Vợ Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu! 2

Chương 281


Kiều Thanh Du đang chụp tin tức, cô ấy chạy lên: "Mader, tôi có thể hỏi một chút không, anh ta đã phạm tội gì sao?"
"Cái này thì quan tòa sẽ nói, không phải tôi nói!" Trịnh Ngạo Tuyết trầm giọng nói.

Kiều Thanh Du chỉ chụp một bức ảnh của Úc Lạc Hàn, cô ấy mới chợt hiểu ra, trời ơi! Đây chẳng phải là người đàn ông mà Long Yên thích đó sao!
Vì thế, Kiều Thanh Du lại có một chiêu lừa bịp mới để chỉnh Long Yên rồi!
Cô ấy biết, Long Diệu Thiên lại đánh Mặc Sơ, Kiều Thanh Du lập tức nghĩ ra rồi, cô ấy muốn báo thù cho Mặc Sơ!
Thế là, Kiều Thanh Du đã biết một bài báo: Người đàn ông mà thiên kim đại tiểu thư danh viện nào đó chung tình, hôm nay bị công an chìm dẫn đi rồi!
Cô ấy còn đăng ảnh của Úc Lạc Hàn lên, đương nhiên, cô ấy hy vọng rằng Long Yên đọc được tin này!
Còn chưa đợi được Long Yên đích thân đọc được tin tức này, Mã Hầu và Ngưu Dương đã gấp rút đi tìm Long Yên rồi.

Mã Hầu chặn Ngưu Dương ở đằng sau: "Cái này là tao phát hiện trước..."
Ngưu Dương đẩy Mã Hầu ra: "Cái này là tao nhìn thấy trước, lần này Long đại đại nhất định sẽ vui mừng..."
Long Yên còn đang ở bệnh viện trông Long Diệu Thiên, cô ta trông thấy hai người cứ kéo kéo đẩy đẩy, cô ta quát: "Có chuyện gì?"
Mã Hầu đưa một tay ra bịt mồm Ngưu Dương, anh ta nói luôn: "Tôi có tin của Úc Lạc Hàn rồi..."
Ngưu Dương đạp Mã Hầu một cái, sau đó thừa cơ cắt ngang lời của anh ta: "Anh ta đã bị cảnh sát bắt rồi! Có thông tin làm chứng!"
Long Yên khẽ nhíu mày, người đàn ông này luôn không có tin tức, bây giờ có tin tức rồi, thì lại đang ở cục cảnh sát!
"Đi!" Long Yên nóng lòng muốn gặp anh ta lắm rồi!
Lúc Long Yên làm thủ tục và trông thấy Úc Lạc Hàn, cô ta nhìn anh ta chằm chằm, tỉnh cảm của phụ nữ luôn dao động cực kỳ lớn!
Trước giờ Long Yên luôn là hòn ngọc quý trong lòng bàn tay của Long Diệu Thiên, cô ta cứ thích anh ta, anh thanh niên nghèo này đấy!
Tất nhiên, sau khi tình cảm không được đáp lại, cô ta muốn liên hôn với Quyền Đế Sâm, nào ngờ lại bị đẩy vào vực sâu không thể chuyển mình.

Khi Long Yên gặp lại Úc Lạc Hàn một lần nữa, tâm trạng của cô ta ở giờ phút này là có yêu có hận, vừa yêu vừa hận, vô cùng phức tạp.

Tất nhiên, khi cô ta ở trong tù, Úc Lạc Hàn chưa từng tới thăm cô ta.


Cô ta không tin, anh ta chưa đọc tin tức.

Sau khi Úc Lạc Hàn xảy ra chuyện, Long Yên biết tin, cô ta lập tức tới thăm anh ta!
"Úc Lạc Hàn, anh có ngày hôm nay à!" Long Yên hung hăng trừng mắt nhìn anh ta!
Đối với tâm trạng sục sôi mãnh liệt của Long Yên, Úc Lạc Hàn thì ngược lại, anh ta bình tĩnh đến nỗi không có một tia dao động, lúc anh ta nhìn Long Yên, thái độ vẫn giống như trước kia.

Không buồn không vui, không tức không bực, không khóc không cười, anh không có cảm xúc dư thừa cho bất kỳ ai.

