**********
Chương 516: Quên mình vì người khác
Sắc mặt Lâm Kim Thư không chút thay đổi: “Anh nghĩ nhiều rồi! Tôi chỉ là một người bình thường mà thôi!”
Người đàn ông kia cười lạnh: “Tôi ngược lại là không ngờ tới, đầu năm nay thấy người dám làm việc nghĩa nhiều như vậy!”.
Mẹ Lâm khóc nhìn về phía Lâm Kim Thư: “Lâm Kim Thư, cứu dì với, dì sợ lắm!”
Người đàn ông nghe được câu nói này ngay lập tức bừng tỉnh: “Hóa ra là người thân à, nhưng cô nói cũng đúng, chúng tôi có kéo theo bà già này cũng là một gánh nặng!”
Anh ta nói xong đột nhiên một tay đem mẹ Lâm đẩy ra, đem Lâm Kim Thư nắm chặt, dao kề trên cổ Lâm Kim Thư, người đàn ông lạnh lùng nhìn xung quanh mọi người ngồi xổm trên mặt đất: “Tất cả phải ngoan ngoãn một chút cho tôi, nếu không các người cũng đừng nghĩ tới việc tiếp tục sống nữa!”
Kết quả là người đàn ông vừa nói xong, bên ngoài đột nhiên truyền đến âm thanh của xe cảnh sát.
Ở phía bên kia, một cậu thanh niên với hình xăm trên cánh tay của mình chạy đến: “Không hay rồi, cảnh sát đến rồi!”
“Mẹ kiếp, ai báo cảnh sát vậy?” Tên côn đồ với cái đầu bóng loáng đang khống chế một thanh niên trẻ tuổi nghe được cảnh sát đến, tức giận mắng chửi, trực tiếp đâm thanh niên đó một dao.
Máu chảy ra trong nháy mắt và người thanh niên trẻ tuổi bị thương ngã xuống đất.
Trái tim Cảnh Hạo Đông trong nháy mắt như thể bị treo lên.
Ngay sau đó, người đàn ông cơ bắp cau mày: “Trước tiên đừng quản nhiều như vậy, cứ bắt giữ con tin để trên sân thượng, để bọn họ chuẩn bị cho chúng ta một chiếc máy bay trực thăng, nếu không thì xôi hỏng bỏng không hết mất!”.
Nghe được lời của người đàn ông, một đám côn đồ lập tức kéo con tin trong tay đi về phía thang máy.
Vốn dĩ, bọn họ bắt cóc ba con tin, trong đó có một người bị đâm một con dao, người kia là một cô gái trẻ, còn có một người chính là Lâm Kim Thư thay cho mẹ Lâm.
Cảnh Hạo Đông nhìn những tên côn đồ đó lôi kéo Lâm Kim Thư cùng cô gái kia đi vào thang máy, ánh mắt anh ta đã đỏ lên.
Tên côn đồ trẻ tuổi xăm hình không đi với đám người đó, cầm dao đe dọa những người ngồi xổm trên mặt đất không được đứng dậy.
Anh ta nghĩ tới thang máy bên kia hét lên: “Đại ca, mọi người lên sân thượng trước đi, tôi đi bọc hậu cho!”.
Cảnh Hạo Đông mắt thấy thang máy đóng lại, anh ta đột nhiên mạnh mẽ đứng lên, né tránh con dao trong tay người đàn ông xăm hình, đá đối phương xuống đất, hai ba lần giáng đòn chế ngự anh ta.
Sau đó nhìn vào một nhóm người vẫn còn run rẩy nói: “Vẫn còn sửng sốt để làm gì, không chế anh ta đi chứu!”
Cảnh Hạo Đông nói xong lập tức đi tới chỗ ba người đàn ông, bắt lấy tên cầm đầu xăm trổ.
Cảnh Hạo Đông cầm dao nhanh chóng chạy về phía thang máy.
