-Cô bé ngốc, ta về Đường Môn đây, hẹn gặp lại nhé! – thanh âm của Đường Kim từ phía xa truyền lại, sau đó mọi người đều cảm giác được áp lực phút chốc biến mất, quay đầu nhìn đã không thấy Đường Kim đâu, đến cả Tần Thủy Dao cũng mất tích luôn.
- Đường Kim chết bầm, ta với ngươi chưa xong đâu! – thanh âm phẫn nộ của Tần Thủy Dao từ bên ngoài truyền vào trong tai tất cả mọi người ở Ninh Sơn nhị trung, nhất thời làm vô số người huyễn tưởng Đường Kim vừa làm gì Tần Thủy Dao.
Vài phút sau trên diễn đàn của trường có một học sinh lớp 12a1 đã tường thuật vụ việc này lên, sau đó thì vô số nam nhân đều thầm mắng Đường Kim vô sỉ, chỉ là mọi người cũng chỉ dám thầm mắng mà thôi, chứ ai ai chả biết chiêu này dùng để đối phó nữ nhân là hiệu quả nhất,sau này có bạn gái nhất định phải học tập Đường Kim, đánh không hoàn thủ mà chỉ hôn lại, mắn không mắng lại mà chỉ đánh mông!
chỉ có một đám nữ sinh thầm nghĩ, nam nhân quả nhiên là động vật giỏi lừa tình, đến cả nữ sinh thông minh như Tần Thủy Dao cũng bị Đường Kim lừa.
Lúc này Tần Thủy Dao đã rời khỏi trường,nàng chạy đến phòng làm việc của tổng giám đốc tập đoàn Hoàng Kim.
-Dao Dao, tới đây làm gì thế? – Tần Khinh Vũ vẫn cao quý tao nhã như mọi khi, nhìn con gái tức giận đùng đùng xuất hiện trước mặt mình nhưng nàng cũng không chút hoang mang,chỉ nhẹ giọng hỏi:
-Sao rồi? Có phải lại cãi nhau với Đường Kim không?
-Tên sắc lang chết bầm đó là một tên đại lừa đảo. – Tần Thủy Dao tức giận đùng đùng nói.
-Hắn lừa con thế nào? – Tần Khinh Vũ khẽ cười một tiếng, nhẹ giọng hỏi.
Tần Thủy Dao vốn định nói nhưng nghĩ một lát nàng lại lắc đầu:
-Bỏ đi, không có gì, ta sẽ tìm biện pháp đối phó tên gia hỏa chết bầm kia, hừ , sau này hắn đừng mơ mà sống thoải mái được với ta!
Khẽ ngừng một chút, Tần Thủy Dao lại nói:
-Mama, không nói chuyện này nữa, ta có việc đi trước đây!
Tần Thủy Dao tới rất nhanh đi cũng rất nhanh, vốn định cáo trạng với Tần Khinh Vũ nhưng nàng đột nhiên thấy chuyện này chả có gì cần mách với mẹ cả, nàng cũng không còn nhỏ nữa, mấy việc này nên tự mình giải quyết thì hơn.
Nhìn bóng lưng của Tần Thủy Dao rời đi, Tần Khinh Vũ không hề cảm thấy thất lạc, ngược lại trên mặt nàng còn tỏ ra khá vui vẻ.
-Dao Dao cuối cùng cũng đã trưởng thành, bắt đầu có chủ kiến của mình, ta nghĩ sau này chá nó không cần ta phải chiếu cố nữa rồi. – Tần Khinh Vũ tự thì thầm với mình một câu rồi cúi xuống nhìn vào giữa ngực mình:
-Hoa Hoa, ngươi nói có phải không?
Một điểm bạch quang từ trước ngực nàng bay ra, rơi đúng vào lòng bàn tay trắng muốt của nàng, đứng trên đó vui vẻ nhảy nhót giống như nhảy cho Tần Khinh Vũ xem.
-Ngươi nói vừa rồi Đường Kim ở bên dưới? hiện tại đã đi rồi sao? ừ, có lẽ hắn tới tìm Dao Dao. -trên mặt Tần Khinh Vũ lộ ra một tia thần sắc phức tạp.
Kì thực Đường Kim căn bản không tới Đường Môn, vừa rồi hắn xác thực đã có mặt ở dưới tòa nhà hoàng kim, vốn đang định lên tìm Tiên Kiếm nhưng lại đột nhiên cảm nhận được khí tức của Tần Thủy Dao cho nên hắn mới lập tức rời đi, hắn không muốn đánh lộn với Tần Thủy Dao ở trước mặt Khinh Vũ tỷ tỷ, như vậy sẽ làm nàng không vui.
Vừa mới lấy lại được uy phong trước mặt tt, lúc này tâm tình của Đường Kim đang khá tốt, cho dù nàng rất lợi hại, dưới tình huống có phòng bị trước hắn rất khó đắc thủ nhưng với quan hệ của hai người thì nhân lúc nàng không chú ý mà ra tay một hai lần cũng vẫn rất dễ thành công.
-Cô bé ngốc có trâu bò hơn nữa cũng sẽ phải khuất phục dưới dâm uy của đại soái ca ta! – Đường Kim đắc ý lẩm bẩm, sau đó mới thuấn di tới trước cổng Ninh Sơn nhị trung, hiện tại đã sắp tới trưa, hắn phải đi ăn trưa cái đã.
-Anh bạn,cậu ở đây à? – đúng vào lúc này từ phía sau truyền tới một chất giọng quen thuộc.
Đường Kim vừa quay đầu lại liền thấy Trương Tiểu Bàn:
-Trương Tiểu Bàn, cậu lại béo lên rồi đấy, cứ như thế này cậu nên đổi tên thành Trương Đại Bàn đi.
-Anh bạn,đừng nói nữa, ta đang rầu rĩ đây, Vương Cầm không ở đây nên ta mới ít vận động, béo là tất nhiên rồi. – Trương Tiểu Bàn mặt nhăn nhó nói:
-Hiện tại ta chỉ mong sao nhanh nhanh thi đại học một chút, đợi ta lên đại học rồi có thể “vận động” nhiều hơn.
- Trương Tiểu Bàn, vận động không chỉ ở mỗi trên giường thôi đâu. – Đường Kim có chút cạn lời.
-Ta biết mà, trải chiếu xuống đất cũng được, nhưng mà Vương Cầm không ở đây nên ta không có biện pháp, ta là người chung thủy, không thể tùy tiện ăn vụng với người khác được. – Trương Tiểu Bàn hùng hồn đáp.
-Vậy cậu hết thuốc chữa cmnr. – Đường Kim lắc đầu:
-Chuẩn bị đổi tên đi là vừa.
-Anh bạn, đúng là kẻ ăn no không biết thương cho người chết đói a, bạn gái cậu nhiều như thế, không có người này thì tìm người khác, ta chỉ có độc mỗi Vương Cầm, không có biện pháp a. – Trương Tiểu Bàn than nhẹ một cái, dáng vẻ đầy sầu muộn:
-Thôi bỏ đi, không nói chuyện này nữa, anh bạn này, ta vẫn một mực muốn mời cậu bữa cơm nhưng chưa có cơ hội, bây giờ trùng hợp gặp nhau ở đây, không bằng cùng đi ăn lẩu đi.
- được, ta cũng đang chuẩn bị đi ăn cơm. – Đường Kim cũng không có ý kiến.
-Vậy tới quán lẩu Tứ Xuyên đi, ta hay ăn ở đó. – Trương Tiểu Bàn đề nghị.
- không thành vấn đề, đi thôi. – Đường Kim vốn định về chỗ cũ của mình ăn cơm nhưng hắn cũng không ngại thỉnh thoảng đổi khẩu vị một chút.
Hai người rất nhanh đã tới quán lẩu gần trường,chỉ là vừa mới đặt mông ngồi xuống Trương Tiểu Bàn lại nói:
-Anh bạn,cậu có thấy chúng ta hai thằng đàn ông ngồi ăn lẩu với nhau nó kì kì thế nào không? cậu nhìn họ đi,một nam một nữ cùng nhau ăn mới phải, không khéo lại có người tưởng chúng ta là Gay thì bỏ mịa.
-Cậu mới là Gay ấy. – Đường Kim bực mình nói, sau đó mới quét mắt nhìn bốn phía và phát hiện mấy bàn xung quanh đều có ít nhất một người là nữ,chỉ có hắn và Trương Tiểu Bàn là hai ông đực rựa ngồi với nhau.
-Nếu Vương Cầm mà bỏ ta, có khi ta thành Gay mất. – Trương Tiểu Bàn rệu rã nói:
-Haiz, anh bạn, không nói linh tinh nữa, hay là chúng ta tìm một mỹ nữ ngồi ăn cùng đi?
-Cậu tìm đi. – Đường Kim tùy ý nói, hắn muốn tìm một người không khó, ví như Tống Oánh chẳng hạn,nhưng hắn không muốn Tống Oánh tới đây ngồi ăn cùng Trương Tiểu Bàn, nàng là Tống Oánh của hắn, chỉ riêng hắn mà thôi.
-Anh bạn, đây là cậu bảo ta tìm đó nhé. – Trương Tiểu Bàn lập tức lấy điện thoại ra gọi:
-ÊI, Tiếu Thiền, ta là Trương Tiểu Bàn,Đường Kim bảo cậu tới đây cùng ăn lẩu này, phải, chính là Đường Kim,chúng ta đang ở quán lẩu Tứ Xuyên gần trường, cậu mau tới đi....ok, lát gặp nhé.
Cúp máy xong, Trương Tiểu Bàn mới dùng ánh mắt bội phục nhìn Đường Kim:
-Anh bạn,vẫn là tên của cậu có tác dụng , ta vừa nói tới cậu Tiếu Thiền đã lập tức đáp ứng.
- Tiếu Thiền đang ở Ninh Sơn? – Đường Kim cạn lời nhìn Trương Tiểu Bàn, tên gia hỏa này đúng là cáo mượn oai hùm, tám phần là từ sớm đã có ý muốn gọi Tiếu Thiền ra ăn cùng.
-ách, anh bạn, cậu không biết gì sao? – Trương Tiểu Bàn kinh ngạc nhìn Đường Kim:
- Tiếu Thiền về Ninh Sơn đã mấy ngày rồi, nàng không nói gì với cậu sao? cả báo đài cũng đưa tin rồi mà.
-Ta không thích xem tin tức. – Đường Kim lười biếng nói:
- Trương Tiểu Bàn, không phải Vương Cầm không ở đây cậu tính đánh chủ ý lên Tiếu Thiền đó chứ?
Chương 910: Chính là thích tự mình giày vò-Không phải, đương nhiên là không phải rồi. – Trương Tiểu Bàn vội vàng giải thích:
-Anh bạn, cậu ngàn vạn lần đừng hiểu lầm, ta thực sự không có ý với Tiếu Thiền, lại nói người khác không biết chứ ta có thể không biết Tiếu Thiền là người của cậu sao? Làm sao ta dám có ý với nàng chứ? Hơn nữa ta cũng là người tự biết thân biết phận, Vương Cầm có thể để mắt đến ta đã là ông bà ông vải phù hộ lắm rồi, người như Tiếu Thiền ta làm sao có thể lọt vào mắt xanh của nàng chứ?
Ngừng một chút, Trương Tiểu Bàn lại bổ sung:
-Anh bạn, hiện tại ta cũng là một fan ruột của Tiếu Thiền, giọng hát của nàng càng ngày càng hay, kì thực Vương Cầm cũng mê giọng hát của Tiếu Thiền, không giấu gì cậu, hiện tại Tiếu Thiền thực sự là thần tượng của ta, ta chỉ muốn được ăn bữa cơm cùng thần tượng thôi mà, sau này có gì còn lên mạng chém gió với các đạo hữu, thực không có suy nghĩ khác!-Ta chỉ tùy tiện hỏi mà thôi, cậu có cần phải giải thích nhiều như thế không? – Đường Kim khẽ ngáp một cái:
-Lại nói hiện tại nàng vẫn chưa phải bạn gái ta đâu.
khẽ ngừng một chút, Đường Kim lại có chút hiếu kì hỏi:
-Tiếu Thiền tự nhiên chạy về Ninh Sơn làm gì thế?
-Anh bạn, cậu nên thỉnh thoảng xem tin tức một chút a,ít nhất là tin về Tiếu Thiền. – Trương Tiểu Bàn lắc đầu:
- Tiếu Thiền quyết định trở về thi đại học, nghe nói nàng nghĩ cơ sở âm nhạc của mình còn chưa đủ cho nên chuẩn bị thi vào trường học viện âm nhạc để nâng cao trình độ của mình. quyết định của nàng cũng được các fan ủng hộ rất nhiệt tình, mọi người đều cho rằng nàng rất có tâm huyết với nghề, nhất là Ninh Sơn nhị trung chúng ta càng là cầu còn không được, bọn họ vẫn bảo lưu kết quả của Tiếu Thiền, chính là chờ nàng về đây đăng kí thi đại học.
-Nàng đã hai năm không đi học rồi, hiện tại mới quay lại ôn thi liệu có kịp không? – Đường Kim tùy ý hỏi.
-Anh bạn, học viện âm nhạc không cần nhiều điểm, Tiếu Thiền ôn tập một hai tháng là có thể thi đậu thôi. – Trương Tiểu Bàn tựa hồ sớm đã tìm hiểu về việc này:
-Với danh tiếng của nàng, chỉ cần qua được điểm sàn thì học viện âm nhạc nào mà không muốn nhận chứ? Kì thực ta còn nghe nói đã có trường đặt gạch trước đòi tuyển thẳng nàng rồi, bất quá không biết Tiếu Thiền có tính toán gì mà cứ đòi về đây thi đại học cho bằng được.
Đường Kim lẩm bẩm:
-Nữ nhân a,chính là thích tự mình giày vò mà.
Đang nói thì Đường Kim đột nhiên cảm giác được gì đó mà nhìn về phía cửa, một thiếu nữ mặc váy trắng vừa mới xuất hiện ở đó, thân hình cao ráo mảnh mai nhưng bộ ngực lại vô cùng đồ sộ bất phàm, cho dù nàng đội mũ và đeo kính che đi dung mạo nhưng Đường Kim vẫn nhận ra nàng ngay cái nhìn đầu tiên.
Tiếu Thiền cũng lập tức nhìn thấy Đường Kim,nàng nhanh chóng đi về phía này rồi rất tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Đường Kim, tùy tiện hỏi một câu:
-Chỉ có hai người các cậu?
-Cô bị cận thị từ bao giờ thế? – Đường Kim nhìn Tiếu Thiền, ngạc nhiên hỏi.
-Đồ ngốc, đây là kính 0 độ, không phải là kính cận. – Tiếu Thiền trắng mắt nhìn Đường Kim:
-Ta không muốn đi đâu cũng bị người khác nhận ra, nhưng nếu đeo kính dâm sẽ dễ thu hút sự chú ý của mọi người, đeo kính này sẽ tốt hơn,mọi người nhìn vào sẽ cho rằng ta bị cận thị, sẽ không quá chú ý đến những thứ khác.
- Không sai, Tiếu Thiền, cậu thật là thông minh, mấy minh tinh đeo kính dâm để không muốn người khác nhận ra,ta nghĩ họ đều là cố tình thu hút sự chú ý của mọi người thì đúng hơn. – Trương Tiểu Bàn tiếp lời.
-Suỵt! Đừng gọi tên ta, cẩn thận có người nhận ra. – Tiếu Thiền vội vàng giơ ngón trỏ lên,nhỏ giọng nói.
-Phải phải phải, không nên gọi tên. – Trương Tiểu Bàn vội vàng gật đầu, cuối cùng mới gượng gạo nói:
-Tiếu...ách, cái đó, cậu có thể cho ta xin chữ kí được không?
- Trương Tiểu Bàn, cậu có thể có tiền đồ hơn chút được không? – Đường Kim nhất thời có chút cạn lời, lúc này hắn mới minh bạch Trương Tiểu Bàn thực sự đã xem Tiếu Thiền là thần tượng cmnr.
-Cầm lấy đi, đây là ảnh có chữ kí của ta. – Tiếu Thiền cũng nể mặt Đường Kim mà từ trong túi xách lấy ra một tấm ảnh có chữ kí của mình đưa cho Trương Tiểu Bàn. Đường Kim quét mắt qua túi của nàng thì thấy trong đó đã chuẩn bị sẵn một sấp ảnh đã kí sẵn tên.
-Bây giờ cô cũng tới trường đi học hả? – Đường Kim tùy ý hỏi.
-Lúc bình thường không ở trường,ngẫu nhiên mới tới một lần, hiện tại ta không thể thường xuyên xuất hiện ở trường được. – Tiếu Thiền lắc đầu:
-Mấy ngày trước lúc ta vừa mới tới trường rất nhiều người đều tìm tới xin chữ kí,cuối cùng cả hiệu trưởng phải ra mặt mới làm tình hình dịu xuống,ta cũng đã đáp ứng mọi người, ai thi đỗ đại học đều sẽ nhận được một tấm hình có chữ kí của ta.
-Ảnh có chữ kí của cô cũng chẳng có gì hay ho cả. – Đường Kim vươn tay cầm lấy một tấm ảnh,nhìn kĩ một lát rồi lắc đầu:
-Ảnh này ai chụp đấy? Có mỗi bộ vị mấy chốt thì lại không biết chụp cho nổi lên.
Đường Kim vừa nhìn vào ảnh vừa liếc sang ngực Tiếu Thiền một cái làm mặt nàng nhất thời đỏ ửng:
-Sắc lang.
-Ta chỉ giúp cô chỉ ra điểm chưa tốt thôi mà, cô đúng là không phân biệt được lòng tốt của người khác. – Đường Kim lắc đầu:
-Tấm ảnh này của cô khẳng định là do nữ nhân chụp có phải không?
-Làm sao cậu biết? – Tiếu Thiền ngạc nhiên hỏi.
-Nếu là nam nhân thì làm sao lại không chụp chỗ kia được chứ? – Đường Kim thập phần hùng hồn đáp:
-Chỉ có nữ nhân mới có thể đố kị với cô nên mới không chụp lại nơi đẹp mắt nhất kia.
-Sắc lang, cái này liên quan gì tới người ta,, là ta có ý mặc như thế để che đi đấy. – Tiếu Thiền không vui nói, trong lòng cũng phiền muộn không thôi, tên gia hỏa chết bầm này, kể từ khi phát hiện ra ngực nàng rất lớn, hắn mỗi lần gặp nàng đều quét mắt qua ngực nàng vài lần, lẽ nào hắn thích nữ nhân ngực lớn đến vậy sao?