Long Yên thấy anh ta không nói chuyện, cô ta lại nói: "Có muốn ra ngoài không? Muốn ra ngoài thì cầu xin tôi đi!"
Lúc này, cuối cùng Úc Lạc Hàn đã mở miệng nói chuyện: "Long Yên, lâu rồi không gặp!"
"Lâu rồi không gặp ư?" Long Yên tức lắm, cô ta cười ha ha: "Đúng là lâu rồi không gặp! Úc Lạc Hàn, tôi chưa kết hôn với Quyền Đế Sâm, anh có biết không?"
Úc Lạc Hàn chỉ thản nhiên nói: "Tôi không quan tâm những tin tức này!"
"Anh không quan tâm ư? Lúc nào anh cũng sống vô tâm vô phế như vậy!" Long Yên nói tới đây, cô ta lại khóc: "Úc Lạc Hàn, anh có biết không, tôi thật sự hy vọng là anh đi chết đi!"
Úc Lạc Hàm thản nhiên cụp mắt, không có nói gì.

Long Yên thấy anh ta không nói gì nữa, đương nhiên, anh ta tuyệt đối sẽ không mở miệng cầu xin cô ta, anh ta có nghèo có nhu nhược đi chăng nữa, thì anh ta cũng có tôn nghiêm và niềm kiêu ngạo của mình.

"Tôi cho anh ra ngoài!" Long Yên nói.

Long Yên đã mời luật sư, nởi vì không đủ bằng chứng, Úc Lạc Hàn được phóng thích trước thời gạn, lúc đi anh ta cũng rất bình tĩnh, khi anh ta nhìn thấy Trịnh Ngạo Tuyết và tiếp xúc với ánh mắt của cô ấy, trong nháy mắt cảm xúc của anh dao động mãnh liệt, nhưng lại cực nhanh đã khôi phục bình thường.

Sau khi Long Yên dẫn anh ta ra ngoài, cô ta hỏi: "Bọn họ lấy tội danh gì bắt anh?"
Úc Lạc Hàn hơi bất ngờ: "Cô không biết à?"
Long Yên lắc đầu: "Bọn họ không nói."
"Bọn họ đang bắt trùm ma túy Vinh Tàn!" Úc Lạc Hàn nói qua loa.


Tiếp sau đó, có một nhóm người thở hồng hộc đi ra, bọn họ vừa đi vừa nói: "Cảnh sát làm việc cái kiểu gì vậy? Bắt tôi rồi bảo tôi là trùm ma túy Vinh Tàn...!nếu ông đây mà là Vinh Tàn thì tốt rồi, tiền nhiều dùng không hết, ông đây mà có mạng bán cải trắng thật thì thể nào cũng phải bị bọn họ nói thành là người bán bạch phiến..."
"Thì ra các anh cũng như vậy, tôi cũng thế, các anh xem xem, bọn họ cũng là..."
"Lần này cảnh sát đã bắt rất nhiều người, tôi thấy chắc là để báo cáo kết quả thôi..."
Long Yên nghe đến đây, cô ta lại liếc mắt nhìn Úc Lạc Hàn mặc đồ giản dị, cô ta luôn thích mặc quần áo hàng hiệu, đối với Úc Lạc Hàn mặc quần áo không biết tên bán ven đường như thế này, cô ta bật cười: "Anh cũng giống bọn họ, làm việc bán cải trắng, cõng cái nồi đen bán bạch phiến hả!"
Cô ta khoác tay lên vai Úc Lạc Hàn: "Cảm ơn tôi thế nào đây?"
Úc Lạc Hàn không hề cảm kích: "Cô không tới, tôi cũng sẽ được thả ra giống bọn họ!"
Long Yên nhìn anh ta chằm chằm, lúc trở tay cô ta định tát anh ta một cái, người đàn ông này thật là không tim không phổi, lời như thế mà cũng nói ra được!
Chỉ có điều, lần này, Úc Lạc Hàn đã bắt được cổ tay của cô ta: "Long Yên, tôi không thích cái dáng vẻ đại tiểu thư kiêu căng càn quấy này của cô!"
"Thế anh thích cô gái nhỏ dịu dàng đa tình hả!" Long Yên căm tức dậm chân!"
"Đúng!" Úc Lạc Hàn gật đầu.

