Vợ Nhỏ Của Cố Tổng

Chương 92


Tin tức lan ra rất nhanh, chưa đến mấy tiếng đồng hồ, toàn bộ người dân Giang thành đều biết được Kiều gia có một vị tiểu thư đã được giấu suốt hơn hai mươi năm, ai cũng tò mò xem chân dung của cô như thế nào và lý do tại sao đến hiện tại mới quyết định công khai thân phận.
Đám phóng viên lục tung hết tất cả những thứ liên quan, có điều thông tin quá ít, chỉ tìm được vài tấm hình chụp thoáng qua tại buổi tiệc tư nhân lần trước, kèm theo đó còn có ảnh cô cùng Cố Thịnh đi chung với nhau.

Từ đó dấy lên tin đồn của hai chính là một cặp.
Theo đó, một chủ đề dậy sóng hơn lên ngôi chính là tam giác quan hệ giữa Kiều Hạ Linh, Cố Thịnh và Lăng Cảnh.
Tuy hai nhà Lăng, Kiều đã lên tiếng tuyên bố trước đó nhưng mọi người đều cho rằng Lăng gia không vừa ý với thân phận con nuôi của Kiều Mai nên mới quyết định hủy bỏ hôn ước.
Nhưng tình hình hiện tại không giống, tiểu thư thật đã trở lại.

Chưa nói Lăng Cảnh và Cố Thịnh là bạn tốt, người Giang thành không ai không biết.

Kiều Hạ Linh bây giờ từ vị hôn thê cũ của Lăng Cảnh biến thành bạn gái của bạn thân hắn, mối quan hệ tay ba nhiều móc xích, dù có dùng mười cái miệng bao biện cũng không lại hàng trăm nghìn bộ não tự mình suy nghĩ đủ mọi trường hợp.
Có người không đồng tình, nói Kiều Hạ Linh là người phụ nữ xấu xa trêu đùa tình cảm của người khác.
Có người lại cảm thấy Lăng Cảnh đáng thương, bị bạn tốt và vị hôn thê cắm sừng.
Tuy nhiên cũng có ý kiến phản bác, nói hai nhà đã hủy hôn thì cả hai yêu ai hay ở bên ai cũng đâu liên quan đến người kia, đấy là con chưa nói đến việc hai người vẫn chưa tổ chức lễ đính hôn.

Hơn nữa hôn ước chỉ nói dựa trên tin bên lề, hai nhà Lăng, Kiều chưa bao giờ lên tiếng xác nhận đối tượng liên hôn cụ thể.
Cho nên mỗi ngày dưới cửa ba tập đoàn thuộc ba gia tộc hàng đầu Giang thành cùng Cố thị luôn có chó săn theo dõi, chỉ cần có sơ hở thì ngay lập tức bị tóm gọn.

Suy ra chỉ có An gia vẫn bình yên trước sóng gió, không hề bị ảnh hưởng chút nào.
Cố Thịnh và Lăng Cảnh đối với chuyện này vui mừng còn không xuể, thoải mái đưa đơn xin nghỉ phép cùng người trong lòng hâm nóng tình cảm.
Khúc Lâm sau chuyện lần trước đối với Lăng Cảnh đã có cái nhìn khác dễ thở hơn, cả hai cũng bắt đầu quá trình tìm hiểu, khởi đầu còn xem như không tồi.

Điều này làm cho Lăng Cảnh vui đến hỏng, cả ngày vui sướng nhảy cẫng, đầu óc như người trên mây, đến ngay cả việc bị Cố Thịnh lừa dối chuyện thân phận của Kiều Hạ Linh cũng vứt ra sau đầu.
Kiều Hạ Linh sau khi kêu Cố Thịnh mua thêm mấy tin nóng trên đầu đề để duy trì độ nhiệt của bọn họ thì không quan tâm đến chuyện này nữa, dù sao mục đích của cô cũng chỉ là giúp Kiều Mai không bị cuốn vào vòng xoáy do bọn họ tạo ra.
Suy cho cùng cách làm người của Kiều Mai có mấy phần cực đoan nhưng Kiều Hạ Linh vẫn cảm thấy bản thân thiếu cô gái ấy nhiều, nếu cô không nhúng tay, dựa vào tính cách kia của Kiều Mai sợ là không chống chọi qua được.
Chỉ riêng Kiều Thanh đối với quyết định này tỏ vẻ bất mãn.

Năm xưa ông đón Kiều Mai về Kiều gia chăm sóc, chu cấp cho cô cuộc sống đầy đủ, sung túc, cho cô địa vị hơn người.

Ấy vậy mà cô ta đối xử lại thế nào, cùng với Đinh Mặc Lan đến tận cổng công ty nói xấu hai người phụ nữ quan trọng nhất của ông sao?

Cuối cùng vẫn phải nhờ Lạc Linh một bên can ngăn, bằng không thì tin tức từ bỏ con gái nuôi đã bị Kiều gia phát ra từ lâu, khi đó cuộc sống của Kiều Mai mới gọi là chìm xuống vực sâu không cách nào thoát ra được.
Cố Thịnh được nghỉ phép cùng lão quản gia chăm sóc Kiều Hạ Linh vô cùng tỉ mỉ, giống như hòn ngọc quý nâng lên tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan, mỗi việc đều vô cùng cẩn thẩn.

