Vô Tận Đan Điền

Chương 1242

Vèo!

Một đạo kiếm quang xuất hiện, một thanh niên bay tới trước mặt cách Nhiếp Vân không xa, hắn đứng nơi đó với kiếm ý tỏa sáng, quanh người có kiếm khí vờn quanh toàn thân.

Tuy còn chưa xuất kiếm nhưng Nhiếp Vân từ hành động của thanh niên cũng biết cảnh giới kiếm thuật của thanh niên đạt tới kiếm đạo chi tủy.

Kiếm đạo chi tủy, luyện kiếm nhập tủy, kích phát chiêu số kiếm thuật không cần phải suy nghĩ, có thể hành động theo bản năng.

Trong Kiếm Thần Tông, rất nhiều trưởng lão không đạt tới cảnh giới kiếm đạo chi tủy như thế này, rất nhiều người cũng chỉ có Trần Văn Húc đạt tới và được Tư Duẫn lão tổ coi trọng, không nghĩ tới tại nơi này tùy tiện một đệ tử đã có thể đạt tới, có thể nói rất đáng sợ.

- La Ẩn sư huynh, rốt cục ngươi cũng trở lại, ngươi ra ngoài lịch lãm rèn luyện hơn ba mươi năm, rốt cuộc kiếm lực cũng đột phá mười rồi.

Một đệ tử Phỉ Thúy Kiếm Cung nhìn thấy thanh niên này bay tới, hắn hưng phấn nghênh đón, vẻ mặt cao hứng.

- Kiếm lực có thể vượt qua mười, trong hàng đệ tử có thể xếp trước top ba, loại thực lực này này có thể tranh đoạt chức vị thiếu tông chủ.

Lại một đệ tử nói.

- Ít nói bậy, thiếu tông chủ đã bị Giang Thiệp đạt được, nói những lời như vậy tương đương đại nghịch bất đạo, truyền đi La Ẩn sư huynh sẽ bị tội thay ngươi.

Đệ tử khác biết sắc và quát bảo ngừng lại.

- Hừ, sợ cái gì, ta nói là sự thật, cũng không phải nói dối! La Ẩn sư huynh ba mươi năm trước nổi danh trong hàng đệ tử chúng ta, nếu không phải đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện, bằng không hắn có thể đạt được vị trí thiếu tông chủ sao? Hắn hiện tại có thể kết hôn với thiên ngoại tà ma, thực không biết nghĩ như thế nào!

Đệ tử thứ hai dường như lơ đễnh với thiếu tông chủ tên Giang Thiệp.

- Nói chuyện nên chú ý một chút, cho dù La Ẩn sư huynh không quan tâm Giang Thiệp, ngươi cũng nên quan tâm phụ thân Giang Lan của hắn một chút, Giang Lan chính là một trong hai đại trưởng lão của Phỉ Thúy Kiếm Cung chúng ta, đã lĩnh ngộ ý cảnh tâm kiếm, cũng là nhân vật đứng đầu trong thế giới kiếm tâm của chúng ta, nếu như bị hắn nghe được chúng ta nghị luận sau lưng sẽ phiền toái không nhỏ!

Đệ tử đầu tiên cảnh giác nói.

- Cũng chỉ ỷ vào phụ thân của hắn mà thôi, thực lực chân thật khẳng định không bằng La Ẩn sư huynh...

Đệ tử thứ hai còn không phục, hắn còn chưa nói xong đã bị La Ẩn sư huynh cắt ngang:

- Được rồi, đừng có huyên thuyên tại nơi này, mang trắc kiếm thạch ra đây, ta muốn kiểm tra kiếm lực một chút.

- Vâng!

Đôi mắt hai đệ tử này sáng ngời, vội vàng chạy trở về phòng.

- Kiếm lực? Cảnh giới tâm kiếm?

Nghe những lời này, Nhiếp Vân vốn muốn tiếp tục tiến lên đột nhiên dừng bước lại.

Hắn cũng không biết kiếm lực là cái gì, có lẽ nó là đơn vị đo lường của văn minh nơi đây, hắn lại biết rõ cảnh giới tâm kiếm.

Kiếm Thần Tông từng chia lý giải kiếm đạo thành bảy cảnh giới, theo thứ tự là: bình thường, tinh anh, hạch tâm, tông sư, kiếm đạo chi tủy ( vũ kỹ chi tủy), tâm kiếm, mệnh kiếm!

Nhìn thấy nơi này cũng phân chia cảnh giới kiếm đạo giống Kiếm Thần Tâm, hơn nữa cách nói cũng như nhau.

Tâm kiếm, kiếm nấp trong tâm, trong lòng có kiếm, luyện thanh kiếm thành một bộ phận linh hồn của mình, niệm tùy tâm sinh, nhất niệm làm kiếm, nhất niệm làm vũ khí.

