Vô Tận Đan Điền

Chương 1090

Lúc này Phong Vân minh so với trước kia càng thêm cường đại, thậm chí đã có phục sức liên minh thuộc về mình, tuy rằng khi giao chiến với đệ tử tám đại tông môn khiến cho bọn hắn chật vật tới cực điểm, nhưng mà cũng không làm bị thương tới căn bản. Đám người Trúc Âm, Âu Dương Thế Hùng, bị thương cũng không nặng.

Chỗ tốt của liên minh là ở đó, khi chiến đấu với người khác có thể giúp đỡ lẫn nhau, không phải sợ hãi đánh lén sau lưng. Hơn nữa còn có thể tổ hợp thành trận pháp, vô luận sức chiến đấu hay là năng lực bảo vệ tánh mạng đều tăng lên không ít.

- Mau nhìn, tứ đại trưởng lão sắp thi triển toàn lực!

Mọi người nhỏ giọng nói thầm, đột nhiên Âu Dương Thế Hùng cắt đứt lời của bọn hắn, ánh mắt mang theo vẻ ngưng trọng chỉ về phía trước.

Theo phương hướng ngón tay hắn nhìn lại, ánh mắt Nhiếp Vân híp lại.

Lúc này Vân Huyên và tứ đại trưởng lão đã chiến đấu tới trạng thái gay cấn. Vân Huyên không chút lưu tình, mỗi một chiêu đều mang ý đại khai đại hợp, pháp lực điên cuồng mang theo lực lượng đặc thù của đan điền huyệt khiếu cảnh, tạo thành một đầu cự long màu vàng. Đánh cho Đông Tây Nam Bắc tứ đại trưởng lão không ngừng lui về phía sau.

Đương nhiên, tứ đại trưởng lão cũng không phải kẻ yếu, lại thành danh nhiều năm như vậy. Lý giải với võ đạo rất cao. Tám đạo chưởng ấn giống như một bức tường không thể đột phá. Cho dù có bị động nhưng vẫn không tạo thành tổn thương quá lớn.

Trước đó tứ đại trưởng lão còn cố kỵ thân phận, đối với công kích của nàng đều lưu thủ. Thế nhưng hiện tại thấy nàng mỗi một chiêu đều tàn nhẫn, rốt cục cũng nổi giận, lực lượng và chiêu số không còn chút lưu tình nào nữa.

- Không ngờ Vân Huyên cũng dung hợp một bộ khung xương Đại Nho?

Thần thâu chi khí nhìn về phía Vân Huyên, Nhiếp Vân cũng nhìn thấy trong người nàng có được một bộ khung xương không thuộc về nàng.

Khó trách trong thời gian ngắn như vậy lại có thể đột phá, tìm được khung xương Đại Nho, sau đó lại luyện hóa. Kỳ ngộ của Vân Huyên quả thực là đủ nghịch thiên a.

- Có nên đi qua hay không? Không được, tứ đại trưởng lão đồng thời chiến đấu với một người. Như vậy đã là mất mặt lắm rồi. Nếu như hiện tại lại xông lên, đối với sĩ khí của Hóa Vân tông sẽ có đả kích rất lớn! Khiến cho tứ đại trưởng lão mất mặt…

Trở thành Võ Đạo sư, ánh mắt của Nhiếp Vân độc đáo đến cực điểm. Tuy rằng nhìn thấy song phương có chút giằng co, nhưng mà hắn lại biết rõ nếu như tiếp tục kiên trì, nhất định tứ đại trưởng lão sẽ phải thua không thể nghi ngờ. Hắn nhíu mày, cân nhắc xem có nên đi qua hỗ trợ hay không.

Bốn người liên thủ đã là lấy nhiều đánh ít rồi, nếu như hắn lại xông lên, cho dù có thắng, đệ tử Hóa Vân tông cũng sẽ cảm thấy hổ thẹn.

Thiên phú Võ Đạo sư còn gọi là thiên phú Chiến Thần, hậu nhân Chiến Thần không ngờ lại dựa vào nhiều người mới có thể thủ thắng, vô luận từ phương diện nào mà nói, đều là chuyện cực kỳ mất mặt a.

Đây không chỉ là tôn nghiêm, mà là kiêu ngạo, là kiêu ngạo của đệ tử Hóa Vân tông.

- Thiên Minh quyền!

Trong lòng nghĩ vậy thì đột nhiên Đông trưởng lão lui về phía sau một bước, quyền phong rít gào.

Trên quyền của hắn giống như sinh ra từng đoàn quang mang sáng chói, lại giống như một mặt trời màu đỏ bay lên, đánh về phía Vân Huyên đối diện.