-Ý, sao ta nghe không hiểu hai người nói gì hết vậy? – Trương Tiểu Bàn một bên nghe đến ngẩn ngơ mà vẫn không hiểu gì.
- không có gì, phải rồi, sao lẩu vẫn chưa lên nồi vậy? – Tiếu Thiền lập tức đổi chủ đề, nàng không muốn tiếp tục cùng Đường Kim thảo luận về nơi nhạy cảm kia nữa.
-ÁCH, nói đến cái này, hình như ta còn chưa có gọi đồ... Trương Tiểu Bàn nhấ tthời mới nhớ ra nãy giờ mải chém gió quá quên cmn mất việc chính, vội vàng vẫy tay gọi phục vụ gọi món, còn Đường Kim và Tiếu Thiền vẫn ở một bên to nhỏ thì thầm với nhau.
-Này, câu có đi học đại học không vậy? – Tiếu Thiền nhỏ giọng hỏi.
-Có lẽ là có. – Đường Kim nghĩ một lát rồi đáp.
-Vậy cậu định học ở thành phố nào? – Tiếu Thiền tựa hồ khá quan tâm tới việc này.
-Cái này à, ta còn chưa nghĩa xong, kì thực ta đi đâu cũng như nhau thôi. – Đường Kim xác thực là nghĩ như vậy, dù sao thì hắn cũng có năng lực thuấn di, đi đâu về đâu cũng chỉ là chuyện trong một nốt nhạc mà thôi.
-Hay là tới Thiên Hải đi? – Tiếu Thiền do dự một lát rồi đề nghị.
-Thiên Hải? – Đường Kim có chút kinh ngạc:
-Cô cũng muốn tới Thiên Hải sao?
Tiếu Thiền lập tức ngẩn ra:
-Còn có ngươi khác cũng muốn tới Thiên Hải học đại học sao?
-Nếu không có gì thay đổi thì Tuyết Nhu cũng sẽ tới đó học. – Đường Kim cũng không giấu diếm, Hàn Tuyết Nhu bị Hỏa Mai Khôi Hoắc Tâm Mai kia kích thích cho một lần, quá nửa là nàng sẽ tới Thiên Hải để tính sổ với nữ nhân kia, điều làm hắn cảm thấy kì quái là tại sao Tiếu Thiền cũng muốn tới đó học?
Chương 911: Siêu bão nữ thần Đường Tiêu Tiêu.-Đại học Thiên Hải a, hiện tại đã có thể sánh vai cùng với đại học Yến Kinh, rất nhiều người còn cảm thấy học ở đó tốt hơn cả kinh thành, nơi đó môi trường càng năng động, phong cách học tập cởi mở, thành tích của Hàn Tuyết Nhu tốt như vậy, nàng tới đó học cũng là bình thường. - vừa nghe thấy tên của Hàn Tuyết Nhu, trong lòng Tiếu Thiền lập tức có chút không thoải mái, bất quá rất nhanh đã chuyển thành cao hứng:
-Nếu Hàn Tuyết Nhu đã tới đó thì chắc cậu cũng đi theo cô ấy chứ?
-Cái này ta vẫn chưa quyết định, đến lúc đó rồi tính. – Đường Kim khẽ lắc đầu, theo hắn thấy thì cho dù Hàn Tuyết Nhu có tới Thiên Hải học, hắn cũng không nhất thiết phải tới đó với nàng, hắn tùy thời đều có thể chạy tới Thiên Hải, không cần thiết phải học cùng trường với Hàn Tuyết Nhu.
Nghĩ một lát, Đường Kim lại tò mò hỏi:
-Sao cô lại nghĩ tới việc thi vào đại học Thiên Hải thế?
-Học viện âm nhạc Thiên Hải là một trong ba nhạc viện tốt nhất cả nước, hơn nữa ta đã nhận được lời mời của họ, bọn họ thậm chí còn đồng ý cho Ninh Sơn nhị trung một xuất tuyển thẳng để tuyển thẳng ta vào đó, tóm lại chỉ cần ta muốn thì sẽ được nhận vào đó ngay tức khắc. – Tiếu Thiền từ từ giải thích:
-Ngoài ra bản thân ta cũng rất muốn tới nơi đó, ta từng tới đó chơi vài ngày, hoàn cảnh với khí hậu ở đó đều rất tốt, ta rất thích.
-nếu đã như vậy thì cô cứ tới đó học đi. – Đường Kim tùy ý nói.
-Nhưng mà ta không quen thuộc nơi đó, đó không phải là Minh Hồ thị, ta ở tỉnh thành làm gì cũng thuận lợi, nhưng tới Thiên Hải rồi mọi chuyện rất khó nói. – Tiếu Thiền có chút lo lắng hỏi:
-Cậu thực sự không tới Thiên Hải học sao?
-Cũng không phải nhất định không tới Thiên Hải, chỉ là Tuyết Nhu khả năng lớn sẽ đi mà thôi, cho dù ta không học ở đó nhưng nhất định sẽ thường xuyên tới đó. – Đường Kim cũng không ngốc, hắn tất nhiên biết Tiếu Thiền muốn cùng hắn học đại học ở một thành phố, trầm ngâm một lúc, hắn lại nói tiếp:
-Yên tâm đi, cô vẫn là tài xế riêng của ta, bất luận cô ở đâu ta đều là lão bản của cô, người khác bắt nạt cô cứ việc nói với ta, tài xế của ta chỉ mình ta được phép bắt nạt mà thôi, bất kể ai cũng đừng nghĩ sẽ khi dễ được cô.
-Cậu nói lời phải giữ lời đấy. – Tiếu Thiền vui vẻ đáp.
-Trước lúc cô đi làm minh tinh ta đã nói thế với cô rồi, lẽ nào lời của ta không đáng tin sao? – Đường Kim lười biếng hỏi.
-ỪM, cậu là người giữ chữ tín. - Tiếu Thiền nhỏ giọng lẩm bẩm:
-Không để cho người khác bắt nạt ta, bản thân cậu bắt nạt ta cũng đủ rồi.
Không đợi Đường Kim trả lời, Tiếu Thiền cao giọng nói:
-Được rồi, ta quyết định sẽ tới Thiên Hải học đại học.
-Ừ, bất kể là đi đâu thì trước tiên cũng phải lấp đầy cái bụng đã. Ăn cơm đi – Đường Kim lười nhác nói, sau đó liền bắt đầu động đũa, hai người vừa mới nói chuyện vài câu đồ ăn đã được mang lên, chỉ là Đường Kim vừa ăn vừa thầm nghĩ, việc Tiếu Thiền được mời tới Thiên Hải liệu có phải do cố người cố tình an bài hay không?
Trước giờ hắn vẫn một mực có cảm giác là đóa Hỏa Mai Khôi của Hoắc gia kia đang cố tình dẫn dụ hắn chạy tới Thiên Hải, lúc trước nàng đột nhiên xuất hiện khiêu khích Hàn Tuyết Nhu sau đó lại lập tức rời đi, cứ như vậy đã làm Hàn Tuyết Nhu quyết tâm tới Thiên Hải cho bằng được, bây giờ Tiếu Thiền lại nhận được lời mời tuyển thẳng từ phía Thiên Hải, việc này cũng khó đảm bảo không phải là kế hoạch của Hỏa Mai Khôi kia, quan hệ của hắn và Tiếu Thiền người bình thường chưa chắc đã biết nhưng nếu Hoắc Tâm Mai muốn điều tra cũng không khó.
-Chẳng cần quản nhiều như thế, bất luận nàng ta có ý đồ gì, ta chỉ cần bẻ hết gai của nàng ta là được. – Đường Kim nghĩ một lát rồi lập tức ném chuyện này qua một bên, đối với hắn thì việc này không phải là việc cấp thiết trước mắt.
Trước mắt việc hắn cần quan tâm nhất vẫn là bên phía trưởng lão hội kia,, còn có cả tên sát thủ ẩn thân nữa, cả hai phía đến hiện tại đều không thấy có động tĩnh gì nhưng đối với hắn cả hai đều là mối uy hiếp không nhỏ, đặc biệt là tên sát thủ ẩn thân kia làm hắn vô cùng cố kị.
-Cũng không biết Băng Đường phu nhân có thể tìm được tên gia hỏa kia không nữa. – trong đầu Đường Kim bỗng nổi lên hình ảnh của một cặp mỹ nhân song sinh phong hoa tuyệt đại, bất chi bất giác hình bóng của các nàng đã để lại trong lòng hắn một dấu ấn vô cùng sâu sắc.
-Ê, cậu đang nghĩ gì thế? – thanh âm của Tiếu Thiền làm Đường Kim sực tỉnh, hắn vội vàng đáp:
-Ta đang nghĩ hình như rất lâu rồi cô không làm tài xế cho ta.
-Ăn cơm xong ta sẽ lái xe đưa cậu đi, được không hả? – Tiếu Thiền yêu kiều nói.
-Được đó, ta đang không có việc gì làm đây. – Đường Kim một lời đáp ứng.
...
Một tiếng sau.
Một chiếc lambogini nhanh như thiểm điện lao ra khỏi địa phận Ninh Sơn, người lái xe chính là Tiếu Thiền, còn ngồi bên cạnh nàng tất nhiên là Đường Kim.
-Cô định đi đâu thế? – Đường Kim có chút ngạc nhiên, hắn và Tiếu Thiền vừa ăn lẩu xong thì Tập Tiểu Vũ đã lái chiếc lambogini tới gần chỗ quán lẩu và đợi sẵn ở đó, sau đó thì Tiếu Thiền liền dẫn Đường Kim lên xe rồi dùng tốc độ nhanh nhất chở hắn đi, còn về Tập Tiểu Vũ thì sớm đã bị nàng cho ra rìa, xe rất nhanh đã rời khỏi lãnh địa Ninh Sơn, hướng thẳng về phía Minh Hồ Thị.
-Đưa cậu tới một nơi rất hay. – Tiếu Thiền đáp một câu rồi dừng xe lại, chạy ra phía sau cốp lấy ra một chiếc túi lớn, sau đó đứng ngay trước mặt Đường Kim bắt đầu trang điểm lại.
Chỉ ba phút sau nàng đã biến thành một người khác, làm Đường Kim cũng phải trợn mắt kinh ngạc, Tiếu Thiền từ bao giờ đã lấn sân sang cả diễn viên rồi? Trang điểm thật là chuyên nghiệp, vừa mới mấy phút đồng hồ đã biến mình thành một người khác.
Tiếu Thiền buộc cao tóc lên nhìn giống như một đạo cô, nàng đổi một thân đồ da bó sát người,phía dưới chỉ có một chiếc quần sooc cực ngắn đem nửa cặp đùi trắng muốt không tính là dài nhưng rất cân xứng của nàng lộ ra ngoài, nửa thân trên là một chiếc yếm bằng da ôm chặt lấy cặp ngực hùng vĩ. Ngoài ra trên mặt cũng bị nàng chát đầy son phấn, tuy rằng nhìn vẫn khá xinh nhưng không còn nhận ra được bộ dáng lúc trước của nàng nữa.
-Ta nói cô có nhất thiết phải làm mình biến thành thế này không? – Đường Kim có chút cạn lời, hắn không thích cách trang điểm này của nàng, cho dù nàng mặc như này nơi nào đó nổi lên rất hấp dẫn làm hắn có xung động muốn bóp vài cái nhưng mặt nàng chát quá nhiều son phấn lại làm hắn không tự giác được mà nhớ tới mấy chị đại hay là em gái giang hồ trên phim.
-Xin phép tự mình giới thiệu, ta là mỹ nữ đua xe nổi tiếng nhất Minh Hồ Thị, siêu bão nữ thần Đường Tiêu Tiêu trong truyền thuyết, thế nào hả? Có muốn đua xe cùng nữ thần không? – Tiếu Thiền hưng phấn nói, nàng không những thay đổi cách trang điểm, đến cả thần thái cũng đổi được luôn.
Chương 912: chỗ này của cô bị ướt còn chưa khô.-Nữ thần? Không phải là cô nói thiếu một từ đó chứ? – Đường Kim có chút không vui nhìn Tiếu Thiền:
-Nhìn bộ dáng của cô lúc này giống nữ thần kinh thì đúng hơn, chả giống nữ thần tẹo nào.
-Ngươi mới bị thần kinh ấy – Tiếu Thiền nhất thời tức gần chết, tên sắc lang này mắt vẫn không rời khỏi ngực nàng mà miệng vẫn còn phun ra mấy câu chê bai, đều nói nữ nhân mới khẩu thị tâm phi, tên gia hỏa này còn nghĩ một đằng nói một nẻo hơn cả nữ nhân.
-Bộ dáng của cô vốn đã giống thần kinh rồi,, hơn nữa còn cái tên kia nữa, Đường Tiêu Tiêu? Cô cùng họ với ta từ lúc nào vậy? – Đường Kim lắc đầu:
-Hiện tại cô mới là lái xe riêng của ta, còn chưa phải vợ, làm sao có thể lấy họ của ta được?
-Ai thèm lấy họ của cậu? Ta chỉ tùy tiện lấy một cái tên mà thôi! – Tiếu Thiền vừa xấu hổ vừa tức giận, sau đó lại có chút thấp thỏm bất an:
-Êi, nhìn ta như vầy rất xấu sao?
-Bộ dáng này của cô không thể dùng từ xấu mà hình dung nữa rồi, thế này phải gọi là dị vê lờ, không giống nữ thần, càng giống nữ quỷ hơn ấy.- Đường Kim khẽ ngáp một cái, sau đó mới vẫy tay với nàng:
-Cô lại đây một lát.
-Làm gì? – Tiếu Thiền có chút không tình nguyện, nhưng vẫn bước tới trước mặt Đường Kim, sau đó mới phát hiện Đường Kim không biết từ đâu biến ra một chai nước lọc.
-Làm sao cậu biết ta khát nước thế? – Tiếu Thiền cao hứng hỏi.
-Cô khát rồi à? – Đường Kim kinh ngạc nhìn Tiếu Thiền:
-Ta không biết, nước này không phải để cho cô uống đâu.
-Vậy để làm gì? – Tiếu Thiền nhất thời có chút buồn bực, tên gia hỏa này cũng thật là, cho dù không phải lấy nước cho nàng như biết nàng khát rồi cũng phải đưa cho nàng uống mới đúng chứ.
Đường Kim mở nắp chai ra, sau đó khẽ dùng chút lực, nước trong chai lập tức phun hết lên mặt Tiếu Thiền,một bộ phận trong thế thuận theo cổ nàng chảy thẳng xuống trước ngực.
-a... – Tiếu Thiền thét lên một tiếng chói tai, sau đó vội vàng lùi ra sau, chỉ là vừa mới lùi được vài bước nàng liền cảm giác được một cỗ nhiệt lực ấm nóng cuốn chặt lấy eo mình, một vòng tay nóng hỏi đang đặt lên eo nàng làm nàng không thể động đậy.
- Đường Kim chết tiệt, cậu làm trò gì đó? – Tiếu Thiền tức giận hỏi.
-Tẩy trang cho cô. – Đường Kim hời hợt nói:
-Mặt cô chát đầy phấn nhìn như quỷ ý, quá khó coi, ta không thích.
Vừa dứt lời một bàn tay của Đường Kim đã đặt lên trên mặt nàng, kẽ lau vài cái, khoảng một phút sau hán mới vừa ý bỏ tay xuống:
-Được rồi, lau sạch rồi đấy, để tự nhiên như thế này có phải nhìn xinh hơn nhiều không?
-Này, cho dù cậu có muốn tẩy trang cho ta cũng không cần phải trực tiếp hắt nước vào mặt ta thế chứ? cả người ta đều ướt hết rồi đây này, còn không mau giúp ta lau khô. – Tiếu Thiền tức giận nói.
-Cái này không thành vấn đề, ta sẽ lau sạch cho cô. – Đường Kim một lời đápứng, bàn tay hắn lại đặt trên mặt nàng, sau đó mới trượt dần xuống cổ, chẳng bao lâu sau đã trược xuống gần ngực nàng nhưng vẫn không hề có chút ý định sẽ dừng lại.
-Ê, mau dừng lại,cậu làm gì thế... – Tiếu Thiền vội vàng lên tiếng ngăn lại, nhưng một dây sau nàng bỗng cảm nhận được một cỗ cảm giác vô cùng tê dại từ ngực truyền tới,làm nàng mất tự chủ mà khẽ rên lên một tiếng trầm thấp:
-Ưm...
Chỉ trong chớp mắt bàn tay của Đường Kim đã thọc vào trong yếm của nàng, phủ lên trên cặp bồng đào cao vút kia và bắt đầu nhẹ nhàng xoa nắn, càng làm Tiếu Thiền phát cuồng là tên gia hỏa này sờ hết bên này lại sờ bên kia, dường như không chịu bỏ qua bất cứ chỗ nào, cả người nàng bị hắn làm cho mềm nhũn ra, thiếu chút nữa thì đứng không vững.
-Cậu, cậu còn không mau bỏ tay ra. – đại khái khoảng một phút sau Tiếu Thiền phát hiện cánh tay của Đường Kim vẫn cứ vòng đi vòng lại quanh ngực mình, cuối cùng cũng nhịn không được mà lên tiếng.
-Chỗ này của cô vẫn chưa khô a. – Đường Kim làm bộ vô tội nói, bàn tay thì vẫn không ngừng xoa bóp, cảm giác mềm mại dễ chịu làm hắn lưu luyến không muốn buông tay.
-Không cần cậu lau nữa... ư... – Tiếu Thiền vừa mới lên tiếng thì đột nhiên cảm thấy một cỗ kích thích vô cùng cường liệt truyền tới, nàng cuối cùng cũng không đứng vững nổi nữa, cả người mềm oặt ra ngả vào lòng Đường Kim.
- Đường Kim chết tiệt, cậu không phải nói ta chỉ là tài xế riêng của cậu thôi sao? Tại sao còn đối với ta như vậy... – Tiếu Thiền hờn dỗi nói, chỉ là bất chi bất giác hai cánh tay của nàng cũng dã ôm chặt lấy Đường Kim, nhưng đột nhiên thân thể của nàng bỗng cứng đơ lại, ngữ khí kinh hoàng nói:
-Mau, mau buông ra, có người tới.
-Ta chỉ giúp cô lau khô nước mà thôi, có gì mà không thể để người khác biết được chứ? – Đường Kim tỏ ra vô tội:
-Đừng nói là có người tới, cho dù có con chó con mèo đi qua thì cũng liên quan gì tới ta a.
