Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 3365

Chương 3365:

Cảm thấy không đành lòng, Nguyễn Tri Hạ cẩn thận chui ra khỏi lòng anh, ngẩng đầu, sờ lên cằm anh. Tuy rằng trong lòng cảm thấy vô cùng sốt ruột, nhưng không hiểu sao lại thấy an tâm hơn nhiều, ý cười không kìm được tràn ra khóe mắt, lại càng rúc sâu hơn vào lòng anh, hai má mềm mại cọ cọ vào ngực anh, ngáp một cái, cũng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Tư Mộ Hàn bị cô cọ tới cọ lui nên đã tỉnh dậy, cảm nhận được trong lòng có người đang chọc vào mình, anh vẫn còn buồn ngủ nên theo bản năng đã vươn hai tay ra ôm lấy cô, tiện tay kéo chăn lên đắp kín.

“Chú ơi, sao chú lại ngủ với mẹ cháu vậy?”

Lập tức bên tai đã truyền tới một giọng nói non nớt, giọng điệu nghiêm túc giống như đang nói một chuyện vô cùng quan trọng vậy!

Tư Mộ Hàn đột nhiên mở bừng hai mắt, quay đầu nhìn, trước mắt chính là khuôn mặt nhỏ nhắn cực kì nghiêm túc của Nguyễn Hướng Miinh, trên gương mặt mềm mại kia còn pha cả nét tức giận. Má bánh bao trên gương mặt nhỏ nhắn run nhẹ lên theo cơ thể cậu bé, đáng yêu tới mức chẳng thể miêu tả thành lời.

Vì sao cậu bé lại ở đây, nó tới từ khi nào, chẳng nhẽ thằng bé vẫn còn chưa ngủ sao?

Sắc mặt Tư Mộ Hàn lạnh nhạt, ôm chặt người vợ mà mình vất vả lắm mới lừa về lại được, trong lòng không ngừng ngờ vực.

Cẩn thận nhớ lại một chút thì rõ ràng quá trình trước đó không hề có sai sót, cửa cũng đã đóng lại rồi, thằng nhóc Hướng Minh này rốt cuộc là vào bằng cách nào chứ? Huống chỉ giờ chắc cũng tầm rạng sáng rồi, sao thằng bé còn chưa đi ngủ, chạy vào đây làm cái gì?

Tóm lại thì thằng nhóc Hướng Minh này cũng sẽ không làm mấy việc vô nghĩa, Tư Mộ Hàn cũng không tức giận, vươn tay kéo cậu bé lên giường, để sang bên cạnh Nguyễn Tri Hạ, còn cẩn thận giúp cậu bé đắp lại chăn. Anh nâng tay chống đầu, nhìn đứa trẻ đã nằm ngoan trên giường.

Chỉ vì một động tác vừa rồi, Nguyễn Tri Hạ vốn dĩ đang ngoan ngoãn nằm trong lòng anh đã vặn vẹo thân mình, cả người đều nằm bò lên trên người anh, dùng cả tay lẫn chân, giống hệt như bạch tuộc quấn lấy Tư Mộ Hàn, miệng còn không ngừng lẩm bẩm nói gì đó, dáng vẻ này thật sự là trêu chọc người ta.

“Chú ơi, chú vẫn chưa trả lời cháu, sao chú lại ngủ cùng với mẹ cháu vậy?”

Thấy mẹ mình chủ động rúc vào trong lòng người kia, Nguyễn Hướng Minh tủi thân bĩu môi, hai mắt lạnh lùng hỏi.

“Bởi vì sau này chú sẽ là chồng của mẹ cháu, cũng sắp thành bố của cháu rồi, chú đương nhiên phải ngủ cùng vợ mình trên một cái giường chứ.’ Vợ khó lắm mới theo đuổi lại được tất nhiên cũng phải nhanh chóng tuyên bố chủ quyền rồi. Tuy rằng hiện giờ thời cơ vẫn chưa tới, nhưng thật ra cũng không gây khó khăn gì trong việc công khai với mọi người của anh cả, chỉ là sợ Nguyễn Tri Hạ không đồng ý nên mới yên lặng không lên tiếng, giờ lại có sẵn người chịu nghe, anh cũng chẳng ngại gì nữa. Huống chỉ thằng nhóc này vốn dĩ chính là con của anh, nói sớm hay nói muộn thì cũng chẳng khác gì cả.

Nguyễn Tri Hạ bị nóng, bên tai vẫn còn mấy tiếng ong ong, hơn nữa còn cảm nhận được trên người có một lớp chăn dày, phía dưới thì có một lớp đệm nữa, cô lim dim buồn ngủ, định mở cái chăn trên người ra, đột nhiên lại cảm thấy hình như có gì đó không được đúng lắm.

Cái cô ôm trong lòng hình như không phải là chăn gối gì cả, nóng hừng hực, lại còn đàn hồi, cũng không phải là thằng bé Hướng Minh, trái lại có vẻ giống… Tư Mộ Hàn…

“Dậy rồi sao?”

Vừa mới định lăn xuống khỏi người anh, tránh xa một chút thì bên tai cô đã có một giọng nói trâm thấp dịu dàng truyền tới.

Nguyễn Tri Hạ giật nảy cả mình, hai mắt không khống chế được mở lớn, phản chiếu vào trong đáy mắt chính là khuôn mặt tuấn tú kia của Tư Mộ Hàn, anh cười khế nhìn qua, một tay ôm eo cô, một tay đặt trên gương mặt co.

“Mẹ, sao chú ấy lại nói chú ấy là bố con thế ạ? Mẹ không cần Hướng Minh nữa, muốn gả cho người rồi sao… Hu hu hul”

Còn chưa kịp tỉnh táo lại trước gương mặt của Tư Mộ Hàn, sau lưng đã truyền tới giọng nói của Nguyễn Hướng Minh, giọng điệu đầy vẻ lên án khiến cho cơ thể cô cứng đờ, đến cả những lời cậu bé vừa nói cô cũng chẳng nghe vào được, trong đầu chỉ có đúng là ba chứ: “Xong đời rồi!”

Sao Hướng Minh lại ở đây? Rõ ràng trước khi đi ngủ thằng bé chưa tới mà?

Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ là do cô quên chưa đóng cửa sao?

Bình Luận (0)
Comment