Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 2775

Chương 2775

Thật sự khiến người ta hoảng sợ mài Cô hơi run rẩy, vội vàng thu ánh mắt lại rồi chuẩn bị rời đi. Nhưng cô không ngờ người đàn ông này lại sải bước lên phía trước, ôm chầm lấy cô từ đăng sau.

Đôi môi mỏng của anh hôn lên bên tai cô.

Cơ thể cô lập tức run lên.

“Anh làm cái gì vậy? Bên cạnh chính là phòng của dì đấy.”

. Cô sợ hãi đến run lẩy bẩy, vốn đang rất tức giận nhưng giọng nói lại vô cùng uyển chuyển quyến rũ. Ngay cả bản thân cô nghe thấy cũng vô cùng xấu hổ, không dám tin giọng nói này lại thốt ra từ bên miệng của mình.

“Vậy em phải nhỏ tiếng hơn một chút.”

“Anh…”

Cô vấn còn chưa nói xong thì cơ thể đã bị ép đến bên cạnh bồn rửa mặt.

Lớp đá cẩm thạch hơi lạnh, da thịt của cô dán lên đó khiến cơ thể run lên.

Cái tên quỷ này lại lau khô sạch sẽ lớp sương mờ trên mặt kính, để cho cô có thể nhìn rõ dáng vẻ của hai người.

Điều này… Thật là k1ch thích và xấu hổ quái Cho dù hai người đã kết hôn một năm và cũng đã làm những gì nên làm rồi, nhưng… Nhưng mỗi lần làm như vậy cô vẫn cảm thấy rất xấu hô. Cô không tìm được bất kỳ tự chủ nào, tất cả đều bị anh điều khiển.

“Anh… Có phải cơ thể của anh vẫn chưa khỏe hẳn không? Anh dám di chuyển qua lại sao?”

“Vẫn chưa khỏe hẳn, nhưng vì phục vụ vợ thì anh vẫn có thể.”

“Cái gì mà phục vụ…”

Cô đang định mắng, nhưng người nào đó giở trò xấu cọ sát, dòng lửa nóng bùng lên.

Cô lập tức sợ đến nỗi nuốt nước bọt.

Nhưng cho dù cô có lên tiếng cầu xin tha thứ, người đàn ông đó vốn không hề có ý định muốn buông tha cho cô.

Hứa Minh Tâm vốn không biết mình đã trải qua hơn một tiếng này như thế nào.

. °ô không dám phát ra âm thanh lớn mà luôn kìm nén lại, cắn chặt môi dưới.

Đúng là không thể chịu nổi nữa, cô căn lấy cổ tay của mình, đau đớn hít làn hơi lạnh. ị Mà sự công kích của người đàn ông đó càng mạnh hơn khiến cô mất đi lý trí, trong đầu cô trống rỗng vốn không biết mình đang làm gì.

Từng giây từng phút trôi qua, sau khi kết thúc thì cô đã mồ hôi đầm đìa và thờ hồng hộc.

ˆ ô ngâm mình trong bồn tắm ấm nóng, cả người đều mềm nhữn.

Cô thật sự đã quên mất Cố Gia Huy vấn là một người đàn ông bình thường, anh cũng có nhu cầu.

Mình đã quá sơ suất, thật sự quá sơ suất.

Đàn ông ba mươi tuổi như hổ như sói!

Cố Gia Huy kỳ cọ cơ thể giúp cô, nhìn những dấu răng trên mu bàn †ay của cô mà vô cùng đau đớn.

“Sao em lại cắn mình thành thế này?”

“Anh vẫn còn không biết xấu hổ mà nói sao?

Hứa Minh Tâm nghe thấy lời nói này thì tức giận đến run cả người, trừng mắt liếc nhìn với ánh mắt hung ác.

“Lần sau cắn anh đi, em cắn lên cơ thể em anh rất đau.”

Đôi bàn tay lo lớn của anh khỏe sờ lên gò má cô.

Hứa Minh Tâm nghe vậy thì cũng không khách khí nữa, cô túm lấy bàn tay to lớn của anh mà cắn.

Cô cắn rất mạnh, mặc dù không thấy máu nhưng cô biết mình dùng sức cắn độc ác như thế nào.

Bình Luận (0)
Comment