Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 283

Ba người nói chuyện với nhau cũng khá hợp gu, hôm nay là ngày nghỉ của Đình Bảo và Dạ Vũ vậy nên hai người tính ra ngoài đi dạo để thả lỏng bản thân, mỗi người bọn họ đều đã cố gắng rất nhiều trong thời gian qua.

Tạm biệt chủ quán, trả lại cho ông thanh kiếm, ông chủ quán rất tiếc khi phải chia tay mấy người bọn họ, dù sao thì lâu lắm rồi mới thấy có vài hồn đạo sư cao thủ vào đây chỉ điểm, không học tập được một tý nào thì phí quá.

“Humm, mấy đứa sống ở Tinh La thành này luôn sao?”

Bắt đầu bằng những cuộc nói chuyện tầm thường, Mặc Lâm thú vị hỏi hai người Dạ Vũ, khác với các học viên ông hay gặp ở Nhật Nguyệt đế quốc học viện, hai người bọn họ có vẻ phóng khoáng và thoải mái hơn nhiều, nói kiểu gì nhỉ? Cảm giác bầu không khí quanh họ cảm thấy thật dễ chịu.

“À, vâng, bọn cháu nhà ở đây”

Dạ Vũ trả lời, Đình Bảo đứng ngoài gật gật đầu, thật khó tin là hầu hết các thành viên trong Tinh Nguyệt Môn đại đa số đều xuất thân từ một nơi, ngoại trừ Hình Na ở Tinh La đại đô ra, còn lại hầu như đều ở Tinh La thành hoặc ở gần đây.

“Mặc Lâm gia gia, ngài đến từ đâu?”

Đến phía Đình Bảo hỏi lại, sống ở đây cũng khá lâu rồi mà cậu chưa từng gặp ông, có vẻ như Mặc Lâm là một người từ bên ngoài mới tiến vào Tinh La thành?

“Ta ư? ta đến từ Nhật Nguyệt đế quốc cùng với đệ tử của ta, nhưng con bé có một số chuyện mà không thể tới kịp lúc được”

Mặc Lâm trả lời, hiếm lắm mới thấy mới đứa trẻ vâng lời thế này, hầu hết các thiên tài hồn sư đều có một thái độ rất ngạo mạn, không giống như Đình Bảo và Dạ Vũ.

“Nhật Nguyệt đế quốc? Du lịch sang tận Tinh La đế quốc luôn ư?”

Dạ Vũ che miệng ngạc nhiên, nhưng cô rất hiểu ý mà nói thật nhỏ, tuy đại đa số người dân ở đây đều rất thân thiện, nhưng cũng không cản được những người có ác ý đối với Nhật Nguyệt đế quốc.

Dạ Vũ ngạc nhiên là vì lại có một người lớn tuổi như ông đi du lịch xa đến vậy, khoảng cách giữa hai quốc gia không phải là nhỏ đây.

“Đệ tử? đệ tử hồn đạo của ngài sao?”

Đình Bảo lại quan tâm đến vấn đề đệ tử, muốn làm sư phụ người khác trước tiên ông cần phải có một thực lực hoặc tầm hiểu biết đủ mạnh mới có thể làm được, ông già này, không hề đơn giản đâu.

“Ừm, con bé năm nay chắc cũng bằng tuổi hai đứa”

Gãi gãi sau đầu, Mặc Lâm vừa cười vừa nói, ba người tiến bước đi dạo xung quanh Tinh La thành này, dù sao thì đây cũng là lần đầu mà ông đến một nơi khác, tiện thể có người bản địa ở đây không nhờ họ dắt đi dạo thì có mà ngu à?



“Hể? Bẳng tuổi? Với phong cách hồn đạo khí kỳ lạ đó chắc đệ tử của ngài cũng rất mạnh đúng không? Đặc biệt là ở lĩnh vực hồn đạo khí?”

Vốn đã hứng thú với thân phận của Mặc Lâm, làm một hồn đạo sư có kiến thức rộng rãi, lại còn có một phong cách của riêng mình, thật khó để một con cuồng hồn đạo khí như Dạ Vũ không khỏi ngưỡng mộ.

“Ừm, con bé rất tài giỏi, cực kỳ tài giỏi luôn, nói thật ta cũng không quá xứng làm sư phụ của con bé, phong cách hồn đạo khí của ta được con bé mở ra, nhờ con nhóc này mà ta có thể bước thêm một bước tiến mới trên con đường hồn đạo”

Vừa nói Mặc Lâm vừa nhìn lên trời, hôm nay trời khá sáng, thời tiết rất đẹp, con người ở đây cũng rất thân thiện, ước gì Hình Na ở đây với ông nhỉ? Không biết con bé có an toàn hay không đây?

“Mà đúng rồi, con bé cũng là người Tinh La đế quốc đấy?”

Nhận ra được sự tương đồng của đệ tử mình và hai đứa nhóc này, Mặc Lâm mới trầm trồ mà nói, ông suýt thì quên mất Hình Na cũng xuất thân từ Tinh La, hơn nữa với thực lực mạnh như vậy, chắc cũng có một ít người biết về con bé chứ?

“Cái gì? Cũng đến từ Tinh La đế quốc?”

