Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Của Tổng Tài

Chương 781

CHƯƠNG 781: CUỐI CÙNG EM CŨNG TỈNH RỒI

Tiêu Mộc Diên cảm thấy thế giới này tràn ngập hy vọng và tốt đẹp, cô không muốn mình là điểm đen, là sự ô uế của thế giới này. Sự trong trắng của cô …đã bị hủy hoại hoàn toàn. Trong đầu cô lúc này toàn là hình ảnh của những người đàn ông do An Sở Hùng sắp đặt. Mà với tính cách nói là làm của ông ta, chắc chắn đã cho chiếu đoạn phim nhục nhã của cô.

Cô không tưởng tượng nổi khi các con cô nhìn thấy hình ảnh đó thì thế nào?

Cảm giác đau khổ không thể nào chịu được.

Cô cảm nhận toàn thân mình như bị kim đâm, thật khó chịu, và cô thấy mình thật dơ bẩn…

Cô rất muốn chết, nhưng giờ toàn thân cô không còn chút sức lực, dáng vẻ yếu đuối nằm trên giường bệnh. Cô cũng cảm nhận được lưỡi mình bị thương, nhưng cô bây giờ yếu đến nỗi đến cả sức lực cắn lưỡi của mình cũng không có, hình như ngay cả chuyện chết đơn giản như vậy mà cô không thể tự mình lựa chọn được.

Thật là nực cười.

“Tiêu Mộc Diên, cuối cùng thì em đã tỉnh rồi, em có biết là anh lo cho em đến mức nào không? Bác sỹ nói em có khả năng sẽ không tỉnh dậy được nữa, anh sợ gần chết.”

An Sâm ngồi canh giữ bên cạnh giường cô lên tiếng thở phào nhẹ nhõm, đôi mắt anh nhìn chằm chằm lấy cô.

Lúc này Tiêu Mộc Diên thật sự không còn tâm trạng để nói chuyện với anh, cô lúc này chỉ muốn chết, không cần nghi ngờ thì chắc lại là người đàn ông trước mặt này cứu cô chăng.

“Tại sao anh lại cứu tôi?” Ánh mắt Tiêu Mộc Diên trống rỗng nhìn phía trước, cô không còn dũng khí để tiếp tục sống.

“Vì em là người phụ nữ mà anh quan tâm nhất.” An Sâm nói như không cần suy nghĩ.

Tiêu Mộc Diên ánh mắt khinh bỉ liếc anh, nói với giọng tuyệt tình: “Chẳng lẽ anh không biết ba anh đã dùng thủ đoạn gì với tôi sao?”

Từng câu từng chữ gằn mạnh như trách anh. Vì nếu như không phải quen biết anh, thì ba của anh cũng sẽ không tra tấn cô, hành hạ cô đến sống không bằng chết như vậy.

An Sâm hít hơi sâu: cô có cần thiết phải xa lạ với anh như vậy không? Nhưng mà anh nhớ lại cảnh tượng khủng khiếp lúc đó, lúc anh vừa kịp lúc trở về, cho nên anh rất hiểu và không trách tâm trạng và thái độ lúc này của Tiêu Mộc Diên.

“Thực xin lỗi, anh biết tất cả nhữung chuyện này đều là lỗi của anh, là ba anh không tốt, ông lấy cớ sai anh đi làm việc, rồi lại nhân cơ hội dùng thủ đoạn với em, đến cả bản thân anh cũng không thể nào chấp nhận hành động của ông ta được.” An Sâm áy náy lên tiếng giải thích.

Mặt Tiêu Mộc Diên xám ngoét lại, biểu cảm của cô không khác gì xác chết.

“Nhưng mà anh có thể nói cho em biết, anh về kịp thời đúng lúc nên em không bị bọn họ làm gì cả, em vẫn còn sự trong sạch.” Hơn nữa dù là em mất đi sự trong sạch thì anh vẫn cam tâm tình nguyện bên cạnh em suốt đời, chăm sóc em.

Vế sau An Sâm không nói ra miệng mà chỉ nghĩ trong đầu, vì anh biết sự việc lần này thật sự là đả kích lớn với cô, thậm chí đến cả bản thân anh cũng không thể nào chấp nhận được hành động dã man điên rồ của ba anh đã làm đối với Tiêu Mộc Diên.

“Anh lừa tôi sao! Sao lại có thể…” Cô rõ ràng đã bị uống loại thuốc kích d*c với hàm lượng cao, cả người cô lúc đó cũng mơ màng không tỉnh táo, hơn nữa lúc đó cô còn nhớ cảm giác nóng rực của cơ thể mình, An Sở Hùng còn sắp xếp mấy người đàn ông tiến đến gần cô, làm gì mà có chuyện cô vẫn an toàn được! Chắc chắn cô đã bị làm nhục đến thân tàn ma dại rồi.

