Mặc Tu Nhân càng nghĩ về những chuyện trong quá khứ, anh càng có cái nhìn rõ hơn về các giải pháp.
Đáng lẽ anh phải nghĩ đến điều đó từ lâu, đặc biệt, sau khi Bạch Cẩm Sương rời khỏi Đình Qua vào ngày hôm đó, anh đã đi và gặp Tân Vô Đoan.
Quần áo trên người Tần Vô Đoan ngày đó, giống hệt quần áo của người đàn ông đang ăn cơm với Bạch Cẩm Sương trong những bức ảnh mà anh nhận được.
Tuy nhiên, anh hoàn toàn không nghĩ về điều đó.
Khuôn mặt của Mặc Tu Nhân u ám và đáng sợ.
Khi Tần Vô Đoan nghe được giọng điệu thù địch và ánh mắt của Mặc Tu Nhân, anh ta không ngốc, chỉ trong giây lát là anh có thể đoán ra được.
Giọng nói của anh cũng lạnh đi, anh liếc mắt nhìn về phía cửa phòng bệnh trước mặt: "Chúng ta qua bên kia nói chuyện đi! Đừng quấy rầy Tiểu Bạch!".
Mặc Tu Nhân liếc nhìn anh, gương mặt lạnh lùng rồi sải bước sang một bên.
Khi hai người đi đến cửa sổ cuối hành lang, nét mặt Tần Vô Đoan bình tĩnh trở lại, lên tiếng trước: "Anh là bạn trai hiện tại của Tiểu Bạch?".
Sau bao nhiêu nỗ lực, Tần Vô Đoan đã hoàn toàn đoán được thân phận của Mặc Tu Nhân!
Tần Vô Đoan lúc này mới nhìn về phía Mặc Tu Nhân, người đàn ông.
trước mặt anh không chỉ đơn thuần là em trai nữa, mà bị gán ghép là tình địch của mình.
Bạch Cẩm Sương làm việc tại Hoàng Thuy, Tần Vô Đoan biết điều đó, trước đó anh ấy cũng từng nói nếu Bạch Cẩm Sương có việc gì, anh đều có thể giúp đỡ cô.
Bởi vì em trai của anh ấy là CEO của Trang sức đá quý Hoàng Thuy!
Tuy nhiên, anh không bao giờ nghĩ tới rằng Mặc Tu Nhân lại ở bên cạnh Bạch Cẩm Sương..
Bạn trai Bạch Cẩm Sương, người đàn ông đã đón Bạch Cẩm Sương trong các buổi họp lớp, lần nào khi gặp người đàn ông kia Bạch Cẩm Sương cũng từ chối lấy lệ, hoá ra đó lại là em trai ruột của mình.
Mặc Tu Nhân từ trước đến nay luôn xuất sắc, anh biết, Bạch Cẩm Sương sẽ thích Mặc Tu Nhân, và anh cũng có thể hiểu điều đó!
Tuy nhiên, điều anh không thể hiểu là tại sao Tống Chỉ Nam chân trước vừa bước ra thì Mặc Tu Nhân chân sau nhảy vào thế chân bên cạnh Bạch Cẩm Sương.
Mặc Tu Nhân như thế, rốt cuộc anh ta muốn biển Bạch Cẩm Sương thành cái gì?
Điều anh không thể chấp nhận được là mỗi lần Bạch Cẩm Sương gặp chuyện, anh đều không hề nhìn thấy bóng hình Mặc Tu Nhân đầu, đây là điều mà người bạn trai nên làm sao?
Tóm lại, trong lòng Tần Vô Đoan tràn đầy bất mãn, cho dù người trước mặt là em ruột của mình, trong lòng anh cũng tràn đầy tức giận, không cam lòng.
Mặc Tu Nhân cảm thấy vô cùng khó chịu khi nghe những lời của Tần Vô Đoan.
Hiện tại anh có phải là bạn trai của Tiểu Bạch không?
Một câu nói, Mặc Tu Nhân tìm thấy có hai điểm không thoải mái, cái gì gọi là hiện tại?
Anh ấy không chỉ là hiện tại, mà sau này vĩnh viễn luôn như vậy!
