay lúc này con mình đang cư xử và hành động như thể …, nói thế nào nhỉ? Kiểu như là giống một cỗ máy hay một con rối bị điều khiển hơn là một con người!
Đúng như mẹ cô đoán, bây giờ nhận thức của Ngọc Ly đang rơi vào một mê cung vô tận, toàn bộ não bộ bị bó buộc bởi những sợi tơ dày đặc, các cơ quan đang bị tổn hại dần dần, ngay lúc này, trong tâm trí của cô chỉ có một việc duy nhất phải làm, đó là đi gặp chủ nhân của mình.
Dù lo lắng, nhưng mẹ Ngọc Ly vẫn bỏ qua, bà chỉ nghĩ rằng con gái mình hơi mệt và muốn nghỉ ngơi thôi, dù sao áp lực học tập tại các học viện là rất cao, cười cười dặn dò và cái rồi bà xoay người lại tiếp tục lo chuyện nấu ăn, nhưng bà không hề biết rằng ngay sau đó con gái bà gục đầu xuống, tứ chi thật sự như những cây gỗ bị điều khiển, bước từng bước ra phía cửa.
“Cạch”
Mở ra và đóng cánh cửa lại một cách nhanh gọn, như thể là lời chào tạm biệt với mái nhà ấm áp này, trước khi đi Ngọc Ly còn quay lại nhìn mọi thứ trong căn phòng, cặp mắt lúc này thật sự trở nên vô tình và người đàn bà đang nấu ăn lúc này như thể không còn là mẹ cô nữa vậy.
Ngọc Ly lạnh lùng nhìn mọi thứ, sâu trong cặp con ngươi, một ham muốn giết chóc nổi lên thật mạnh, vượt qua mọi lý trí và gồng xích hiện có, cô từ một cô gái tốt bụng thuần khiết hiện trở thành một con quái vật khát máu, thậm chí đây còn không phải là bản thân cô!!!
Nhắm mắt lại, Ngọc Ly xoay người và dùng tốc độ cực nhanh tiến tới một khu rừng phía ngoài Tinh La đại đô, nơi mà các binh lính thường không quá chú ý lắm, hơn nữa làm một thành viên đã cứu giúp thành phố này, Ngọc Ly khá được yêu thích, cũng không có ai quản cô ra ngoài để làm gì cả.
Tại phía xa xa, 3 cái bóng màu đen đang lẩn trốn trong một hồn đạo khí dạng che dấu tiến tới đây với một tốc độ cực nhanh, có vẻ như họ không lo lắng lắm với các cường giả trong Tinh La đại đô.
Từ sau trận khủng hoảng tại chợ, đã có nhiều thông tin được truyền đi, hoàng gia và các cường giả trong đất nước rất quan tâm tới vấn đề này, ngoại trừ Nhật Nguyệt đế quốc là mối quan ngại to nhất, Tà hồn sư cũng nguy hiểm không kém, để một tổ chức như vậy trong quốc gia, hơn nữa còn gây hại cho một thành phố lớn trực thuộc bản thân là một điều cực kỳ đáng sợ, không xử lý triệt để thì nó sẽ để lại hậu quả vô cùng to lớn!
Hiện tại đã có 3 Phong hào đấu la xuất hiện tại trong Tinh La đại đô, hơn nữa họ còn mang theo một món đồ khá quý báu, có vẻ như tin tức về Hình Na xuất hiện tại đây rồi cô còn giúp thành phố này chặn lại cơn nguy hiểm của tà hồn sư, hoàng gia có vẻ rất quan tâm đến cô, đây ắt hẳn là món quà, không, đây là phần thưởng mà cô xứng đáng nhận được cho công lao này.
“Dạ Huyết, món hồn đạo khí này có che đi sự tồn tại lẫn tà hồn lực của chúng ta không?” Tên Tu La có vẻ không tin tưởng vào món hồn đạo khí này lắm, đây là món đồ mà bọn họ ký kết hợp tác với Nhật Nguyệt đế quốc mà nhận được, tuy là 8 cấp hồn đạo khí nhưng công hiệu chưa ai biết chắc được có qua mắt bọn Phong hào đấu la hay không!
