Vô Tận Đan Điền

Chương 1414

Ô ô ô!

Đi về phía trước một đoạn, trong cốc mây đen âm u, quỷ khóc thần gào, mây đen hội tụ, yêu khí hình thành đủ loại quái vật, không ngừng bay múa xoay quanh.

- Sư phụ, đệ tử Nam Cung Khiếu cầu kiến!

Nhiếp Vân biết rõ sắp đến tu chỗ luyện của đối phương, lúc này dừng bước lại, cất cao giọng nói.

- Khiếu nhi, không phải nói ngươi không nên tới quấy rầy sao? Lúc này tới đây làm gì?

Lập tức một thanh âm vang dội truyền ra, ở trong sơn cốc kích động, tuyết đọng trên đỉnh núi nhao nhao rơi xuống.

- Sư phụ, ta trong lúc vô tình đạt được một bảo vật, phỏng đoán đối với ngươi đột phá khả năng có trợ giúp, cố ý lấy tới cho sư phụ nhìn xem!

Nhiếp Vân vội hỏi.

- Ah? Đối với ta có trợ giúp? Ngươi tới a!

Nương theo thanh âm, mây đen hình thành quái vật tách ra một lối đi, Nhiếp Vân nhấc chân đi vào.

Chỉ chốc lát liền đi vào một sơn động, một lão giả ngồi ngay ngắn trong đó, toàn thân âm hàn như băng, mang theo khí tức làm cho người sợ hãi.

- Quả nhiên sắp đột phá Huyền Tiên cảnh, chỉ sợ cho dù lần này không thể đột phá, mấy chục năm sau khẳng định cũng có thể tấn cấp...

Liếc nhìn lão giả, trong nội tâm Nhiếp Vân âm thầm suy đoán.

Hắn có được thiên phú Võ Đạo sư, đối với tu luyện Võ Đạo có cảm ứng đặc thù, khí tức lão giả trước mắt này hùng hậu kinh người, tuy không có đạt tới Huyền Tiên cảnh, nhưng chỉ kém một cước, chỉ cần có kỳ ngộ, nhất định sẽ nước chảy thành sông, thực lực tăng gấp đôi.

- Là bảo vật gì? Lấy ra nhìn xem!

Lão giả mở miệng, thanh âm chói tai khó nghe, bén nhọn như Kim Thạch giao kích, đâm thẳng linh hồn.

- Là cái này!

Trong nội tâm khẽ động, Nhiếp Vân lấy Cửu U quyền trượng ra.

- Ân?

Tiếp nhận quyền trượng, lão giả cúi đầu nhìn lại, sắc mặt từ không thèm để ý trước kia dần dần trở nên ngưng trọng.

- Mặc dù cái này chỉ là Tiên Khí sơ kỳ, nhưng trong đó ẩn chứa huyết dịch tinh thuần nhất của Cửu U nhất tộc chúng ta, còn có công pháp thích hợp huyết mạch nhất, ngươi từ nơi nào lấy được đồ vật này?

Trong mắt hiện lên hưng phấn đậm đặc, lão giả nhịn không được hỏi.

- Đệ tử trong lúc vô tình lấy được...

Nhiếp Vân cúi đầu nói.

- Rất tốt, rất tốt, đã có thứ này, ta hoàn toàn có thể ở trong một ngày tấn cấp Huyền Tiên cảnh, trở thành cao thủ Huyền Tiên cảnh!

Lão giả hưng phấn liên tục gật đầu.

- Nam Cung Khiếu ngươi rất không tồi, sư phụ cũng sẽ không lấy không đồ đạc của ngươi, ta nơi này có một bộ công pháp tự mình nghiên cứu ra, đối với ngươi nên có trợ giúp rất lớn, hiện tại truyền thụ cho ngươi!

- Đa tạ sư phụ!

Nhiếp Vân giả ra bộ dạng hưng phấn, vội vàng quỳ rạp xuống đất.

- Ân!

Chứng kiến thái độ của hắn, ngón tay lão giả duỗi ra, trực tiếp điểm lên trán Nhiếp Vân, lập tức một cổ ý niệm huyền ảo quay cuồng truyền qua.

- Âm Hồn Huyễn Ma công...

Nhìn lại ý niệm kia, Nhiếp Vân lập tức hiểu được.

Khó trách lão gia hỏa này đầy người âm khí, nguyên lai tu luyện là Âm Hồn Huyễn Ma công.

Tuy bộ công pháp này không yếu, nhưng so với Cửu Chuyển Niết Bàn công còn kém một đoạn, hơn nữa âm hàn độc ác, có thương tích thiên hòa, hắn tự nhiên sẽ không tu luyện.

- Ân, kia hẳn là chìa khóa rồi, ăn cắp!

