Đường Kim quay người lại liền thấy một tên béo quen thuộc, chính là tiểu tử Hoắc Quang của Hoắc gia kia. Chính là tên gia hỏa rõ ràng không phải là thân đệ đệ của Hoắc Tâm Mai mà cứ gọi Đường Kim là tỉ phu.
-Ngươi lăn lộn kiểu gì mà lại thảm như thế này? – Đường Kim nhìn Hoắc Quang, bộ dáng đầy kinh ngạc:
-Tới đây làm bảo vệ sao?
-Tỷ phu, ta thật khổ a! – Hoắc Quang ứa nước mắt:
-Người nhất định phải giúp ta, hiện tại bọn họ đều hùa nhau bắt nạt ta.
Hoắc Quang hiện tại xác thực rất khổ, nguyên nhân rất đơn giản, tên gia hỏa này cáo mượn oai hùm đã đắc tội với rất nhiều người, lần trước trong thọ yến 80 của Hoắc lão gia tử, Hoắc Quang ỷ có Đường Kim nên đã dám mắng chửi , hơn nữa còn đánh cả những kẻ bình thường hắn không dám đắc tội, sa uddos Đường Kim vừa đi thì bi kịch của hắn liền kéo đến.
Lúc Đường Kim ở đó những người khác đều nể mặt Đường Kim, không dám làm gì Hoắc Quang, nhưng Đường Kim vừa đi thì bọn họ liền bắt đầu chỉnh Hoắc Quang.
Ngược lại không phải là những người kia không sợ Đường Kim, vấn đề là Hoắc Quang này cũng không phải thân đệ đệ của Hoắc Tâm Mai, hắn chỉ là đường đệ mà thôi, quan hệ của những người khác trong Hoắc gia với Hoắc Tâm Mai cũng tương đương như thế, hơn nữa bọn họ cũng không ngốc, tự nhiên là nhìn ra được Hoắc Quang và Đường Kim không có quan hệ đặc biệt gì, bọn họ chỉ cần không chỉnh chết Hoắc Quang, Đường Kim cho dù biết cũng sẽ không nói gì.
Những người khác của Hoắc gia lúc này cũng đã hiểu phong cách của Đường Kim, biết được là một tên gia hỏa trong mắt chỉ có mỹ nữ, Hoắc Quang không phải mỹ nữ ,mà trong cả Hoắc gia , Đường Kim chỉ để tâm đến một mình Hoắc Tâm Mai mà thôi.
Cứ như vậy Hoắc Quang liền bị ăn quả đắng liên tục từ những đường huynh đường tỷ của mình, tuy rằng Hoắc Quang vẫn đang là sinh viên của đại học Thiên Hải nhưng mỗi tối hắn đều phải tới Mai Khôi đại tửu điếm làm bảo vệ, trên danh nghĩa là để hắn làm quen với sản nghiệp của gia tộc, hơn nữa vị trí bảo vệ của hắn cũng là mệt nhất, chính là chân đi tuần không ngừng, đáng thương cho Hoắc Quang, một tháng này gầy đi hơn một vòng.
Tiển bàn tử Hoắc Quang sụt sùi kể khổ làm Đường Kim có chút cạn lời, lúc trước hắn còn mải cuồng hoan với Băng Di trên phòng tổng thống, làm sao còn nhớ tới Hoắc Quang? Nếu không phải lần này ngẫu nhiên gặp nhau, chắc hắn cũng đã quên tên gia hỏa này cmnr.
-Cái kia, ngươi về trường đi học đi, sau này không cần tới làm bảo vệ nữa, nếu như bọn họ dám gây phiền toái cho ngươi, cứ bảo bọn họ tới tìm ta. – Đường Kim tuy rằng không có hứng thú quản chuyện của tên gia hỏa này lắm, nhưng một tiếng tỷ phu của hắn vẫn làm Đường Kim rất vừa ý.
-Cái kia, tỷ phu, kì thực ta định vẫn ở đay làm bảo vệ tiếp. - Hoắc Quang cười nịnh nột:
-Ta định giảm béo xong rồi mới đi.
-Vậy ngươi kêu khóc cái gì? – Đường Kim buồn bực hỏi.