Trong Kiếm Thần Tông, người đạt tới cảnh giới này cũng chỉ có Nhiếp Vân mà thôi, ngay cả Tư Duẫn lão tổ cũng chỉ đạt tới kiếm đạo chi tủy mà thôi.

Xoẹt zoẹt~!

Xoẹt zoẹt~!

Trong nội tâm nghĩ như vậy đã nhìn thấy hai đệ tử vừa rồi mang một tảng đá tới và đặt ở giữa sân.

- Ân? Tảng đá kia nhìn thật quen mắt? Là Kiếm Ngấn Thạch!

Nhìn thấy tảng đá kia, nội tâm Nhiếp Vân cũng sững sờ.

Xuất hiện trước mặt hắn là tảng đá hắn gặp được trong Kiếm Chi Đại Điện, nó giống Kiếm Ngấn Thạch như đúc, điểm khác nhau chính là chất liệu.

Kiếm Ngấn Thạch của Kiếm Thần Tông trong truyền thuyết vô tình đạt được trong không gian loạn lưu, chẳng lẽ nó có quan hệ với trắc kiếm thạch này?

- Kinh Hồng Nhất Kiếm!

Thấy hai vị sư đệ đặt Kiếm Ngấn Thạch trước mặt của mình, La Ẩn bước lên hai bước, tâm thần bình tĩnh, trong đôi mắt ẩn ẩn kiếm quang lập loè, đột nhiên hắn thét lớn sau đó đâm một kiếm.

Ầm ầm ầm...

Không gian trước mặt bị thanh kiếm của hắn đâm thủng một khe hở, sau khi kiếm thế hình thành liền đâm thẳng về phía trước, cũng đâm thẳng vào KIếm Ngấn Thạch.

Đinh đinh đinh đinh đinh đinh!

Âm thanh giòn tan vang lên liên tục, trên tảng đá có khí tức lưu chuyển, xuất hiện một cái hố cạn trên đó.

Kiếm Ngấn Thạch, trong tình huống chỉ có lĩnh ngộ tâm kiếm mới có thể khắc lên, mà cảnh giới kiếm đạo chi tủy trong tình huống bình thường không thể khắc lên đó, có thể đánh ra một cái hố cạn đã là không tệ.

Lúc trước Nhiếp Vân lưu lại dấu vết trên Kiếm Ngấn Thạch cũng đã lĩnh ngộ ý cảnh tâm kiếm mới có thể hoàn thành.

- một, hai, ba, bốn... Mười bảy điểm!

- La Ẩn sư huynh, ngươi chẳng những đã đột phá mười, càng đạt tới mười bảy, cho dù là thiếu tông chủ cũng chỉ có mười lăm mà thôi.

- Không chế kiếm lực đạt tới hai mươi sẽ đột phá kiếm đạo chi tủy, đạt tới cảnh giới tâm kiếm, La Ẩn sư huynh, ngươi sắp đạt tới rồi.

Hai đệ tử vừa rồi quan sát vết kiếm trên tảng đá, tất cả đều giật mình kêu lên.

- Mười bảy điểm? Hai mươi điểm?

Nghe được bọn họ nói chuyện, Nhiếp Vân cũng có lý giải nhất định về kiếm lực của bọn chúng nói với nhau, dường như bọn chúng có phân chia kỹ càng trong cảnh giới kiếm đạo chi tủy, hơn nữa thông qua vết kiếm bày ra.

Mặc kệ bất kể nói thế nào, có thể ở đâm ra mười bảy điểm trên tảng đá, như vậy có thể lý giải cảnh giới kiếm đạo không kém, vượt qua Trần Văn Húc ngày đó.

- Xem lực lượng đâm ra vừa rồi, có lẽ La Ẩn đạt tới Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh đỉnh phong, nếu như thế thực lực của thiếu tông chủ và tông chủ cũng không kém, không ngờ đạt được thực lực như thế này.

Nhiếp Vân suy nghĩ trong lòng.

Cho dù ở nơi nào cũng phải giỏi quan sát, nghe ba người này nói chuyện với nhau, Nhiếp Vân cũng có nhận biết về thực lực của tên thiếu tông chủ kia.

Thiếu tông chủ đã có thực lực như vậy, chỉ sợ tông chủ đã đạt tới cảnh giới Bí Cảnh cửu trọng thiên, cũng không biết bọn chúng có sử dụng phương pháp phá rồi lại lập đạt tới Toái Thần Cảnh hay đột phá trên ý nghĩa chân chính?

- Đứng nghĩ nhiều như vậy, nhanh chóng đi tìm Lạc Khuynh Thành các nàng mới là vương đạo!

Xem một hồi, phát hiện không chiếm được tin tức gì hữu dụng, Nhiếp Vân lắc đầu, hắn giấu mình trong một nơi gần đó và nhanh chóng bay đi.
Bình Luận (0)
Comment