-Cậu... – Tiếu Thiền có chút tức khí, tên sắc lang chết tiệt này, đều đã như thế với nàng rồi còn không muốn chịu trách nhiệm, chỉ biết chiếm tiện nghi của nàng,đúng là đàn ông không có gì tốt mà.
Đường Kim vẫn tỏ ra phong khinh vân đạm, bất quá lúc này hắn vừa hương thụ cảm giác thoải mái trên tay vừa quay đầu nhìn về phía đường quốc lộ cách đó không xa.
Từ hướng tỉnh thành đi Ninh Sơn đang có hai chiếc moto phóng về phía này, với thị lực của Đường Kim hoàn toàn có thể nhìn rõ trên mỗi chiếc moto đều có hai người, tổng hai chiếc có bống người, đang đi với tốc độ khoảng hơn 100km/h về phía này.
chỉ trong chốc lát hai chiếc moto chỉ còn cách Đường Kim khoảng không tới trăm mét nhưng vẫn không có ý dừng lại, điều này này làm Tiếu Thiền khẽ thở phào nhẹ nhõm một cái, đối với nàng, nàng sợ nhất không phải là việc bị Đường Kim phi lễ mà là bị người khác nhìn thấy.
Chỉ là Tiếu Thiền lần này đã mừng hụt, hai chiếc xe vừa đi xa mất trăm mét đột nhiên bắt đầu giảm tốc sau đó cùng quay đầu lại, đi thẳng về phía hai người, mười mấy giây sau đã dừng lại bên cạnh chiếc lambogini.
Bống người này đều là nam thanh niên nhìn bề ngoài chỉ khoảng hai mươi tuổi, lúc này hai người đang nhìn chằm chằm vào chiếc lambogini, hai người còn lại thì đang dán mắt lên người Tiếu Thiền, trong mắt lộ ra vẻ ham muốn không thể che giấu.
-Con xe này ngon đấy!
-Em gái kia nhìn cũng ngọt nước!
-Chơi hay không? Con hàng kia có thể lái loại xe này nhất định là phú nhị đại.
-Chơi, gái của phú nhị đại nhất định là hàng ngon, không làm thì phí của giời!
-Gái của các ngươi, xe của ta.
-Đậu móa, khôn như mày quê tao đầy, gái làm sao đáng tiền bằng xe?
-Đừng tranh nữa, anh em ta có xe cùng lái, có gái cùng chơi.
-Ai lên trước?
-Quy tắc cũ, oẳn tù tì đi!
Bốn tên gia hỏa kia nghị luận như chốn không người sau đó bắt đầu oẳn tù tì, cuối cùng ba tên gia hỏa trong đó cùng nhau hô lên:
-Cái đệt, lão nhị, lần éo nào cũng là ngươi tới trước thế? Con hàng ngươi không hổ danh là lão nhị lần nào cũng được sài lão nhị trước!
-Hahaha, vận khí tới rồi ai cũng cản không được,ta lên trước đây, anh em đứng ngoài lược trận cho ta nhé! – lão nhị kia cười phá lên, từ trên moto nhảy xuống, sau đó đi thẳng về phía Đường Kim và Tiếu Thiền.
Chương 913: Cô mặc quần áo chính là để cho ta ngắm-Này, cậu còn không chịu buông ta ra sao? – Tiếu Thiền có chút xấu hổ nói, nàng ngược lại không hề cảm thấy sợ hãi, có Đường Kim ở đây nàng tự nhiên không cần phải sợ mấy tên tiểu lưu manh này, vấn đề là bị một nam nhân phi lễ trước mặt người khác làm nàng có chút khó thích ứng.
-cơ hội ngàn năm khó gặp, ta còn chưa có sờ đủ mà. – Đường Kim hùng hồn nói, lần này hắn cuối cùng cũng chịu thừa nhận hành động của mình.
-Sắc lang chết bầm, cậu muốn một lần sờ cho đủ sao? – Tiếu Thiền nhất thời giận dỗi:
-Sau này không muốn nữa phải không?
-Ta chỉ muốn sờ thêm một chút thôi mà, sau này vẫn còn phải kiểm tra lại nhiều lần chứ. – Đường Kim cười hì hì:
-Kì thực ta có chút tò mò, không biết ta sờ thêm một chút có làm nó bự hơn được không nhỉ?
-Tò mò cái đầu cậu, mau bỏ tay ra. – Tiếu Thiền dùng tay cấu lên eo Đường Kim một cái thật mạnh, chỉ là mặc nàng có dùng sức thế nào hắn vẫn không chút phản ứng, cuối cùng nàng không còn cách nào khác đành phải dùng tuyệt chiêu:
- Đường Kim chết tiệt, lần sau ta sẽ cho cậu sờ, bây giờ mau bỏ tay ra đi.
-Cô nói lời phải giữ lời đó nha. – Đường Kim vẫn chưa chịu buông tay mà còn ra sức nhào nặn.
-Ư...ưm... – thân thể Tiếu Thiền càng mềm nhũn ra, nàng tức giận nói:
-Cho dù ta có không giữ lời thì cậu cũng có thể bá đạo như bây giờ, không phải sao?
-Ta chỉ giúp cô lau khô nước thôi mà. – Đường Kim lại bắt đầu ngụy biện.
-Cậu... – Tiếu Thiền buồn bực không thôi, cuối cùng chỉ đành cắn răng nói:
-Vậy được, tóm lại là ta nói lời sẽ giữ lời, sau này cậu muốn sờ lúc nào cũng được, bây giơ có thể buông ta ra được chưa?
Đường Kim cuối cùng cũng thu cánh tay trong yếm Tiếu Thiền về, khoái cảm tột độ bỗng chốc li khai làm Tiếu Thiền đột nhiên cảm thấy trước ngực trống trải, thân thể nàng vẫn mềm oặt dựa vào người Đường Kim, tạm thời vẫn chưa thể khôi phục lại.
Lúc này tên lão nhị kia cũng đã đi tới trước mắt hai người:
-ê, Tiểu tử, con hàng này sờ có phải rất sướng không? để ta thử xem xúc cảm thế nào đi!
-Phụ huynh nhà ngươi chưa dạy ngươi à? Hoa dại bên đường không được hái, gái lạ bên đường không được sờ bừa sao? – Đường Kim quét mắt nhìn tên gia hỏa kia một cái, lười biếng nói.
Tiếu Thiền nhịn không được lại cấu vào eo Đường Kim một cái, tên gia hỏa này nói vậy khác gì bảo nàng gái đứng đường sao?
-nhà ta không có phụ huynh, thuận tiện cho ngươi biết một tin vui là mấy huynh đệ ta rất thích đánh dã chiến đó. – tên lão nhị kia giơ nắm đấm lên:
-Tiểu tử, có biết lái xe máy không? Ta có thể tặng cho ngươi chiếc moto của ta, ngươi tự mình rời đi, ta đảm bảo ngươi sẽ không mất một sợi lông sợi tóc.
-Hình như ta không biết đi moto. – Đường Kim nhìn tên lão nhị kia, nghiêm trang nói:
-Các ngươi có đạp điện không, cái đó ta biết đi.
Bốn tên lưu manh nhất thời ngẩn cmn ra, lẽ nào đây chính là điển hình của phú nhị đã não tàn trong truyền thuyết sao? Hắn ngu thật hay giả ngu vậy?
-Cái đệt, lẽ nào người có tiền toàn ngu như vậy sao? – tên lão nhị kia tự mình lẩm bẩm:
-nhưng sao lão tử thông minh như thế vẫn éo kiếm ra tiền nhỉ?
-Đó là bởi vì kẻ ngu thường tự cho mình là thông minh. – Đường Kim lười nhác tiếp lời:
-Bỏ đi, hôm nay ta cũng lười chơi đùa với các ngươi, các ngươi muốn tự mình phi xe xuống núi hay để ta giúp các ngươi diễn một màn moto bay đây?
Chỗ Đường Kim đang đứng là một nơi khá hoang vắng, hai bên đường đều là núi, nếu như phi xe xuống dưới thì chắc chỉ có một con đường chết, cho dù không chết cũng mất nửa cái mạng.
Mấy tên lưu manh kia thấy Đường Kim nói như vậy thì đều ngẩn ra, ba tên đang đứng phía xa lập tức vây lại nơi này.
-Các anh em,tên tiểu tử này rất không thức thời,có cần chúng ta cùng lên không? – lão nhị mờ mờ cảm thấy có chút không ổn, tên vương bát đản này hình như không sợ tí nào thì phải.
-Lão nhị, lão tứ,hai người các ngươi lên đi. – tên cần đầu trong bốn tên ra lệnh.
Lão nhị và lão tứ nhìn nhau gật đầu một cái rồi cùng xông lên.
-Đánh nhau với loại người như các ngươi chỉ làm mất thân phận của ta. – Đường Kim lắc đầu cảm khái một câu, sau đó xuất ra một cước đạp thẳng vào người lão nhị làm hắn bay lên không trung, vẽ một đường cong tuyệt đẹp rồi rơi thẳng vào người lão tứ, cả hai người cùng hự một tiếng rồi nằm lăn ra đất, nhất thời không đứng dậy nổi.Lão đại và lão tam thấy thế thì sắc mặt đại biến, Đường Kim vừa xuất ra một cước thì bọn chúng đã biết lần này gặp phải ngoan nhân cmnr...
-Các ngươi còn không chạy? – Đường Kim giả vờ tốt bụng nhắc nhở hai tên kia một câu.
Lão đại và lão tam được Đường Kim nhắc nhở mới sực tỉnh,hai người vội vàng chạy về phía hai chiếc moto, mỗi người một xe, nổ máy lên ga hết cỡ lao thẳng về hướng Minh Hồ Thị.
-Có muốn đuổi theo bọn chúng không? -vừa thấy hai tên kia bỏ chạy, Tiếu Thiền lập tức hưng phấn hỏi.
Không cần đâu, bọn chúng sắp lao xuống núi rồi. – Đường Kim ngáp dài một cái, còn chưa dứt lời thì hai chiếc moto kia đã quỷ dị mất lái, lao ra khỏi đường quốc lộ và phí thẳng xuống núi, hai kẻ ngồi trên xe không rõ sống chết.
Tiếu Thiền nhất thời có chút ngây ngốc, tên gia hỏa này lại chơi ám chiêu sao?
Đường Kim tùy ý xuất ra hai cước đem lão nhị và lão tứ đạp bay ra khỏi làn đường sau đó mới làm như không có việc gì quay sang phía Tiếu Thiền:
-Ok, chúng ta có thể đi được rồi.
Tiếu Thiền móc ra một chiếc gương, soi một lát rồi nói:
-Cậu rửa hết lớp trang điểm trên mặt ta rồi a,, như thế này thì a làm sao đi đua xe với người ta được, họ sẽ nhận ra ta mất.
Lúc trước Tiếu Thiền tự chát đầy son phấn lên mặt tất nhiên là vì sợ người khác nhận ra mình, nhưn hiện tại Đường Kim đã rửa sạch hết lớp son phấn kia, nàng đã khôi phục lại dung mạo vốn có, với danh tiếng của nàng thì dù đi đến đâu cũng rất dễ bị người nhận ra.
-Nhận ra thì nhận ra, có gì mà ngại chứ? – Đường Kim hoàn toàn không để việc này trong lòng, hắn biến ra một chiếc kính dâm rồi đưa cho Tiếu Thiền:
-Đây,đeo vào đi.
Tiếu Thiền ngoan ngoãn nhận lấy rồi đeo lên, sau đó lại không nhịn được khẽ mím môi:
-Cái này căn bản không có tác dụng, người ta vẫn có thể nhận ra được.
-Ta bảo cô đeo kính vào vì nghĩ cô đeo vào nhìn sẽ xinh hơn mà thôi. – Đường Kim tùy ý nói:
-Được rồi, nhận ra cũng chả sao, dù sao cũng có ta ở đây.
-Nói như cậu thì thà ta đổi lại trang phục cũ còn hơn. – Tiếu Thiền có chút phiền muộn.
-Vậy không được, bộ dáng bây giơ của cô dễ nhìn hơn trước nhiều. – Đường Kim lập tức lên tiếng phủ quyết.
-Ta mặc quần áo cũngkg phải để cho mình cậu nhìn! Tiếu Thiền tức khí nói, tên gia hỏa này cũng thật quá là bá đạo.
-Ta là ông chủ của cô, cô mặc đẹp tất nhiên là để cho ta nhìn rồi. – Đường Kim nghiêm trang nói, cuối cùng còn cười thâm ý:
-Nếu như cô không mặc gì thì cũng là để cho ta nhìn a.
Tiếu Thiền hung hăng trừng mắt nhìn Đường Kim một cái, nói nhăng nói cuội, loại đãi ngộ đó để dành cho lão bản sao? Đó rõ ràng là đãi ngộ của lão công.
Tuy rằng bất mãn nhưng nàng không có phản bác, nàng rời khỏi ngực Đường Kim, bước vào trong chiếc lambogini, đợi Đường Kim cũng lên xe, nàng lập tức đạp mạnh chân ga, lên max tốc độ hướng thẳng về phía Minh Hồ Thị.
Chương 914: hắn chỉ biết cưỡi ta thôiTiếu Thiền một đường lái xe như bay, không biết đã vượt quá tốc độ bao nhiêu lần, có Đường Kim bên cạnh nàng hoàn không cố kị bất cứ thứ gì. Từ Ninh Sơn đến Minh Hồ Thị quãng đường dài khoảng 300 cây số,thông thường nếu đi đường quốc lộ thì cần phải bốn năm tiếng đồng hồ mới tới nơi, nếu đi đường cao tốc cũng phải mất ít nhất khoảng ba tiếng, nhưng hôm nay Tiếu Thiền đi đường quốc lộ mà chỉ dùng hết có hơn một tiếng đồng hồ, cũng chính là nói tốc độ trung bình của nàng luôn giữ ở trong khoảng trên dưới 300km/h.
-Chiếc xe này của cậu khẳng định lại bị ghi thêm mấy trăm lần vi phạm luật giao thông rồi. - vừa vào tới địa phận Minh Hồ Thị, Tiếu Thiền mới chịu giảm tốc, nàng đắc ý nói.
-Chẳng sao cả, dù sao ta cũng không lái xe. – Đường Kim không thèm để ý tới chuyện này.
-Này, sao câu đến giờ vẫn không chịu học lái xe thế? Hay là để ta dạy cậu đi. – Tiếu Thiền nói.
-Lười học, học cũng chẳng có tác dụng gì, ta căn bản không cần phải dùng đến xe. Đường Kim tùy ý nói:
-Lại nói nếu ta có thể tự mình lái thì còn cần cô làm gì? Ta đây là đang nghĩ cho cô đó, nếu ta biết lái xe thì cô sẽ thất nghiệp mất.
-Không muốn học thì cứ nói là không muốn học, tìm nhiều lí do như vậy làm gì? – Tiếu Thiền khẽ bĩu môi, sau đó quay xe đi ra khỏi trục đường chính, ngoặt vào một con đường nhỏ.
-Êi, cô định đi đâu đấy? – Đường Kim có chút hiếu kì:
-Không phải định đưa ta tới Minh Hồ Thị sao?
-Đhương nhiên là không. – Tiếu Thiền lắc đầu:
-Trước tiên đừng hỏi, đợi lát nữa cậu sẽ biết.
Đường Kim cũng lười hỏi tiếp,chiếc lambogini từ từ giảm tốc, con đường đất này rất nhỏ, tựa hồ rất khó để cho hai làn xe cùng đi qua, nhưng càng đi vào sâu thì đường càng rộng hơn, đại khái đi khoảng thêm 10 cây nữa thì đường đã rộng đến mức có thẻ đủ để dung nạp bốn năm làn xe một lượt, lúc này Tiếu Thiền mới dừng xe lại.
-Đến rồi hả? – Đường Kim khẽ nhăn mày:
-Có rất nhiều người đang tập trung ở chỗ cách nơi này khoảng hai cây số, lẽ nào cô muốn tới đó sao?
Tiếu Thiền không có trả lời câu hỏi của Đường Kim, chỉ thấy nàng cấp tốc chay ra phía sau mở cốp lấy ra mộ vài thứ đồ, sau đó hì hục thay biển số xe.
Làm xong hết mọi việc Tiếu Thiền mới lái xe đưa Đường Kim tới phía trước khoảng 2 cây số, đúng như Đường Kim nói, nơi này hiện tại đang rất náo nhiệt, rất nhiều người và xe đang tập trung ở đây.
Địa phương này nhìn giống như vùng nông thôn, bốn phía đều là đồng ruộng, bất quá ở giữa lại có một bãi đất trống cực lớn, trên bãi đất đó có đủ loại nam nữ thanh niên đang tụ tập, không ít nữ nhân ăn mặc cực kì hở hang, lúc này bộ quần áo nhìn khá mát mẻ của Tiếu Thiền đang mặc so với những nữ nhân kia thì còn quá là kín đáo, có nữ nhân thậm chí chỉ mặc mỗi một chiếc quần lót, phía trên thả rông, chỉ là phía trước ngực dùng màu vẽ lên vài cái tượng trưng, nhìn như đã dán hình dán gì đó nhưng thực chấ là không có gì cả.
Bãi đất trống này đều đẫ được dùng dây thừng quây lại, chỉ có duy nhất một lối vào,, lối vào này cũng có người canh gác, Tiếu Thiền dường như khá quen thuộc với nơi này, nàng lái xe đi thẳng về phía lối vào,mở cửa xe ra giơ một tấm thẻ lên, sau đó thì trực tiếp lái chiếc lambogini đi thẳng vào.
-Tiêu Tiêu tới rồi!
-Nữ thần Tiêu Tiêu!ˋ
-đó là chiếc lambogini của nàng.
-Tiêu Tiêu nữ thần cuối cùng cũng xuất hiện...
Tiếng hoan hô bốn phía triền miên không ngớt rất nhiều xe tự động tránh ra hai bên, Tiếu Thiền không có xuống xe, chỉ cho cửa xe tự động vẫy vẫy vài cái như để chào hỏi mọi người.
-Xa Thần ( thần xe), ông cũng ở đây à?
-Diêu muội, hôm nay tới sớm nhỉ!
-Phi Cơ, sao mi lại cắt tóc đi vậy?
...
Tiếu Thiền không ngừng hỏi thăm mọi người, lúc này cũng có ít nhất vài chục người đi tới gần chào hỏi Tiếu Thiền, những người này đều rất hưng phấn khi nhìn thấy Tiếu Thiền, nhưng khi thấy rõ bộ dáng của nàng, lại thấy Đường Kim đang lù lù một đống ở bên cạnh,mọi người đều kinh ngạc không thôi.
-nữ thần Tiêu Tiêu đem nam nhân tới rồi.
