Vợ Ơi Cả Thế Giới Chờ Người Ly Hôn

Chương 620



**********
Chương 624: Giống như một kẻ thù lớn
Dư Thiên Thanh trong nháy mắt giống như một kẻ thù lớn, cô ta lập tức cúi đầu, hai con mắt vội nhìn xuống, không dám nhìn Vân Yến đang đi vòng quanh cô ta.

Vân Yến nhếch môi, lúc đi ngang qua người cô ta, còn cố ý mở miệng: "Nhà thiết kế Dư, hôm nay đến đây muộn như vậy, có phải là không có trợ lý thiết kế nên không muốn đi làm không, hay là...Cô đang sợ hãi một cái gì đó!”
Dư Thiên Thanh toàn thân cứng đờ, đột nhiên nghĩ đến chuyện đã xảy ra ngày hôm qua sau khi tan làm, cô ta phẫn nộ trừng mắt nhìn Vân Yến, nhưng không dám nổi giận: "Vân Yến, cô đừng có mà quá đáng!”
Vân Yến bày vẻ mặt vô tội: "Tôi quá đáng cái gì? Tôi vừa rồi chỉ tùy tiện nói hai câu, mọi người xung quanh đều nghe được, tôi cũng không có vu khống hay khiêu khích gì cô cả!”
Dư Thiên Thanh xanh mặt, cơ thể khẽ run rẩy, cũng không lên tiếng.

Vân Yến khẽ cười một tiếng: "Buổi chiều tôi lại đến Tiệm Trang sức đá quý Tư Huyền để bàn bạc chuyện hợp tác, chúc tôi thành công đi!
Dư Thiên Thanh nhìn vẻ mặt Vân Yến không khác gì bình thường, sắc mặt thay đổi liên tục, Vân Yến bày ra bộ dạng như vậy...Chẳng lẽ cô ấy không nhìn thấy Bạch Cẩm Sương sao?
Cô ta nhíu chặt đôi lông mày, cuối cùng ngồi tại chỗ lắc đầu, mặc kệ có thấy hay không, sau này chắc chắn sẽ nhìn thấy, cô kta hông thể lại đi vào ngõ cụt thêm lần nữa.

Bây giờ Bạch Cẩm Sương đã trở lại, có một số việc phải làm, không phải dựa vào sức lực một mình cô ta là có thể ngăn cản, nên nếu cô ta muốn làm gì đó cần phải tranh thủ thực hiện!

Nghĩ đến đây, cô ta nhịn không được nắm chặt cây bút trong tay.

Lúc Vân Yến trở lại chỗ ngồi, có một số lạ gọi tới, Vân Yến nhìn thoáng qua số điện thoại trên màn hình, số điện thoại của thành phố Trà Giang, đây là ai?
Cô ấy cau mày và nghe điện thoại.

“Chào cô Vân Yến, hóa đơn của cửa hàng 4s đã được gửi cho tôi, xin hỏi, cô có thể cung cấp cho tôi địa chỉ nhà cô không?"
Đôi mắt Vân Yến chợt sáng lên, là Sở Tuấn Thịnh sao?
Cô mím môi nói: "Tổng giám đốc Sở, anh có thể gửi hóa đơn trực tiếp cho tôi là được rồi!”
Sở Tuấn Thịnh nghe vậy liền mỉm cười: "Là gửi Zalo cho cô sao? Số điện thoại Zalo của cô là gì? Là số điện thoại tôi đang gọi cho cô bây giờ sao?”
Vẫn Yến nghĩ đến cảnh Sở Tuấn Thịnh ngày hôm qua tựa vào bên cạnh xe xem cảnh tượng cô ấy làm trò đùa, cô ấy tuyệt đối không muốn liên quan đến anh ta quá nhiều: "Không cần gửi Zalo, anh trực tiếp gửi đến công ty của tôi đi, đến Bộ phận thiết kế Trang sức đá quý Hoàng Thụy là được!”
Quả nhiên, nghe được những lời này, Sở Tuấn Thịnh lập tức cười thầm nói: "Chuyện này làm sao có thể, Zalo hoặc là địa chỉ nhà của cô, cô cho tôi một cái đi, dù sao thì, tôi cũng không muốn để cho người khác nhìn thấy hóa đơn sửa chữa xe của tôi!”
Vân Yến: "..."
Một hóa đơn sửa xe, anh ta sợ ai đó không biết mà nhìn thấy hết của anh ta sao!
Cô ấy lấy ra sự kiên nhẫn tốt nhất trong cuộc đời của mình: "Tổng giám đốc Sở, anh yên tâm, anh chỉ cần đem cái này gửi đến công ty của tôi, tôi sẽ không để cho mọi người nhìn thấy!
Trong giọng điệu của Sở Tuấn Thịnh, không có chút ý định thương lượng nào: "Không được, ngộ nhỡ để cho người ta nhìn thấy mất! Tôi cảm thấy không yên tâm
Vân Yến: "..."
Cô ấy thực sự tức chết đi được, làm sao có thể có một người đàn ông muốn ăn đòn như vậy chứ!
Cô ấy hít một hơi thật sâu: "Tổng giám đốc Sở, cái này có gì mà không yên tâm, hóa đơn nhất định sẽ được đóng gói kỹ càng bên trong túi chuyển phát nhanh, không có sự cho phép của tôi, sẽ không có ai tùy tiện mở túi chuyển phát nhanh của tôi!” Sở Tuấn Thịnh nói: "Thật sao? Nhưng mà tôi vẫn không yên tâm!”
Vân Yến đưa tay đỡ trán: "Anh thêm số điện thoại này của tôi vào Zalo, rồi gửi hóa đơn cho tôi, tôi sẽ chuyển tiền cho anh ngay bây giờ!”
Sở Tuấn Thịnh lập tức bật cười, Vân Yến có thể nghe được tiếng cười khúc khích của anh ta qua điện thoại.

