Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 254

Trong căn phòng ký túc xá nữ, một bé gái với mái tóc màu xanh dương nhạt đang ôm một con rồng vàng ngủ say, còn bà mẹ của nó thì đang ngồi trên ghế đọc sách tu luyện, một bầu không gian ấm cúng và nhẹ nhàng.

“Ưm..”

Cho đến khi có một cơn gió thoáng lùa qua, Hình Tuyết mới bỗng thức dậy, con nhóc đã khóc thật nhiều và ngủ thật nhiều, giờ nó mới chịu thức dậy khỏi người Dragonite, trong khi đôi mắt vẫn còn mơ màng và chưa hiểu chuyện gì, nó lập tức bỏ người ra khỏi Dragonite mà lao tới mẹ mình.

“Mama, thương thương”

Lao đầu vào Hình Na mà dúi dúi cái đầu, Hình Tuyết hạnh phúc cười cười, con bé cực kỳ yêu mẹ của mình nha.

“Ầy, không ngờ mình bị xài xong chán rồi lại bị vứt thẳng tay, đời thật là toàn nhọ và nhọ”

Dragonite hắc tuyến nhìn lấy con bé vô tư này, lúc ngủ thì ôm lấy anh liên tục, đến khi tỉnh dậy một cái là mẹ là số 1, vứt anh thẳng tay không một chút do dự.

“Ha ha, Dậy rồi sao?”

Bỏ cuốn sách xuống, Hình Na dùng tay xoa xoa hai cái má trắng nõn hồng hào của bé gái, nước dãi còn chảy ở khóe miệng, cặp mắt còn mơ màng và ngái ngủ.

“Ưm”

Như con mèo nhỏ, hoàn toàn mất hình tượng Tuyết đế, con bé giờ như con mèo con đang thích thú chơi đùa với mẹ mình, hình tượng? hình tượng là gì? ăn được không?

Bế Hình Tuyết lên, cô cho con nhóc vệ sinh một chút, lựa cho nó một bộ đồ màu trắng xanh sao cho phù hợp với mái tóc, lấy màu trắng làm chủ đạo, vài cái viền và nơ màu xanh dương làm nỗi bật khuôn mặt tinh xảo và nét loli của Tuyết nhi.

“Ừm, con gái mẹ đẹp lắm nha”

Xoa xoa đầu Tuyết nhi, con bé cực kỳ dễ thương trong bộ trang phục này, trông cứ như một thiên sứ nhỏ vậy, yêu thật.

“Mama, Tuyết nhi cũng yêu Mama”

Thấy Hình Na xoa đầu mình, con bé lại càng vui hơn nữa, vì con bé không biết từ gì ngoài thương, thích, và yêu nên con bé cứ lặp đi lặp lại mấy từ này để bày tỏ tình cảm của mình.

“Hể? Còn anh mày thì sao?”

Dragonite đột nhiên chen vào, ăn đậu hủ của anh mày nhiều thế giờ mà nói không thích là anh chém a! Liệu hồn mà trả lời vào.



“Ưm? Rồng mập mập đại ca, thích”

Nghẹo đầu một chặp, con bé đang phân vân không biết trả lời thế nào, nhưng nói chung là cái bụng bồng bềnh đó làm con bé thấy thích và trực tiếp lao vào bụng của Dragonite, thật là, không biết con bé thích Dragonite hay thích cái bụng đầy mỡ của cậu nữa.

“Haha, được rồi, Tuyết nhi, con đi theo mẹ 1 tý được không?”

Chơi đùa thế là đủ rồi, chắc giờ Huyền lão cũng đang chờ cô, Hình Tuyết cũng đã tỉnh, cô nên đem con bé ra mắt mọi người thôi.

“Vângggg”

Giơ tay lên trả lời và cười thật tươi, đi đâu cũng được, miễn là có mama đi cùng là nó vui rồi.

“Na tỷ, bọn em đi với”

“Na tỷ”

Đột nhiên cung Song tử cũng lao ra, bọn họ cũng đã hồi phục được rất nhiều rồi, sao chép thành hình dạng con người bọn cũng làm quen, giờ là lúc bọn họ quang minh chính đại ở bên cạnh đại tỷ để giúp chị.

“À, được thôi, dù sao cũng là ra mắt Huyền lão, một hay 2 người cũng như nhau”

Hình Na gật đầu, dù sao cô cũng tính để 2 đứa này ở bên ngoài như một người bạn đồng hành thay vì cứ ở trong người cô, chúng nên làm quen và kết bạn với nhiều người hơn, dù sao thì Song tử cũng là một sinh mệnh có ý thức riêng, điều khác biệt là mạng sống của bọn nó gắn liền với cô mà thôi.

