Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 1475

Chương 1475

Móng tay cắm sâu vào da thịt, đau đến thấu tim.

Cô ấy lấy hết can đảm để giao ánh mắt anh ta nói ra từng chữ một: “Ôn Mạc Ngôn, em nói thẳng với anh nhé, em thật sự không thể chịu nổi nữa rồi, khi em dọn dẹp phòng của Nguyễn Doanh ở nhà chủ, em đã nhìn thấy rất nhiều những đồ vật trước đây của bạn em, em chứt phát hiện ra tất cả mọi thứ em đã làm đều là vô ich.”

“Em vẫn yêu anh ấy, cho dù anh ấy không yêu em, nhưng điều này không thể ngăn cản việc em yêu anh ấy! Còn anh chỉ là vật thí nghiệm mà em lấy ra để quên đi Lệ Nghiêm mà thôi, nếu thí nghiệm đã thất bại… vậy thì anh cũng trở nên vô dụng, không còn chút giá trị lợi dụng nào nữa!”

Vật thí nghiệm…

Vô dụng…

Trong lòng cô ấy vẫn yêu một người khác…

Khoảng thời gian này, anh ta giống như muốn phát điện, đối phó với khủng hoảng gia đình, nhưng anh ta vẫn chưa từng nghĩ đến việc từ bỏ tình cảm của bạn họ.

Nhưng anh ta vẫn kiên trì, vậy mà Bạch Thư Hân lại chạy tới nói với mình rằng cô ấy từ bỏ trước.

“Em có yêu anh không?” Ôn Mạc Ngôn nói từng chứ một, năm chữ ngắn ngủi như gần hết ra khỏi hai hàm răng

Cà người cô ấy cứng đờ nhìn anh ta, hai bàn tay to lớn buông xuống thắt lưng, siết chặt thành nắm đấm, gân xanh nổi lên kịch liệt, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể hung hăng đánh tới.

Trên người anh ta tràn đầy thủ địch, như sắp gục

Câu trả lời của cô ấy là rất quan trọng. ngã.

Cô ấy thở ra một hơi ngột ngạt, khóe miệng cong lên đầy khinh thường, như đang giễu cợt “Chuyện đến nước này rồi mà anh còn hỏi cái này, anh không cảm thấy buồn cười sao?”

“Nói cho anh biết, rốt cuộc em có yêu anh hay không?”

Anh ta siết chặt vai cô ấy bằng đôi tay to lớn của mình, lại còn dùng sức mạnh như thế, giống như muốn bóp nát xương cốt của cô ấy.

Cô ấy có chịu đựng cơn đau nhức, đáp lại một cách tỉnh táo: “Không yêu.”

“Em chưa từng yêu anh, từ đầu đến cuối em đều lợi dụng anh để quên đi Lệ Nghiêm mà thôi, đối với em mà nói thì anh vô cùng phiền phức, lần nào cũng chỉ có thể gọi điện thoại, điều mà em muốn chính là có một người bạn trai thực sự, chứ không phải kết nối với điện thoại anh có hiểu không? Vì vậy em và anh chia tay nhau là điều nên làm!”

“Vậy thì em… Vậy tại sao em không nói với anh som hon?”

“Em cứ nghĩ là mình sẽ yêu anh, dù sao nhìn vẻ ngoài anh cũng không tệ, gia cảnh cũng tốt. Nhưng thật sự em không có cách nào ép buộc bản thân mình, không thể nhịn được nữa nên em mới quyết định chia tay, mối quan hệ của em và anh cũng chỉ có nửa năm mà thôi, cuộc đời dài như vậy, những ngày tháng này chẳng là cái gì, đúng không?”

Cô ấy hời hợt nói, tỏ vẻ hoàn toàn xem thường.

Ôn Mạc Ngôn nghe vậy, cảm giác như dao cùn cắt thịt.

Từng lời từng chữ nói ra như hung hăng cửa vào trái tim, không còn chỗ lành.

Trái tim anh ta đã thủng trăm ngàn lỗ Anh ta buông lòng người cô ấy ra, lảo đảo lùi lại.

Anh ta đến đây với niềm vui ngập tràn, nhưng lại kết thúc trong sự tàn phá khắp nơi.

Ôn Thanh Vân không chịu nổi nữa, lao tới không nói hai lời trực tiếp tát một cái vào mặt Bạch Thư Hân.

Tiếng tất rất lớn.

“Bạch Thư Hân, đúng là chị đã nhìn lầm con người em rồi, vậy mà em lại dám đùa giỡn tình cảm của em trai chi?”

Bình Luận (0)
Comment