Vân Yến tức giận cúp điện thoại.

Cô ấy thật sự không biết, vị tổng giám đốc Sở này, trước đây cũng chẳng có quan hệ gì với cô ấy cả, sao giờ lại thích đem cô ấy ra làm trò đùa như vậy!
Trong vòng chưa đầy một phút, điện thoại di động của cô ấy rung lên.

Vân Yến mở Zalo lên và thấy một thông báo gửi lời mời kết bạn.

"Cô Vân Yến, tôi là Sở Tuấn Thịnh, mau chấp nhận lời mời kết bạn của tôi đi!"

Vân Yến: "
Tại sao cô ấy có thể cảm nhận được tâm trạng vui vẻ của một người nào đó từ những lời nói này nhỉ, có phải là cô ấy gặp ảo giác không?
Vân Yến mặt mũi tối sầm nhưng đành chấp nhận kết "Vân Yến: Hóa đơn! " "Sở Tuấn Thịnh: Đừng có gấp nha, tôi sẽ chụp ảnh trước, sau đó sẽ gửi cho cô!" "Vân Yến....!Tôi cũng không gấp! " "Sở Tuấn Thịnh: Không gấp thì cũng đừng thúc giục nha!" " Vân Yến..."
Vân Yến khoá máy lại đặt lên mặt bàn, cô ấy có cảm giác như mình đang bị trêu chọc...!Tên vô lại!
Ngay sau đó, Sở Tuấn Thịnh đã gửi hóa đơn tới.

Vân Yến nhìn thoáng qua con số, mí mắt cũng không chớp một cái, trực tiếp đem tiền sửa xe chuyển khoản qua cho anh ta.

bạn.

Kết quả, Sở Tuấn Thịnh nửa ngày không nhận tiền.

" Vân Yến: Tổng giám đốc Sở, nhận tiền đi! "
Sở Tuấn Thịnh nhìn thấy tin nhắn, cũng không nhiều lời nữa, trực tiếp nhận tiền.

Vân Yến nhìn thấy Sở Tuấn Thịnh nhận tiền, một giây sau, cô ấy liền dùng tốc độ nhanh nhất, đem Sở Tuấn Thịnh xóa khỏi danh sách bạn bè.

Sở Tuấn Thịnh: Gặp nhau chính là duyên, khi nào cô có thời gian, tôi mời cô ăn một bữa cơm! "
Kết quả, ngay sau khi tin nhắn của Sở Tuấn Thịnh được gửi đi, anh ta liền nhìn thấy xuất hiện một dấu chấm than hình tròn màu đỏ bên cạnh tin nhắn! Kèm theo một dòng chữ nhỏ màu trắng xuất hiện bên dưới.

“Vân Yến đã xóa bạn khỏi danh sách bạn bè, bạn không còn là bạn của cô ấy, trước tiên xin vui lòng gửi yêu cầu xác minh bạn bè, sau khi đối phương đồng ý kết bạn, bạn mới có thể trò chuyện.

Sở Tuấn Thịnh nhìn dòng chữ trên điện thoại di động, khuôn mặt tuấn tú anh ta bắt đầu co giật, cô ấy làm như vậy chính là không muốn gặp anh ta sao?
Ngoại trừ Bạch Cẩm Sương ra, thì đây là lần đầu tiên Sở Tuấn Thịnh phải chịu sự đối xử lạnh nhạt như vậy từ một người phụ nữ.