Hơn nữa, tại sao Tần Vô Đoan lại xưng hô như thế với Bạch Cẩm Sương, “Tiểu Bạch”, Mặc Tu Nhân từ trước đến nay chưa nghe ai gọi Bạch Cẩm Sương với tên như vậy.
Anh thậm chí còn muốn nghiêm giọng kêu hắn ta im miệng lúc nghe thấy Tần Vô Đoan gọi Bạch Cẩm Sương là Tiểu Bạch.
Mặc Tu Nhân trong mắt đầy thù địch, thậm chí giọng điệu của anh ta cũng sặc mùi thuốc súng: "Không, tôi không phải bạn trai của cô ấy!".
Tần Vô Đoan nghe vậy, vẻ mặt lập tức thay đổi: "Không phải là bạn trai, anh nói thế này là có ý gì? Không phải bạn trai, anh đang chơi đùa với cô ấy sao? Mặc Tu Nhân, cha mẹ anh dạy dỗ anh như thế à?”
Mặc Tu Nhân nhìn bộ dạng tức giận của Tần Vô Đoan, đó căn bản.
không phải là sự quan tâm bình thường nên có đối với đàn em.
Anh lại nghĩ đến lời nói của Trịnh Hoài Thanh, lại nghĩ đến những lời Tần Vô Đoan đã nói với anh lúc trước rằng anh đã có người mình thích, nhưng người đó không phải là vợ chưa cưới Tổng Ngọc Thiên, trong lòng lại dâng lên một cỗ tức giận không kiềm chế được.
Anh ta chế nhạo nói thẳng: "Tôi quả thực không phải bạn trai của cô ấy, đó là bởi vì tôi là chồng của cô ấy và chúng ta đã có giấy chứng nhận kết hôn rồi!"
Câu này quả thực đánh vào Tần Vô Đoan không nhẹ.
Anh sững sờ, đầu óc trống rỗng, mấy giây sau anh mới định thần lại: "Không phải là bạn trai và bạn gái sao? Nhận giấy chứng nhận lúc nào? Làm sao mà Tiểu Bạch lại đăng ký kết hôn với anh? Hai người quen nhau bao lâu rồi? Cô ấy biết mối quan hệ trước đây của anh với Tống Chí Nam không? Cô ấy có biết mối quan hệ Tống Chí Nam với Tống Ngọc Tiên không?”
Tần Vô Đoan bị chọc tức đến mức hỏi một tràng, không ngừng nghỉ.
Trong khoảng thời gian này, anh ấy bận đến mức không về nhà, và bố mẹ anh ấy cũng không nói với anh ấy rằng Mặc Tu Nhân đã kết hôn!
Vì vậy, khi anh nghe chuyện này, anh thực sự phát cáu!
Anh không tin, nếu Bạch Cẩm Sương biết rằng Tống Ngọc Tiên và Mặc Tu Nhân đã từng yêu nhau, và biết rằng Tống Chí Nam và Tống Ngọc Tiên là chị em họ, liệu cô có đồng ý kết hôn với Mặc Tu Nhân không.
Hơn nữa, Tiểu Bạch của anh chắc chắn không biết mối quan hệ giữa anh và Mặc Tu Nhân!
Tiểu Bạch đã từng dựa dẫm vào anh nhiều như vậy, nếu cô ấy biết.
Mặc Tu Nhân là em trai ruột của mình, làm sao cô ấy có thể tự đục khoét trái tim mình như thế này!
Mặc Tu Nhân cảm thấy vô cùng khó chịu khi nhìn thấy bộ dạng mất kiểm soát của Tần Vô Đoan.
Nếu mà không thích, không quan tâm quá mức thì làm sao mà hắn lại mất kiểm soát cảm xúc như thế!
Mặc Tu Nhân lạnh lùng nhìn Tần Vô Đoan: "Tôi không có nghĩa vụ phải trả lời mấy câu hỏi vớ vẩn của anh, anh không cần quan tâm tới việc chúng tôi đăng ký kết hôn lúc nào, anh chỉ cần biết, chúng tôi hiện tại đã là vợ chồng là đủ rồi.
Cho dù anh có là anh trai tôi nhưng tôi vẫn phải nói rằng anh căn bản không có tư cách gì thích cô ấy!”
