Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 1998

Chương 1998

Trong con búp bê cũng có lời chúc phúc của riêng cô, nếu cậu ấy tức giận mà đập vỡ thì đó sẽ là lời xin lỗi cuối cùng của cô.

Cô không biết phải tặng cho Cố Gia Huy thứ gì, người gần gũi nhất thì lại không biết nên tặng cái gì Bởi vì đã quá quen thuộc lẫn nhau, biết rõ đối phương không thiếu thứ gì.

Gô vắt hết óc hỏi rất nhiều người, cuối cùng cũng đến tai Cố Gia Huy.

“Em không cần chuẩn bị quà cho anh, đàn ông không có thói quen như vậy”

Hứa Minh Tâm nghe vậy mà dở khóc dở cười “Như vậy cũng được sao?”

“Em không cần phải tặng quà cho anh nhưng mà anh nhất định phải tặng em”

“Vậy anh có nhớ hết những ngày kỉ niệm hay không?”

“Ngày ba mốt tháng tám là sinh nhật của em cũng là lần đầu tiên chúng †a gặp nhau, phải chuẩn bị hai món quà. Ngày mùng một tháng chín là ngày chúng ta kết hôn. Ngày hai mươi tháng sáu là ngày em tốt nghiệp. Còn ngày đầu tiên chúng ta thân mật với nhau..”

“Đủ rồi đủ rồi”

Hứa Minh Tâm không ngờ răng anh lại nhớ rõ đến như vậy, không phải đàn ông thường rất vô cảm đối với mấy ngày kỉ hay sao?

Anh lại còn muốn nhắc đến ngày kỉ niệm hai người thân mật với nhau, cô sợ đến mức đưa tay che miệng anh lại “Vậy em nhớ cái gì?” Cố Gia Huy hỏi “Em á? Em nhớ được em là bà Cố, em là vợ của anh nha”

Cô dí dỏm trả lời Anh nhéo mũi cô một cái rồi nói: “Anh mời chú An, thím Mai, Khương Tuấn còn gọi cả Lâm Thanh Huyền đến nữa. Lâm Thanh Huyền đang mang thai đã qua ba tháng đầu rồi “Thật sao?” Hứa Minh Tâm vui muốn chết mất.

“Cho dù là kì nghỉ ở nước ngoài nhưng cũng muốn mọi người tụ tập đông đủ với nhau, không nên thay đổi không khí”

“Để em xuống bếp, chắc sẽ đông vui lắm đây”

“Được.”

Vào ngày lễ Giáng Sinh, mọi người tới đây bằng máy bay.

Khương Tuấn chịu ảnh hưởng của Cố Gia Huy, hiện giờ đã trở thành thê nô tiêu chuẩn, Lâm Thanh Huyền cảm giác mình không khác gì nữ vương.

Bảo anh đi hướng đông anh cũng không dám đi sang tây.

Bảo anh đứng đó thì tuyệt đối anh không dám ngồi.

Lâm Thanh Huyền mang thai, tính tình cáu kinh vậy mà Khương Tuấn cũng chiều theo hết.

Đoàn người đã đến biệt thự, Hứa Minh Tâm thậm chí còn có ảo tưởng dường như bọn họ đang ở Đà Nẵng chứ không phải là London.

Đây cũng không phải ngày lễ của phương Tây mà là lễ mừng năm mới.

Cô chuẩn bị một bàn đầy đồ ăn, trong phòng lò sưởi sát tường cháy đượm, bên ngoài tuyết rơi dày đặc.

Bên trong vô cùng ấm áp mọi người tụ tập náo nhiệt ở cùng một nơi, không phân biệt chủ tớ, không phân biệt cấp bậc, giống như người nhà ăn một bữa cơm với nhau.

Đang chuẩn bị dùng bữa, bất chợt bên ngoài vang lên tiếng còi xe ô tô.

Không ngờ .Josh và Cố Trường Quân cũng tới, còn có Kỷ Thiên Minh và Kỷ Nguyệt Trâm.

Bình Luận (0)
Comment