-Nhưng mà tỉ phu, ta phải báo chuyện này cho người biết a, bọn họ chỉnh ta chỉ là chuyện nhỏ, không nể mặt người mới là chuyện lớn, ta nghĩ người nên cho bọn họ chút màu mè coi coi. – Hoắc Quang bộ dáng đầy chính nghĩa nói, hiển nhiên tên gia hỏa này lại muốn cáo mượn oai hùm.
-Đợi ngươi giảm béo xong rồi nói đi. – Đường Kim tùy tiện đáp, nói rồi liền ôm Kiều An An rời đi.
Nhưng đúng vào lúc này, một thanh âm âm dương quái khí bỗng truyền tới;
-ay zo, Hoắc Quang, lại đi làm bảo vệ à?
Theo thanh âm đó, một đôi thanh niên nam nữ đi tới, nam tuổi đời không lớn, khoảng ngoài 20, ăn mặc rất chỉn chu, hiện nhiên thân phận không tầm thường, nữ tử kia cả người đều đeo châu bảo, nhẫn, vòng tay, vòng cổ, hoa tai đều bằng kim cương, ăn mặc còn rất gợi cảm, khuôn mặt cũng khá là xinh đẹp, từng bước đi đều giống như thiên nga trắng đầy cao quý, nhưng đợi nàng đi tới bên cạnh Kiều An An thì nàng liền lập tức trở thành vịt con xấu xí.
-Lâm Tiểu Tam, con hàng nhà ngươi có cần thiết mỗi ngày đều tới đây làm lão tử buồn nôn không? – thấy nam thanh niên kia, Hoắc Quang nhất thời buồn bực không thôi, tên vương bát đản này cư nhiên lại mò tới rồi.
-Đương nhiên là cần thiết rồi, niềm vui của ta chính là được nhìn người đau khổ đấy. – tên gia hỏa kia rất thẳng thừng:
-Hoắc Quang, ngươi còn ở đây làm bảo vệ ngày nào, thì ngày ấy ta còn đem mỹ nữ tới đây mướn phòng, ngươi cứ đứng đó mà hâm mộ đê.
Hoắc Quang có chút muốn hỏng mất, đúng là thà đắc tội quân tử còn hơn đắc tội tiểu nhân, dù sao thì Hoắc Quang cũng là người Hoắc gia, không biết Lâm Tiểu Tam từ đâu nhận được tin Hoắc Quang đang bị người Hoắc gia cho ăn quả đắng, thế là tên gia hỏa này liền tới nhân lúc người gặp khó đả kích hắn, ngày này cũng đem gái xinh tới đây khoe khoang, tựa hồ như đang khinh Hoắc Quang không tán được gái.
-Lâm Tiểu Tam, ngươi đắc ý cái rắm, ngươi cảm thấy ngươi tán gái rất lợi hại sao? ngươi lợi hại bằng tỷ phu của ta không? – Hoắc Quang mặt đầy khinh bỉ:
-Ngươi nhìn gái của ngươi xem, rồi lại nhìn bạn gái của tỷ phu ta? Ngươi mỗi ngày đều đi tán gái thì có tác dụng gì, tán cả đời cũng không bằng được tỉ phu của ta.
-Hoắc Quang, đầu óc ngươi hỏng mất rồi à? Bạn gái của tỷ phu ngươi không phải là tỷ tỷ của người sao? chỉ bằng tỷ của ngươi, ta còn không thèm nhìn ấy… - Lâm Tiểu Tam vừa khinh bỉ Hoắc Quang vừa liếc nhìn Kiều An An bên cạnh Đường Kim, sau đó hắn liền đơ ra tại chỗ, tiên nữ a! đúng là cmn trên đời thật có tiên nữ!
Vừa rồi lực chú ý của Lâm Tiểu Tam đều đặt trên người Hoắc Quang, không có chú ý tới Kiều An An, hiện tại vừa thấy nàng hắn liền cảm thấy siêu mẫu mình vừa tới tay quả thật chỉ là rác rưởi, đúng thật là người so với người tức chết người mà, lần này Lâm Tiểu Tam thậm chí còn có xung động ném cô nàng bên cạnh mình ra khỏi khách sạn nữa.