Lần này đến lượt Đình Bảo ngạc nhiên, quái? Rõ ràng hai quốc gia giữa bọn họ và ông đâu có gần nhau đâu ta? Làm thế nào mà một người ở Tinh La lại có thể gia nhập và học tập ở Nhật Nguyệt đế quốc?

Ánh mắt của Đình Bảo lập tức liếc xuống, tầm nhìn của anh lập tức bắt gặp ánh mắt của Dạ Vũ, cả hai đều hiểu ý nhau là gì.

Cơ hội để đi từ quốc gia này sang quốc gia khác không phải là không có, nhưng qua bên Nhật Nguyệt sẽ gặp rất nhiều hạn chế, đặc biệt là những hồn sư hoặc hồn đạo sư, các tầng cấp phía cao ngoại trừ chắc chắn đã tẩy não được đối phương, còn không, khó mà có một hồn sư bên nước họ có thể học tập hồn đạo bên Nhật Nguyệt lắm.

Mà cơ hội hiếm hoi này lại từng diễn ra một lần cách đây hơn hai năm về trước, khi mà Nhật Nguyệt đế quốc học viện và Sử Lai Khắc học viện quyết định trao đổi sinh.

Nhớ không nhầm thì ngoại trừ Hoắc Vũ Hạo ra thì chỉ còn Hình Na là tham gia, mà người ông đang nói đến lại là một cô gái, có khi nào?

“Mặc Lâm gia gia, vậy đệ tử của ngài tên gì?”

Dạ Vũ lập tức hỏi thăm tên tuổi của đệ tử ông, không biết chừng người bọn họ đang nói về nãy giờ và người mà hai người họ suy nghĩ lại là một không chừng

“Đúng vậy, biết đâu chúng ta có nhận biết thì sao? Dù sao thì hồn sư mạnh mẽ như vậy mà lại xuất thân ở Tinh La đế quốc, chắc hẳn bọn cháu cũng có biết hoặc nghe qua đâu đó rồi chứ?

Đình Bảo cũng muốn xác định xem ý nghĩ của bọn họ là đúng hay sai.

“Ửm? ừ thì… cũng không có vấn đề gì, hai đứa có vẻ hăng hái quá nhỉ? đệ tử của ta tên là Hình Na, hình như không nhầm nó nhắc ta đến gặp một người tên là Dạ Phong hay gì gì đó,… mà ta cũng không nhớ rõ nữa, ta cũng đang tính đi tìm người để hỏi đường, hai đứa có biết ai tên là Dạ Phong sống ở khu vực gần đây không?”

Mặc Lâm cũng không giấu giếm, không giống như ở Nhật Nguyệt đế quốc, Hình Na ở đây không bị kỳ thị và quan sát, mà cô có khả năng còn là thần tượng của con dân Tinh La, có lý gì mà không nói ra?

“Hình Na!!!!!???”

“Na tỷ!!!!!!!!????

Đình Bảo và Dạ Vũ bật thốt lên, cả hai tràn đầy ngạc nhiên, chúng không ngờ bắt gặp một người ngoài đường vậy mà lại là sư phụ của Hình Na? Hơn nữa Hình Na còn kêu ông đi gặp Dạ Phong??

“Ồ, hóa ra hai đứa biết tiểu Na à?”

Mặc Lâm giật mình, ông cũng mường tượng ra một chút, dù sao thì thái độ của hai đứa này cũng quá rõ rệt, nếu không để ý thì cũng không đáng làm cửu cấp hồn đạo sư rồi.

“Vâng, con là Dạ Vũ, chúng con đến từ Tinh Nguyệt Môn, và Hình Na chính là môn chủ của môn phái đó”

“Lúc nãy ngài có bảo là mang theo một tờ giấy mà Hình Na dặn dò đúng không? Có thể cho bọn con xem được không?”

Hai đứa lập tức tự giới thiệu, tiện thể hỏi thăm luôn về tình hình Hình Na, như lúc nãy ông ấy nói, có vẻ Hình Na đang bận thêm việc gì đó mà tạm thời không đến cùng ông, nhưng hình như có tờ giấy gì mà?

“À, cũng được, đây này…. Các con có Dạ Phong là ai không? Nếu hai người các con cũng đến từ Tinh Nguyệt Môn, vậy chắc tiểu nha đầu này hẳn là có chút liên quan đến cậu ta nhỉ?”

Chỉ cần suy nghĩ một chút là biết, dù sao thì trùng hợp cùng một bang phái như vậy, lại còn có cùng họ, không ngốc thì cũng biết bọn họ có quan hệ họ hàng hoặc huyết thống gì đó.

“Vâng, Dạ Phong chính là đại ca của con, ngài có thể theo bọn con được không?”

“Đây đúng là của Hình Na tỷ rồi nè, chúng ta mau chóng đưa nó cho Dạ Phong ca đi!”

Dạ Vũ trả lời rồi hai người vội vàng mang theo Mặc Lâm đi trở về bang phái, lẫn qua đám người họ đi đến một quán rượu nhỏ bên trong trấn, trong cái quán rượu này thật sự là không có gì nổi bật cả, thậm chí còn không ai nghĩ nó là bang phái…

“Cái này là… bang phái?”
Bình Luận (0)
Comment