-Tiêu Tiêu, cô mới thay đổi hình tượng à?
-Sao nhìn cô ấy quen quen nhỉ? Không phải là loại quen thuộc lúc trước mà dường như giống một người khác ý.
-Ta cũng thấy vậy, hình như là giống minh tinh Tiếu Thiền, ờ, có điều xinh hơn Tiếu Thiền một chút...
...
cả đám người phân phân nghị luận, sau đó không ít nam nữ ùa về phía này, tựa hồ muốn nhìn xem rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, Tiếu Thiền thấy vậy vội hô lên:
-Wei, mọi người mau tới đây, ta có lời muốn nói. – Tiếu Thiền vẫy vẫy tay:
-Hôm nay ta đưa nam nhân nhà mình tới đây kiến thức một chút, hắn không thích ta trang điểm lòe loẹt nên đã bắt ta đi rửa mặt, không có biện pháp, ta đành chiều lòng hắn vậy.
-Tiêu Tiêu, nam nhân của cô cũng chơi đua xe sao? – có người lên tiếng hỏi.
-Hắn á, đến lái xe còn không biết, hắn chỉ biết cưỡi ta thôi... – Tiếu Thiền đứng giữa đám người này dường như hoàn toàn biến thành một người khác, lời gì cũng dám nói.
Bốn phía cười ồ lên, sau đó mới có người hỏi:
-êi, Tiêu Tiêu, nhìn cô giống minh tinh Tiếu Thiền nhỉ, hai người có phải là tỷ muội gì không đấy?
-Thực ra thì cũng có chút họ hàng xa, nhưng mà ta không quen biết nàng, các người thử nhìn xem, dáng người của Tiếu Thiền ngon được như ta sao? ngực nàng lớn bằng ta không? Không có phải không? Làm sao mà so được với tỷ chứ! – Tiếu Thiền hưng phấn làm một tràng dài:
- được rồi, mọi người đừng nghị luận về ta nữa, hôm nay ta đưa nam nhân của mình tới đây chơi, đợi lát nữa cao thủ tề tựu đông đủ thì kiếm người solo vài hiệp.
- Được, nữ thần Tiêu Tiêu, ta chờ biểu hiện của cô tối nay đấy. – có người hô lên một câu, nhưng người khác thấy nàng nói vậy cũng từ từ giải tán.
Đường Kim ở một bên đang lắc đầu ngao gắn,hắn có thể nhìn ra được vai diễn này của Tiếu Thiền ở đây cũng khá là có danh khí.
-Ê, thật nhìn không ra cô mà cũng có người tôn làm nữ thần cơ đấy. - đợi mọi người rời hết đi, Đường Kim mới nhịn không được trêu trọc Tiếu Thiền một câu.
-Đó là đương nhiên,ta vốn chính là nữ thần mà. – Tiếu Thiền có chút đắc ý:
-Bất luận là Đường Tiêu Tiêu hay là Tiếu Thiền ta đều là nữ thần trong lòng người khác, chỉ có tên gia hỏa chết tiệt nhà cậu là xem ta như tài xế thôi.
-Ta vẫn thấy cô giống nữ thần kinh hơn. – Đường Kim lập tức đả kích nàng:
-Vừa là Tiếu Thiền vừa là Đường Tiêu Tiêu, chẳng khác gì bị tâm thần phân liệt cả.
-Cậu mới bị tâm thần phân liệt ấy. – Tiếu Thiền nhất thời buồn bực nói:
-Ta vốn rất thích đua xe nhưng một minh tinh mà đi đua xe nếu bị đưa lên các phương tiện truyền thông sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt, cho nên ta chỉ có thể đóng giả làm người khác, cũng may ở đây không ai biết thân phận thật của ta, mọi người ở đây đều dùng tên giả, trường đua ngầm này rất thích hợp với ta.
-Cô một mình tới đây đua xe không sợ nguy hiểm sao? – Đường Kim khẽ cau mày, loại địa phương người tốt người xấu lẫn lộn thế này thực không an toàn tí nào, đặc biệt là đối với một mỹ nữ.
Chương 915: ta cũng có chuẩn bị-Không có gì nguy hiểm đâu, lại nói ta cũng đã có chuẩn bị rồi. – Tiếu Thiền bộ dáng hoàn toàn không đặt việc này trong lòng:
-Ta chưa bao giờ xuống xe cả, lúc trước cũng có người tới gây phiền toái cho ta, ta trực tiếp lái xe tông hắn luôn, ta ngồi trong xe cơ bản là rất an toàn, hơn nữa cậu xem, ta còn có cái này nè!
Tiếu Thiền mò xuống nền xe lôi lên một cái búa:
-Ai muốn nhảy vào trong xe ta, ta sẽ đập vỡ đầu hắn!
-Chỉ có chút này thôi sao? – Đường Kim không nhịn được lắc đầu:
-Cái này thì thấm vào đâu? Không bằng để ta cho cô thứ đồ phòng thân càng lợi hại hơn đi.
-Hừm, cái này cũng không tệ mà! – Tiếu Thiền có chút bất mãn, Đường Kim lúc nào cũng muốn đả kích tính tích cực của nàng, nhưng sau đó nàng lại hiếu kì hỏi:-Cậu có đồ gì tốt à?
-Cái này. Đường Kim đột nhiên biến ra một vật trên tay.
-A. - Tiếu Thiền thất thanh hô lên sau đó mới vội vàng bịt miệng lại, mãi một lúc sau mới khẩn trương dáo dác nhìn xung quanh, có chút khẩn trương thấp giọng hỏi:
-Này, cậu lấy đâu ra súng đấy?
-Cô không cần biết ta lấy đâu ra, cứ đặt trong xe đi, nói không chừng sau này sẽ dùng đến đấy. – Đường Kim tùy ý nói, sau đó lại hỏi:
-Cô biết dùng súng không đấy?
- Minh Hồ Thị có một câu lạc bộ bắn súng, ta tới đó chơi vài lần rồi, mấy động tác cơ bản ta đều biết, bất quá kĩ năng bắn của ta không ra sao cả. – Tiếu Thiền nhanh chóng đáp, chỉ là vẫn có chút lo lắng:
-này, ta biết cậu rất lợi hại, nhưng mà cậu đưa khẩu súng này cho ta, nhỡ đâu bị cảnh sát bắt được, ta bị đi tù vì tội tàng chữ trái phép vũ khí thì sao?
-Ta có thể kiếm cho cô một cái giấy phép sử dụng súng, có điều ta thấy điều này không cần thiết, nếu như bị cảnh sát phát hiện cô cứ gọi điện cho ta là được. – Đường Kim hời hợt nói.
-THực sự không có vấn đề gì sao? – Tiếu Thiền vẫn có chút không yên tâm.
-Cô không cần thì thôi vậy. – Đường Kim có chút hết kiên nhẫn.
-Cần, cần chứ! – Tiếu Thiền vội vàn giật lấy khẩu súng, cầm trên tay nghịch một lát rồi mới giấu dưới ghế xe, sau đó lập tức lái sang chuyện khác:
-Êi, cậu thấy nơi này thế nào? Có vui không? Mau nhìn mấy người kia đang đua xe kìa, kích thích phết.
Tiếu Thiền dùng ngón tay chỉ về phía trước, Đường Kim nhìn theo hướng nàng chỉ thì thấy phía đó có mấy người đang khoe các kĩ năng lái xe, chỉ là đối với Đường Kim thì cho hắn nhìn chẳng khác gì cho bò đọc báo hết, hắn lắc đầu nói:
-Chả có gì đặc sắc, thà đi ngắm mỹ nữ còn hơn.
-Phía đó cũng có đầy mỹ nữ! – Tiếu Thiền lập tức nói, sau đó ngữ khí lại khẽ đổi:
-Hay là cậu ngắm ta cũng được, ta cũng là mỹ nữ!
-Đó cũng gọi là mỹ nữ sao? – Đường Kim nhìn về phía xa một cái sau đó mới quay đầu nhìn Tiếu Thiền, mắt dắn chặt lên ngực nàng:
-Cô mới miễn cưỡng được xem là mỹ nữ thôi.
lời này của Đường Kim làm Tiếu Thiền phiền muộn không thôi, nàng rõ ràng là một đại mỹ nữ, tên sắc lang này cũng phi lễ nàng không ít lần rồi, hắn rõ ràng rất có hứng thú với nàng nhưng lúc nào cũng giả vờ giả vịt.
Đang định nói gì đó thì Tiếu Thiền bỗng từ trong kính chiếu hậu nhìn thấy một chiếc ferari màu vàng đang đi nhanh về phía này, một giây sau đã đậu sát bên cạnh chiếc lambogini của nàng.
-Tiêu Tiêu, cuối cùng cô cũng đã tới, ta đợi cô bao nhiêu ngày rồi đấy. – trong chiếc ferari là một nữ nhân ăn mặc vô cùng sexy, nữ nhân này tuổi đời không nhỏ nữa, áng chừng cũng phải tầm ba mươi, tóc ngắn nhuộm màu khói, trên tai lủng lẳng một cặp khuyên tai cực lớn, trước mũi cũng xiên vòng, gương mặt không đến nỗi xấu nhưng sau khi trang điểm vào thì càng không ngửi được.
-Yên muội, cô tìm ta có việc? – Tiếu Thiền kinh ngạc hỏi.
Trong trường đua ngầm này kì thực cũng có không ít người chơi siêu xe, Yên Muội này là một trong số đó, nàng cũng là một dị nhân ở đây, rõ ràng là tuổi đời đã đủ sếp vào hàng đàn chị nhưng lại cứ thích mọi người gọi là Yên muội, ai dám kêu nàng một tiếng Yên tỷ nàng sẽ không đội trời chung với hắn.
Có lẽ vì lí do hai người cùng lái siêu xe nên Tiếu Thiền và nàng quen biết sâu hơn những người khác một chút, mỗi lần gặp nhau thỉnh thoảng lại vu vơ tán gẫu vài câu, có lúc còn cùng nhau đua xe,đương nhiên lần nào người thua cuộc cũng là Yên muội, Tiếu Thiền ở đây còn có một danh hiệu khác gọi là nữ thần thắng lợi, bởi vì nàng đua xe chưa từng thua ai bao giờ.
-Tiêu Tiêu, gần đây cô không tới, nơi này mới nổi lên một nam nhân đáng ghét gọi là Tiêu thần, hắn tự xưng mình là thần đua xe, tối nào cũng tới đây tìm nữ nhân solo, ai thua sẽ phải ngủ cùng với hắn một đêm. -Yên muội vô cùng phẫn hận nói:
-Ta cũng đã đua với hắn một lần, kết quả là ta thua, tên tiện nam kia hanh hạ ta trong xe suốt cả một đêm.
-A? – TIẾU THIỀN ngẩn ra:
-Cô thật qua đêm cùng hắn sao?
-Không có biện pháp, Yên muội ta nói lời giữ lời, hơn nữa ta vốn tưởng chỉ đơn giản là ngủ với hắn một đêm không thôi, ta cũng không ngại qua đêm cùng nam nhân, nhưn éo ai ngờ tên tiện nam kia lại là một kẻ biến thái, tối qua hắn còng tay ta vào vô lăng, hành hạ ta gần chết! – Yên muội phẫn nộ nói:
- Tiêu Tiêu, tối nay cô nhất định phải trả thù cho ta.
- Không thành vẫn đề, việc này cứ để ta, cô muốn xử lí tên gia hỏa kia thế nào? – Tiếu Thiền một lời đáp ứng.
-Rất đơn giản, ta muốn còng hắn vào vô lăng sau đó dùng gậy thông đít hắn! – Yên muội đáp không cần nghĩ.
Đường Kim ở một bên thì đang thầm nghĩ, khẩu vị của cô nàng này thật là mặn.
-OK, đợi tên tiêu thần kia xuất hiện, cô nhớ nói với ta. – Tiếu Thiền vẫn một lời đáp ứng.
-Tiêu tiêu, vẫn là cô có nghĩa khí. – Yên muội vô cùng hưng phấn:
-Ai da, phải rồi Tiêu Tiêu, tối nay cô đổi hình tượng rồi hả, còn đem cả nam nhân theo à?
-ừm, đây là nam nhân nhà ta, tên là Đường Đường. – Tiếu Thiền cười hì hì nói.
Đường Kim nhịn không được trợn trắng mắt một cái, Tiếu Thiền bịa bừa ra một cái tên thì thôi đi, cư nhiên nói hắn là Đường Đường, con chó cưng của Hàn Tuyết Nhu không phải cũng lấy tên đó sao?
-Đường Đường? Hihi,cái tên thật là ngọt. – Yên muội cười khúc khích:
-Được rồi, trước tiên không làm phiền các người nữa, vẫn còn vài tiếng nữa mới đến tối, hai người làm gì thì làm đi, bye bye.
Yên muội rất nhanh đã lái xe đậu sang một bên, Đường Kim lúc này mới khẽ ngáp một cái:
-Ê, không phải là chúng ta phải ở chỗ này đợi đến lúc trời tối đó chứ?
-ĐÚng vậy thì sao? cậu muốn về rồi à? – Tiếu Thiền có chút khẩn trương hỏi.
-Ta buồn ngủ, làm giấc cái đã. – Đường Kim dứt lời liền nhắm nghiền mắt lại.
Trong mắt Tiếu Thiền khẽ đảo một cái, sau đó mới cười hì hì nói:
-Đường Kim chết bầm, lúc nhỏ cậu đã từng ngủ trong nôi chưa?
-Không biết nữa. – Đường Kim nhắm mắt trả lời.
-Hì hì, vậy để bổn nữ thần cho cậu nếm thử tư vị của cái nôi đi. – Tiếu Thiền cười híp mắt một cái rồi đạp mạnh chân ga, chiếc lambogini lao thẳnglên phía trước rồi bắt đầu lắc lư.
Đường Kim vẫn nhắm nghiền mắt, cảm giác được chiếc xe đang không ngừng lắc lư, sau đó thì bất tri bất giác đã tiến vào mộng đẹp.
Đợi Đường Kim tỉnh lại thì trời đã tối mịt nhưng bốn phía lại đèn đuốc sáng rực, vô số chiếc xe đang chiếu đèn pha đem cả khu đất chiếu sáng như ban ngày, lúc này không khí ở đây đã trở nên vô cùng náo nhiệt, tiếng hoan hô rầm trời.
-Tiêu Tiêu cố lên, làm thịt Tiêu thần! – vô số người đồng thanh hò hét !
Chương 916: Ngoài cái này ra thì không còn gì khácHiện tại đã là khoảng tám giờ tối, trò vui tối này đang chuẩn bị bắt đầu, hôm nay siêu bão nữ thần Đường Tiêu Tiêu chưa từng bại qua sẽ đối đầu với Tiêu thần vừa xuất hiện khoảng nữa thắng đã khiến cho thiên nhân cộng phẫn.
Cho dù Tiếu Thiền không thường xuyên có mặt ở đây nhưng kĩ năng lái xe siêu đẳng của nàng cộng với đủ loại động tác bắt mắt làm mọi người ở đây đều tâm phục khẩu phục. Kĩ năng của nàng không những không ai có thể địch lại mà bản thân nàng còn khá xinh đẹp,được người khác tôn xưng làm siêu bão nữ thần cũng là bình thường.
Còn về Tiêu thần hắn vừa mới xuất hiện ở đây không lâu, tướng mạo hắn thật ra cũng khá là soái, bề ngoài chỉ khoảng hơn hai mươi tuổi, đi một chiếc masalady, chỉ bất quá con hàng này tới đây chỉ là vì nhằm vào nữ nhân, tối nàng hắn cũng tìm nữ nhân đua xe, hơn nữa tiền cược lúc nào cũng giống nhau, nếu hắn thắng thì nữ nhân kia phải qua đêm với hắn, còn nếu hắn thua thì sẽ phải trả cho đối phương một trăm vạn tệ.
Nơi này thực ra cũng có không ít nữ nhân, nữ nhân ở đây cũng khá là hào phóng dễ dãi, lại thêm bản thân Tiêu thần lại khá đẹp trai nên rát nhiều nữ nhân cho rằng có lên giường cùng hắn cũng chả sao, thế nên không ít nữ nhân đã đồng ý solo cùng hắn, chỉ là khi các nàng thua cuộc thì mới bắt đầu nhận ra việc qua đêm cùng với Tiêu thần tuyệt đối không phải là chuyện tốt.
giống như Yên muội vừa nói với Tiếu Thiền, Tiếu thần này là một tên biến thái, hắn căn bản không muốn ngủ với nữ nhân, hắn chỉ muốn hành hạ các nàng, kể từ sau khi Yên muội thua cho hắn thì không còn nữ nhân nào dám chơi với hắn nữa.
Lúc này Tiếu thần bắt đầu chuyển sang solo cùng với nam nhân, bất quá tiền cược vẫn là nữ nhân, Tiếu thần đem theo một nữ bạn, đối thủ của hắn cũng đem them một nữ nhân, ai thua thì phỉ để nữ nhân của mình bồi tiếp đối phương một đêm, muốn làm gì cũng được.
Một đám nam xa thủ đều lần lượt ứng chiến, nhưng tới một người liền thua một người, kết quả cuối cùng tất nhiên là nữ bạn của bọn họ đều phải thỏa mãn thú tính của tên gia hỏa kia, điều này khiến không ít người đều hận không thể làm thịt hắn.
Nhưng vấn đề lại ở chỗ tuy đây là trường đua ngầm nhưng vẫn có quy củ, người tổ chức nơi này gọi là Thập bát ca, hắn định ra một quy tắc duy nhất cho nơi này đó là tất cả ân oán đều được giải quyết bằng xe. Hay nói cách khác bất luận ngươi có thù hận người khác như thế nào tthì cũng chỉ có thể lên xe cùng nhau giải quyết, chỉ cần hai bên đều đồng ý, lúc đấu xe có thể thích cược gì cũng được,nếu như một bên thua cuộc mà không chịu nhận thì Thập bát ca sẽ có trách nhiệm để cho bên thua cuộc phải lấy ra tiền cược, cho dù có cược bên nào thua sẽ phải tự sát thì thập bát ca cũng có thể ép cho bên thua phải tự sát,nhưng tiền đề phải là đấu xe, người đấu thắng có quyền!
Tóm lại mà nói thì bất luận ở đây có bao nhiêu người thống hận Tiêu thần nhưng bọn họ cũng không thể nào làm gì được hắn, xe của hắn ngon,kĩ năng lại trâu bò,nếu như bọn họ đấu không lại hắn thì cùng lắm cũng chỉ có thể mắng chửi vài câu sau lưng mà thôi, không thể làm gì hơn.
