Vô Tận Chém Giết

Chương 1.2

Ngày 15 tháng 9 năm thứ mười lăm sau mạt thế.

Một đoàn người vẻ ngoài nhếch nhác lê bước đi trên sa mạc, cái nắng nóng khiến không khí xung quanh như có thể đốt cháy vạn vật, không gian vặn vẹo, đủ chứng tỏ nhiệt độ cao đến kinh người. Đoàn người vẫn kiên trì, phía trước là hơn hai mươi người trưởng thành, có nam nữ, có thanh niên, cũng có một số người đã bước qua độ tuổi trung niên. Nhưng điểm chung là họ đều có một đôi mắt kiên cường, không khuất phục, làn da bị nắng thiêu đốt bong lên thành từng mảng lớn, ẩn ẩn còn có những vết máu xuất hiện bên dưới, trông rất dọa người. Đôi môi mỗi người đều khô khốc, nứt nẻ và trắng bệt, ai nấy gầy gò, tưởng chừng một cơn gió có thể thổi ngã cả đám người này!

-     Đội trưởng. Thực sự chúng ta có đủ khả năng tìm được dị năng tinh? – một thanh niên lên tiếng, vẻ ngoài gầy đến trơ xương, khôn mặt hốc hác như đã lâu chưa được ăn một bữa đầy đủ.

-     Chúng ta chỉ có thể hi vọng – Người dẫn đầu khàn khàn lên tiếng, hắn đã hơn ba ngày chưa được một bữa ăn, nước uống cũng đã cạn kiệt từ sớm, hiện bọn hắn chỉ có thể dựa vào ý chí mà chống chọi đến giờ này.

Thanh niên lên tiếng ban nãy lập tức im lặng, sâu trong ánh mắt đục ngầu của hắn vẫn mang theo một tia hi vọng le lói. Dị năng tinh, ngươi chính là hi vọng cuối cùng của nhân loại.

-     Đội trưởng, phía trước có ốc đảo nhỏ. Chúng ta đi đúng hướng rồi – cô gái đứng bên cạnh nam nhân lên tiếng, cô ta có đôi mắt trong và sáng, khác hẳn những người khác – Khinh Vận – Dị năng giả cường hóa thân thể cấp 6. Cô có thể nhìn xa hơn người khác hàng nghìn lần, ánh mắt cô lóe lên ánh sáng, chúng ta có hi vọng rồi! 

-     Tăng nhanh tốc độ, đồng thời không được lơ là. Tiểu Vận, quan sát xung quanh đề phòng xác sống tấn công. Đại Cường, tập trung  cảm nhận âm thanh, nếu có thú xác sống hoặc biến dị thú đến gần thì lập tức thông báo. – Người đàn ông dẫn đầu thuần thục phân phó.

Đoàn người vốn đang mệt lả, nay như được tiêm thuốc kích thích, ai nấy đều thuần thục lao nhanh về phía trước. Bọn họ bị xác sống dồn vào sa mạc chết chóc phía Tây này đã được hơn hai năm, tuy nơi đây ít đụng phải xác sống nhưng vật tư cũng thiếu hụt đến đáng thương. Bọn họ ban đầu vốn dĩ có hơn hai nghìn người, đến nay cũng chỉ còn hơn một trăm người, trong đó có hơn hai mươi dị năng giả, năm mươi quân nhân, còn lại đều là người thường. 

Vốn dĩ bọn họ đã không còn hi vọng sống sót, nhưng một năm trước, trong lúc lang thang trên sa mạc, bọn họ cứu được một nhóm nhà khoa học đang bị thú xác sống vây công. Sau đó biết được tin sâu trong sa mạc có một trung tâm nghiên cứu, ở đó đã thành công phát hiện bước đột phá mới, họ có thể tập trung dị năng của các dị năng giả ngũ hệ, kết lại thành một tinh thạch mang theo năng lượng. Tinh thạch này có thể giúp dị năng phát ra dị năng công kích gấp năm lần bình thường, đủ để hạ được xác sống cấp cao.

Nhóm người vô cùng mừng rỡ, bắt đầu hành trình đi tìm ốc đảo trong lời của các nhà khoa học, nhưng đã đi liền đi đến hơn một năm, đừng nói đến dị năng tinh, ngay cả một nơi có khả năng sống sót cũng đều không có.

