Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 2760

Chương 2760

Hứa Minh Tâm sợ tới mức lập tức tắt ngay điện thoại, hỏi: “Nhưng tại sao chứ? Ai là người loan tin ra ngoài?”

“Là dì Quý Thiên Kim, chình vì áp lực phải lo cho gia đình, tôi chỉ là một lá chắn đáng thương thôi. Đương nhiên, nếu cô Hứa muốn tiếp tục hợp tác với tôi, tôi sẽ rất vui.”

Hứa Minh Tâm nghe xong, trong lòng cô run lên, tâm trí cô bắt đầu xuất hiện những âm thanh u ám.

“Cô thích ai, có thể nói cho tôi biết.

Tôi sẽ giúp cô tìm hiểu, nếu cảm thấy phù hợp, tôi cũng có thể giúp cô cầu hôn.”

“Nếu anh ta đồng ý, tôi sẽ giết cả nhà anh ta. Còn nếu anh ta không đồng ý, tôi sẽ chém anh ta một nhát, cô nói xem như vậy có được không?”

Chuyện này nếu để Cố Gia Huy biết được, người đàn ông kia sẽ không còn đường sống, cả bản thân cô cũng vậy!

“Nếu vậy thì… Anh mau chạy đi, chồng cũ của tôi vốn rất hẹp hòi. Tôi cứ nghĩ chúng ta có thể gặp nhau trong sự lặng lẽ, không ngờ mọi chuyện lại trở nên ồn ào đến vậy. Tôi có thể cảm nhận được sát khí, chồng cũ của tôi chắc chắn là đang trên đường tới đây, anh chạy trốn được bao xa thì hãy mau đi đi!”

Hứa Minh Tâm hoảng loạn đứng dậy, cô vội vã xách túi chạy ra ngoài.

Hình Quân Lâm buồn bực nói: “Cô và Anh Huy không phân chia rõ ràng sao?”

“Có rõ ràng không? Tôi cũng không biết nữa, có lẽ… tôi đã quen rồi, sự sợ hãi xuất phát từ bản năng!”

Dù sao, Cố Gia Huy cũng là một con sói hôi hám, còn tôi chính là một con thỏ trắng ngây thơi Hứa Minh Tâm không có thời gian để nói những lời thừa thãi, cô đi ra nhà xe với tốc độ nhanh nhất có thể, lái thẳng xe tới tập đoàn Phát Đạt để chạy trốn.

Cuối cùng cô cũng đến văn phòng của Ngôn Hải, còn chưa kịp thở thì điện thoại cố định ở văn phòng đột nhiên vang lên.

Ngôn Hải liếc nhìn cô một cái rồi tiếp tục nghe điện: “Xin lỗi…”

“Tôi là Cố Gia Huy.”

Ở đầu dây điện thoại bên kia, một giọng nói lạnh như băng cất lên, như thể phát ra từ vực thảm địa ngục.

Ngôn Hải khẽ run rẩy rồi bật điện thoại ở chế độ rảnh tay.

“Hứa Minh Tâm đang ở chõ cậu phải không, giờ tôi lập tức lên đó.”

Hứa Minh Tâm nghe thấy vậy, đầu Cối cô gần như mềm nhũn, không còn sức lực, cô quỳ trên mặt đất.

Cô vội vàng nháy mắt với Ngôn Hải.

Ngôn Hải cũng ngầm hiểu được, nói: “Em ấy không có ở đây, nếu em ấy tới, tôi sẽ…”

“Tôi thấy xe cô ấy ở dưới hầm để xe.”

“Ừm… Chuyện đó, Anh Huy, hai người đã ly hôn rồi.”

“Vậy thì đã sao, tôi muốn kể chuyện đời cùng với vợ cũ của tôi. Hơn nữa, tốt nhất là đừng để cô ấy bỏ trốn, nếu không tội sẽ càng thêm nặng, lúc đó không biết chừng tôi sẽ làm đảo lộn tập đoàn Phát Đạt đấy.”

Vừa dứt lời, điện thoại cũng đã tắt, Hứa Minh Tâm yếu đuối dựa chân vào tường.

“Anh, không phải em đã quá lạnh lùng sao?”

“Em có cần anh bảo vệ em không?”

“Anh… anh có thể thắng được Cố Gia Huy không?”

“TẾ…

Hai người đưa mắt nhìn nhau một cái, đều nhận ra trong mắt đối phương ánh lên vẻ bi thương.

Ngay sau đó, Cố Gia Huy liền chạy tới văn phòng, anh vừa bước vào phòng mà có cảm giác như thể vừa bước vào lãnh địa của chính mình.

“Tổng giám đốc Ngôn, phiền cậu đi ra ngoài một lát, tôi có chút việc riêng cần phải giải quyết.”

Ngôn Hải còn muốn nói điều gì đó, nhưng miệng ngập ngừng rồi cuối cùng vấn là không nói ra.

Bình Luận (0)
Comment