Trong óc tiếp nhận đối phương truyền đến công pháp, thiên phú Thần Thâu Thiên Nhãn lặng lẽ vận chuyển, nhìn sang Nạp Vật Đan Điền của đối phương, vừa xem xét, quả nhiên thấy một chuỗi chìa khóa.

Lúc này thiên phú Thần Thâu dọc theo ngón tay đối phương lan tràn, trong nội tâm khẽ động, liền thu chìa khóa vào đan điền.

Thiên phú Thần Thâu hình thái thứ ba, thần không biết quỷ không hay, chỉ cần thân thể có địa phương tiếp xúc, có thể ăn cắp, mặc dù nửa bước cường giả Huyền Tiên cảnh cũng không phát hiện được.

- Ân? Đó là cái gì? Yêu hạch Huyền Tiên cảnh? Cái này là đồ tốt, trong tay ta cho dù không thể đột phá Huyền Tiên cảnh, cũng tuyệt đối có thể làm cho thực lực bạo tăng nhiều cấp bậc!

Đột nhiên, trong mắt bảo quang thiểm thước, Nhiếp Vân chứng kiến trong cơ thể đối phương có một kiện bảo vật sáng chói chói mắt.

Là một Yêu hạch Huyền Tiên cảnh, trong đó năng lượng đầy đủ, bắn ra linh lực chấn động cường đại.

Xem ra là lão giả vì mình đột phá, phí một cái giá lớn lấy được, một khi tìm được đột phá cơ hội, trực tiếp hấp thu, cung cấp năng lượng mượn cơ hội đột phá.

Yêu hạch, trong cơ thể Yêu nhân hình thành tinh thể năng lượng đặc thù, trong đó ẩn chứa tu vi toàn thân của Yêu nhân, cực kỳ không tầm thường.

Trước kia ở Khí Hải Đại Lục, Nhiếp Vân liền dùng qua thứ này tấn cấp, năng lượng của Yêu hạch Huyền Tiên cảnh càng vô cùng khổng lồ, viễn siêu hết thảy linh đan diệu dược.

Tuy bằng vào cái này không thể để cho người cảm ngộ cảnh giới, nhanh chóng tấn chức, nhưng trong đó có đầy đủ năng lượng tinh thuần. Một khi để cho hắn phục dụng, trực tiếp trùng kích Thiên Tiên cảnh trung kỳ, hậu kỳ thậm chí đỉnh phong cũng có thể!

- Trộm đi!

Biết rõ ngón tay đối phương chỉ vào trán mình là thời cơ tốt nhất, lúc này không dám do dự, tinh thần khẽ động, trộm đi yêu hạch, nhẹ nhàng nhoáng một cái, ném vào Bắc Đẩu tinh cung.

Trên yêu hạch này có linh hồn đặc thù cảm ứng, ở trong đan điền đối phương còn có thể phát hiện, đặt ở Tinh Cung có trận pháp áp chế, đừng nói nửa bước Huyền Tiên, cho dù Huyền Tiên chính thức cũng phát hiện không được.

Hô...

Hắn vừa trộm qua chìa khóa cùng yêu hạch, đối phương liền đình chỉ quán thâu, thu ngón tay trở về.

- Bộ Âm Hồn Huyễn Ma công này tu luyện tới đại thành có thể làm cho Tiên lực chuyển hóa thành âm hồn công kích người, vô cùng cường đại! Chỉ cần tu luyện thành công, vượt cấp chiến đấu không là vấn đề!

Sư phụ của Nam Cung Khiếu gật đầu nói.

- Đa tạ sư phụ tài bồi!

Nhiếp Vân vội vàng giả ra sắc mặt vui mừng nói.

- Ân, đây là âm sát khí tu luyện Âm Hồn Huyễn Ma công, ta năm đó trữ bị ba đạo, hiện tại tất cả đều cho ngươi, có thể đối với ngươi tu luyện có tác dụng rất lớn!

Cổ tay lão giả khẽ đảo, lấy ra ba cái ngọc hồ lô đưa tới.

- Đa tạ sư phụ!

Nhiếp Vân lần nữa nói, tiện tay tiếp nhận hồ lô, cất vào đan điền, lập tức đứng dậy.

- Đồ nhi sẽ không quấy rầy sư phụ, cáo từ trước!

- Ân, ngươi về trước đi. Sau khi ta đạt tới Huyền Tiên, địa vị gia tăng, còn sẽ tiếp tục cho ngươi chỗ tốt!

Lão giả gật gật đầu, cầm Cửu U quyền trượng ở trong lòng bàn tay, tùy ý khoát tay áo.

- Đồ nhi cáo từ!

Nhiếp Vân lấy được chỗ tốt, không dám dừng lại, lúc này lui về phía sau.
Bình Luận (0)
Comment