Đoàn người đến được ốc đảo vào lúc xế chiều, đây chỉ là một ốc đảo có diện tích khoảng một dặm. Thực vật dường như đều đã biến dị xong, không thể nhận ra hình dạng ban đầu, động vật cũng không tìm thấy, có lẽ đều đã bị biến dị và rời khỏi đây. Ở giữa ốc đảo có một trung tâm nghiên cứu được xây tạm bợ, đoàn người nhanh chóng sắp xếp nghỉ ngơi, sau đó nam nhân dẫn đầu mang theo hai dị năng giả mở cửa bước vào bên trong trung tâm nghiên cứu. Hai nhà khoa học còn sống sót nhanh chóng chạy vào phía trong xem xét, sau đó thở nhẹ nhỏm, cũng may, xác sống chưa càn quét qua nơi này, nên chung quy vẫn còn nguyên vẹn. Bọn họ sau khi bước qua dãy hành lan dẫn đến khu vực trung tâm, hai nhà khoa học liền thuần thục dùng mật mã mở ra cánh cửa thép dày hơn mười centimet. Không gian bên trong hiện ra trước mắt mọi người, đây là một căn phòng kính, có diện tích khoảng một trăm mét vuông, bên trong có một thiết bị máy móc to lớn cồng kềnh, có hàng trăm dây dẫn đến một khối hình tròn nhỏ chừng một nắm tay người lớn, khối tinh thạch nhỏ này hiện vẫn còn đục ngầu, nhưng bên trong lõi ẩn ẩn có một nguồn năng lượng kinh người, dù đứng từ xa, mọi người cũng có thể cảm nhận được năng lượng của nó.

-     Đây là dị năng tinh? – Khinh Vận nghi vấn.

Hai nhà khoa học hít một hơi sâu, rồi từ từ đáp – đúng vậy! Nhưng lúc chúng tôi rời khỏi, nó không phải là cái dạng này.

-     Ý ông là sao? – Người đàn ông được xưng là Đội trưởng gấp gáp hỏi. 

-     Dị năng tinh lúc chúng tôi rời khỏi khu nghiên cứu vẫn đang tràn đầy năng lượng dị năng. Nó liên kết với máy kiểm soát năng lượng, khi dị năng đạt đến một mức nhất định, sẽ đủ để đưa nó nhảy một bước nhảy thời gian ngắn. 

-     Ông đùa chúng tôi hay sao? Không phải dị năng tinh sẽ giúp chúng ta chống lại xác sống ngoài kia? – Nam thanh niên còn lại không kìm được lên tiếng. Bỏ ra khoảng thời gian dài như vậy  để tìm dị năng tinh, lại không thể giúp họ sống sót? Cái gì mà đưa nó nhảy một bước nhảy thời gian? Đùa hay sao, nếu nó không thể quay lại trước khi mạt thế đến thì có ích lợi gì, còn nếu lỡ nó lại nhảy một bước đến thời kì sau mạt thế, lúc đó con người đều trở thành xác sống, thì còn cần con mẹ gì dị năng tinh nữa.

-     Hiện tại, nếu muốn sử dụng dị năng tinh, thì cần phải có dị năng giả cấp mười trở lên để khống chế năng lượng của nó. Trong các cậu, có ai là dị năng giả cấp mười trở lên? – Một nhà khoa học chậm rãi nói, ánh mắt quét qua 3 người trong phòng. Trãi qua thời gian dài đi cùng, anh ta nhận ra, dị năng giả cấp cao nhất trong nhóm người này là nam nhân được xưng là đội trưởng – Kiền Hùng, là một dị năng giả hệ Hỏa biến dị cấp bảy, bên cạnh hắn có hai dị năng giả cấp cao khác là cô gái tên Khinh Vận, dị năng giả cường hóa cơ thể cấp sáu, còn thanh niên vừa lên tiếng là Đại Cường, dị năng giả hệ Kim cấp bảy.

-     Cái gì? Dị năng giả cấp mười? – Cả ba người đều hít vào một hơi lãnh khí. Trời ạ! Dị năng cấp mười trong truyền thuyết hay sao? Từ lúc bắt đầu mạt thế đến nay, dị năng giả mạnh nhất họ gặp được chỉ là một dị năng giả hệ tinh thần cấp 8, hiện đang là lãnh đạo tối cao của loài người, đang cố thủ ở một thành thị ven sa mạc.