“Câm mồm đi Tu La, giờ không phải lúc để cãi nhau đâu, công hiệu của nó không phải Tôn Yên đại nhân đã chứng thực sao? coi như là một người nhạy cảm với tà hồn lực như ngài mà còn không thể nhận ra được, chỉ cần chúng ta không làm điều dại dột thì đám Phong hào rác rưởi của Tinh La đế quốc làm sao phân biệt được!” Dạ Huyết có vẻ khó chịu với thái độ của Tu La, món đồ này ông đã phải tốn sức để ngốn được tận 3 cái, vậy mà tên này lại còn tỏ thái độ, không thích? vậy thì đừng sài!!!
“Ngươi nói cái gì!!! Tên khốn!!” Tu La phát cáu
“Được rồi, 2 tên các ngươi đừng có làm ồn, câm miệng hết lại” Tôn Yên đột ngột trừng mắt ra, ở trong 3 người có mình ông là đẳng cấp cao nhất, Tu La và Dạ Huyết chỉ có tu vi là hồn đấu la, còn ông lại là Phong hào đấu la, coi như có chữ tà ở đằng trước thì chỉ cần cái phong hào này đủ để ông hoành hoành khắp nơi rồi.
“Dạ vâng, xin lỗi ngài X2”
Cả hai lập tức bị chấn áp, ngay lúc nãy uy áp của Tôn Yên phóng thích ra, tuy chỉ một chớp mắt nhưng hai người lập tức cảm thấy bản thân mình như bước một bước tới gần quỷ môn quan, đến gần cận kề cái chết.
“Được rồi, con nhỏ quanh minh võ hồn đến đâu rồi” Tôn Yên thấy hai tên ngu này bình ổn lại, ông mới từ từ hỏi thăm về đối tượng của bọn họ lần này.
“Đã tới khu rừng phía bắc ngoài Tinh La đại đô, khu vực này rất ít được chú ý bởi các hồn sư, con nhỏ này hoàn toàn bị Huyết Ám Kiến tẩy não rồi” Dạ Huyết đáp lời, thái độ với Tu La và với Tôn Yên khác nhau một trời một đất.
“Hừm, tốt nhất là vẫn cẩn trọng, tuy đã dụ và tìm ra một đối tượng thích hợp để đào tạo thánh nữ tà hồn, nhưng khu vực bên trong Phong hào đấu la đã canh chừng rất gắt gao, không nên làm bừa, ta nhắc lại, không nên làm bừa, kẻ nào dám làm cản trở, coi như có giao tình lớn thế nào ta cũng sẽ một bàn tay đập chết hết các ngươi, rõ chưa!!!!” Tôn Yên một lần nữa nhắc nhở, ông đang rất tức giận.
“Đã rõ, à đúng rồi, con nhỏ Đường Nhã hiện tại đang được đội nào xử lý vậy? con nhỏ hậu bối của Đường Tam á!” Tu La gật gật đầu, đột nhiên ông hỏi thăm về Đường Nhã, có vẻ cô bé này khá thú vị.
“Đường Nhã? con bé có võ hồn là Lam Ngân Thảo? À, con bé đó rất có khiếu trong tà hồn sư, bản thân con nhỏ đó vốn là tà hồn sư bẩm sinh rồi, hình như một đội khác bên khu B đang chịu trách nhiệm cho việc bắt con nhỏ đó, nó cũng là một đối tượng để cạnh tranh việc đào tạo thánh nữ tà hồn đó” Dạ Huyết suy nghĩ một lát mới nhớ ra cái tên này, một tà hồn sư thiên tài bẩm sinh.
“Được rồi, mục tiêu đã tới, Dạ Huyết, đến phiên ngươi!” Tôn Yên phát hiện Ngọc Ly xuất hiện, ông lập tức ra lệnh cho Dạ Huyết.
