Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 1795

Chương 1795

“Lột ra cho anh”

Anh không vui nói, kỹ thuật dỗ người khác quá kém, thế mà lại không lột vỏ ra “Vâng vâng vâng!”

Hứa Minh Tâm khổ sở đáp lại, nhanh chóng lột vỏ ra.

Sau đó nhét vào trong miệng Cố Gia Huy.

“Vi nước mật đào? Của em là cái gì?”

“Vị táo xanh”

“Anh muốn ăn vị táo xanh”

Hứa Minh Tâm nghe vậy, phản ứng đầu tiên chính là Cố Gia Huy sẽ không muốn ăn cái này của mình đấy chứ?

Đoạt thức ăn trong miệng hổ à?

Quá tàn nhẫn rồi?

Đôi mắt cô đảo qua, đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, cúi đầu tìm kiếm.

Mà trong nháy mắt cô cúi đầu tìm kiếm, Cố Gia Huy đã sáp lại đây, muốn hôn cô.

Lại không nghĩ Hứa Minh Tâm vẻ mặt vui mừng từ trong túi lại tìm ra một cái kẹo que, nói: “Em vừa mới thấy có đến hai cái vị táo xanh, vừa đủ, em một cái anh một cái!”

Môi mỏng Cố Gia Huy vừa mới chuẩn bị đưa qua, bên tai liền truyền đến âm thanh Hứa Minh Tâm kích động, cả người… Giống như hóa đá.

Anh âm thầm cắn răng, ánh mắt mị lực, xấu tính nói: “Hứa Minh Tâm em là heo à?”

“Em làm gì?”

Hứa Minh Tâm phát hiện sắc mặt của anh tựa hồ so với vừa rồi càng khó nhìn hơn, cô theo bản năng rụt đầu, mặt đầy vô tội nhìn anh.

Cô làm sai chỗ nào sao? Cô còn chưa có ăn một chút đây, miệng còn chưa đủ ngọt, làm sao có thể dỗ cái bình dấm chua này đây?

Cố Gia Huy phát hiện vòng vo với Hứa Minh Tâm là không hề có tác dụng, cô căn bản không có mạch não, thẳng tắp một cây, căn bản không hiểu ý nghĩa sâu xa của anh.

Đơn giản… Thẳng thắn.

Anh lười giải thích, trực tiếp lấy kẹo que trong miệng cô rút ra.

“Anh cũng có một cái mới, sao lại muốn ăn cái của em…”

Lời nói cô còn chưa nói xong, môi mỏng Cố Gia Huy đã đè ép lại, ngăn chặn cái miệng nhỏ lãi nhãi của cô.

Lời còn chưa nói xong, tất cả đều nghẹn lại ở trong cổ họng, nháy mắt hóa thành hư ảo.

Cô ngơ ngẩn nhìn gương mặt anh tuấn đột nhiên phóng đại trước mắt, có chút không biết làm sao.

Thì ra… là anh ấy muốn hôn mình?

Cố Gia Huy cảm nhận được ánh mắt cực nóng, mày kiếm nhãn lại, nếp uốn giữa mày cũng có thể ép chết một nhà bọ ruồi.

“Nhắm mắt lại”

Cánh môi anh hơi tách ra, dùng mệnh lệnh nói.

Bình Luận (0)
Comment