-Thế nào hả, tự ti rồi à? Muốn đâm đầu vào tường không? Đó mới phải chứ? – Hoắc Quang nhìn biểu tình của Lâm Tiểu Tam, nhất thời có chút đắc ý:
-Kháo, dám tới chỗ ông đây khoe khoang hả, nhìn cao thủ tán gái chân chính người ta điệu thấp như thế nào đi, làm gì có ai ngươi ngốc như ngươi, không biết dùng bao nhiêu tiền ném cho gái mà còn không biết xấu hổ đến đây khoe khoang.
-Hoắc Quang, ngươi cmn đừng có lấy lông gà làm lệnh bài, tỷ phu nào chứ, tỷ phu của ngươi không phải đã chết rồi sao? tỷ ngươi nhanh như vậy đã tìm bạn trai mới rồi? - Lâm Tiểu Tam có chút buồn bực, hắn một mực cho rằng mình tán gái rất lợi hại, cũng cảm thấy gái gú bên mình rất cao cấp, nhưng mà bây giờ hắn thật sự đã bị đả kích không nhẹ.
-Ngươi hiểu cái rắm, tỷ của ta không phải là tỷ tỷ ruột, là vị đường tỉ xinh đẹp nhất Hoắc gia chúng ta, ngươi biết là ai không? – Hoắc Quang trong lòng cảm thấy rất khoái chí, thấy bộ dáng như ngậm trái đắng của Lâm Tiểu Tam càng làm hắn vui sướng.
-Hỏa…Hỏa Mai Khôi? - Lâm Tiểu Tam trừng mắt há miệng:
-không, không thể nào.
-Chẳng có gì là không thể hết, đó chính là sự thật, hiện tại ngươi biết tỷ phu ta lợi hại thế nào chưa? Hắn tán được tỷ ta, còn có thể tán thêm nhiều ngươi khác, hơn nữa mỗi người đều là cực phẩm cả đời ngươi cũng không với tới, ngươi biết Băng Di không? Băng Di cũng là bạn gái của tỷ phu đấy, hơn nữa còn là tỷ của ta an bài cho nàng ở đây…. – Hoắc Quang càng nói càng hưng phấn, nếu như người khác thấy bộ dáng lúc này của hắn ,quá nữa sẽ cho là hắn đã chém gió về chính mình.
Chỉ là chưa dứt lười, hắn đột nhiên cảm thấy không đúng, liền vội vàng gọi với lại:
-Tỷ phu, tỷ phu, người đừng vội đi a!
Chương 1357: Diệp Tiểu Mạn xảy ra chuyệnChỉ thiếc là Hoắc Quang có gào lên cũng không có tác dụng, Đường Kim đã ôm Kiều An An ra khỏi khách sạn, hắn không muốn khoe khoang hay so đo với tiểu nhân vật như Lâm Tiểu Tam, làm vậy sẽ hạ thấp đẳng cấp của hắn.
-Hoắc Quang, vừa rồi ngươi không có lừa lão tử chứ? Thật có người trâu bò như vậy? - Lâm Tiểu Tam nhìn theo bóng lưng của Đường Kim, có chút hoài nghi hỏi.
-Nếu ngươi không tin thì có thể tùy tiện tìm một người Hoắc gia hỏi thử xem. – Hoắc Quang mặt đỏ bừng bừng:
- Lâm Tiểu Tam, ngươi không biết lúc đại thọ 80 của gia gia ta, tỉ phu trái ôm Băng Di, phải ôm Tiếu Thiền, trước ngực còn có một đại mỹ nữ, ờ mỹ nữ chỉ kém tỷ tỷ hoa khôi đại học Thiên Hải của ta có một chút thôi, không phải là người vừa rồi…heehe, thật là trâu bò, ta còn chưa có gặp qua ai tán gái giỏi hơn tỉ phu ta.
Lâm Tiểu Tam nhất thời trừng mắt há miệng, hắn chỉ cảm thấy như mình đang nghe truyện cổ tích.
Lâm Tiểu Tam a Lâm Tiểu Tam, không phải ta nói ngươi, sau này đừng có tùy tiện thấy gái là tán nữa, học tập tỷ phu của ta ấy, phải lấy chất làm chủ, lượng nhiều không bằng chất biến. – Hoắc Quang bắt đầu làm ra một bộ dáng lên mặt dạy đời, trong lòng thì âm thầm vui sướng không thôi.
