Vợ Ơi Cả Thế Giới Chờ Người Ly Hôn

Chương 263



Lăng Như Yến không ngờ được rằng, Thượng Vân Dương lại không thích Bạch Cẩm Sương giống như cô ta, từ lúc bắt đầu, thì giúp chĩa mũi nhọn vào.

Cô ta vội vàng gật đầu: “Nhà thiết kế Thượng nói thật quá đúng, cô Tê có thể tán dương nhân phẩm của Bạch Cấm Sương, nhưng, cái này không thể ngăn cản công ty chúng tôi xử lý cô ta, chúng ta cần tùy việc mà xét!”
Bạch Cẩm Sương nhìn hai người này không cần mặt mũi, nhịn không được cau mày.

Tê Bạch Mai tức giận cười: “Tùy việc mà xét đúng không, không thành vấn đề, số tiền đơn hàng của hai người kia cộng lại bao nhiêu, tôi trả gấp đôi đơn hàng trang sức đặt làm riêng, như vậy, không tính là Bạch Cẩm Sương làm tổn thất khách hàng chứt”
Tê Bạch Mai xuất hiện, thật đúng là ngoài dự liệu.

Đám người tổ thiết kế, mỗi người một vẻ mặt.

Dù sao, cũng không ai ngờ được, Tê Bạch Mai sẽ vì Bạch Cẩm Sương mà tốn thêm một số tiền lớn như vậy để đặt làm riêng trang sức.


Lâm Thanh Thuẩn rốt cuộc cũng hướng về phía Bạch Cẩm Sương, Tê Bạch Mai vừa nói ra những lời này, anh ta lập tức mở miệng: “Nếu như đã bù đắp được tổn thất của đơn hàng, những chuyện khác cũng không cần tranh cãi nhiều nữa, buổi sáng khi mở cuộc họp, liên quan đến sự việc này, tôi sẽ xin chỉ thị của tổng giám đốc Mặc!”
Vẻ mặt Bạch Cẩm Sương thay đổi, cau mày nhìn cô ta: “Tê Bạch Mai”
Cô ta đã không đính hôn rồi, còn đặt làm riêng nhiêu trang sức như thế làm gì, ngày đó rõ ràng đã nói, sẽ hủy đơn trang sức đặt làm riêng.

Tê Bạch Mai nhìn một cái liền nhìn ra suy nghĩ của cô, cô ta tùy tiện mở miệng cười: “Không đính hôn thì cũng cần đeo trang sức mà, suy nghĩ của người có tiền chúng tớ, cậu không hiểu!”
Bạch Cẩm Sương trợn mắt im lặng.

Lòng Thượng Vân Dương tràn đầy tức giận, cô ta không ngờ rằng, số của Bạch Cẩm Sương lại tốt như vậy, chuyện này là dễ dàng được bỏ qua như thế.

Lăng Như Yến thì càng ghen tị đến nỗi mặt cũng vặn vẹo hết.

Bạch Cấm Sương dựa vào cái gì chứ, Lâm Thanh Thuấn bảo vệ cô ta thì thôi đi, bây giờ đến một người khác hàng cũng bảo vệ cô †a như thế.

Cô ta tức giận hừ lạnh một tiếng, xoay người rời khỏi tổ thiết kế.

Hai mắt Thượng Vân Dương nhìn Lâm Thanh Thuấn, xoay người đi theo sau.

Lâm Thanh Thuấn nhìn thời gian cũng không còn sớm, để cho mọi người trở về chỗ làm, đi lên tầng cao nhất mở cuộc họp.

Lúc này Tê Bạch Mai mới kéo tay Bạch Cấm Sương: “Nhà thiết kế Bạch, chúng ta đến phòng tiếp khách vui vẻ nói chuyện nào!”
Bạch Cẩm Sương bất đắc dĩ lắc lắc đầu, đi cùng cô ta tới phòng khách.