Cũng chính vì thế lúc nữ thần thắng lợi Đường Tiêu Tiêu vừa xuất hiện, hơn nữa chuẩn bị solo với Tiêu thần một ván thì mọi người ở đây đều rất hưng phấn, hơn nữa mọi người không có gì ngoài ý muốn đều hoàn toàn ủng hộ nữ thần Đường Tiêu Tiêu, tiền cược giữa hai người lần này là nếu như Tiêu thần thắng Tiêu Tiêu sẽ phải chiều hắn một đêm, còn nếu như Tiêu Tiêu thắng thì nàng không cần tiền mà chỉ cần đem Tiêu thần giao lại cho Yên muội, để Yên muội thông ass tên kia cả đêm.
vừa nghĩ đến cảnh tên vương bát đản Tiêu thần bị người ta dùng gậy thông đít thì mọi người đều cảm thấy máu nóng sục sôi. hiển nhiên không ai cho rằng Tiêu Tiêu sẽ thua.
-Này, cậu thật là giỏi ngủ, chẳng khác gì heo cả. – Tiếu Thiền phát hiện Đường Kim vừa mới tỉnh liền lập tức châm biếm hắn.
-Ta quen ngủ ngày cày đêm rồi. – Đường Kim hời hợt nói.
-Cày đêm? Hú hí với nữ nhân thì có. – Tiếu Thiền khẽ hừ một tiếng, trong ngữ khí còn có chút chua chua.
-Đó cũng gọi là cày a. – Đường Kim không có phủ nhận, hắn quét mắt nhìn bốn phía một cái rồi lại ngáp ngắn ngáp dài:
-Cô chuẩn bị đua xe rồi à?
-Còn mười phút nữa là bắt đầu rồi. – Tiếu Thiền nhanh chóng nói:
-phải rồi, cậu có đói không? Có cần ta lấy ít đồ ăn cho không?
-Cần! – Đường Kim ứng lên một tiếng rồi cúi người xuống vùi đầu vào giữa ngực Tiếu Thiền.
-A... – Tiếu Thiền kinh hô một tiếng:
-Cậu làm trò gì đấy?
Đường Kim khẽ ngẩng đầu lên, bộ mặt đầy ngây thơ:
-Cô không phải nói cho ta ăn sao? Nhưng mà trừ cái này ra thì không còn gì khác a.
- Đường Kim chết tiệt, cậu là tên đại lưu manh không có thuốc chữa. – Tiếu Thiền tức giận thở phì phì:
-Ta không cho cậu ăn nữa, cho cậu đói chết.
-Kì thực ta có đồ ăn. – trên tay Đường Kim đột nhiên xuất hiện một gói bò khô, hắn bỏ vào miệng một miếng rồi mới đưa một miếng tới trước miệng Tiếu Thiền:
-Ăn chút không?
- Không thèm. – Tiếu Thiền bực mình nói.
Ngập ngừng một lát, Tiếu Thiền lại có chút lo lắng hỏi Đường Kim:
-Này, Đường Kim chết bầm, lát nữa cậu không được làm loạn đâu đấy, lúc ta và tên hỗn đản kia đua xe không thể phân tâm được.
-Biết roài. – Đường Kim quay đầu nhìn con masalady bên cạnh một cái, trên xe có một nam một nữ, nam nhân khá là soái, đang ngồi ở vị trí ghế lái, bên cạnh hắn là một nữ nhân nhìn cũng không tệ, ăn mặc khá là gợi cảm, chỉ là nhìn cứ dị dị bởi vì nàng đang bị trói lại.
-Tên gia hỏa kia chính là Tiêu thần? Nhìn tướng mạo đúng là có chút biến thái. – Đường Kim tùy tiện nói.
-Chinh là hắn. – Tiếu Thiền gật đầu:
-Tên gia hỏa kia vốn là một tên biến thái, bất quá hôm nay ta phải cho hắn ăn quả gậy ông đập lưng ông, tự tạo nghiệp không thể sống!
-Thật ra cô không cần phải đua xe, để ta trực tiếp làm thịt hắn là được rồi. – Đường Kim lười biếng nói.
-Êi, không cần cậu giúp, hiện tại cậu là lang quân của siêu bão nữ thần ta, ngoan ngoan ngồi đó đóng thế là được rồi. – Tiếu Thiền trắng mắt lườm Đường Kim một cái.
-Lang quân có thể làm thế này với cô không? – Đường Kim có chút bất mãn với danh hiệu Tiếu Thiền phong cho hán, hắn lập tức lật mình đè lên người Tiếu Thiền, một cánh tay nóng hổi luồn vào trong yếm nàng, chính xác bắt lấy bộ vị kinh nhân kia.
-Ư...Đường Kim chết bầm, mau buông tay...a... – Tiếu Thiền nhất thời rên lên một tiếng cao vút, vô cùng mê hoặc.
- Tiêu Tiêu, còn ba phút nữa là bắt đầu rồi, trước tiên hãm lại cái đã...- đúng vào lúc này một thanh âm từ bên cạnh đột nhiên truyền tới, chính là Yên muội lúc nãy lên tiếng nhắc nhở Tiếu Thiền.
Cùng với lúc đó Tiêu thần kai cũng lên tiếng:
-Tiêu Tiêu, nghĩ không ra cô cũng dâm như thế, bất quá ta thích, đợi lát nữa cho cô tha hồ mà dâm!
Chương 917: Cậu muốn sờ thế nào cũng được.-Cút, lão nương dâm trước mặt nam nhân của ta liên quan mẹ gì tới ngươi – Tiếu Thiền đột nhiên mắng lớn, hoàn toàn không thèm để ý tới hình tượng thục nữ, hai tay nàng ôm lấy đầu Đường Kim ấn vào ngực mình:
-Tiêu thầ, ngươi cứ chuẩn bị tinh thần rửa sạch mông đợi Yên muội dùng gậy sủng hạnh ngươi đi.
Tiếu Thiền sau khi hóa thân thành Tiêu Tiêu liền biến thành một người hoàn toàn khác, nói chuyện vừa thôi lỗ vừa không kiêng dè gì cả, làm cho Đường Kim đang vùi đầu vào ngực nàng cũng phải có chút cạn lời, hắn bắt đầu cảm thấy Tiếu Thiền hình như thật là có chút tâm thần phân liệt cmnr.
-này,đừng sờ nữa, đợi lát nữa ta thắng rồi cậu muốn sờ thế nào cũng được. – đúng vào lúc này một thanh âm nhỏ như muỗi kêu của Tiếu Thiền vang lên bên tai dk
-Yên tâm, cô nhất định sẽ thắng. – Đường Kim vội vàng đưa tay lên ngực nàng bóp vài cái rồi mới chịu buông ra, nơi đó của Tiếu Thiền đúng là càng sờ càng thấy phê, xúc cảm đó thật đúng là tuyệt vời, không kém của Lạc Phỉ Phỉ chút nào.
-Thắt chặt dây an toàn. – Tiếu Thiền phân phó Đường Kim một câu rồi lập tức khởi động xe, vìu một cái, bốn phía đột nhiê trở nên an tĩnh, chỉ có thể nghe được tiếng máy nổ của xe.
Trước đường đua chiếc lambogin và masalady đều dừng chuẩn xác trước vạch xuất phát, hai bên là hai cô người mẫu mặc bikini tay cầm cờ màu đỏ, phía sau là vài chục chiếc xe cũng đã nổ máy, tùy thời đều có thể vọt lên.
Cho dù đây chỉ là cuộc đua của Tiếu Thiền và Tiêu thần nhưng rất nhiều người cũng xe đi theo phía sau quan sát tình huống, mà trên thực tế thì đám người này cũng đang tham gia một cuộc đua, đua xem ai có thể tiếp cận gần hai nhân vật chính nhất.
Đúng vào lúc này hai mỹ nữ mặc bikini đồng thời phất cờ lên, một giây sau các nàng đồng thời phất mạnh một cái, hai chiếc xe của Tiếu Thiền và Tiêu thần cùng nhau vọt lên, cuộc đua chính thức bắt đầu.
-đích đến là đỉnh núi Thiên Hồ, quãng đường 30 cây số.. – Tiếu Thiền vừa lái xe vừa phân tâm giải thích cho Đường Kim tình huống cụ thể.
Thiên Hồ sơn là một đỉnh núi khá nổi tiếng ở Minh Hồ Thị, trên đỉnh núi có một cái hồ được gọi là Thiên Hồ, nghe nói phong cảnh chẳng kém gì Tuyêt Sơn Thiên Trì, vài năm trước có một phú hào đầu tư vài trăm triệu nhân dân tệ vào đó, bắt đầu khai thác thành địa điểm du lịch, đường lên đó cũng được sửa sang rất tốt, hơn mười cây số đường công lộ vòng quanh núi kéo lên tận đỉnh, phía dưới còn có cả hai mươi cây số đường cao tốc dẫn từ trung tâm thành phố đến tận chân núi, chỉ là đường vừa mới làm xong thì tên phú hào kia đã phải vào tù chăn kiến, thế là cả khu du lịch kia cũng bị drop vô thời hạn.
Ba mươi cây số đường kia tự nhiên lại thành đường đua tốt nhất có các xa thủ, Thập bát ca lợi dụng quãng đường này làm đường đua chính cho trường đua ngầm, sau khi cải tạo lại một chút thì hắn đã tổ hợp ra được một trường đua lớn nhất Minh Hồ Thị, thậm chí có người hoài nghi tên phú hào kia chính là bị Thập bát ca cho ăn bùn,, nếu không làm sao lại có chuyện trùng hợp như vậy chứ?
Masalady và lambogini dường như sóng vai ngang cùng nhau, tốc độ của hai xe tựa hồ đã được đẩy lên tới cực hạn, theo thời gian, đỉnh Thiên Hồ càng ngày càng gần, Tiếu Thiền cũng bắt đầu chở nên chuyên chú, ngược lại là Đường Kim lại thấy cực kì nhạt nhẽo, hắn không thể nào nổi lên được chút hứng thú nào với đua xe.
tốc độ cực hạn trong lúc đua xe có thể cho người ta một khoái cảm kích thích tột độ, nhưng điuè này đối với Đường Kim mà nói thì chẳng khác gì sên bò, hoàn toàn không đáng để nhắc tới cho nên hắn không thể nào cảm thụ được cảm giác kia.
-Ta vẫn nên chợp mắt một cái thì hơn. – Đường Kim dứt khoát nhắm mắt lại lim dim ngủ.
Có điều là vài phút sau hắn đã mở mắt ra, lúc này Tiếu Thiền đang dùng tốc độ nhanh nhất để rẽ qua một khúc cua, nàng muốn xòe đuôi xe một một góc cực hạn nhưng Tiêu thần kia cũng không chịu lạc hậu, đồng thời cũng cũng đạp max ga lao tới, hai người đã bắt đầu đi vào đường lên núi nhưng hiển nhiên ai cũng chưa thể đem đối thủ bỏ lại phía sau. Chỉ có đám người nguyên bản ở phía sau hai ngừo thì đã sớm bị cắt đuôi, lúc này khán giả cũng chỉ có hai người là Đường Kim và nữ nhân mà Tiêu thần kia đem tới mà thôi.
Hai chiếc xe tiếp tục giữ nguyên tốc độ vượt qua từng khúc cua một, lần nào lần nấy đều là kinh hiểm vạn phần, nhưng bất luận là Tiếu Thiền hay là tên Tiêu thần kia cũng đều rất trấn định, hiển nhiên cả hai đều rất tự tin với kĩ thuật của mình, rõ ràng tuy tên Tiêu thần kia có chút biến thái nhưng không thể phủ nhận hắn có thể thắng nhiều cuộc đua như vậy xác thực là có bản lĩnh.
Thời gian trôi đi rất nhanh, đoạn đường phía trước càng ngày càng ngắn, 10cây số nghe thì dài nhưng đối với tay đua mà nói thì chỉ là thời gian khoảng hai ba phút đồng hồ mà thôi, rất nhanh lại hai phút nữa qua đi, hai chiếc xe đã tiến đến rất gần đỉnh núi nhưng vẫn bảo trì trạng thái ngang tài ngang sức, ai cũng không thể bỏ lại đối phương.
Nhưng đúng vào lúc này trên chiếc Masalady, nữ nhân bên cạnh Tiếu thần đột nhiên có động tĩnh, trên tay nàng đột nhiên xuất hiện một khẩu súng, nhắm thẳng vào Tiếu Thiền.
-Dừng xe hoặc là chết! - nữ nhân kia lạnh lùng phun ra một câu.
Tiếu Thiền sắc mặt khẽ biến nhưng không hề giảm ga, dường như cùng với lúc đó Đường Kim ở bện cạnh nàng đã đột nhiên mất tích, một giây sau nàng kinh ngạc phát hiện nữ nhân trên chiếc Masalady kia cũng đã mất tích, nhưng sau đó thì Đường Kim lại trở về bên cạnh nàng mà nữ nhân kia lại vẫn không thấy đâu nữa.
Biến hóa đột ngột như vậy làm Tiêu thần đại kinh thất sắc, nhất thời phân tâm vài giây đồng hồ, lập tức tốc độ của hắn đã bị giảm xuống, bất quá Tiếu Thiền vẫn giữ nguyên tốc độ cũ nên cuối cùng chiếc lambogini đã bỏ lại chiếc Masalady cả trăm mét.
-Tiêu Tiêu! Tiêu Tiêu!
Trên đỉnh núi lúc này tiếng hoan hô bắt đầu vang lên như sấm dội, tại điểm đích sớm đã có người chờ sẵn ở đó, lúc mọi người thấy thứ đầu tiên xuất hiện trong tầm mắt của họ là con lambogini của Tiếu Thiền thì tất cả đều không nhịn Đường Kim lớn tiếng tung hô
Cao thủ đối đầu, sảy một li là đi một dặm, lần này Tiêu thần phân tâm đã chủ định hắn phải thất bại, mười mấy giây sau Tiếu Thiền nhẹ nhàng vọt qua vạch đích còn Tiêu thần thì bị chậm hơn nàng mất hai giây.
-Yeah, ta thắng rồi. – Tiếu Thiền dừng xe lại rồi lập tức nhào lên người Đường Kim, hôn hên má hắn một cái rồi lớn mật cầm tay hắn nhét vào dưới yếm mình:
-Này, cho cậu sờ đó!
Đường Kim nhất thời ngẩn ra, hôm nay Tiếu Thiền thật là dễ dãi a?
Chương 918: Cậu có hứng thú với cả nam nhân sao?Tuy rằng vẫn có chút ngẩn ngơ nhưng loại chuyện tốt như thế này làm sao Đường Kim có thể bỏ qua được chứ, bàn tay hắn ở dưới lớp y phục của Tiếu Thiền không ngừng du động xoa nắn các kiểu, xục cảm cực kì tuyệt diệu truyền tới làm dục hỏa trong lòng hắn dần nổi lên, dần dần chỉ dùng tay đã không còn thỏa mãn được hắn, Đường Kim đèn ngửa Tiếu Thiền xuống, một cánh tay khác cũng đặt lên mông nàng, miệng thì cúi đầu hôn xuống cái cổ trắng muốt của nàng.
-Ưm... – Tiếu Thiền phát ra một tiếng rên khe khẽ, hai tay ôm chặt lấy cổ Đường Kim, thân thể mềm mại khẽ động đậy, nhiệt tình hồi đáp Đường Kim, kì thực đây có lẽ là điều nàng sớm đã khao khát, chỉ là lúc lấy thân phận của Tiếu Thiền xuất hiện trước mặt Đường Kim nàng luôn cảm thấy có chút ngại ngùng xấu hổ, nhưng hiện tại khi đã dung nhập vào thân phận của Đường Tiêu Tiêu, nàng hoàn toàn không cần phải cố kị gì hết.
Thân thể Tiếu Thiền cũng dần nóng lên, hai má đỏ bừng, hiển nhiên là đã động tình, trong lòng Đường Kim cũng cảm thấy nóng rực, hắn bắt đầu cởi yếm của Tiếu Thiền, hắn đã không chỉ muốn dùng tay sờ không thôi nữa.
-Đừng. - động tác này của Đường Kim nhất thời làm Tiếu Thiền thanh tỉnh lại, nàng vội vàng nắm chặt lấy tay hắn:
- không được, rất nhiều người sẽ nhìn thấy mất.
-Vậy chúng ta về Ninh Sơn đi. – Đường Kim tạm dừng động tác lại, môi hắn cũng tạm thời rời khỏi thân thể nàng.
-Cũng không được, trước tiên giải quyết xong việc ở đây đã. – Tiếu Thiền khẽ thở gấp một hơi:
-Tên vương bát đản Tiêu thần kia vẫn chưa bị trừng trị.
Nghĩ tới nữ nhân bên cạnh Tiêu thần lúc nãy đã lấy súng chĩa vào mình, Tiếu Thiền có chút tức giận đồng thời cũng cảm thấy mê hoặc:
-Phải rồi, nữ nhân kia tại sao lại đột nhiên mất tích thế?
-Bị ném xuống núi rồi. – Đường Kim không có giấu diếm, hời hợt đáp.
-Đệch, tên vương bát đản kia muốn trốn kìa!
-Con mịa nó, thua xong định chạy làng hả, có cái cc ấy.
-Chặn hắn lại.
-Đánh bỏ mịa hắn đi.
-Đừng động thủ, thập bát ca sẽ xử lí.
...
bốn phía đột nhiên truyền tới tiếng mắng chửi inh ỏi, Đường Kim à Tiếu Thiền vô thức nhìn qua bên đó thì liền thấy chiếc Masalady kia đang định rời đi nhưng đã bị rất nhiều xe khác chặn đường, đám người lúc trước theo sau hai người hiện tại cũng đã có mặt trên đỉnh núi, bao gồm cả Yên muội lúc trước và một vài nam nữ đều từ bốn phương tám hướng vây chiếc Masalady vào giữa trung tâm, không để cho Tiêu thần chạy.
-Tiêu thần, tên tiện nam nhà ngươi, mau lăn ra đây cho lão nương, lão nương hôm nay phải dùng gậy thông đít ngươi! Yên muội lớn tiếng hô:
-Đê mờ lúc lão nương thua ngươi, ngươi hành hạ lão nương suốt cả đêm, hôm nay ngươi thua rồi còn định chạy làng à? Lão nương nói cho ngươi biết, éo có cửa đâu.
-Yên muội, thông chết mịa hắn đi.
-Đúng, thông cho hắn nở hoa.
-Thông nát đít hắn...
...
