Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 908

Chương 908

Đúng lúc này, cách vách còn truy đến tiếng rên rỉ như có như không.

Ôn Mạc Ngôn còn rất thanh tỉnh, biết nhà ở này hiệu quả cách âm không tốt, cho nên âm thanh trái phải cách vách nghe được rành mạch.

Âm thanh kì quái kia, khiến sự ái muội giữa hai người không ngừng tăng lên.

Anh hôn hay là không hôn đây?

Sau khi Bạch Thư Hân say rượu, sự ngỗ ngược hàng ngày đã giảm xuống, ngược lại trở nên ngây thơ, cũng không càn quấy như lần trước, vô cùng ngoan ngoãn, giống như là con mèo hoang nhỏ bị cắt móng vuốt.

Cô mơ màng nhìn anh, mắt hơi hơi phiếm hồng và ngập nước.

Lông mi cô giống như cánh bướm, nhẹ nhàng rung động, liên tục chớp chớp.

Cô nhìn làn da trắng nõn tinh tế kia của Ôn Mạc Ngôn, không khỏi cảm thán nói: “Làn da của anh cũng thật tốt, có thể nói cho tôi biết anh dùng mỹ phẩm dưỡng da gì được hay không!”

Cô vươn tay, bàn tay nhỏ bé hơi nóng vuốt ve trên gò má lạnh băng của anh, có một cảm giác thoải mái không nói nên lời.

Cô giống như bắt được một món đồ chơi mới, có chút yêu thích không buông tay, sờ sờ, nhéo nhéo, đầu ngón tay trêu chọc chạm lên trên cánh môi anh.

Cánh môi đàn hồi rất tốt, căng mọng như trái cây.

Đầu ngón tay cô mang theo hương thơm như có như không, luồn vào hơi thở.

Anh là người có tửu lượng tốt như vậy, giờ phút này vậy mà bắt đầu có một chút men say.

Anh bình tĩnh nhìn người phụ nữ bên cạnh, vậy mà cô lại chủ động tiến lại gần.

Mục đích của Bạch Thư Hân rất đơn thuần, chính là muốn nếm thử thạch trái cây này có hương vị gì, ăn ngon không mà thôi.

Cô gần như không ý thức được trước mắt là một người sống sờ sờ.

Cô càng tới gần, cơ thể Ôn Mạc Ngôn càng cứng đờ.

Anh cảm thấy lưng của mình cũng toát ra chút mồ hôi, cơ thể không thể hiểu được nóng lên, khiến anh muốn cởi bỏ cúc áo sơmi.

Mắt thấy đôi môi hồng nhuận của Bạch Thư Hân sắp tiến lại gần, ma xui quỷ khiến vậy mà anh lại đẩy cô ra thật mạnh.

Bạch Thư Hân trực tiếp bị anh đẩy xuống sô pha, ngã chỏng vó.

Đau đớn khiến cô thoáng thanh tỉnh.

Cô mê man nhìn mọi thứ xung quanh, ngơ ngác nhìn Ôn Mạc Ngôn.

“Tôi…Có chuyện gì xảy ra với tôi vậy? Sao tôi lại ở trên mặt đất, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?”

Cô hỏi liên tiếp ba câu.

Ôn Mạc Ngôn nói: “Em.. Em uống say, nói năng lung tung, em vẫn nên nghỉ ngơi sớm một chút đi.”

Anh đứng dậy từ trên số pha, chân tay có chút luống cuống.

“Hả…Vậy sao?”

Cô lắc lư đứng lên từ trên mặt đất, nhưng mà không đứng vững, trực tiếp ngã về phía trước.

Ôn Mạc Ngôn theo bản năng, vững vàng tiếp lấy cô, ôm cô ở trong lòng.

“Cảm ơn chàng trai dễ thương.”

Bình Luận (0)
Comment