Ngay cả lúc này, cô vẫn còn cảm thấy toàn thân cô đau nhức, thân xác cô không khác gì vừa bị xe nghiền nát qua.

Cảm giác khó chịu không từ nào có thể hình dung được.

“Anh nói là sự thật, em phải tin anh, vừa lúc những người đàn ông đó muốn làm gì em thì anh đã kịp thời xuất hiện, và đuổi hết họ đó đi rồi cứu em, sau đó anh đặt em vào trong bồn nước lạnh để em tỉnh táo hơn. Cho nên thật sự chưa xảy ra chuyện gì hết.”

An Sâm liên tục giải thích và thuật lại quá trình xảy ra, vì anh sợ Tiêu Mộc Diên sẽ nghĩ quẩn rồi tìm đến cái chết, vốn dĩ chuyện của Thịnh Trình Việt đã đả kích lớn với cô, nhưng không ngờ chuyện lần này lại suýt chút nữa đã lấy đi tính mạng cô.

Bất luận phát sinh chuyện gì, anh cũng sẽ bên cạnh bảo vệ cô.

Nhưng rõ ràng Tiêu Mộc Diên không hề nghe lọt chữ nào.

Cô nghĩ mình đã bị những người đàn ông đó làm ô nhục, cô đã không còn xứng với bất cứ ai chứ đừng nói chi là Thịnh Trình Việt.

Thịnh Trình Việt vốn là người kiêu ngạo trên cao. Vì cô cảm thấy bây giờ mình là người phụ nữ dơ bẩn, toàn bộ những chuyện này đã kết thúc rồi, toàn bộ chỉ là cơn ác mộng đối với cô mà thôi.

Tiêu Mộc Diên chỉ còn biết im lặng nhắm mắt, ngay lúc đó nước mắt không ngừng tuôn ra, dáng vẻ của cô trông thật sự rất đau khổ, người phụ nữ mà ngay cả đến lúc ngủ cũng ch ảy nước mắt thì có thể hiểu được cô đang đau lòng đến mức độ nào, An Sâm không cách nào hình dung được nỗi đau trong lòng cô, nhưng mà nhìn dáng vẻ đau buồn của cô, anh không khỏi cảm thấy chạnh lòng.

“Tiêu Mộc Diên, em nghỉ ngơi đi, anh không làm phiền em nữa.”

Lúc này An Sâm cũng không biết phải nói gì, chỉ khuyên cô nghỉ ngơi.

Cơ thể của cô đang còn rất yếu. Bác sỹ nói cô không chỉ cơ thể bị thương nặng mà đến cả tâm lý cũng chịu đả kích không nhỏ, nhìn vết bầm tím và vết thương trên người cô, anh thật sự cảm thấy đau lòng vô cùng.

Bây giờ trong lòng An Sâm chỉ có đau khổ, muốn bùng nổ. Toàn bộ những điều này đều do anh mà ra, vì anh mà mới ra cớ sự như vậy, mà người gây ra lại còn là ba của anh.

Anh không thể ngồi yên chờ đợi nữa, anh muốn bảo vệ người phụ nữ mình yêu thương, nên anh bắt buộc phải hành động.

Tiêu Mộc Diên, anh hứa với em đây là lần cuối cùng, sau này sẽ không có ai làm tổn thương em được nữa.

An Sâm nhìn Tiêu Mộc Diên đang nằm trên giường, ánh mắt mãnh liệt.

Nhất định anh sẽ đòi lại công bằng cho em!

Anh siết chặt tay thành nắm đấm, rồi sải bước rời khỏi phòng, thực ra lúc này anh chỉ muốn ở bên cạnh cô, không muốn rời cô nửa bước, nhưng còn việc quan trọng khác anh phải làm.

Từ sau khi trở về đến giờ, anh luôn túc trực bên cạnh cô, anh thật sự sợ cô sẽ không tỉnh lại nữa.

Nhưng bác sỹ có dặn dò qua: chỉ cần Tiêu Mộc Diên tỉnh lại thì có nghĩa là cô sẽ hồi phục, chỉ cần chăm sóc cô thật tốt thì sau này sẽ không sao. Thế nên khi cô tỉnh lại, anh có thể tạm yên tâm. Bây giờ là lúc anh đi tìm người tàn nhẫn độc ác gây ra tất cả những chuyện này.

Anh vừa bước ra đến phòng khách thì đã nhìn thấy ba mình đang ngồi ung dung bắt chéo chân trên ghế sô pha, điệu bộ rất thảnh thơi.

Bình Luận (0)
Comment