Lâm Tiểu Tam cũng có chút ngưỡng vọng, chỉ là một lát sau thấy biểu tình của Hoắc Quang, hắn liền khinh khỉnh nói:
-Hoắc Quang, con hàng ngươi đừng có lôi người khác ra khoe, ngươi trước tiên tán thử một em xem nào, ta nghĩ đối với ngươi chỉ cần là giống cái là được rồi, không cần quan tâm xấu đẹp đâu.
Dứt lời Lâm Tiểu Tam liền ôm theo cô nàng người mẫu của hắn tiến vào thang máy, tuy rằng vừa rồi Kiều An An đã làm cho hắn không còn mấy hứng thú với cô nàng này nữa lắm nhưng dù sao thì hắn cũng đã ném ra không ít tiền, trước tiên chịch vài lần gỡ lại chút vốn cái đã.
Đáng thương cho Hoắc Quang còn đang hưng phấn thì Lâm Tiểu Tam rời đi mất làm hắn chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi thầm rủa tên gia hỏa kia tối nay tờ rym không lên được thôi.
..
-An An tỷ. – biệt thự bên biển, Kiều An An và Đường Kim vừa mới trở vè thì một thân ảnh gợi cảm đã nhào tới, chính là Hàn Tuyết Nhu, bất quá khi Đường Kim dang rộng vòng tay định đón nàng thì thân thể nàng lại nhào về phía Kiều An An làm hắn buồn bực không thôi.
Bất quá ngay sau đó Đường Kim lại cảm thấy vui sướng không thôi, bởi vì tối nay hắn có thể chơi trò nhất long song phượng rồi.
-Tiểu Nhu. – Kiều An An miễn cưỡng cười một cái, hiện tại tâm tình nàng không được tốt lắm.
-An An tỷ, tỷ sao thế? – Hàn Tuyết Nhu có chút khó hiểu:
-Nhìn tỷ hình như không được vui lắm? Đường Kim bắt nạt tỷ phải không?
-Đương nhiên không phải, lão công sao có thể ức hiếp ta chứ? – Kiều An An vội vàng lắc đầu, sau đó mới than nhẹ một tiếng:
-Chỉ là Tiểu Mạn lại sảy ra chuyện rồi.
- Tiểu Mạn? An An tỷ, tỷ đang nói đến mẹ của Khả Ái Lanh Lợi sao? – Hàn Tuyết Nhu rất nhanh đã phản ứng lại:
-Nàng sao thế?
-Ta vốn tưởng rằng nàng đã tìm được chân ái, nào ngờ… - Kiều An An thở dài một hơi rồi đem chuyện của Diệp Tiểu Mạn kể lại cho Hàn Tuyết Nhu.
Hàn Tuyết Nhu nhất thời có chút ngây ngẩn, trong lòng còn có một chút cổ quái, việc này cũng thật là dị, Diệp Tiểu Mạn tìm một tên trai bao làm bạn trai, hơn nữa hai người còn sắp kết hôn>?
-An An tỷ, vậy tỷ định thế nào? – Hàn Tuyết Nhu hỏi.
-Hiện tại ta dang không biết làm thế nào đây. – Kiều An An bất đắc dĩ nói:
-Muốn đối phó tên Mộc Tuyển kia rất dễ dàng, vấn đề là ta không muốn Tiểu Mạn đau lòng, nhưng không muốn nàng đau lòng trừ khi là dấu nhẹm chuyện này đi, kẻ tên Mộc Tuyển kia quá nửa là còn mục đích khác, nếu vậy thì Tiểu Mạn trước sau gì cũng biết chuyện này, hơn nữa ta cũng không muốn một mực lừa dối Tiểu Mạn, haizz, việc này thật khó trọn vẹn đôi đường!
-An An tỷ, ta thấy không cần nghĩ nhiều như thế, đau một lần rồi thôi còn hơn đau dai dẳng, hiện tại nhân lúc Tiểu Mạn tỷ còn chưa kết hôn với tên lừa đảo kia, chúng ta nên sớm ngày lật tẩy hắn, nếu không sau này sẽ rất phiền toái. – Hàn Tuyết Nhu ngược lại suy nghĩ rất dứt khoát, thà để Diệp Tiểu Mạn đau lòng một lần còn hơn để nàng gả cho một tên vịt cồ.