“Ô, cục cưng của chúng ta đến rồi ư? Khặc khặc khặc” Dạ Huyết cười thích thú, ông đưa tay ra ngoắc ngoắc, từ cổ của Ngọc Ly một con kiến đen chui ra, tuy nhiên, so với hình dáng lúc đầu kích thước của nó to hơn hẳn một vòng, có lẽ nó đã ăn được một bữa no say chất dinh dưỡng a.
Tu La cũng xuất hiện, võ hồn hiện, hồn hoàn xuất, 8 cái hồn hoàn vàng vàng tím tím đen đen đen đen, một cây gậy trượng có hình đầu lâu được triệu hoán.
“Nha đầu, theo chúng ta thôi!” Tu La đưa cây gậy ra, một hố đen được thiết lập ngay dưới chân của Ngọc Ly, một thông đạo được tạo ra ngay dưới chân cô bé, sức hút cực mạnh kéo cô rơi thẳng vào bên trong lỗ đen thuần túy.
Vừa mới lấy lại ý thức một chút, Huyết Ám Kiến thoát ra khỏi người làm Ngọc Ly có thể kiếm soát lại đầu óc và ý thức của mình, cảm giác buồn nôn xuất hiện khắp cơ thể, cô thấy thật nhớp nháp, ghê tởm chính bản thân, một cái tổ kiến màu đen được cấy vào người cô, tuy nhiên chưa kịp phản ứng với tất cả, cô đã bị hút vào một cái hang động màu đen khổng lồ, ba người đàn ông mặc áo đen đang đứng phía trước mặt cô.
“Aaaaaaaaaaaaa”
“Thật ồn ào” Tôn Yên đưa tay ra, thiết lập một thông đạo không gian sẽ gây rung động tần số khá mạnh, dù có hồn đạo khí cũng không cản được, điều mà bọn họ cần làm là rút lui ngay lập tức!
“Khuếch đại!” Chỉ 2 từ thật đơn giản, Tôn Yên vẫy tay một cái, hồn kỹ của Tu La phóng đại gấp nhiều lần, bọc luôn cả 3 người bọn họ, nếu đã không giấu được vậy cứ lộ luôn đi, dù sao họ cũng sẽ lập tức rời khỏi đây.
3 tà hồn sư biến mất như vốn không hề xuất hiện ở đây vậy, trước khi đi bọn chúng còn mang theo Ngọc Ly, một đợt sống tà hồn lực và dao động mạnh mẽ vang lên mà không thèm che giấu, như thể đang nói với đám Phong hào đấu là trong Tinh La đại đô rằng chúng ta ở đây nè, ngon thì tới bắt đi.
“Hương Lam đấu la đại nhân, chúng ta có cần đuổi theo không?” Một tên hộ vệ có đẳng cấp khá cao kêu lên, sự chấn động tà hồn lực lúc nãy đến một người như hắn còn để ý chứ nói chi phong hào đấu la đại nhân.
Cặp mắt sáng lên, người phụ nữ được gọi là Hương Lam đấu la với mái tóc xanh lam, cặp mắt màu vàng như ánh sáng của trăng tròn quay lại, bà lắc lắc đầu.
“Ta đã kiểm tra lại khu vực đó, chấn động lúc nãy là của một hồn kỹ không gian, chúng đã trốn thoát, chúng ta đã quá sơ sẩy rồi, tuy nhiên ở phía ngoài đó hẳn là không có vấn đề gì lớn, không biết đám tà hồn sư đang nghĩ gì, nhưng ưu tiên của chúng ta là đảm bảo an toàn cho mọi người dân trong thành!!” Hương Lam đấu la quay người lại, một lần nữa phóng thích hồn lực dò soát khắp xung quanh Tinh La đại đô, không phát hiện dấu vết gì khác, tạm thời chưa cần quan tâm quá xa.
“Đã rõ, thưa đại nhân” Tên hộ vệ cúi đầu đáp lời, sau đó hắn quay lại ra lệnh cho các cấp dưới tiếp tục công việc bình thường của mình.
Mọi thứ diễn ra rất bình thường, nhưng không một ai biết, một cô gái đã bị bắt đi, rồi sau đó, một thứ tà ác hơn sắp sửa sinh ra đời!!!