Một nhà khoa học thở dài nói – Đúng vậy, năng lượng của dị năng tinh quá cường liệt, nếu không có nguồn năng lượng mạnh mẽ chế trụ, năng lượng bên trong nó sẽ khiến chủ thể bạo phát mà nổ tan xác, chết đến không thể chết lại được. 

-     Thế nên các người là lừa chúng tôi tới đây? Để dùng năng lượng của chúng tôi cung cấp cho dị năng tinh chó má này? – Kiền Hùng không khống chế được lữa giận ngút trời, hắn tân tân khổ khổ dẫn cả đoàn người mang theo hi vọng sống sót cuối cùng đến đây. Chỉ để nói cho họ biết nhân loại đã thực sự kết thúc? Bọn họ sẽ là vật hi sinh? 

-     Chúng ta là bất đắc dĩ – nhà khoa học còn lại sầu não lên tiếng – Sau khi chúng tôi biết được tin tức mạt thế diễn ra, đã được liên hiệp quốc tập trung đến ốc đảo này, cùng với một lượng lương thực dự trữ lớn, đủ cho chúng tôi sống trong một thời gian dài nghiên cứu – Hắn liếc quanh mọi người trong phòng sau đó nói tiếp – Dĩ nhiên lượng thức ăn đó đã cạn kiệt, dù chúng tôi đã cố gắng tiết kiệm nhất có thể, nhưng cũng chỉ có thể kéo dài thêm ba năm. Ba năm trước chúng tôi thành công nghiên cứu ra dị năng tinh, nhưng lại có một khuyết điểm là năng lượng mạnh mẽ của nó, tất cả dị năng giả có ở cơ sở này đều đã hi sinh để bổ sung năng lượng cho nó, một số người vì muốn thử khống chế nó đã bị năng lượng bên trong dị năng tinh thôn phệ, biến thành một cái xác khô, không còn một chút năng lượng nào. Chúng tôi quá mức tuyệt vọng vì hơn mười năm nghiên cứu lại phát minh ra một thứ vô dụng. Chính lúc đó, trưởng đội khoa học đã phát hiện ra bên trong dị năng tinh vì đã hút cạn dị năng của một vài cường giả hệ không gian và thời gian, nên lưu được năng lượng đó, đôi khi nó sẽ phát ra sóng năng lượng vượt thời không, đồng thời dường như nó đã sản sinh ra ý thức bản thể. 

Tin tức chấn động này khiến cho toàn bộ người trong phòng đều ngẩn ra – Trời ạ! Bọn họ có nghe nhầm hay không? Dị năng tinh còn có thể sản sinh ra ý thức bản thể? Mặc dù đây là mạt thế, nhưng cũng không thể quá huyền huyễn như vậy được!

-     Ban đầu chúng tôi cũng không tin việc đó. Qua một thời gian tiếp xúc, chúng tôi phát hiện chỉ những nhà khoa học tham gia chế tạo dị năng tinh, có thể được ý thức của dị năng tinh chấp thuận thì mới có thể tiến đến gần nó trong vòng bán kính ba mét. Còn những nhà khoa học khác hoặc dị năng giả ngoại lai, đến gần đều bị hút cạn năng lượng đến chết – hắn tiếp tục thả ra một quả bom tin tức.

-     Vậy nên hiện tại các người muốn chúng tôi làm gì? – Kiền Hùng không hổ là một dị năng giả cấp cao, có thể lăn lộn hơn mười lăm năm trong mạt thế, thoáng chốc hắn đã nắm được điểm trọng yếu.

Hai nhà khoa học hít một hơi sâu, hơi chần chừ nhìn dị năng tinh đang le lói ánh sáng, nguồn năng lượng khổng lồ bên trong như một ác ma đang say giấc, chực chờ con mồi đến gần và tiến hành thôn phệ cả linh hồn lẫn thể xác.

-     Chúng ta sẽ hi sinh, hi sinh vì một tương lai mới cho nhân loại. – Họ ôn tồn nói, thanh âm chậm rãi nhưng trầm trọng.
Bình Luận (0)
Comment