Trung tâm mua sắm này tổng cộng có ba thang máy, hai trong số đó đã được sử dụng bởi mấy tên côn đồ.
Cảnh Hạo Đông tìm một cái khác, anh ta vào thang máy không dám trực tiếp đến tầng trên cùng mà là ở tầng ngay dưới đó.
Thang máy đến, Cảnh Hạo Đông ra khỏi thang máy phát hiện đám người đó đã từ trong thang máy ra ngoài, hai thang máy còn lại đang trở xuống.
Anh ta nhanh chóng đi vào cầu thang, cảnh giác đi về phía mái nhà.
Kết quả, Cảnh Hạo Đông đến cửa cầu thang tầng trên cùng thấy bên ngoài có người canh gác.
Anh ta chỉ có thể đứng ở cầu thang, đang định im lặng âm thầm đi qua đánh gục người canh gác kia, đột nhiên nhìn thấy tầng trên cùng vọt xuống một vị cảnh sát, trực tiếp đá đối phương ngã xuống rồi khống chế.
Cảnh Hạo Đông lập tức cầm dao xông tới.
Cảnh sát lập tức nhìn lên Cảnh Hạo Đông, Cảnh Hạo Đông trực tiếp ném con dao trong tay, hai tay giơ lên: “Tôi không phải côn đồ, bạn gái tôi bị bọn họ bắt cóc, tôi muốn đi lên mái nhà!”
Cảnh sát hoài nghi nhìn anh ta, Cảnh Hạo Đông vội vàng nói: “Tôi sẽ không cản trở việc xử lý vụ án của các anh, anh để tôi nhìn thấy bạn gái tôi là được!”.
Đối phương suy nghĩ về tình hình hiện tại trên sân thượng, trực tiếp đánh choáng váng bọn côn đồ, kéo đi lên mái nhà: “Đi theo tôi, không được làm loạn!”
Cảnh Hạo Đông vội vàng gật đầu liên tục.
Bọn họ lên trên sân thượng, Cảnh Hạo Đông lúc này mới nhìn thấy, cảnh sát bất tri bất giác từ bên ngoài tòa nhà trèo lên sân thượng, định từ trên xuống dưới giải cứu con tin.
Kết quả bọn họ không nghĩ tới, đám người này trực tiếp lên sân thượng, đẩy con tin đến tận mép sân thượng.
Lúc Cảnh Hạo Đông đi lên, nhìn thấy Lâm Kim Thư cùng cô gái kia đều bị bọn côn đồ túm lấy, đứng ở mép cầu thang.
Lâm Kim Thư còn hơi bình tĩnh một chút, cô gái trẻ kia thì lại sợ tới mức khóc lớn, mặt đầy nước mắt, thân thể hơi run rẩy nhưng cũng không dám làm loạn.
Tên côn đồ đầu trọc kia vẻ mặt hung ác giằng co cùng cảnh sát: “Nếu các người dám hành động thiếu suy nghĩ, tôi sẽ trực tiếp đẩy hai cô gái này từ trên đây xuống! Bây giờ, ngay lập tức chuẩn bị cho chúng tôi một máy bay trực thăng, nhanh lên!”
Đội trưởng đội cảnh sát trầm giọng nói: “Tôi đã cho người đi chuẩn bị cho các anh máy bay trực thăng, các anh không được làm tổn thương con tin!”
Cảnh Hạo Đông nhìn thấy bộ dạng này của Lâm Kim Thư chỉ cảm thấy đau lòng vô cùng.
Anh ta thà để Lâm Kim Thư không ở cùng mình cũng không hy vọng cô làm ra loại chuyện ngụ ngốc gì! Lâm Kim Thư không phải loại người quên mình vì người khác, trong lòng Cảnh Hạo Đông rõ ràng, Lâm Kim Thư bất luận là khi nào, làm chuyện gì, trong lòng cô ấy tự có tính toán, hôm nay sở dĩ cô ấy như vậy chính là vì trả hết một mạng nợ Lâm Thanh Tuấn.