Cả đám người đứng xung quanh đồng thanh hô hào, không khí vô cùng náo nhiệt, Đường Kim dùng tay chỉ về phía không xa, có chút kinh ngạc hỏi Tiếu Thiền:
-Đó là nơi nào thế, hình như có người đang đánh nhau.
Đích đến được đặt ở trên đỉnh núi, mà trên đỉnh Thiên Hồ này đã được san bằng thành một khu đất trống khá lớn,có thể đậu cùng lúc vài trăm chiếc ô tô, phía không xa chính là Thiên Hồ, bên cạnh thiên hồ được xây một võ đài, trên võ đài đang có hai người đánh nhau cực kì quyết liệt.
-Đó là võ đài tự do, cũng chính là nơi đánh lôi đài ngầm, giống như trường đua xe ngầm, đều là thuộc sự quản lí của Thập bát ca. – Tiếu Thiền nhỏ giọng giải thích:
-Nếu cậu muốn xem lát nữa ta sẽ dẫn cậu đi.
-Ờ, kì thực cũng chẳng có gì đặc sắc, bất quá ta nhìn thấy một tên gia hỏa có chút quen mắt. – Đường Kim tùy ý nói, hắn cũng không có mấy hứng thú với loại đối võ kiểu này, đối với người tu tiên như hắn mà nói thì nhìn đám người này đánh nhau chẳng khác gì xem trẻ con vật lộn cả.
-quen mắt? – Tiếu Thiền có chút kinh ngạc:
-Này, cậu quen cả nữ nhân ở đó sao?
-Làm nam nhân. – Đường Kim nhất thời có chút cạn lời, lẽ nào hắn chỉ quen biết nữ nhân thôi sao?
-Cậu có cả hứng thú với nam nhân? – Tiếu Thiền giả bộ có chút sợ sệt:
-Cậu mau tránh xa ta một chút, buồn nôn quá.
-Cô lại gợi đòn đó hở? – Đường Kim có chút bất mãn, Tiếu Thiền rõ ràng là cố ý troll hắn, để trả đũa hành động này của nàng, Đường Kim la tức vươn tay túm lấy môtj bên ngực nàng, dùng sức bóp một cái.
-Á, đau! – Tiếu Thiền nhất thời vừa tức giận vừa ủy khuất:
-Hừ, đồ đáng ghét, làm gì mà dùng lực mạnh như vậy, muốn bóp vỡ của người ta sao? Bóp vỡ rồi cậu có được lợi gì không?
-Đương nhiên là không. – Đường Kim thật thà đáp, nếu thực sự bóp hỏng thì người thiệt thòi tất nhiên là hắn rồi.
Tiếu Thiền trắng mắt nhìn Đường Kim một cái, đang định nói gì đó thì một thanh âm bỗng nhiên truyền tới:
-Xin mọi người yên lặng một chút.
Xung quanh đang huyên náo nhất thời trở nên tĩnh lặng, vô số người đều nhìn về phía thanh âm kia phát ra, bởi vì đó chính là thanh âm của Thập bát ca.
Một nam tử khoảng ngoài hai mươi tuổi xuất hiện trước mặt mọi người, nam tử này nhìn rất bình thường, chỉ có bốn đại hán phía sau lưng hắn là nhìn lưng hùm vai gấu, tương đối bất phàm một chút.
-Ý? Sao nhìn tên gia hỏa này cũng quen mắt thế nhỉ, hình như đã gặp ở đâu rồi thì phải. – Đường Kim tự lẩm bẩm một mình.ˋ
-Cậu quen biết thập bát ca? – Tiếu Thiền cũng có chút kinh ngạc, nhỏ giọng hỏi.
-Không nhớ ra là ai, nhưng mà ta đã từng gặp qua hắn. – Đường Kim hời hợt nói.
Mà đúng vào lúc này Thập bát ca đã tới bên cạnh Tiêu thần, lên tiếng nói:
-Tiêu thần, dám chơi dám chịu, ngươi tự mình xuống xe hay để ta cho người mời ngươi xuống?
-Thập bát ca, muốn ta xuống xe không thành vấn đề, bất quá trước đó ta muốn nói chuyện riêng với ngươi một chút. – thanh âm của Tiêu thần từ trong xe truyền ra.-ok. - thập bát ca không hề do dự liền tới bên cạnh cửa xe:
-Tiêu thần, ngươi muốn nói gì?
-Thập bát ca, ta muốn ngươi đưa ta ra khỏi đây. – Tiêu thần cười quái dị một tiếng, một khẩu súng ngắn đột nhiên xuất hiện, nòng súng hướng thẳng vào trước ngực thập bát ca:
-Thế nào hả? thập bát ca, ngươi muốn chết hay muốn đưa ta an toàn rời khỏi đây?
Bốn phía nhất thời lặng ngắt như tờ, sau đó mọi người mới lũ lượt lên tiếng mắng chửi, đến cả Tiếu Thiền cũng có chút tức giận nói:
-Tên vương bát đản kia đúng là không biết xấu hổ.
-Hắn không biết xấu hổ không phải là vấn đề, nhưng mà hắn đang lãng phí thời gian của ta a. – Đường Kim không vui nói, sau đó mới mở cửa xe nhảy xuống:
-Ta tới giải quyết tên ngu ngốc kia.
-Đợi ta với! – Tiếu Thiền cung nhanh chóng xuống xe đuổi theo Đường Kim, ôm lấy tay hắn. cử động này của nàng làm không ít người cảm thấy kì dị, hôm nay Tiêu Tiêu nữ thần cuối cùng cũng chịu xuống xe, đúng là có tí giai vào có khác.
Đường Kim thuận tay trượt xuống eo nàng, từ từ đi lại phía chiếc Masalady.
Thập bát ca tuy đang bị súng chỉ vào người nhưng vẫn rất trấn tĩnh, chỉ là sau khi vừa thấy Đường Kim và Tiếu Thiền đang đi lại phía này thì sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi, cư nhiên không còn trấn định nổi nữa.
Chương 919: Hình như ta gặp ngươi ở đâu rồi thì phải-Đứng lại. – Tiêu thần đột nhiên quát lớn, tựa hồ có chút khẩn chương:
-Tiêu Tiêu, cô và nam nhân của cô dám bước thêm một bước nữa ta sẽ nổ súng!
Trong lòng Tiêu thần dâng lên một cỗ cảm giác bất an, lúc trước nữ bạn của hắn đột nhiên biết mất làm hắn vừa cảm thấy quỷ dị vừa hoảng sợ.
-Ngươi tên là gi? Hình như chúng ta gặp nhau ở đâu rồi có phải không? – Đường Kim không thèm để ý tới Tiêu thần, hắn nhìn thập bát ca, có chút mê hoặc hỏi.
Đường Kim vừa nói như vậy thì không chỉ Tiêu thân cảm thấy khó hiểu mà đến cả những người khác cũng thấy như vậy, nam nhân của Tiêu Tiêu sao lại chọn ngay lúc này mà tới nhận người quen với thập bát ca, hơn nữa khẩu khí của hắn còn không nhỏ, nói như thế không phải là bất kính với thập bát ca sao?
Đang lúc mọi người vẫn đang cảm thấy khó hiểu thì Thập bát ca đã có phản ứng, hắn dường như quên việc mình đang bị chĩa súng vào người, cư nhiên khom mình lễ phép hành lễ với Đường Kim:
-Kiều Mộc bái kiến cô gia, không biết cô gia đại giá quang lâm, không kịp thời tới tiếp đón, mong cô gia lượng thứ.
Bốn phía lập tức lặng ngắt như tờ, đám người kia tuy rằng không có nghe rõ thập bát ca nói gì nhưng nhìn hành động cung kính hành lễ của hắn, mọi người đều hiểu ra lai lịch của tên này không nhỏ, lẽ nào Tiêu Tiêu kia là đại tiểu thư gì đó của nhà Thập bát ca sao?
-Kiều Mộc? – Đường Kim khẽ chau mày một lát sau hắn cuối cùng cũng nhớ ra:
-ờ, ta nhớ ra rồi, lần trước Tiếu Thiền sảy ra chuyện ngươi cũng có mặt ở đó, ta đã nói là từng gặp qua ngươi mà, ngươi cũng là người Kiều gia sao?
-Vâng, cô gia, ta là con cháu dòng thứ của Kiều gia, nhưng năm nay nhờ có ngũ thiếu nâng đỡ nên đã bắt đầu được đảm nhiệm một số việc quan trọng. – Kiều Mộc cung kính đáp.
-Thế à, ừm phải rồi, sau này nàng tới đây ngươi nhớ chiếu cố một chút. – Đường Kim đưa tay chỉ Tiếu Thiền.
-Cô gia yên tâm, ta sớm đã biết thân phận của nàng, từ lần đầu tiên nàng tới đây ta đã bí mật cho người ở chỗ tối bảo vệ nàng. – Kiều Mộc đáp.
-A? – Tiếu Thiền cuối cùng cũng không nhịn được lên tiếng hỏi:
-Ngươi sớm đã biết thân phận của ta?
-Đúng vậy, ta cũng biết quan hệ của cô và cô gia. – Kiều cười khẽ.
Tiếu Thiền nhất thời có chút buồn bực, vốn cứ tưởng mình rất lợi hại, tự mình ẩn giấu thân phận cũng có thể tự bảo hộ bản thân ở nơi như thế nào, nhưng cuối cùng không ngờ vẫn là phải nhờ đến lão bản ở đây âm thầm bảo hộ, chẳng trách nàng lăn lộn ở đây lâu như vậy rồi mà vẫn chưa gặp phải phiền phức gì.
-Ngươi cũng biết làm việc đấy, chẳng trách Kiều Gia Phú lại xem trọng ngươi. – Đường Kim cũng khá là thưởng thức Kiều Mộc, người này sớm đã nhận ra Tiếu Thiền nhưng vẫn một mực giả vờ không quen biết, trước giờ cũng không thấy hắn khoe công với mình, điều này làm Đường Kim có thêm một chút hảo cảm với Kiều Mộc.
Ngừng một lát Đường Kim lại nói tiếp:
-Sau này nếu như gặp phải việc gì ngươi có thể tìm ta.
-Đa tạ cô gia. – Kiều Mộc lập tức cảm kích nói, trên mặt tỏ vẻ hưng phấn không thôi, hắn rất rõ ràng, có thể được vị cô gia này xem trọng thì sau này vị thế của hắn ở Kiều gia sẽ càng thêm vững vàng.
-Đệch,, đây là chỗ để các ngươi nhận người thân đó à? – Tiêu thần cuối cùng cũng chịu hết nổi:
-Con mẹ các ngươi, các ngươi không nhìn thấy cái gì trên tay lão tử sao,mau đưa lão tử ra khỏi đây nếu không...ựa!
Tiêu thần còn đang lớn lối hò hét thì bỗng cảm thấy chỗ đầu nhói lên một cái, đồng thời cánh tay nhẹ bẫng, cả người ngã ngửa vào trong xe, còn về khẩu súng trên tay hắn thì đã sớm không thấy đâu.
-ngươi xử lí nốt đi, ta tới bên kia xem. – Đường Kim nhét khẩu súng vào trong tay Kiều Mộc rồi kéo Tiếu Thiền rời đi.
-Vâng, cảm tạ cô gia. – Kiều Mộc đối với một màn vừa rồi của Đường Kim cũng không cảm thấy quá kinh ngạc, kể từ khi Kiều An An trở về Kiều gia, đối với năng lực của Đường Kim hắn cũng được biết ít nhiều.
Đường Kim không để ý đến sự tình ở trường đua nưa xàm trực tiếp kéo Tiếu Thiền chạy tới trường đấu võ, còn về những ánh mắt vừa có kinh ngạc, vừa có sùng bái vừa có mê hoặc của mọi người xung quanh, hắn càng không thèm để ý.
-thông chết tên vương bát đản nhà ngươi, mau tới đây cho lão nương.. - một lát sau phía sau truyền tới tiếng hò hét đầy hưng phấn của Yên muội, lại qua vài phút nữa, tiếng kêu gào tê tâm liệt phế của Tiêu thần cũng truyền tới. Yên muội trước mặt mọi người cầm gậy thông ass Tiêu thần làm cho tràng diện càng trở nên náo nhiệt,, mà lúc này Đường Kim và Tiếu Thiền thì đã đi tới bờ hồ.
-Này, vị Kiều gia đại tiểu thư kia có phải là xinh đẹp hơn ta không? – Tiếu Thiền đột nhiên cất tiếng hỏi, ngữ khí có chút buồn bã.
Lăn lộn ở Minh Hồ Thị lâu như vậy Tiếu Thiền tất nhiên cũng đã nghe nói về tỉnh thành Kiều gia, lại thêm nàng có chút quan hệ đặc thù với Đường Kim cho nên nàng cũng biết chút ít về vị Kiều gia đại tiểu thư kia, chỉ là nghĩ kì thì nàng cũng chưa từng chính thức gặp mặt Kiều An An.
-Tại sao cô lại muốn hỏi vấn đề này? – Đường Kim có chút kinh ngạc.
-Sao hả? Ta muốn hỏi một chút không được sao? – Tiếu Thiền không vui nói.
-Ý ta là loại câu hỏi không cần hỏi cũng biết đáp án như vậy sao còn cố hỏi chứ? – Đường Kim nghiêm trang nói.
-Cậu... – Tiếu Thiền tức khí:
-Ta kém cỏi như vậy sao? lẽ nào đến tư cách để được so với nàng ta cũng không có?
- Không phải là cô kém mà là Thất tiên nữ quá xinh đẹp. – Đường Kim nghiêm trang nói:
-Cô có xinh hơn nữa thì cuối cùng cũng chỉ là mỹ nữ phàm tục mà thôi, người ta là tiên nữ, cô có cần thiết phải đem mình so sánh với tiên nữ không? Kì thực cô cũng không tệ, nhưng cô chỉ cần so với mỹ nữ ở phàm giới mà thôi, không cần phải so với tiên nữ người ta làm gì.
- Đường Kim chết bầm, cậu không thể nịnh nọt ta một chút được sao? – Tiếu Thiền có chút tức khí, tên gia hỏa này dỗ dành nàng vài câu thì đã chết sao? cần gì phải trực tiếp như vậy?
thật ra trong lòng Tiếu Thiền cũng rất rõ ràng, đừng nói đến vị Kiều gia đại tiểu thư kia, chỉ bằng Hàn Tuyết Nhu và Tần Thủy Dao ở Ninh Sơn nhị trung cũng đã hơn nàng rất nhiều rồi, nàng chẳng qua chỉ muốn được Đường Kim khen một câu mà thôi, nhưng tên gia hỏa này sống chết không chịu nói tốt về nàng lấy một câu.
-Thân làm một nam nhân vĩ đại, ta chưa bao giờ lừa mỹ nữ cả. – Đường Kim lại nghiêm trang nói:
- Tiếu Thiền, cô nên vui mới phải, ta không nói dối cô chứng tỏ cô cũng là mỹ nữ.
-Vui cái đầu cậu. – Tiếu Thiền hung hăng trừng mắt nhìn Đường Kim:
-Sau này không cho cậu sờ nữa.
Chỉ là nàng vừa mới dứt lời thì bộ vị nào đó đã truyền tới một cảm giác nóng hổi, một bàn tay quen thuộc đang đặt lên trên đó.
-Ý, Tên gia hỏa kia càng nhìn càng thấy quen mắt ha! – cùng với lúc đó Đường Kim đã đưa mắt nhìn lên phía lôi đài.
Chương 920: Phì lũ Mạc PhìTiếu Thiền càng thêm buồn bực, tên sắc lang này vừa sờ ngực nàng còn để ý tới chuyện khác, đúng thật không phải là người mà.
Nhưng mà buồn bực thì buồn bực, nàng chẳng có biện pháp nào để gạt tay tên gia hỏa này ra hết, không nói đến vấn đề khí lực, mà là nàng bỗng phát hiện ra mình tựa hồ có chút không nỡ để cho hắn buông tay, không phải vì nàng hưởng thụ cảm giác này, cho dù thực tế thì nàng cũng có chút hưởng thụ đấy nhưng quan trọng nhất vẫn là trên người nàng chỉ có bộ vị này hấp dẫn được sắc lang kia, nếu không để cho hắn sờ một chút, nhỡ đâu hắn chạy mất thì biết làm thế nào?
Nàng có chút sợ Đường Kim sẽ chạy mất cho nên ngoài miệng thì vẫn cứng giọng nhưng lúc hắn đặt tay lên nàng vẫn cứ mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm.
Lúc này lực chú ý của Đường Kim thật sự đã đặt hết lên trên lôi đài, trên đó đang có hai nam nhân nhưng hình thể của hai người lại cách biệt rất rõ ràng, một người khôi ngô cao lớn, thân thể cường tráng, chiều cao trên mét tám, cân nặng ngoài một trăm, nhưng người còn lại thì cao chưa tới mét bảy, căn nặng chắc chỉ cỡ năm mươi, thân hình mỏng manh gầy gò.
-Phì lũ, mau lên đi, đánh hắn, đánh hắn!
-Phì lũ, ta đặt ngươi, mau lên a!
-Phì lũ, lão tử hôm nay đặt cả nhà lên ngươi đó, đừng có làm lão tử thất vọng...
-Đại khoái đầu, ngươi cũng cố lên, con hàng ngươi chỉ cần đè lên cũng đủ cho hắn bẹp rồi.
...
Bên ngoài lôi đài đang có vô số người hò hét, một vài người vừa hò còn vừa cầm tiền vung vẩy, võ đài ngầm luôn đi kèm với cá cược, đám người vây xem này hiển nhiên cũng đã cá không ít tiền.
Mà lúc này trận đấu trên lôi đài nhìn bề ngoài vô cùng quỷ dị, cho dù là ai cũng nhìn ra được người thắng nhất định là tên đại khoái đầu ( cục thịt) kia,nhưng trên thực thế người đang chiếm ưu thế lại là nam tử gầy gò còn lại, hơn nữa biệt danh của nam tử gầy gò vậy mà lại gọi là Phì lũ.
Phì lũ?
Nếu như giống hắn mà cũng được gọi là phì lũ thì chắc người béo đã chiếm lĩnh gần hết thế giới cmnr.
-Tên gia hỏa kia không phải Mạc Phi sao? Hình như hắn còn có một biệt danh gọi là Mạc Phì? – Đường Kim cuối cùng cũng rút cánh tay từ trong ngực Tiếu Thiền ra, có chút kinh ngạc lẩm bẩm.
- Mạc Phì – Tiếu Thiền cũng ngẩn ra:
-này, cậu đang nói Mạc Phì nào thế? Không phải là người Ninh Sơn đó chứ?