Ngay cả việc đi xuống cầu thang, chỉ cần Cố Thịnh có ở nhà, chân của Kiều Hạ Linh sẽ tuyệt đối không chạm đất, ấy vậy mà ai đó vẫn không hề hay biết chuyện gì đang xảy ra, còn ghét bỏ người đàn ông của mình càng ngày càng dính người.
Lão quản gia chỉ biết âm thầm lắc đầu, cảm thấy phu nhân ở phương diện này thật sự chậm hiểu.
Toàn thể trên dưới Cố gia đều ngầm biết phu nhân có thai, ai ngờ chỉ có chính chủ vẫn như không có gì xảy ra mỗi ngày oán hận bản thân ăn nhiều béo lên, còn trách Cố Thịnh quá mức chiều cô, làm cô càng ngày càng lười, đến nhấc tay vận động cũng lười làm.
Thời gian nhoáng cái đã trôi qua một tuần, bên tổng công ty của Cố thị đột nhiên có việc đột xuất nên Cố Thịnh không thể về đó một chuyến, cả căn nhà trống vắng nháy mắt trở nên an tĩnh lạ thường.
Kiều Hạ Linh nằm trên ghế xoa bụng, cầm một miếng táo bỏ vào miệng, quay đầu hỏi lão quản gia: “Ông có thấy dạo này tôi giống người có thai lắm không?”
Lão quản gia giật thót tim, lau mồ hôi thầm nghĩ: “Hiện tại phu nhân mới ý thức được chuyện này có phải hơi muộn rồi không?”
Cô vừa hỏi xong lại lập tức lắc đầu phủ nhận: “Tôi lại nghĩ linh tinh rồi, chuyện này là không có khả năng xảy ra.

Mỗi lần cùng anh ấy tôi đều dùng biện pháp an toàn mà.”
Không những dùng bao mà cô còn dùng thuốc tránh thai, song trọng bảo vệ, vô cùng đảm bảo.


Lão quản gia cảm thấy khó hiểu.

Không lẽ ông chủ không nói chuyện cô Ninh Nhu đã đổi thuốc tránh thai của phu nhân thành vitamim sao?
Mà không sao, phu nhân hiểu lầm vậy cũng tốt, vừa hay đợi cậu chủ trở về cầu hôn sẽ vui càng thêm vui, lúc đó hai chuyện vui mừng cùng tới, phu nhân chắc chắn sẽ thích.
...
Từ ngày tin tức được tung ra, cuộc sống của Kiều Mai bị đảo lộn liên tục, mặt ngoài Kiều Thanh vẫn chưa cắt đứt tất cả quan hệ với cô ta nhưng cũng không khác nhau là mấy.
Việc cô ta lấy thân phận là tiểu thư của Kiều gia gây khó dễ cho tiểu thư thật là Kiều Hạ Linh ở buổi tiệc lần trước, kết quả bị Lạc Linh đuổi về bị cánh phóng viên đào lại tung lên.
Không chỉ có cộng đồng mạng mà những người bạn trước kia vì thân phận tiếp cận cô ta đều hùa nhau vào chế giễu, nói ra những lời vô cùng khó nghe.
Kiều Mai không dám đi ra khỏi nhà, đến đồ ăn cũng là đặt đồ ăn nhanh để người ta giao đến.

Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, đám phóng viên vẫn không có dấu hiệu tản đi mà ngày một táo bạo hơn, thậm chí còn lén lút trèo tường vào trong.

Kiều Mai sợ hãi báo cảnh sát nhưng không có bao nhiêu tác dụng, đám người đó vẫn có cách khác theo dõi mọi hành động của cô.
Đến đường cùng, Kiều Mai đành gọi điện cho bố nuôi cầu cứu nhưng Kiều Thanh đã dặn dò thư ký bỏ số của cô ta vào danh sách đen nên không thể liên lạc.
Bất lực ngồi dưới mặt đất lạnh lẽo, cô ta nhớ về những ngày tháng huy hoàng trước kia, hai mắt ngấn lệ.
Những lời ác ý chửi rủa trên mạng vẫn không ngừng tăng lên, chỉ riêng âm thanh thông báo của điện thoại cũng đủ bức cô ta phát điên.


Kể từ ngày thứ hai tin tức được tung ra, trừ lúc đặt đồ ăn thì Kiều Mai đã không còn dám động vào điện thoại nữa.
Thứ đó trong mắt cô ta bây giờ không khác gì một con ác quỷ vô hình vươn tay bóp lấy chiếc cổ yếu ớt, khiến cho cô ta chỉ thở thôi đã vô cùng khó khăn.
Run run cầm lấy lọ thuốc ngủ trên tay, Kiều Mai như hạ quyết tâm, cầm lấy cả lọ thuốc đổ vào miệng, hai mắt nhòe nước, cười chua xót nhắm lại.
Nếu có kiếp sau, cô nhất định sẽ trở thành người giàu nhất, lúc đó sẽ không có ai dám nói gì nữa cả, tất cả sẽ phải cúi xuống dưới váy của cô ta thuần phục.
Nhất định là như thế!
Trong bóng tối, một người đàn ông đi đến, ra hiệu cho đám cấp dưới của bản thân đem Kiều Mai lên xe chở tới bệnh viện.
Những tên phóng viên săn ảnh hăng say trên cây khi nãy đột ngột dừng lại động tác, cầm lấy máy ảnh nhảy xuống, lên xe đi theo hướng ngược lại.
Chuyện của bọn họ hiện tại đã xong, tiền cũng đã nhận, không cần thiết phải tiếp tục giả vờ làm chó săn nữa.
“Đưa cô ta đến bệnh viện chữa trị.

Còn nữa, ngôi nhà kia chiều nay kêu người phá đi, đừng để người khác tìm ra manh mối.” Người áo đen ra lệnh cho tài xế.
“Vâng thưa ông chủ.”
“Nhớ lấy.

Đến bệnh viện liền gợi ý cho đám bác sĩ thân phận thật của cô ta để đám người ở đó gọi điện cho Kiều Thanh, nói con gái nuôi của ông ta tự sát được hàng xóm phát hiện.”
“Đã rõ.”

Bình Luận (0)
Comment