Cập nhật nhanh nhất t*rên ТгцyeлАРP.cом
Đôi mắt anh ta nheo lại, vẻ mặt tà ác, không muốn để ý đến anh ta, được thôi...!Vậy thì anh ta lại càng muốn để ý đến cô ấy nhiều hơn!
Con ngươi Sở Tuấn Thịnh lóe lên, lại gửi tiếp một lời mời kết bạn.


"Chào cô Vân Yến, vừa rồi tôi còn có chuyện chưa nói xong, có thể làm phiền cô chấp nhận lời mời kết bạn của tôi không?"
Lời mời kết bạn đã được gửi đi nửa ngày, nhưng Vân Yến cũng không chấp nhận.

Sở Tuấn Thịnh nhìn chằm chằm điện thoại di động, nở nụ cười gian xảo, vẻ mặt có chút nguy hiểm.

Anh ta âm thầm nghiến răng, trực tiếp gọi vào số điện thoại của Vân Yến, kết quả là một giây sau giọng nói của người phụ nữ trực tổng đài vang lên.

“Xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi đang thực hiện một cuộc gọi khác...!
Sở Tuấn Thịnh liền cười lạnh, đây là đã cho anh ta vào danh sách đen rồi sao!
Bây giờ, anh ta càng cảm thấy có hứng thú với Vân Yến này, làm sao bây giờ! Tổng Minh Nghĩa nhìn Sở Tuấn Thịnh cười, nhịn không được run bả vai, tổng giám đốc Sở đang bị ai chọc tức sao! Sở Tuấn Thịnh ném điện thoại di động lên bàn làm việc, ngước mắt lên nhìn anh ta một cái: "Sao vậy? Có chuyện gì sao?”
Tống Minh Nghĩa nhớ tới mục đích mình đến: "Đúng rồi, tổng giám đốc Sở, chuyện lúc trước anh bảo tôi đến Tiệm Trang sức đá quý Tư Huyền để bàn về thời gian hợp tác, cùng chỗ với Trang sức đá quý Hoàng Thụy, nhưng mà, chiều nay Trang sức đá quý Hoàng Thụy sẽ qua đó.

Buổi chiều nay chúng ta còn có một cuộc họp quan trọng, thời gian không thể kéo dài, tôi nghĩ, hay là chúng ta cùng Tiệm Trang sức đá quý Tư Huyền bên kia bàn bạc một chút, và qua đó trước buổi sáng?”
Sở Tuấn Thịnh ngước mắt lên nhìn anh ta một cái: "Không, tôi sẽ đi qua buổi chiều, tốt nhất là đi cùng Trang sức đá quý Hoàng Thụy cùng nhau đến Tiệm Trang sức đá quý Tư Huyền!”
Tổng Minh Nghĩa: "." Vẻ mặt anh ta có chút khó xử: "Tổng giám đốc Sở, chúng ta thật sự còn có một cuộc họp quan trọng đó!” "Vậy thì trước tiên hãy hoãn lại, thông báo lại thời gian họp!" Sở Tuấn Thịnh hoàn toàn không quan tâm đến cuộc họp quan trọng mà Tống Minh Nghĩa nói đến.

Trong một năm, mọi hạng mục và hội nghị trọng đại, anh ta sớm đều đã chú ý, trong lòng anh ta đều nắm rõ về sự quan trọng mà Tống Minh Nghĩa nói đối với Sở Tuấn Thịnh chỉ là thứ yếu!
Tống Minh Nghĩa có chút bất đắc dĩ: "Tổng giám đốc Sở, vì sao anh phải cùng nhà thiết kế Vân Yến của Hoàng Thụy đến góp vui vậy?”
Sở Tuấn Thịnh vừa mới bị Vân Yến cho ăn một quả đẳng, nụ cười có chút lạnh lùng: "Anh không cảm thấy cô ta rất thú vị sao!”
Tổng Minh Nghĩa da đầu tê tái: “Sở tổng, anh đây là...đang để ý đến cô ấy sao?”
Đôi mắt Sở Tuấn Thịnh nheo lại, hừ lạnh một tiếng: "Tôi chỉ là muốn tự mình hỏi cô ấy, có cảm giác thế nào khi hủy kết bạn với tôi, còn cho tôi vào danh sách đen, trong lòng có thoải mái hay không thôi!”
Tống Minh Nghĩa: "." Tại sao anh ta có cảm giác vô cùng sợ hãi khi nghe những lời này?.


Bình Luận (0)
Comment