Vừa vào cửa, Bạch Cẩm Sương liền cau mày: “Cậu đang càn quấy cái gì thế hả? Hôm nay không phải tới hủy đơn đặt hàng sao? Cậu không cân phải vì tớ đặt gấp đôi số tiền trang sức, làm thế nào cũng phải đập tiền vào, nhiều tiền lắm sao?”
Tê Bạch Mai nắm tay Bạch Cẩm Sương, ngôi trên ghế sô pha: “Xem cậu tức giận kìa, có cần phải vậy không, không phải là tiền thôi sao, chị đây có, trước đây không muốn đặt làm riêng trang sức, bởi vì đó là dùng danh nghĩa đính hôn để đặt, tớ sợ dùng để đối phó, chứ không phải vì chị đây không có tiên, bây giờ nhìn thấy từng người bọn họ, bởi vì chuyện này ức hiếp cậu, tớ làm sao có thể nhịn!”
Bạch Cẩm Sương bất đắc dĩ läc lắc đầu: “Được rồi, vậy ký hợp đồng đi, cậu muốn loại trang sức nào, tớ giành thời gian vẽ bản thiết kế cho cậu!”
Tê Bạch Mai mim môi, lắc đầu một cái, hạ thấp giọng nói, thân thân bí bí mở miệng: “Tớ hôm nay tới tìm cậu, không chỉ là vì chuyện đặt làm riêng trang sức, còn có chuyện khác!”

Đôi mắt Bạch Cẩm Sương lóe lên: “Còn có chuyện gì?”
Tê Bạch Mai tới sát bên tai Bạch Cẩm Sương: “Cái tên trai tồi Tăng Vỹ kia, anh ta quay video bản thân mình với Nguyên Hòa Hạ trong quán cà phê, tất cả đều ép xuống, tớ làm cho người nhà hủy bỏ đính hôn, kết quả, cậu biết cái tên không biết xấu hổ kia nói gì không?”
Bạch Cấm Sương ngước mắt nhìn cô ta một cái: “Nói thế nào?”
Khuôn mặt nhỏ nhắc của Tê Bạch Mai cực kỳ tức giận: “Anh ta thế mà lại nói, tớ không có chứng cứ chứng minh anh ta phản bội tớ, lễ đính hôn này vẫn phải tiếp tục, bằng không, chính là không giữ thể diện cho nhà họ Tẳng anh ta, cậu nói, anh ta còn biết xấu hổ không? Còn không giữ thể diện, thật là tức chết tớ mà.”
“Cảng đáng giận hơn là, anh ta còn có mặt mũi tới nhà tớ, nói tớ hiểu lầm anh ta, anh ta cùng Nguyên Hòa Hạ kia chỉ là bạn, trong lúc nói chuyện công việc, tới quán cà phê dùng ít đồ uống, liên bị tớ hiểu lầm, tớ sắp tức chết! Nếu như tớ không lấy ra được chứng cứ, nhà chúng tớ cũng không có biện pháp trực tiếp hủy bỏ chuyện đính hôn, dù sao, đây là điều mà lúc đầu hai nhà đã bàn bạc tốt.”
Con ngươi Bạch Cẩm Sương lóe lóe: “Vậy cậu tới tìm tớ, là muốn tớ làm gì?”
Tê Bạch Mai cười hì hì một cái, kéo tay Bạch Cẩm Sương: “Đương nhiên là để cậu giúp tớ nghĩ biện pháp rồi, tớ biết, cậu chắc chắn sẽ không thấy chết mà không cứu, có đúng không?”
Bạch Cẩm Sương vẻ mặt tê liệt nhìn cô ta, không nói lời nào.

Tê Bạch Mai tiếp tục nói: “Cấm Sương, cậu sẽ không muốn nhìn tớ đính hôn với cái tên trai tồi kia, nhảy vào hố lửa đúng không?”
Bạch Cẩm Sương nhức đầu nhìn cô ta: “Nói đi, cậu muốn làm thế nào?”
Tê Bạch Mai lập tức mặt mày hớn hở, tiến lại gần bên tai Bạch Cấm Sương, nhỏ giọng nói kế hoạch với cô.

Cùng lúc đó, trong phòng vệ sinh.