Bởi vì chỉ có làm như vậy, cô ấy mới có thể hoàn toàn báo đáp ân tình của Lâm Thanh Tuấn, hoàn toàn được giải thoát!
Cảnh Hạo Đông gắt gao nắm chặt tay, ánh mắt đỏ bừng, vừa tức giận vừa khổ sở, anh ta nhìn con dao của tên côn đồ kia ở trên cổ Lâm Kim Thư vẽ ra một vết máu, anh ta cảm giác thân thể mình đều đang run rẩy.
Tại thời điểm này, băng đảng xã hội đen nhìn thấy ở bên dưới đã xuất hiện một miếng tẩm
khí an toàn khổng lồ, khuôn mặt của anh ta trong nháy mắt đã thay đổi: “Các anh đây là ý là gì?”
Anh ta nói xong, trực tiếp cầm dao đâm vào cô gái trẻ trong tay.
Chỉ nghe được một tiếng “bịch”, máu tươi văng tung tóe, trên trán bọn côn đồ đầu xuất hiện một vệt máu chảy dài.
Ba tên côn đồ đang khống chế Lâm Kim Thư và cô gái trẻ đều bị một phát giết chết trực tiếp ngã xuống.
Lúc ngàn cân treo sợi tóc, Cảnh Hạo Đông trực tiếp đẩy Lâm Kim Thự ra, bị tên côn đồ cơ bắp nhào tới, hai người cùng nhau rơi xuống tầng.
“Cảnh Hạo Đông!” Lâm Kim Thư phát ra một tiếng kêu thê lương.
Cảnh sát tuyệt đối không nghĩ tới điều này, bọn họ nhanh chóng khống chế bọn xã hội đen, ngoài cô gái kia bị dọa đứng không vững, một cảnh sát trực bếp cõng cô lên.
Có một sĩ quan cảnh sát đến nói với Lâm Kim Thư: “Cô gái, cô không sao chứ, tôi cũng có đi!"
Lâm Kim Thư đỏ mắt lắc đầu: “Không cần đâu!”
Cô nói xong, nhanh chóng chạy xuống tầng.
Cô không ngừng cầu nguyện trong lòng, Cảnh Hạo Đông nhất định sẽ không sao, dưới tầng có đệm khí an toàn! Tuy nhiên, cô càng an ủi bản thân, nước mắt lại rơi càng nhiều! Loại chuyện này căn bản không có gì là tuyệt đối, từ trên tầng cao như vậy rơi xuống, không chết cũng phải mất nửa cái mạng! Lâm Kim Thư chưa từng khổ sở như vậy, cô thà rằng người vừa rồi rơi xuống là mình, khoảnh khắc Cảnh Hạo Đông đẩy cô ra, cô chỉ cảm thấy trong nháy mắt tim cô bị treo lên lơ lửng, Cảnh Hạo Đông từ trên tầng rơi xuống, khoảnh khắc đó có cảm giác được trái tim mình đang chảy máu.
Tại sao anh ta lại ngu ngốc như vậy cơ chứ?
Lúc Lâm Kim Thư vọt tới tầng một, nhìn thấy mẹ Lâm ngồi trên mặt đất, người nhão như một bãi bùn, có người đi đỡ bà ấy, bà ấy còn kinh ngạc lắc đầu, giống như ngốc nghếch.
Lâm Kim.
Thư không nhìn về phía bà ấy nữa, nhanh chóng lao ra ngoài.
Lúc Lâm Kim Thư đi ra ngoài, tên côn đồ cơ bắp kia đã bị bắt, đối phương thoạt nhìn ngơ ngơ ngác ngác dường như đã bị thương không nhẹ.
Lâm Kim Thư vội vàng nắm lấy cánh tay của một cảnh sát: “Một người đàn ông khác rơi xuống cùng anh ta thì sao? Anh ấy...!Anh ấy...!Anh ấy là bạn trai tôi.
Anh ấy không sao chứ?”.