Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 972

Chương 972

Khi ăn được một nửa, Khương Tuấn gọi điện thoại tới nói Lâm Thanh Huyền muốn cùng đi xem phim với anh, cô ấy đã tới rồi.

Hứa Minh Tâm nói anh đi trước, rồi cũng lái xe đi, hẹn hò với phụ nữ không thể đến trễ.

Nơi này cách biệt thự khoảng nửa tiếng đồng hồ lái xe, hai người từ từ đi, coi như là đi dạo sau khi ăn xong bữa ăn.

“Thật ra em rất thích lấy việc giúp đỡ người khác làm niềm vui, vậy lúc nào em mới chịu giúp anh đây?”Phải giúp đỡ như thế nào?”

“Hôn anh, ôm anh, nói yêu anh, đều được, anh sẽ rất vui Giọng nói của anh không nhanh không chậm vang lên, luân chuyển ở bên tai, kéo dài không mãi tan.

Đôi mắt phượng sâu thẳm của anh không chớp mà ngưng lại ở trên người cô, ánh mắt như muốn hòa tan cô.

Bên trong là một màu đen nhánh, như là ẩn chứa một cái động thần bí, tối nghĩa khó hiểu.

Khuôn mặt nhỏ của cô chậm rãi nóng lên, có chút ngượng ngùng.

“Cũng không phải chưa từng có.”

“Nhưng còn lâu mới đủ, lần sau nhớ phải nói trước với anh, anh không muốn thông qua tin tức trên mạng, mới biết chuyện về em và người khác. Loại cảm giác này không dễ chịu, hiểu chưa?”

“Vâng vâng.”

Hứa Minh Tâm gật đầu thật mạnh, cô còn nhớ khi vừa mới trở về, đã bị truyền thông viết lung tung, cô tức giận đến mức vọt tới tập đoàn J. C tìm Cố Gia Huy tranh cãi, lúc ấy trong lòng cực kỳ đau khổ.

Cho nên, cô hiểu cảm giác khi Cố Gia Huynhìn thấy tại tiếng của mình từ trên mạng.

Cho dù là xuất phát từ tấm lòng tốt, giúp đỡ người khác, cũng không nên để anh là người biết cuối cùng.

“Thực sự xin lỗi mà, chủ ba Cổ, sẽ không có lần sau nữa!”

“Xem độ thành khẩn nhận sai của em đã, anh sẽ cố gắng đón nhận.” tuy rằng Cố Gia Huy xụ mặt, nhưng trong mắt lại đầy vẻ nuông chiều.

Hai người ăn cơm xong, bên ngoài trời đã tối, ánh trăng cũng nghiêng nghiêng ở trên cao.

Mặt trăng rất tròn, cũng rất sáng, hơn nữa còn có đèn đường, kéo bóng của hai người thật sự rất dài.

Càng đi về phía biệt thự người dân trên đường càng thưa thớt, cuối cùng trên đường chỉ còn lại hai người bọn họ.

Hứa Minh Tâm cho rằng chỉ cần nửa tiếng đồng hồ là có thể về đến nhà, nhưng lại xem nhẹ đôi chân vừa ngắn vừa nhỏ của mình, có lẽ Cố Gia Huy còn có thể, nhưng mình thì tuyệt đối không được.

Hơn nữa có một đoạn đường rất dài nữa vẫn là trên sườn núi, xô đi mười lăm phút, thì một đến thờ hồng hộc.Cố Gia Huy ngồi xổm xuống trước mặt cô.

“Không được, còn đoạn đường rất dài, bây giờ lại đang đi lên dốc nữa, chắc chắn anh sẽ không đi được “Em đang nghi ngờ người đàn ông của em sao? Hay là muốn anh chứng minh cho em thấy thể lực của anh tốt như thế nào ngay tại đây?”

Ôi!

Là cô suy nghĩ vớ vẫn sao? Vì sao lại cảm thấy lời này là lời mà trẻ nhỏ không nên nghe vậy.

“Anh…Anh nói bậy gì đó?” Cô lắp bắp, sắc mặt ứng đỏ.

“Cái đầu nhỏ này của em lại đang suy nghĩ lung tung gì đó, ở chỗ đó có cục đá, có cần anh cầm lên chứng minh sức lực của mình không?”

“A! Cục đá?”

Bình Luận (0)
Comment