-Chính là hắn a, ta vừa mới tới Ninh Sơn thì hắn đã thua cho ta một chiếc humer, ta còn nhớ hắn nói muốn mời ta ăn cơm nữa cơ, bất quá từ đó về sau không thấy hắn xuất hiện nữa, hiện tại không biết sao lại mò tới đây đánh lôi đài? hắn tự xưng là lái xe rất trâu bò cơ mà? – Đường Kim cảm thấy có chút khó hiểu, đối với Mạc Phi này ấn tượng của hắn cũng không sâu lắm, nhưng dù sao cũng là người hắn nhận thức lúc mới xuống núi nên hắn vẫn còn nhớ rõ.
-Hình như đúng thật là hắn. – Tiếu Thiền nhìn chằm chằm lên lôi đài một cái rồi gật đầu:
-Kĩ năng đua xe của Mạc Phi đúng là không tệ, năm đó ta cũng đã từng đua với hắn, hắn chỉ kém ta có một chút thôi.
-Ừ, mà xem ra tên gia hỏa kia bây giờ đánh nhau cũng khá lợi hại đó chứ, tuy rằng lực lượng không đủ nhưng rất linh hoạt, hơn nữa mỗi lần đều đánh vào nhược điểm của đối phương. – ĐƯỜNG KIM vừa quan sát vừa lẩm bẩm:
- nếu không có gì ngoài ý muốn thì trận này Mạc Phi sẽ thắng.
-Ồ ô ố ồ ô... - một loạt tiếng hoan hô vang lên, đại khoái đầu kia vừa bị Mạc Phi một quyền đánh gục, mãi một lúc lâu cũng không thấy đứng dậy nổi, đúng như những gì Đường Kim dự liệu.
Mạc Phi chiến thắng đối thủ xong liền nhảy xuống đài, lúc này Tiếu Thiền mới nhịn không được hỏi:
-này, cậu có muốn đi qua hỏi thăm hắn vài câu không?
-Bỏ đi, ta với hắn cũng không quen thân lắm. – Đường Kim nghĩ một lát rồi lắc đầu:
-Chúng ta về đi, ở đây chẳng có trò gì vui cả.
-Ừm. – kì thực Tiếu Thiền cảm thấy chỗ này cũng khá là kích thích nhưng vấn đề là tên gia hỏa Đường Kim này không thích nên nàng cũng chỉ đành đáp ứng quay về mà thôi.Đường Kim kéo tay Tiếu Thiền rời đi, nhưng vừa mới đi được vài bước thì bỗng nhiên dừng lại, cau mày quay đầu nhìn về phía dưới lôi đài.
-Sao vậy? – Tiếu Thiền có chút phiền muộn, sau đó mới phát hiện ra tình huống không đúng:
-Sao hình như có người đang đánh Mạc Phi ấy nhỉ?
Trên thực tế thì lúc này đang có cả đám người hung hăng đánh Mạc Phi, rất nhanh Mạc Phi đã bị đánh ngã xuống đáp, tiếp theo là một loạt cú đạ, vừa đạp vừa mắng:
-Đê mờ, mày ngứa xương à, lần nào cũng muốn đánh!
Nhìn Mạc Phi bị đánh nhưng những người xung quanh đều làm như không nhìn thấy, chỉ chăm chăm vây lấy một tên béo đòi tiền.
-Bàn ca, sang tiền đi!
-Bàn ca, của ta đâu?
-Bàn ca,, của ta ba ngàn nhé!
Tên béo kia vừa lấy tiền trả mọi người vừa tiếp tục vẫy tay:
-Đệt, đánh tiếp cho ta, đừng đánh chết là được, tên vương bát đản này lại làm lão tử lỗ mất mười mấy vạn, giữ mạng của hắn lại để trả nợ cho lão tử.
Tên béo vừa nói như vậy thì đám người đang động thủ kia càng thêm hăm hở, đáng thương cho Mạc Phi vừa rồi vừa mới hạ được đại khoái đầu trên đài nhưng xuống dưới dưới sự vây công của bảy tấm người thì hắn trừ việc dùng hai tay cố che đi bộ vị quan trọng trên người ra, căn bản không có bất cứ cơ hội nào để phản kháng.
-ê, các ngươi đánh đủ chưa? - một thanh âm lười biếng vang lên, người lên tiếng là Đường Kim.
-Dừng. – tên béo kia phất tay một cái, bảy tám đại hãn đồng loạt dừng tay.
Tên béo kia nhìn Đường Kim một cái rồi lại nhìn Tiếu Thiền bên cạnh Đường Kim, mắt nhất thời phát quang:
-Ay dà, đây không phải là nữ thần Tiêu Tiêu đại danh đỉnh đỉnh sao? Nam nhân của cô muốn quản chuyện của người khác, cô có ý kiến gì không?
-nam nhân nhà ta làm việc gì không cần phải trưng cầu ý kiến của ta. – Tiếu Thiền không vui nói.
-Được, nếu đã như vậy thì ta nói thẳng, vị huynh đệ này, ta không cần biết ngươi có lai lịch gì, nhưng nếu ngươi muốn xen vào việc này cũng được, trả hết tiền phì lũ nợ ta thì ngươi có thể đưa hắn đi, nếu như ngươi không có tiền thì đừng xen vào, ta nể mặt Tiêu Tiêu nên sẽ không truy cứu việc này nữa. – tên béo không nhanh không chậm nói.
- Mạc Phi, còn nhận ra ta không? – Đường Kim không thèm để ý tới tên béo, chỉ hướng về phía Mạc Phi đang cố gắng lồm cồm bò dậy, nhàn nhạt hỏi.
-Cậu, cậu là... – ánh mắt của Mạc Phi có chút mê mang, tựa hồ đang nỗ lực nhớ lại gì đó, vài giây sau, ánh mắt hắn bỗng sáng lên:
-Cậu là Đường...Đường....
-Ừm, xem gia ngươi vẫn còn nhớ ta, mà ngươi lăn lộn kiểu gì lại thành ra thê thảm thế này? – Đường Kim ngắt lời Mạc Phi, có chút ngạc nhiên hỏi.
-Anh bạn, một lời khó tận a! – Mạc Phi cuối cùng cũng đứng vững, hướng Đường Kim cười khổ một cái, mặt mũi hắn tím bầm cộng thêm nụ cười khổ thực làm cho người ta cảm thấy tang thương.
Ngừng một chút, Mạc Phi lại than nhẹ một hơi:
-Nói tóm lại là ta ở đây đua xe, sau đó thì thua rất thảm, nợ người ta rất nhiều tiền, hiện tại mỗi ngày ta đều phải ở đây đánh lôi đài đểtrả nợ, chỉ là ta đã đánh đã mấy năm rồi mà nợ càng ngày càng nhiều.
Chương 921: Đúng là cả thèm chóng chán.-Sao lại nợ càng ngày càng nhiều? – Tiếu Thiền nhịn không được lên tiếng hỏi.
-Tên vương bát đản kia bắt ta đánh lôi đài, lúc mới đầu lần nào ta cũng thua, sau này dần dần có kinh nghiệm rồi bắt đầu thắng, đợi ta thắng càng ngày càng nhiều thì hắn lại bắt ta giả vờ thua, bất quá ta thường không nghe lời hắn, hắn muốn ta thua thì ta cứ thắng, thế nên hắn vì ta mà lỗ không ít tiền, số tiền này đều được tính lên đầu của ta, ta tự nhiên là càng ngày càng nợ nhiều rồi. – Mạc Phi cười khổ:
-Haiz, cũng không biết có phải đầu óc ta có vấn đề không mà lần nào ta cũng không muốn thua, bất luận như thế nào cũng phải thắng, cho nên lần nào ta cũng bị đánh, nợ thì càng ngày càng nhiều.
-Ngươi nợ tên béo kia bao nhiêu tiền? – Đường Kim tò mò hỏi.
-Ta cũng không tính nổi nữa, hình như là gần chục triệu tệ... – Mạc Phi thở dài:
-Bất quá vấn đề quan trọng nhất không phải là tiền, lúc đầu ta đua xe với thủ hạ của tên vương bát đản kia không những cược tiền mà còn cược cả một cánh tay, nếu như ta muốn tự do thì phải tự chặt một cánh tay của mình, ta biết cả đời này ta không có cách nào tự do nữa thế nên mới cố ý chống lại tên béo chết tiệt kia, bất luận là hắn lỗ bao nhiêu tiền ta cũng không quan tâm bởi vì dù sao ta cũng éo trả hết được.
-Ngươi không muốn về Ninh Sơn sao? nếu muốn ta có thể đưa ngươi về. - ấn tượng của Đường Kim với Mạc Phi này khá tốt, nói thế nào thì tên tiểu tử này năm đó thua cho hắn một chiếc humer hơn nữa sở dĩ hắn còn nhớ Mạc Phi là do cũng chính vào hôm đó nhờ chiếc xe của Mạc Phi thua hắn mà hắn đã gặp được bạn gái xinh đẹp của mình Hàn Tuyết Nhu.
-Anh bạn, nếu nói không muốn về nhất định là giả, nhưng bây giờ ta thật không còn mặt mũi nào để quay về nữa. – Mạc Phi thở dài:
-Bỏ đi, cứ để ta sống tiếp như thế này đi, nói không chừng ngày nào đó con lợn kia bị người ta chém chết thì ta lại được tự do cũng nên.
-Ê, các ngươi nói đủ chưa? – tên béo kia hết kiên nhẫn hô lên:
-Vị huynh đệ này, sảng khoái một chút đi, ngươi có tiền trả nợ không? Đương nhiên nếu không có tiền thì ta cũng có thể cho ngươi một kiến nghị, lấy bạn gái của ngươi ra gán nợ cũng được, ta sẽ để cho ngươi đem phì lũ đi...ựa..
Tên béo đột nhiên hét thảm một tiếng, Đường Kim xuất hiện trước mặt hắn vả ngay cho hắn một cái, đồng thời mắng:
-Đồ ngu ngốc, nam nhân nào đáng giá bằng nữ nhân của ta?
-Đệt, mau đánh chết hắn cho lão tử! – tên béo tức giận gầm lên, bay tám thủ hạ lúc nãy xuống ta đánh Mạc Phi của hắn lập tức xông về phía Đường Kim.
-Ựa.
-Aaa...
...
Từng tiếng kêu thảm vang lên, bảy tám người lần lượt đau đớn lắn lộn dưới đất, nhưng người động thủ không phải Đường Kim mà là một đám đại hán đột nhiên xông ra, tay cầm gậy cảnh sát đập túi bụi vào đám người kia.
-Thật bát ca,ngươi có ý gì hả? Ta ở đây làm mọi việc đều theo quy ủ,sao ngươi lại đánh người của ta? – tên béo đột nhiên phẫn nộ gầm lên.
Hắn tất nhiên minh bạch đám đại hãn vừa mới xông lên đều là người của thập bát ca, còn Mạc Phi thì vẫn đang ngẩn ngơ không hiểu chuyện gì xảy ra.
-Bàn ca, ngươi một mực tự mình thao túng lôi đài, đến tận bây giờ ta vẫn chưa động thủ với ngươi đã là rất khách khí rồi. – Kiều Mộc lúc này cũng tiến tới, nhàn nhạt nói.
-Thập bát ca, đó rõ ràng là ngươi ngầm đồng ý. – tên béo vô cùng phẫn nộ.
-Ta không nói không có nghĩa là ta ngầm đồng ý. – Kiều Mộc không nhanh không chậm nói:
-Hơn nữa cho dù ta có đồng ý rồi thì hiện tại ta cũng có thể đổi chủ ý mà.
Nói tới đây Kiều Mộc mộc không thèm để ý tới tên béo nữa mà quay sang cung kính hỏi Đường Kim:
-Cô gia muốn xử lí hắn như thế nào?
Tên béo còn đang định nói gì thì thấy một màn này, sắc mặt lập tức đại biến, hắn không phải kẻ ngốc, hắn lập tức hiểu ra thái độ của Thập bát ca quay ngoắt 180 độ như vậy là do tên tiểu tử vừa mới xuất hiện này.
-Ngươi tự mình quyết định đi, ta không có hứng thú. – Đường Kim hời hợt nói, sau đó dùng tay chỉ Mạc Phi:
-Hắn cũng tính là một vị bằng hữu của ta, giải quyết hết phiền phức giữa hắn và con heo kia là được.
-Rõ thưa cô gia, ta sẽ lập tức xử lí. – Kiều Mộc cung kính đáp.
Đường Kim gật đầu một cái rồi nhìn Mạc Phi:
-Coi như tương thức một hồi, ta giúp ngươi lần này, còn về sau này muốn đi hay ở là việc của ngươi, có điều từ giờ ngươi đã được tự do rồi.
Dứt lời liền ôm Tiếu Thiền biến mất tại chỗ, thuán di tới bên trong chiếc lambogin sau đó lại cùng chiếc lambogini biến mất tại chỗ.
-Cái này... – Mạc Phi nhất thời có chú ngẩn ngơ, Đường Kim cư nhiên quen biết thập bát ca, hơn nữa thập bát ca còn rất cung kính với hắn?
- Mạc Phi, kì thực ta đã theo dõi ngươi rất lâu rồi, ta một mực cảm thấy ngươi là một nhân tài. – Kiều Mộc quay đầu nhìn Mạc Phi cười khẽ một tiếng:
-Nơi này cần một nhân tài như ngươi, không biết ngươi có nguyện ý trợ giúp ta một tay? Hay nói cách khác là đứng ra giúp ta cùng quản lí nơi này không?
-Ta và ngươi cùng quản lí? – Mạc Phi ngẩn ra, hắn cứ ngỡ mình nghe lầm:
-thập bát ca, ngươi không phải là đang nói đùa đó chứ?
-Ta không thích nói đùa. – Kiều Mộc lắc đầu:
-Ngươi chỉ cần gật đầu một cái thì ta sẽ giúp ngươi giải quyết tất cả mọi phiền phức.
Tuy Mạc Phi vẫn còn cảm thấy có chút mơ hồ nhưng lúc này hắn nghĩ mình ngoài gật đầu ra thì chẳng còn lựa chọn nào khác cho nên cuối cùng hắn cũng khẽ gật đầu một cái.
Cùng với lúc đó thì trong chiếc lambogini Tiếu Thiền kinh ngạc hô lên:
-Đây, đây không phải là Ninh Sơn nhị trung sao?
- không sai, đây chính là Ninh Sơn nhị trung. – Đường Kim lười biếng nói, sau đó liền mở cửa xe bước xuống:
-Ta đi trước đây, cô tự mình về nhà nhé.
-Này, cậu cứ như thế mà đi à? – Tiếu Thiền ngẩn ra,sau đó tức giận nói.
-Không đi như này thì đi như nào? – Đường Kim tỏ ra vô tội.
Tiếu Thiền nhất thời tức gần chết,mở miệng định nói gì đó nhưng cuối cùng cái gì cũng không nói ra được, nàng không thể nào nói ra nàng vốn tưởng tối nay tên sắc lang này sẽ qua đêm cùng nàng được.
-Ai da, cô cũng không phải trẻ con nũa, tự mình về nhà đi nha, ta còn có việc nên không tiễn cô nữa. – Đường Kim không thức thời nói một câu rồi lập tức biến mất, đáng thương cho Tiếu Thiền đang bứt rứt trong lòng nhưng không biết tìm ai để phát hỏa, tên sắc lang trời đánh, ban ngày thì sờ mó nàng chán chê, ban đêm lại giả bộ mèo chê mỡ, đúng là cả thèm chóng chán mà.
Tiếu Thiền tự nhiên không chú ý đến kì thực vừa rồi Đường Kim đã nhận được một tin nhắn, mà tin nhắn này lại tới từ Lạc Phỉ Phỉ.
Lúc này ở phía ngoại ô Lạc Bắc, trong một căn cứ địa quân sự, Lạc Phỉ Phỉ đang lai một chiếc xe việt dã ra ngoài , chỉ là vừa mới đi được khoảng hai cây số thì phía trước đột nhiên xuất hiện một nam nhân chặn trước xe nàng.
-Lạc thiếu tá, muộn như vậy rồi cô còn muốn đi đâu thế? – thanh âm không lớn nhưng dưới màn đêm vắng vẻ này lại nghe được rất rõ ràng.
Chương 922: Không tới lượt ngươi quảnNam nhân này mặc một thân quân phục dã chiến, thân hình cao lớn, mi mày anh tuấn, chỉ là nhìn thấy hắn làm Lạc Phỉ Phỉ không tự giác được khẽ cau mày một cái, bởi vì nàng nhận thức nam nhân này.
-Phương thiếu tá, ta đi đâu hình như không đến lượt ngươi quản thì phải? – Lạc Phỉ Phỉ dừng xe lại nhưng không có xuống xe chỉ nhìn qua cửa xe, không vui không buồn nói.
Người này tên Phương Lâm Quân, quen biết Lạc Phỉ Phỉ đã rất lâu rồi, hai người nhập ngũ cùng thời gian sau đó lại gia nhập đặc chủng binh cùng một thời điểm, về sau Lạc Phỉ Phỉ một mình đi thành lập đặc công Hắc Phượng, còn dưới tay Phương Lâm Quân cũng nắm một đội đặc công phiên hiệu là Bạch Long, vừa hay đối lại với Hắc Phượng.
Lạc Phỉ Phỉ chưa tới mười tám tuổi đã vào bộ đội, hiẹn tại nàng đã sắp sang tuổi 25,tính ra thì nàng và Phương Lâm Quân quen biết nhau cũng đã 6 7 năm, cả hai đều rất rõ ràng thân phận và bối cảnh của đối phương, Lạc Phỉ Phỉ xuất thân từ thế gia quân nhân, Phương Lâm Quân đồng dạng cũng như thế, đương nhiên Phương Lâm Quân không phải là người Lạc Bắc, hắn tới từ một thành phố khác của tỉnh Thiên Nguyên nhưng bối cảnh của hắn cũng không kém Lạc Phỉ Phỉ là mấy, về cơ bản là kẻ tám lạng người nửa cân.
Có điều là cho dù đại bộ phận thời gian Lạc Phỉ Phỉ và Phương Lâm Quân đều ở trong cùng một căn cứ địa nhưng hai người lại thuộc về hai đội ngũ khác nhau, thời gian chạm mặt cực kì ít, tuy nói Lạc Phỉ Phỉ có thể cảm giác được Phương Lâm Quân có chút ý tứ với mình nhưng nàng căn bản không hề để ở trong lòng, bởi vì nam nhân nào gặp qua nàng chẳng ít thì nhiều cũng sẽ có chút ý tứ, nếu như người nào nàng cũng đi quan âm thì chắc chẳng còn thời gian mà làm việc khác nữa.