“Yeahhhh!”

“Ra liền đây”

Hai đứa nhóc xuất hiện như hai thiên thần, chạm vào nhau rồi hóa thành một luồng sáng, một đứa nhóc lấy hình thái của Hình Na làm chủ đạo để bắt chước, bây giờ Song tử cứ như là anh em họ hàng của Hình Na vậy.

“Ô, một người khác?”

Tuyết Nhi thú vị khi nhìn thấy từ không trung xuất hiện một cách đột ngột một người từ hư không, hơn nữa diện mạo còn tương tự như là của mẹ nó nữa chứ!

“Chào nhóc, Tuyết nhi phải không, ta là Song Tử, à không, nếu nhóc đã tên là Hình Tuyết thì bọn ta cũng nên lấy tên sao cho giống đại tỷ một tý, gọi là Hình Tử đi, được không Na tỷ?”

Cúi đầu xuống làm quen nhanh chóng với đứa nhóc, không biết là bọn chúng đầu óc đơn giản hay có vấn đề như nhau mà làm quen cực kỳ nhanh chóng.

“Mà, sao cũng được, Song Tử hay Hình Tử cũng chỉ là một cái tên thôi, thích sao thì làm đi”

Hình Na cũng không có ý kiến, nhưng mà tự dưng chui đâu ra cái sự kiện gì mà mọi người đổi họ hết sang họ Hình vậy?

“Hể? Thú vị nha, vậy ta có nên thêm họ Hình vào thành Hình Dragonite không?”

Dragonite nhanh chóng nhập bọn, việc đổi tên này cũng thú vị không kém đâu nha, Hình Dragonite tuy nghe hơi kỳ nhưng cũng ngầu đấy chứ! Hắc hắc

“Thôi đi, Dragonite, đừng có hùa vào lũ điên này”

Mặt đầy hắc tuyến, cô nhanh chóng phủ định ý kiến của võ hồn của mình, thằng nhóc Dragonite này suốt ngày ham vui không thôi.

“Hầy, được rồi, vậy thì Hình Tử, Hình Tuyết, giờ 2 người là anh em nhé? Mà.. hay là cậu và cháu? Ừm …. Loạn quá, thôi cứ anh em mà xưng hô đi!”

Cô cũng chấp nhận luôn cái họ của Hình Tử, thích đổi sao thì đổi, cô cũng không quan tâm, nhưng như vậy thì Hình Tuyết và Hình Tử trở thành anh em hay cậu cháu đây? Bối phận loạn tùm lum mất rồi.

“Hắc hắc, Tuyết nhi, giờ chúng ta là anh em, cần phải biết bảo bọc lẫn nhau nghe chưa?”

“Roger”

Hai đứa nhóc thích thú mà nói chuyện với nhau hợp rơ, không ngờ rằng thằng nhóc từng suýt bị đóng băng bởi Tuyết nhi giờ lại chơi đùa với nhau như vậy.

Hình Tử và Hình Tuyết thay dọn đồ đạc nhanh chóng và đi theo sau Hình Na, còn Dragonite thì với hình thể to quá nên nó quay trở lại làm võ hồn nhập lại cơ thể của Hình Na, giờ thì chỉ còn 3 người đến chỗ Huyền Lão mà thôi.

“Trông chị giờ chắc giống dân chăn vịt lắm phải không?”

Nhìn đằng sau có 2 con vịt bự chảng theo đuôi, thật là mệt mỏi, dẫn 2 đứa nhóc tới phía Huyền lão, cô nhanh chóng chào hỏi, trên đoạn đường đi đã có nhiều người chú ý cô như mấy con quái thú, một phần là 2 năm nay cô đã biến mất, bạn bè của cô cũng không xuất hiện, giờ thì cô lại đột ngột xuất hiện, đã vậy sau lưng còn 2 đứa nhóc nữa.

“Huyền lão, con đã dẫn 2 đứa nhóc tới rồi!”

“2 đứa? đâu chui ra thêm một đứa nữa vậy?”

Huyền lão ngạc nhiên, con bé tóc trắng kia hẵn là con gái nuôi của Hình Na, còn thằng nhóc tóc nâu kia là em trai của Hình Na ư? Nhìn diện mạo thì 2 người khá giống nhau, nhưng con bé tính bốc toàn bộ họ hàng đều ném vào Sử Lai Khắc luôn sao.
Bình Luận (0)
Comment