Một loạt câu hỏi mà Tần Vô Đoạn nói về Tống Chỉ Nam và Tổng Ngọc Tiên, Mặc Tu Nhân có lẽ chưa biết Tần Vô Đoan có thể là đàn anh mà Bạch Cẩm Sương thích lúc đó.
Chỉ có điều, Bạch Cẩm Sương thậm chí bây giờ còn không biết về mối quan hệ của anh và Tần Vô Đoan.
Anh cũng không muốn giải thích nhiều với Tần Vô Đoan, về mối quan hệ của anh ấy với Tống Chí Nam, anh sẽ giải thích cho Bạch Cẩm Sương sớm nhất có thể.
Tần Vô Đoan không ngờ rằng Mặc Tu Nhân lại nói thẳng ra những lời đó, còn bảo rằng anh không có tư cách gì để thích Bạch Cẩm Sương.
Sắc mặt Tần Vô Đoạn phút chốc trông rất khó coi: "Mặc Tu Nhân, anh câm miệng, anh dựa vào cái gì mà nói tôi không có tư cách thích cô ấy!"
Tình cảm anh dành cho Bạch Cẩm Sương, người ngoài sao mà hiểu được!
Lại là Mặc Tu Nhân, Tần Vô Đoạn sau khi trở về nước có gặp Bạch Cẩm Sương vài lần, nhưng dù là một lần anh cũng chưa bao giờ thấy Mặc Tu Nhân đi cùng với Bạch Cẩm Sương.
Anh chưa bao giờ nghĩ, tên Mặc Tu Nhân này lại là bạn trai của cô ấy.
Tình thế hết sức căng thẳng giữa Mặc Tu Nhân và Tần Vô Đoan, không ai chịu nhường ai.
Mặc Tu Nhân cười lạnh nhạt khi nghe những lời của Tần Vô Đoan:
"Dựa vào đâu, chính là dựa vào việc anh đã có vợ sắp cưới rồi, tôi gọi anh một tiếng “anh” chính là tôn trọng anh, nhưng anh cũng đừng được đằng chân lân đằng đầu, còn mơ hão tới vợ em trai mình! Anh nói anh thích.
Bạch Cẩm Sương, nhưng từ trước đến nay anh không phủ nhận việc đính hôn của mình với Tống Ngọc Tiên.
Nếu tôi sớm biết người anh thích là cô ấy, tôi đã nói với anh rằng chúng tôi đã kết hôn rồi! Một chút cơ hội cũng đừng hòng có!”.
Tần Vô Đoan sắc mặt tái nhợt, đúng là Mặc Tu Nhân nói không sai, nhưng sự tình cũng không hoàn toàn như thế.
Anh vẻ mặt bình tĩnh giải thích: "Mặc Tu Nhân, anh đừng có mà thấy cây mà không thấy rừng.
Mọi chuyện không như anh nghĩ.
Từ đầu đến cuối, người tôi thích duy nhất chỉ có mình Tiểu Bạch.
Còn tại sao tôi không phủ nhận việc đính hôn với Tống Ngọc Tiên, đó là vì giữa tôi và Tống Ngọc Tiên có thỏa thuận.
Chỉ cần Tiểu Nạch đồng ý ở bên tôi, cô ta sẽ huỷ bỏ hôn ước đó, nếu không, anh nghĩ sao tôi vì Tiểu Bạch mà huỷ hôn, còn đắc tội với nhà họ Tống, sau này liệu Tiểu Bạch không gặp rắc rối gì sao?”
Mặc Tu Nhân lạnh lùng nhìn Tần Vô Đoan: "Anh, anh không nghĩ ý tưởng của mình rất nực cười sao? Với danh nghĩa muốn bảo vệ cô ấy nhưng vẫn giữ hôn ước của mình với Tống Ngọc Tiên, còn suy nghĩ xằng bậy rằng cô ấy sẽ nguyện ở bên anh, anh đang nằm mơ sao? Hơn nữa, còn muốn cô ấy can tâm tình nguyện làm kẻ thứ ba, nói cho cùng, anh chỉ là muốn giữ cho bản thân mình một đường lui.
Nếu Bạch Cẩm Sương không thích anh, anh có thể tiếp tục thực hiện hôn ước với Tống Ngọc Tiên, không phải sao? Anh làm như vậy, có mặt mũi nào để nói rằng anh thích cô ấy?”