-Lạc thiếu tá, cô xác thực không phải là thủ hạ của ta, nhưng mà muộn như thế này còn lén lút ra khỏi căn cứ địa là vi phạm quy định của đơn vị rồi đấy, như vậy đủ để ta nghi ngờ cô có ý đồ cố ý tiết lộ bí mật quân sự, trong trường hợp này thì đừng nói là ta, cho dù là bất cứ ai cũng sẽ có quyền can thiệp. – Phương Lâm Quân vẫn đứng hiên ngang giữa đường, thanh âm tuy không lớn nhưng vừa mở miệng là đã úp ngay cho Lạc Phỉ Phỉ một cái phốt cực lớn:
ố ề ể ắ ề-Bây giờ cô muốn tự mình theo ta về hay để ta bắt về đây?
- Phương Lâm Quân, vậy tại sao ngươi muộn thế này rồi còn mò ra đây? – Lạc Phỉ Phỉ hừ lạnh một tiếng:
-Nếu như ngươi theo ta ra ngoài thì còn có thể nói ngươi theo dõi ta,, nhưng nếu như ngươi sớm đã đợi trước ở đây thì sợ rằng người muốn tiết lộ bí mật quân sự chính là ngươi đó.
Lạc Phỉ Phỉ không phải kẻ ngốc, vừa rồi nàng còn cảm giác có chút có tật giật mình, nhưng nàng rất nhanh đã phát hiện ra có gì đó không đúng, nàng vừa mới rời khỏi căn cứ địa có một lúc, hơn nữa lúc trướcc cũng không có ai biết nàng sẽ ra ngoài, thế mà Phương Lâm Quân cư nhiên lại có thể ở đây chặn đường nàng, hay nói cách khác là ngẫu nhiên gặp phải nàng, nhưng nửa đêm nửa hôm Phương Lâm Quân nên ở trong căn cứ mới đúng, làm sao có thể mò ra tận đây rồi đụng phải nàng chứ?
Vừa nghĩ như vậy nàng mới bắt đầu cảm thấy người có vấn đề chỉ sợ không phải nàng mà là Phương Lâm Quân, nàng chỉ là trốn ra ngoài hẹn hò với bạn trai, còn Phương Lâm Quân này sợ rằng thực sự có vẫn đề.
Nghĩ tới đây Lạc Phỉ Phỉ mới nhẹ nhàng lấy súng ra, đề cao tinh thần hết mức, từ trước tới giờ Lạc Phỉ Phỉ vẫn luôn linh cảm rằng trong căn cứ có phản đồ, năm đó nàng bị vây khốn trong cánh rừng rậm kia, cả đội đặc công của nàng thiếu chút nữa thì toàn quân bị diệt, việc này khẳng định là do có người tiết lộ bí mật về kế hoạch huấn luyện của các nàng nên đối phương mới có thể bố trí nhiều cạm bẫy như vậy từ trước. Chỉ là hơn hai năm qua nàng vẫn không thể nào tra ra được tên phản đồ kia rốt cuộc là ai, hiện tại vô tình đụng phải Phương Lâm Quân làm nàng bắt đầu hoài nghi hắn.
Nếu như phản đồ là Phương Lâm Quân thì tất cả mọi thứ đều sẽ thông suốt, với quyền lực của hắn ở căn cứ thì việc biết được kế hoạch huấn luyện của các nàng cũng không có gì là lạ, hơn nữa vì hắn có bối cảnh nên việc điều tra gian tế cũng sẽ dễ dàng bị hắn lấp liếm đi.
-Lạc thiếu tá, bản lĩnh phản dame của cô đúng là không tệ. – Phương Lâm Quân lắc đầu:
-Xem ra ta chỉ có thể cưỡng chế đưa cô về căn cứ thôi.
- Phương Lâm Quân, chỉ bằng ngươi hình như còn chưa đủ để làm được việc này đâu. – Lạc Phỉ Phỉ hừ lạnh nói.
-Lạc thiếu tá, sao cô không thử cúi đầu nhìn xuống ngực mình chứ? – Phương Lâm Quân cười nhạt một tiếng:
-Ta làm không được không đại biểu là súng bắn tỉa làm không được.
Lạc Phỉ Phỉ vừa cúi đầu xuống thì sắc mặt liền đại biến, một điểm sáng màu đỏ đang nằm ngay trên vị trí giữa ngực nàng, cũng chính là nói nàng đã bị một tay súng bắn tỉa khóa tọa độ.
-Phương Lâm Quân, ngươi cư nhiên còn có cả đồng bọn? – Lạc Phỉ Phỉ căn răng nói, tuy có chút phẫn nộ nhưng lại không quá hoảng loạn, , hiện tại việc nàng có thể làm là chỉ cần kéo dài thời gian một chút, bởi vì nàng tin tưởng nam nhân của mình nhất định sẽ tới ngay bây giờ.
-Lạc thiếu tá, bất luận là làm việc gì thì đồng bạn đều rất quan trọng đó. Phương Lâm Quân không nhanh không chậm nói:
-Hiện tại nếu như cô không muốn chết nhạt nhẽo như vậy thì phải nghe lệnh của ta, trước tiên tắt máy xe đi, sau đó đem tất cả vũ khí trên người ném ra ngoài.
Không đợi Lạc Phỉ Phỉ lên tiếng, Phương Lâm Quân lại nói tiếp:
-Ta hi vọng cô sẽ làm theo, nói thật lòng, Lạc thiếu tá, trước giờ ta vẫn rất thích cô, ta thật không muốn một đại mỹ nữ như cô cứ như vậy mà hương tiêu ngọc vẫn chút nào.
- Phương Lâm Quân, đjơi về đến căn cứ ta sẽ tính sổ với ngươi. – Lạc Phỉ Phỉ bày ra một bộ dáng vô cùng tức giận, không cam lòng tắt máy xe, sau đó mới đem khẩu súng ngắn trong tay ném ra ngoài.
-Về căn cứ? – Phương Lâm Quân lắc đầu:
-Lạc thiếu tá, cô thật là ngây thơ, cô cho rằng mình còn có thể về được sao?
Nói tới đây Phương Lâm Quân đã tới bên xe Lạc Phỉ Phỉ, trên tay cầm một khẩu súng ngắn chỉ thẳng vào cửa xe:
-Trước tiên hạ kính chắn xuống.
- Phương Lâm Quân, ngươi rốt cuộc muốn làm gì. – Lạc Phỉ Phỉ phẫn nộ nói.
-Lạc thiếu tá, ta hoài nghi trên người cô vẫn còn giấu vũ khí khác, cho nên bây giờ cô phải cở hết y phục ra, ta phỉ chắc chắn rằng trên người cô không còn vũ khí gì nữa. – Phương Lâm Quân không nhanh không chậm nói, trong mắt không kìm được xẹt qua một tia lửa nóng, đại mỹ nữ hắn đã nhòm ngó từ lâu cuối cùng cũng sắp tới tay.
- Phương Lâm Quân, ngươi đừng có mơ. – Lạc Phỉ Phỉ sắc mặt đại biếng, nàng phẫn nộ mắng.
- Lạc thiếu tá, đừng có thử thách sự kiên nhẫn của ta. – thanh âm của Phương Lâm Quân lạnh xuống:
-Mau, cởi hết ra cho ta.
- Phương Lâm Quân, lẽ nào ngươi không sợ có người biết chuyện này sao? – Lạc Phỉ Phỉ phãn nộ quát.
- Lạc Phỉ Phỉ, nói cho cô biết, ta đã làm qua rất nhiều việc nhưng chưa từng bị ai phát hiện, hơ hai năm trước cũng may là cô vớ được cứu tinh nên mới thoát được một kiếp, tốt nay cô có chạy đằng trời. - sắc mặt Phương Lâm Quân có chút dữ tợn:
-Ta nhắc lại một lần nữa, lập tức cởi hết ra cho lão tử, nếu không lão tữ lập tức sẽ nổ súng.
- Phương Lâm Quân, kẻ phản đồ của căn cứ quả nhiên là ngươi. – Lạc Phỉ Phỉ vô cùng phẫn nộ:
-Ngươi phản bội quân đội, phản bội cả quốc gia!
Chương 923: Lão tử bắn súng rất giỏi.-Ta nhổ vào, đừng có nói đạo lí với lão tử, lão tử cảnh cáo cô lần cuối, mau cởi ra, nếu không đừng có trách. – Phương Lâm Quân tựa hồ sắp mất tự chủ:
-Đê mờ, nếu không phải vì cô lão tử có thể phản quốc sao? mẹ nó, không phải vì cô mê đảo lão tử đến thần hồn điên đảo thì lão tử dễ dàng bị bọn chúng dùng nữ nhân mua chuộc vậy sao, dù sao lão tử cũng đã mang tội phản quốc, hiếp cô một lần thì cũng là chuyện nhỏ mà thôi.
- Phương Lâm Quân, ngươi đúng là táng tận lương tâm, mọi việc là do bản thân ngươi ý chí không kiên định, liên quan gì đến ta chứ? – Lạc Phỉ Phỉ phẫn nộ nói.
-Đệt, cái gì mà ý chí của ta không kiên định, cô xinh đẹp như vậy, cmn đi vào bộ đội làm gì? Sao cô không đi làm minh tinh hoặc là người mẫu? Tại sao cứ nhất thiết phải tới đây làm đặc công, ngày nào cũng lượn lờ phơi phới trước mắt ta, cô có biết mình đã khiến bao nam nhân mất ngủ không? Con bà nó, cô biết việc gì càng tàn khốc hơn cả không có nữ nhân không? Chính là có một mỹ nữ gợi cảm hôm nào cũng mơi mơi trước mặt mà éo làm gì được. – Phương Lâm Quân có chút mất lí chí gào lên:
-Cô không nên vào bộ đội, nếu như đã vào rồi thì tối nay lão tử có chịch cô cũng là lẽ đương nhiên.
Lạc Phỉ Phỉ tức giận đỏ bừng mặt, trong lòng thì đang vô cùng sốt ruột, chồng nàng sao vẫn chưa chịu tới? lẽ nào chưa nhận được tin nhắn của nàng sao?
Cúi đầu nhìn xuống ngực, điểm sáng đỏ vẫn còn đó, Lạc Phỉ Phỉ quay sát bốn phía, nắm tay nắm chặt lại, thân thể từ từ cứng lại, nàng không phải là hoàn toàn không có chút năng lực phản kháng nào, lúc trước chỉ là muốn đợi Đường Kim tới mà thôi, hiện tại Đường Kim chưa tới mà bên này Lạc Phỉ Phỉ dường như đã không kéo dài thời gian thêm được nữa, vậy chỉ còn cách tự cứu lấy mình mà thôi.
Nhưng đúng vào lúc này một thanh âm bất mãn đột nhiên truyền vào trong tai Lạc Phỉ Phỉ và Phương Lâm Quân:
-Nửa đêm nửa hôm, ầm ĩ cái gì vậy? Mau im miệng cho ta!
Theo thanh âm đó, hai nam nhân từ trong rừng đi ra, người đi phía trước đang giơ cao hai tay bộ dáng khép nép lo sợ, người đi đằng sau thì trên tay đang cầm một chiếc súng bắn tỉa, chỉ là nòng súng đang nhắm thẳng vào Phương Lâm Quân, nam nhân này đi vài bước lại dùng chân đá vào người ở phía trước:
-Nhanh lên cho lão tử.
Nam nhân phía trước bị đá cho loạng choạng mấy lần, rất nhanh đã đi tới bên cạnh chiếc xe việt dã của Lạc Phỉ Phỉ, nam nhân phía sau nhìn Phương Lâm Quân nói:
-Ê, tên tiểu tử kia, vừa rồi người gào cái gì đấy? Ngươi tên Phương Lâm Quân có phải không? Yên lặng cho lão tử, còn cô nữa,mỹ nữ kia, đừng tưởng cô đẹp mà cô có quyền nhé, cô cũng yên lặng cho ta.
Lạc Phỉ Phỉ vốn đang vui mừng định nói gì đó nhưng nghe được lời này lập tức ngậm miệng lại, thần sắc trở nên cổ quái, trên thực tế thì lúc này nàng đang cảm thấy dở khóc dở cười, chồng nàng sao nhìn cứ như đứa trẻ, lúc nào cũng thích bày trò trêu trọc người khác.
Bất quá nghĩ đi cũng phải nghĩ lại, hắn hiện tại còn chưa tới 19 tuổi, tựa hồ cũng tính là một đứa trẻ lớn đầu, chỉ là lúc hắn ở trên người nàng thì chả thấy giống trẻ con chút nào a!
Mặt Lạc Phỉ Phỉ khẽ nóng lên, trong đầu không tự giác được lại nhớ đến từng hình ảnh làm nàng phải đỏ mặt tía tai, lúc này tất nhiên nàng đã không còn phải lo lắng cho vấn đề an toàn của mình nữa,bởi vì nam nhân vừa xuất hiện không ai khác chính là Đường Kim.
-Ngươi là ai? – Phương Lâm Quân vừa mới có chút điên cuồng nhưng bây giờ đã lãnh tĩnh trở lại, con hàng này tựa hồ có chút vấn đề về thần kinh, lúc hoạt động tốt, lúc lại bị đoản mạch.
-Ngươi quản lão tử là ai, mau bỏ súng xuống nếu không lão tử cho ngươi nát sọ. – Đường Kim bày ra bộ dáng vô cùng thô lỗ cộc cằn:
-Đừng có xem thường lão tử, lão tử bắn súng rất giỏi đấy, cho dù ngươi chỉ bé bằng hạt đậu lão tử cũng bắn cho ngươi nát sọ được.
sắc mặt Phương Lâm Quân khẽ biến đổi, hắn hơi do dự một chút nhưng cuối cùng cũng đặt khẩu súng trên tay xuống, sau đó giả bộ trấn định hỏi:
-Ngươi muốn làm gì?
-Muốn làm gì hả? Lão tử nghĩ xem cái đã. – Đường Kim tựa hồ khẽ trầm ngâm một lát, mấy giây sau mới đột nhiên sực tỉnh:
-Đúng rồi, lão tử nghĩ ra rồi, tối qua lão tử vừa làm một vụ, hôm nay đang ngủ ngon thì bị các ngươi ồn ào làm thức giấc, không có biện pháp, lão tử đành làm thêm vụ nữa vậy, à mà tiểu lục đậu, ngươi biết lão tử làm gì không?
tiểu lục đậu? ( hạt ngọc trai của nữ nhân...các đạo hữu tự hiểu nhé)
Phương Lâm Quân nhất thời tức hộc máu, quả biệt danh nghe thốn vl!
Lạc Phỉ Phỉ thì đỏ bừng mặt, chồng của nàng lúc đóng giả lưu manh thì thật là lưu manh, nhưng sau đó nàng lại cảm thấy không đúng, hình như hắn vốn đã là một tên lưu manh, trước đây không phải nàng vẫn luôn coi hắn là lưu manh sao?
-Ta nghĩ ngươi cũng không biết lão tử muốn làm gì, kì thực lão tử đang làm một nghề có tiền đồ nhất thế giới. – Đường Kim không đợi Phương Lâm Quân kịp đáp đã nói tiếp:
-Nghề này của lão tử là một ngành kinh doanh không vốn nhưng lão suất cao, chưa bao giờ lỗ,nếu lỗ bao bù...
Đường Kim một hơi chém ra ti tỉ chỗ tốt của việc hắn làm, nghe đến mức Phương Lâm Quân chỉ muốn lập tức bóp chết hắn, đến cả Lạc Phỉ Phỉ cũng có chút mơ hồ thì Đường Kim mới chịu hạ kết luận:
-Nghề này của lão tử gọi là ĂN CƯỚP!
Ngừng một chút, Đường Kim một cước đạp nam nhân lúc nãy đi cùng hắn từ trong cánh rừng ra ngã rụp xuống đất rồi trực tiếp hướng nòng súng lên người Phương Lâm Quân:
-Hiện tại lão tử chính thức tuyên bố, các ngươi đã bị cướp, nữ cướp tiền,nam cướp sắc, à nhầm, nam cướp tiền nữ cướp sắc!
Lạc Phỉ Phỉ dùng tay bụm miệng cười, chồng nàng đúng là thích làm trò cổ quái.
-Ta không có tiền. – Phương Lâm Quân cắn răng nói, trông lòng thì phiền muộn không thôi, cái đê mờ, tên vương bát đản này còn muốn cướp sắc nữa, hắn còn chưa kịp nếm thử mùi vị của Lạc Phỉ Phỉ mà phải cắn răng nhìn tên gia hỏa kia hớt tay trên sao?
-Không có tiền? – Đường Kim trừng mắt nhìn Phương Lâm Quân:
-Con mịa ngươi nghèo vậy sao không đi chết đi? Không có tiền mà vẫn còn mặt mũi sống trên đời này ? sao ngươi không đập đầu xuống đất mà chết đi? Làm đàn ông như ngươi đúng là phế vật, nếu ta là ngươi chắc sẽ mua một miếng đậu phụ rồi đập đầu mà chết cho xong, à, không đúng, ngươi làm éo gì có tiền mua đậu phụ...
Đường Kim một hơi mắng cho Phương Lâm Quân máu chó đầy đầu, đến Lạc Phỉ Phỉ nghe xong cũng phải ngẩn ra, bản lĩnh mắng người của Đường Kim tự hồ cũng rất lợi hại, mắng dài một hơn không cần thở.
Phương Lâm Quân thiếu chút nữa thì hộc máu, đang định nói gì đó thì Đường Kim lại phất tay:
-Bỏ đi, không có tiền thì không có tiền, dù sao tối nay ở đây cũng có một đại mỹ nữ, cướp tí sắc cũng không tệ, bất quá lão tử làm việc không thể về tay không được, không có tiền thì để lại quần áo, trước tiên cởi quần áo của hắn ra sau đó tự cởi của ngươi đi.
Đường Kim chỉ vào tên gia hỏa đang bị hắn đạp dưới đất rồi nói với Phương Lâm Quân:
-Cởi sạch quần áo của hắn ra cho ta.
Bị Đường Kim dùng súng lăm le hơn nữa còn bị mắng một trận tí hộc máu,Phương Lâm Quân cuối cùng cũng không chần chừ nữa, hắn cúi người xuống bắt đầu cởi quần áo của tên đồng bạn kia, đến khi chỉ còn một chiếc quần sịp, đang định cởi tiếp thì Đường Kim bỗng hô lên:
-ngừng! đến cả quần sịp của nam nhân mà cũng muốn lột sao? Ngươi thật là biến thái....