-Ta chủ yếu là cảm thấy vạn nhất Mộc Tuyển thật sự thích Tiểu Mạn thì sao? – Kiều An An có chút do dự:
-Nếu như hắn thật sự cải tà quy chính , không làm việc lúc trước nữa, ta nghĩ có thể để cho hắn và Diệp Tiểu Mạn ở cùng nhau.
Gái nghành hoàn lương có thể lấy chồng, trai bao hoàn lương cũng có thể lấy vợ, từ điểm này có thể thấy cách nghĩ của Kiều An An cũng không có vấn đề.
-Thất tiên nữ, kì thực ta có thể giám thị toàn bộ tình huống trong khách sạn này, nếu nàng đã do dự vậy thì tạm thời chưa cần quản, để ta theo dõi là được. – Đường Kim lên tiếng nói.
Thật ra Đường Kim đã xác định được tên Mộc Tuyển kia còn có ý đồ khác, bất quá hiện tại hắn càng muốn ăn nốt món thịt tiên nữ lúc chiều chưa được ăn no kia, đời thời còn một màn song phi phía sau, những chuyện khác trước tên kệ cái đã.
-Ân, trước tiên cứ như thế đã. – Kiều An An cũng thấy chủ ý này không tệ, trong lòng nàng vẫn còn ôm một tia ảo tưởng, hi vọng Mộc Tuyển kia thật tâm đối đãi Diệp Tiểu Mạn.
-An An tỷ, vậy chúng ta đi bơi đi, để Đường Kim giám thị là được rồi. – Hàn Tuyết Nhu kéo theo Kiều An An đi vào bên trong, thay đồ bơi xong liền nhảy xuống biển.
Đường Kim ngồi trên ban công thưởng thức mỹ nhân ngư một lát rồi cũng nhào xuống dưới, vài phút sau cuộc vui của ba người ở dưới biển chính thức bắt đầu.
Từ dưới biển chuyển lên phòng khác rồi vào phòng ngủ, tiếng rên ri tiêu hồn đan xen vào nhau, Kiều An An vừa nhiệt tình vừa kèm theo một tia ngại ngùng xấu hổ, Hàn Tuyết Nhu vẫn là kích tình cuồng nhiệt, không ngại triển lộ nhiều tư thế mới làm cho Đường Kim dục tiên dục tử.
…
Mười một giờ đêm, Mai Khôi đại tửu điếm, phòng số 1608.
Diệp Tiểu Mạn cuốn một chiếc khăn tắm, mái tóc còn ướt hơi nước, nàng vừa mới từ nhà tắm đi ra, nhìn khá là phong tình vạn chủng.
-Mộc Tuyển, chúng ta, chúng ta đi ngủ đi. – sắc mặt Diệp Tiểu Mạn khẽ đỏ lên, nhìn càng thêm vũ mị:
-Lúc trước chàng nói muốn đợi tới lúc chúng ta kết hôn, bất quá hiện tại chúng ta cũng sắp khết hôn rồi, ta…ta kì thực cũng không ngại.
-Tiểu Mạn, cầm lấy này, trước khi đi ngủ uống chút rượu vang sẽ ngủ ngon hơn, còn có thể làm đẹp nữa. – Mộc Tuyển đưa cho Diệp Tiểu Mạn nửa li rượu vang, ôn nhu nói.
-ân. – Diệp Tiểu Mạn nhận lấy li rượu, khẽ nhấp nhấp môi vài cái, ở cùng một chút với Mộc Tuyển, nàng cũng đã dưỡng thành thối quen trước khi đi ngủ uống một chút rượu vang.
Tuy rằng Diệp Tiểu Mạn đi làm ở khách sạn, nhưng tửu lượng của nàng rất bình thường, lúc tước mỗi lần uống rượu vang xong đều có một chút cảm giác choang choáng buồn ngủ.
Tối nay cũng như vậy, vừa xuống xong nàng lập tức cảm giác đầu óc mê mang, bất quá lần này là choáng váng càng thêm lợi hại.
-Mộc Tuyển, ta say quá. – Diệp Tiểu Mạn nhỏ giọng nỉ non, sau đó thân thể khẽ nghiêng một cái, ngã xuống đất.