Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 1587

Chương 1587:

 

Nhưng ở trong ấn tượng trước giờ của Nguyễn Tri Hạ, Tư Gia Thành lại chỉ là một đứa bé mà thôi, đánh nhau cũng không tốt lắm.

 

Cô quay đầu vội vã nhìn về phía người pha rượu: “Tại sao bảo vệ còn chưa tới?”

 

Nhân viên pha rượu cũng đang sợ hãi, nhìn thấy bọn họ lại tiếp tục lao vào đánh nhau, co lại ở một bên động cũng không dám động.

 

Anh ta liếc mắt nhìn về phía cửa, bất ngờ vui vẻ nói: “Quản lí đến rồi!”

 

Sau khi quản lí tới đây, đầu tiên là nói mọi người ngăn cản mấy người đang hăng hái chiến đấu lại.

 

Nhưng mà trước vẻ mặt hung tợn của Tư Gia Thành, những người can ngăn cũng có chút sợ hãi, thật sự là không dám tiến lên.

 

Nguyễn Tri Hạ không nhìn bọn họ, muốn tự mình đi tới nhưng lại bị Thẩm Lệ kéo tay lại: “Cậu không cần phải lo lắng đến cậu ta, đừng rời khỏi chỗ này, tớ vừa mới nhìn qua rồi, thằng nhóc kia rất biết chọn nơi mà đánh đấm, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu!”

 

Cũng may chuyện sau đó cũng quả thực như Thẩm Lệ đã nói, Tư Gia Thành ra tay tuy tàn nhẫn, nhưng đánh lên đều không phải là chỗ yếu hại nhưng vẫn khiến cho người đối diện cảm thấy đau, trước khi bảo vệ tới cũng đã thu tay lại.

 

Cùng với bảo vệ tới còn có tổng giám đốc.

 

Tổng giám đốc không quen biết Tư Gia Thành, nhưng cũng quen biết Nguyễn Tri Hạ và Thẩm Lệ, hai người này đều có quan hệ sâu xa với ông chủ nha, mà lúc này các cô lại đứng cùng một phía với Tư Gia Thành.

 

Tuy rằng Tổng giám đốc vẫn báo cảnh sát, nhưng khi tra hỏi Tư Gia Thành cũng chỉ như đi đánh cờ một trận, lại ghi chép thêm một chút coi như xong, chỉ một lát liền đi ra ngoài.

 

Ba người cùng nhau đi ra khỏi đồn cảnh sát, liền nhìn thấy Cố Tri Dân vội vã lái xe tới, từ trên xe bước xuống chạy vội qua chỗ các cô.

 

Cũng không biết là anh đang suy nghĩ gì mà chạy rất nhanh, suýt nữa đi qua mới nhìn thấy ba người Nguyễn Tri Hạ, Thẩm Lệ và Tư Gia Thành.

 

Sau khi Cố Tri Dân nhìn thấy bọn họ, ánh mắt lần lượt nhìn qua thân thể của ba người, cuối cùng ánh mắt lại dừng trên người Thẩm Lệ, nhìn lâu một chút sau đó mới không chớp mắt đi tới trước mặt ba người.

 

“Đều không sao chứ?” Câu đầu tiên hỏi Cố Tri Dân chính là như vậy, lại đánh giá ba người một chút, sau đó anh mới nhìn về phía Tư Gia Thành: “Em trở về từ bao giờ?”

 

Tư Gia Thành cười hì hì nói: “Em có kỳ nghỉ nên về một chút.”

 

Hai tay cậu đặt ở trong túi, bên trong mặc áo phông có mũ, bên ngoài mặc áo phao lông vũ, nhìn không khác gì với một sinh viên đại học bình thường, thậm chí nhìn còn rất sáng sủa, như là ánh mặt trời.

 

“Em không có chuyện gì là được, anh họ của em bên kia, em khi về tự mình giải thích đi.” Cố Tri Dân cũng không phải là người thích lo chuyện bao đồng, Tư Mộ Hàn là anh họ của Tư Gia Thành, cậu lại gây náo loạn ở Kim Hải, tất nhiên sẽ có Tư Mộ Hàn quản chuyện của cậu.

 

Tư Gia Thành không phải rất quan tâm đáp một tiếng: “Ồ.”

 

. . .

 

Nguyễn Tri Hạ vốn là muốn tìm Thẩm Lệ uống rượu, kết quả rượu còn chưa uống xong, lại gặp phải Tư Gia Thành đánh nhau, còn phải chạy theo cậu đến đồn cảnh sát lấy lời khai.

 

Hai người cũng không còn hứng thú uống rượu nữa.

 

Sau khi Thẩm Lệ và Cố Tri Dân một trước một sau rời đi, Nguyễn Tri Hạ mới hỏi Tư Gia Thành: “Bây giờ em muốn đi tìm Tư Mộ Hàn luôn không?”

 

“A?” Tư Gia Thành vẻ mặt mờ mịt nhìn Nguyễn Tri Hạ: “Chị không phải là ở cùng với anh ấy sao?”

 

Nguyễn Tri Hạ nhíu mày, giọng lại nhẹ nhàng như mây khói nói: “Không còn ở cùng một chỗ nữa, bọn chị chia tay rồi.”

 

Tư Gia Thành càng khó hiểu: “A?”

 

“A cái gì mà a!” Nguyễn Tri Hạ vỗ đầu của cậu: “Em có biết anh em ở đâu không? Nếu không biết thì chị đưa em tới.”

 

Tư Gia Thành sờ sờ đầu, cười hì hì nói: “Không biết, chị đưa em đi đi.”

 

Thoạt nhìn Tư Gia Thành như vậy dường như lại giống hệt thiếu niên mấy năm trước, không có gì thay đổi.

 

“Vậy thì chị đưa em tới Tư Thị tìm anh ấy.” Nguyễn Tri Hạ nói xong liền ấn chìa khóa xe trên tay.

 

“Ai, chị Tri Hạ, chị đừng bỏ em lại nha. Trước đó cho em tới chỗ chị ăn một bữa cơm đi, chị không biết chứ, mấy năm qua ở trường học em thực sự rất khổ cực, ngày ngày đều bị giam ở bên trong giống như là tù nhân vậy, đặc biệt nhớ tới những món ăn do chị làm ra nha…”

 

Tư Gia Thành vừa nói, vừa lắc lắc cánh tay của Nguyễn Tri Hạ.

Bình Luận (0)
Comment