Long Yên chợt nghĩ đến Mặc Sơ: "Giống kiểu như Mặc Sơ sao?"
Khuôn mặt bình tĩnh của Úc Lạc Hàn hiện lên một nụ cười nhàn nhạt: "Đúng!"
"Úc Lạc Hàn, anh đi chết đi!" Long Yên giơ chân tính đá anh ta, đàn ông khắp thế giới đều thích Mặc Sơ, Úc Lạc Hàn cũng là một tên đàn ông thối tha không có mắt nhìn!
Úc Lạc Hàn giơ một tay đẩy cô ta ra, anh ta bước nhanh rời đi.

Long Yên thấy anh ta ra ngoài liền muốn bỏ đi, cô ta tức chết đi được: "Mã Hầu, Ngưu Dương..."
Hai người này vừa nghe thấy vậy thì lập tức tiến lên, một trái một phải nắm chặt cánh tay của Úc Lạc Hàn: "Long đại đại không bảo anh đi, anh đi cái gì mà đi? Ngoan ngoãn quay về đi!"
Úc Lạc Hàn liếc mắt nhìn Long Yên một cái, Long Yên nổi điên nói: "Úc Lạc Hàn, tôi không cho phép anh thích Mặc Sơ!"
Úc Lạc Hàn nhìn cái người phụ nữ bệnh tâm thần này, con người anh ta thích và ghét, thì đều làm cho người khác không rõ được.

"Tôi có một kế hoạch!" Úc Lạc Hàn liếc mắt nhìn Mã Hầu và Ngưu Dương: "Tôi muốn nói chuyện riêng với cô!"
Long Yên trừng mắt nhìn anh ta, cô ta thích anh ta, nhưng, anh ta toàn là cái dáng vẻ hờ hững như thế, cô ta muốn khống chế anh ta, nhưng dáng vẻ của anh ta lại là nhìn qua thình bình thản nhưng lại cho người ta cảm giác cao cao tại thượng.


"Được!" Lúc này, Long Yên đã bình tĩnh lại: "Đi ăn cơm tối, vừa ăn vừa nói chuyện!"
...!
Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.

Trong thư phòng, Quyền Đế Sâm đang xử lý công việc.

Đêm đã muộn, anh nhận được cuộc gọi của Trịnh Ngạo Tuyết: "Giáo quan, anh chắc chắn cách này có hiệu quả chứ?"
"Cô đang nghi ngờ tôi?" Giọng nói của Quyền Đế Sâm trầm thấp hữu lực.

Trịnh Ngạo Tuyết lập tức nói: "Tất nhiên là khoongphari, tôi chỉ nghĩ, Úc Lạc Hàn cũng chính là Vinh Tàn, người này giấu tài, là một nhân vật vô cùng tàn nhẫn, nếu anh ta mà thích Long Yên thật, thì đã ở bên cô ta từ lâu rồi, cần gì phải chờ đến bây giờ?"
Quyền Đế Sâm đã có sách lược vẹn toàn từ lâu rồi: "Đây chẳng qua là dụ rắn ra khỏi hang thôi! Ngạo Tuyết, tung lưới và thu lưới không phải việc trong một lúc là hoàn thành được, cô có lòng can đảm và sự hiểu biết, có năng lực, nhưng còn thiếu một chút kiên nhẫn, đối với loại người không dễ lộ ra sơ hở, cô phải chờ có thể là một năm, có thể là ba năm năm cũng chưa biết chừng..."
"Vâng!" Trịnh Ngạo Tuyết ngoan ngoãn tiếp thu chỉ bảo.

Sau khi Quyền Đế Sâm cúp máy, trong thư phòng của anh có một bàn cờ vây, anh đi tới trước bàn cờ vây, nhìn sự di chuyển của quân trắng và quân đen phía trên, anh đã di chuyển một quân trắng.

Anh về phòng ngủ, anh nhìn thấy Mặc Sơ vẫn đọc sách.

"Chưa ngủ à?" Anh vừa cởi áo vừa đi về phía phòng tắm.