Thượng Vân Dương vừa rửa tay, vừa nhìn vẻ mặt vặn vẹo của Lăng Như Yến, khẽ cười nói: “Cô cũng đừng tức giận quá, cái cô Bạch Cẩm Sương kia, hậu đài sau lưng quá cứng, lần này sợ là bóp không chết được!”
Lăng Như Yến tức giận vẫy nước trên tay: “Nhà thiết kế Thượng, cô nói thử dựa vào cái gì, Bạch Cẩm Sương kia cô ta là cái thứ gì, xảy ra chuyện lớn như vậy, còn bình yên vô sự?”
Thượng Vân Dương bất đắc dĩ thở dài: “Ai nói không phải, chỉ là, ngay cả bạn trai tôi đều đứng về phía cô ta, tôi còn có thể nói gì được chứ?”
“Bạn trai cô?”
Lăng Như Yến giật mình nhìn cô ta.

Thượng Vân Dương nhìn cô ta một cái, mở miệng nói: “Bạn trai của tôi chính là Lâm Thanh Thuấn, chỉ là...tôi luôn cảm thấy, anh ấy càng hướng về Bạch Cấm Sương hơn!”
Lăng Như Yến vừa giật mình vừa đồng tình: “Vậy đúng thật là, chỉ có điều, nói đến cùng, đều do tiện nhân Bạch Cẩm Sương này, cô ta thật không biết xấu hổ, giám đốc Lâm đã có bạn gái rồi, cũng không biết cô ta làm thế nào, khiến cho giám đốc Lâm nhìn cô ta với cặp mắt khác xưa, cô cũng đừng tức giận, sau này, bất kể xảy ra chuyện gì, tôi cũng sẽ giúp cô!”
Thượng Vân Dương thân mật kéo tay cô ta: “Có thật không? Như Yến, vậy thì tốt quá, từ khi cô tới công ty làm, tôi đã cảm thấy cô như mới gặp mà như đã quen từ lâu, tôi cũng biết, chúng ta nhất định có thể trở thành bạn, sau này, chúng ta cùng chung một chiến tuyến, sẽ không để bị thua thiệt bởi Bạch Cẩm Sương kia nữa!”
Lăng Như Yến cười cười gật đầu.


Gần tới buổi trưa, Lâm Thanh Thuấn họp xong, trở về tổ thiết kế.

Anh ta trực tiếp nói trước mặt mọi người trong tổ thiết kế: “Liên quan đến chuyện lúc sáng này, tổng giám đốc Mặc nói, chúng ta làm thiết kế trang sức, mặc dù không thể nhằm vào từng khách hàng điều tra nhân phẩm, nhưng cũng phải suy nghĩ thỏa đáng về vấn đề nhân phẩm của khách hàng, không thể kiếm tiên mà lương tâm mê muội, để tránh cho công ty bị bôi nhọ."
Vẻ mặt Bạch Cẩm Sương không có biểu tình gì.

Sắc mặt Thượng Vân Dương và Lăng Như Yến không hề dễ nhìn, bọn họ âm thầm hãm hại lâu như vậy.

Không ngờ rằng, cuối cùng vẫn là kết quả này, giống như là bị vả mặt bôm bốp.

Ánh mắt của mọi người trong tố thiết kế, châm chọc lại chế giễu.

Lăng Như Yến tức giận ngôi ở vị trí làm việc của mình, bàn tay siết chặt bản thiết kế, hung hăng trợn mắt nhìn Bạch Cẩm Sương một cái.

Lâm Thanh Thuấn hơi cau mày: “Được rồi, đừng ngẩn ra đấy nữa, đến giờ cơm trưa rồi, mọi người đi ăn cơm đì!"
Anh ta vừa mới nói xong, mọi người đứng dậy định đi ăn cơm.

Kết quả lúc này, một quý bà đột nhiên bước vào tổ thiết kế, đối phương mang một chiếc túi Hermes mẫu mới nhất, trên người từ trên xuống dưới tràn ngập hai chữ, có tiên.

Cô ta vừa bước vào cửa, trực tiếp bỏ chiếc túi lên trên bàn thiết kế, ánh mắt lạnh lùng nhìn mọi người: “Lăng Như Yến đâu?”


Bình Luận (0)
Comment