- Không tệ!

Đại chiến thời gian dài như vậy, Đông trưởng lão còn có dư lực đánh ra công kích cuồng mãnh như thế, Vân Huyên nhịn không được lui về phía sau rồi tán dương một tiếng.

- Lăng Tiêu thủ!

Thấy nàng lui về phía sau, Tây trưởng lão sao có thể buông tha cho cơ hội như vậy chứ? Hai tay khẽ lật, hai tay đánh ra hai chưởng ấn, giống như lăng tiêu bổ thẳng vào đầu.

- Tiết Thốn lực!

- Hùng Bạt bối!

Thấy hai vị trưởng lão công kích làm cho Vân Huyên có chút bối rối, nhị vị trưởng lão Nam, Bắc hai vị cũng đồng thời xuất kích.

Bốn người phối hợp không chê vào đâu được, không có chút sơ hở nào, quyền phong rít gào, lực lượng như thủy triều tuôn ra.

- Họa Địa Thiên Lý!

Biết rõ bốn người liên thủ lực lượng quá mức cường đại, không thể đón đỡ. Đôi mi thanh tú của Vân Huyên nhíu lại, tay phải vẽ một cái trước mặt, thân thể tạo thành một tuyến đường quỷ dị. Trong thời gian không đến một hô hấp đã từ trong vòng vây chui ra. Lông tóc không bị tổn hao chút nào.

Họa Địa Thiên Lý, tuyệt kỹ Vô Thượng của Nho môn, có thể bao quát một mảnh thổ địa hơn ngàn dặm vào bên trong, hiệu quả giống như thuấn di, thậm chí lúc chiến đấu, so với thuấn di còn lợi hại hơn nhiều. Bởi vì cho dù ở trong không ổn định thì cũng có thể thi triển!

Không nghĩ tới Vân Huyên chẳng những dung hợp khung xương Đại Nho mà ngay cả võ kỹ lợi hại như vậy của Nho môn cũng đã luyện thành!

Không hổ là thiên tài trong thiên tài, là người trời sinh Đại Khí Vận, quả thực đủ đáng sợ.

- Động tác củaHọa Địa Thiên Lý cho dù nhanh, thế nhưng vẫn có một tia sơ hở. Vừa rồi tứ đại trưởng lão Đông Tây Nam Bắc, vì sao không thừa cơ công kích. Nếu như lúc đó đánh trúng chỗ hiểm của nàng, cho dù thực lực của Vân Huyên có cao hơn gấp mười lần thì cũng phải bị trọng thương a!

Đột nhiên Nhiếp Vân nghĩ đến một chuyện, vẻ mặt tràn ngập nghi hoặc.

Họa Địa Thiên Lý cho dù là biện pháp tốt để di chuyển trong khoảng cách ngăn, nhưng mà còn không bằng các loại thân pháp như Tam Thiên Thanh Vân Đạo, thu nhỏ mặt đất lại, trong phạm vi ngàn dặm đều ở dưới chân. Thoạt nhìn huyền diệu, thế nhưng thực tế cũng là chỗ sơ hở.

Nếu như đối thủ có thể nắm được thời cơ vi diệu, nhắm trúng lúc bước chân của nàng vừa mới bước r, dùng quyền đánh nát phạm vi bị thu nhỏ kia lại. Chẳng những có thể khiến cho người thi triển không có cách nào đào thoát mà còn trực tiếp đả thương người thi triển. Cho dù thực lực có cao cũng khó có thể may mắn thoát khỏi.

Chiêu số dễ hiểu như vậy ngay cả hắn cũng có thể nhìn ra, sao tứ đại trưởng lão tinh thông võ học lại không nhìn ra chứ?

Thế nhưng... Vừa rồi sao tứ đại trưởng lão không có thi triển ra?

- Ồ? Không đúng, vừa rồi quyền của Đông trưởng lão đánh như vậy, chỉ cần thu hồi một tia, công kích của Tây trưởng lão gấp gáp như vậy, chậm hơn một nửa hô hấp nữa là Vân Huyên cho dù có phản ứng nhanh hơn thì cũng sẽ không may a.

Trong lòng nghi hoặc, trong nháy mắt năm người đã lại đánh ra vài chiêu, càng nhìn Nhiếp Vân lại càng nhíu mày chặt hơn.

Lúc chiến đấu, cũng không phải chiêu số càng nhanh thì càng tốt, lực lượng càng lớn thì càng mạnh.
Bình Luận (0)
Comment