Mặc Sơ nhìn anh: "Ban ngày ở nhà ông nội ngủ nhiều rồi, giờ vẫn chưa buồn ngủ!"
Quyền Đế Sâm gật đầu: "Đợi anh!"
Mặc Sơ yêu kiều nhìn anh một cái: "Đợi anh làm gì?"
Quyền Đế Sâm lại rất là thành thực: "Hoàn thành chuyện chưa hoàn thành ở bên hồ ban sáng!"
Mặc Sơ lập tức đỏ mặt, người đàn ông này thật là quá đáng!
Anh đưa cô lên cao trào, nhưng lại xấu xa không thỏa mãn cô!
Giờ anh lại nhắc lại chuyện cũ, bảo cô đợi anh!
Cô thấy anh đã đi vào phòng tắm, không biết tại sao mà nhịp tim của cô bắt đầu gia tốc!
Lúc này, Kiều Thanh Du gửi cho cô một tin nhắn, Mặc Sơ mở ra xem.

Kiều Thanh Du: "Úc Lạc Hàn bị bắt rồi, lần này Long Yên bận rồi!"

Mặc Sơ: "Tại sao anh ta bị bắt?"
Kiều Thanh Du: "Nghe nói là vì bắt trùm ma túy Vinh Tàn, rất nhiều người bị bắt lại được thả ra rồi!"
Mặc Sơ: "Tớ không biết Vinh Tàn!"
Kiều Thanh Du: "Tớ nói đơn giản cho cậu nghe một chút này, nghe nói người này là trùm ma túy hùng bá một phương, nhưng chưa ai biết khuôn mặt thật của anh ta!"
Mặc Sơ: "Thú vị!"
Kiều Thanh Du: "Tớ muốn biết phản ứng của Long Yên là thế nào!"
Mặc Sơ đã từng gặp Úc Lạc Hàn, lần đó, cô bồi Long Yên đi thử áo cưới, Úc Lạc Hàn xuất hiện, hai người xảy ra cãi vã, Úc Lạc Hàn nghêng ngang bỏ đi!
Ấn tượng của cô với Úc Lạc Hàn là cô cảm thấy con người anh ta thoạt nhìn nhìn không khác gì người bình thường, nhưng nếu mà nghĩ kỹ lại thì cô cảm thấy Úc Lạc Hàn không phải một người đơn giản!
Đúng lúc cô đang suy nghĩ thì Kiều Thanh Du lại gửi thêm một tin nhắn nữa tới: "Đang làm gì đấy?"
Mặc Sơ: "Chuẩn bị đi ngủ!"
Kiều Thanh Du trêu cô: "Thời tiết mát mẻ, có chồng ôm chồng ngủ! Làm vận động càng ấm áp! Còn vận động cái gì, cậu hiểu mà!"
Mặc Sơ: "Cậu lạnh à?"
Kiều Thanh Du: "Lạnh!"
Mặc Sơ: "Cậu đi ra ngồi ở góc nhà, chỗ đó có 90 độ!"
Kiều Thanh Du: "..."
Mặc Sơ: "Nằm đất cũng được, có 180 độ!"
Kiều Thanh Du: "..."
Mặc Sơ: "Quay một vòng càng tốt, có 360 độ!"
Kiều Thanh Du vui vẻ: "Chi bằng tớ lật mình trong không trung, còn có thể có một cái 720 độ! Chị đây muốn lên trời rồi!"
Mặc Sơ nhìn thấy cửa phòng tắm đã mở, cô cười: "Không nói nữa, tớ đi ngủ đây!"
Kiều Thanh Du: "Tớ có thể tới xem không?"
Mặc Sơ: "Một cước đá bay cậu!"
Cô bỏ điện thoại xuống, thấy Quyền Đế Sâm mặc áo dài tắm đơn giản, dây bên hông thì lỏng lẻo, lộ ra một mảnh vòng ngực màu đồng cổ.

Không biết vì sao, đột nhiên cô có hơi căng thẳng.

Thật ra, cô và anh cũng đã từng yêu không ít, không biết tại sao? Cô vẫn có cảm giác như thế này!
Quyền Đế Sâm chống hai tay ở hai bên hông cô, đôi mắt anh vô cùng sâu thẳm nhìn cô chăm chú..

Bình Luận (0)
Comment