Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 1753

Chương 1753

“Đợi đã” Kỷ Hồng Thanh thật sự không thể nghe nổi nữa liền ngăn cản: “Chúng ta chỉ có hai người thôi, cô gọi nhiều như thế ăn hết sao?”

“Hả? Đây tôi chỉ gọi phần của tôi thôi, còn cô muốn ăn gì thì nói với ông chủ, bữa nay tôi mời”

Kỷ Hồng Thanh đờ người, cuối cùng lắc đầu: “Tôi thua rồi, hẳn nào mà cô phải gả vào nhà hào môn, nếu như là nhà bình thường thì chắc bị cô ăn cho phá sản mất”

Hứa Minh Tâm gọi hai phần bánh bao nhỏ còn Kỷ Hồng Thanh gọi một bát mì mà còn không ăn hết, một nửa là do Minh Tâm xử lý hộ.

Cô bộc lộ rõ sự tức giận của mình lên đồ ăn “Vẫn còn giận Cố Gia Huy sao? Hai người sao lại cãi nhau thế? Đều sắp là người kết hôn được rồi có gì mà phải cãi nhau chứ?”

Kỷ Hồng Thanh không nhịn nổi hỏi tới hỏi lui “Chính vì phải kết hôn nên tôi mới cãi nhau. tối qua… tối qua…”

Sự việc tối qua làm sao cô có thể nói ra chứ thật đáng xấu hổ mà, giống như là rất vội vàng muốn ngủ cùng ông vậy.

“Uống hết bát nước đậu này đi, mọi người đều là chị em tốt có gì mà phải giấu giếm chứ.

Tôi chưa ăn thịt lợn nhưng tôi từng nhìn lợn chạy á, nói ra tôi sẽ giúp cô giải đáp khúc mắc”

“Tôi nói ra e là cô cũng không giúp được…Hôm qua tôi mua một bộ đồ ngủ mới đó, Cố Gia Huy đã từ chối tôi rồi, nhất định phải sau hôn lễ mới muốn tôi, anh ấy thậm chí còn hung hãn với tôi, nói tôi suốt ngày nghĩ tới những chuyện vớ vẩn”

“Làm như là tôi thèm khát anh ấy lắm, như là rất háo hức muốn ngủ cùng anh ấy. Tôi chỉ là bất an,…muốn làm một chuyện khẳng định mối quan hệ của chúng tôi mà thôi. Cũng không biết tại sao tôi lo lảng cho hôn lễ có sự thay đổi”

Kỷ Hồng Thanh nghe đến đây trong lòng đã rõ tại sao Cố Gia Huy lại cự tuyệt Hứa Minh Tâm, tất cả đều là anh nghĩ cho cô.

“Hồng Thanh, thích một người chẳng lẽ lại không hy vọng sẽ cùng người ấy xích lại gần hơn sao? Tại sao đến lượt tôi thì đường lại không như vậy?”

“Cái này…”

Kỷ Hồng Thanh uống một ngụm nước, ngạc nhiên không biết pahir trả lời Hứa Linh làm sao.

“Cô có tin Cố Gia Huy không?”

“Đương nhiên tôi tin anh ấy rồi”

Cô trả lời không chút do dự.

“Vậy cô tin anh ấy sẽ bảo vệ cô cả đời này, không bao giờ xa rời chứ?”

“Tin”

“Tin anh ấy, vậy thì cô hãy ngoan ngoãn nghe lời anh ấy, anh ấy nói sao cô làm vậy. Cô năm nay mới hai mươi mấy tuổi, anh ấy thì đã ba mươi rồi, vẫn chưa có con, cuộc sống không có tình d ục, anh ấy có thể không vội vàng sao? Anh ấy làm như vậy,nhất định là anh ấy có lí do. Phụ nữ có lễ nghĩa, đàn ông họ cũng vậy, khà khà, anh ấy cũng được tính là người đàn ông có tuổi rồi. Hơn nữa, ngày mai là ngày đại lễ hôn sự rồi, đợi chút là đúng rồi, vội vàng thế làm gì”

“Nghĩ đi nghĩ lại, động phòng hoa chúc, xuân tiêu một khäc…hí hí hí, mĩ miều biết bao.

nhiêu.”

“Nói vậy… cũng có lý đấy, lần đầu tiên đọng lại ở đêm tân hôn, nhất định đong đầy ý thức lễ nghĩa.. Nhưng….Nhưng anh ấy đâu có đáp ứng tôi, anh ấy càng ngày càng to gan rồi”

Bình Luận (0)
Comment