Vợ Mới Của Lục Thiếu

Chương 147

Về nhà, Lục Nguyên Đăng trực tiếp lôi tôi lên lầu, sau khi dẫn tôi vào phòng liền ném tôi lên trên giường, cởi quần tôi ra.

"Lục Nguyên Đăng anh thần kinh hả, tôi bị thương! Anh vẫn còn là người sao?!"

Tôi thật sự nóng nảy mới dám to gan nói thô tục như vậy với Lục Nguyên Đăng.

Lục Nguyên Đăng không thèm để ý đến tôi, hai ba lần liền cởi xong quần tôi xuống, quần lót cũng bị kéo xuống luôn.

Trái tim tôi rơi xuống đáy cốc, thậm chí ngay cả dãy dụa cũng cũng không muốn nữa, tuyệt vọng nhắm hai mắt lại.

Lục Nguyên Đăng từ đầu đã không coi tôi là người, dứt khoát bị anh ta dày vò đến chết mới thôi.

Một giây sau, cảm giác mát rượi truyền tới từ phía sưới. Giống như có một cơn gió thôi qua.

Mở mắt ra liền thấy Lục Nguyên Đăng đang bôi thuốc cho tôi.

Động tác của hắn rất dịu dàng, giống như lần trước tôi bị bỏng vậy, vô cùng che chở.

Nếu không phải vì hành động lần trước của anh ta quá máu lạnh, trong lúc hoảng hốt tôi còn có thể cho rằng người đàn ông này yêu tôi.

Tôi cúi đầu nhìn người đàn ông đang nghiêm túc bôi thuốc, cười lạnh nói: "Lục Nguyên Đăng, anh tát người ta một cái rồi lại cho một quả táo ngọt, có ý gì vậy?"

"Đối với cô, tôi thích làm thế nào thì làm như thế."

Hắn lướt nhanh qua tôi, ném thuốc lên trên giường rồi đi ra ngoài.

Tôi chua sót cười, thong thả mặc quần lên. Tuy rằng phía dưới được bôi thuốc đã thoải mái hơn một chút nhưng vẫn rất đau.

Có người gọi video trên Zalo,không cần nhìn tôi cũng biết là Tinh Tinh.

Uể oải nhận điện thoại, tôi nhẹ giọng nói: "Alo, Tinh Tinh có chuyện gì vậy."

"A Khanhcậu không sao chứ?" Tinh Tinh ở đầu dây bên kia thân thiết hỏi.

"Không sao cả, sao cậu hỏi vậy?" Tôi nghi hoặc hỏi.

Trên lý thuyết thì sự việc như vậy sẽ không nhanh truyền tới tai Tinh Tinh như vậy chứ. Chuyện này còn chưa công khai, cô ấy cũng không phải người trong cái vòng luẩn quẩn này, hẳn là sẽ không biết nhanh như vạy.

"Cậu không đọc tin tức sao? Lôi Ân Ân bị bảy người đàn ông cưỡng hiếp, còn bị người ta tạt axit vào mặt. Tuy rằng tin tức không nói là ai làm nhưng những người thông minh đều biết là vợ của Lục Nguyên Đăng làm."

Tôi hoảng sợ, sau lưng bắt đầu ứa ra mồ hôi lạnh.

Quả thực không phải người nhà thì không ở cùng nhà. Lục Nguyên Đăng vô tình tàn nhẫn như vậy, vợ anh ta cũng không phải là người dễ chọc.

Lúc cô ta nói muốn đối phó với Lôi Ân Ân, tôi còn cho rằng cô ta muốn chấm dứt con đường làm ngôi sao của Lôi Ân Ân, không ngờ rằng cô ta lại tàn nhẫn như vậy.

Tinh Tinh gọi điện tới, đơn giản là bảo tôi phải cẩn thận một chút. Chỉ cần ngày nào tôi vẫn bên cạnh Lục Nguyên Đăng sẽ còn có ngày gặp nguy hiểm.

"Tớ có thể sao chứ? Là phúc thì không phải là họa, là họa thì không thể tránh được. Lục Nguyên Đăng không chịu thả tớ đim cho dù tớ thật sự bị vợ anh ta giết chết thì cũng là do tớ đáng đời." Tôi khổ sở nói.

Lúc nói ra những lời này, Lục Nguyên Đăng vừa hay đi tới.

"Dù sao thì cậu nên cẩn thận một chút, mau chóng rời khỏi Lục Nguyên Đăng đi. Nếu có cơ hội rời khỏi hắn, nhất định phải nắm thật chắc."

Thực ra tôi cũng muốn nói, thật sự đã từng có cơ hội như vậy nhưng bây giờ thì đã hết rồi.

"Được rồi, tớ đã biết. Cậu an tâm dưỡng thai đi, chăm sóc tốt cho con gái nuôi của tớ."

"Ai nói cho cậu là con gái, bây giờ mới có ba..."

Tinh Tinh chưa nói xong, tôi liền dập máy, chủ yếu bởi vì Lục Nguyên Đăng luôn nhìn chằm chằm tôi như vậy, khiến tôi không được tự nhiên.

"Chuẩn bị đồ ra ngoài với tôi." Anh ta nói như vậy với tôi rồi liền đi tới phía tủ quần áo.
Bình Luận (0)
Comment