Vô Tận Đan Điền

Chương 1528

Trên mặt thiếu niên mỉm cười nhàn nhạt, hắn tươi cười nhìn đám người Điêu Tuyền, lời nói thanh tịnh rõ ràng nhưng sau khi nghe xong không sinh ra một tia áp lực, ngược lại cảm thấy phi thường thoải mái.

- Ngươi là ai? Đứng ở nơi đó nguy hiểm, nên đi ra đây đi.

Điêu Tuyền không nhìn ra thực lực của đối phương, cũng không biết hắn có dụng ý gì, lúc này hảo tâm nhắc nhở một câu.

Tuy không biết thiếu niên trước mặt dùng biện pháp gì có thể làm cho Dã Vô Tu La đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, hắn cách một đầu Tu La Kim Tiên cảnh gần như vậy vẫn là chuyện nguy hiểm.

- Xem ra các ngươi hẳn là người phụ trách nơi này, trói buộc người của tộc ta lệnh binh cho các ngươi, nghĩ thật tốt!

Thiếu niên khẽ cười một tiếng, trên mặt cũng không có chút tức giận nào, ngược lại hắn bình thản như nước chảy bèo trôi.

- Được rồi, đã ta trở lại, loại chuyện này cũng nên chấm dứt, các ngươi an tâm đi thôi.

Hắn tươi cười một tiếng, thiếu niên chậm rãi vung tay của mình.

Động tác của hắn không nhanh, cũng không mang theo bất cứ thứ gì không thể tưởng tượng nổi nhưng mọi người cảm thấy nội tâm khó chịu, dương như không gian cả Khu Tu Tháp bị một mình hắn khống chế, tùy thời sẽ sụp đổ ngay sau đó.

- Là cao thủ, động thủ!

Đồng tử Điêu Tuyền co rụt lại, biết rõ gặp gỡ kình địch cho nên thét dài và tấn công.

Hắn có sức chiến đấu Kim Tiên cảnh đỉnh phong, hơn nữa dung hợp thiên phú đặc thù thất phẩm khu tu sư, lực lượng hội tụ giống như ngân hà trên bầu trời, không gian nơi này không ngừng vặn vẹo, nương theo vô số trận pháp nổ vang có thể phát huy ra lực lượng của Thánh Tiên cường đại.

- Đại Bối Viên Chưởng!

- La Thiên Linh Lung Quyền!

- Cửu Chuyển Thần Thương!

...

Điêu Tuyền ra tay, năm vị lục phẩm khu tu sư còn lại cũng không do dự, sắc mặt của bọn họ vô cùng ngưng trọng, sau khi rít dài liền thi triển tuyệt chiêu của bản thân.

Những người này thực lực kém cỏi nhất cũng là Huyền Tiên cảnh đỉnh phong, phối hợp thiên phú đặc thù cho nên chiến lực kinh người, năm người liên thủ có uy lực càng lớn, đại điện bị khí thế cuồng bạo chôn vùi, lực lượng cuồng bạo bắn ra xa, từ đó khóa sắt trói chặc Dã Vô Tu La cũng vỡ vụn ngay sau đó.

Răng rắc!

Dưới áp lực cường đại, gương mặt huyết sắc của Dã Vô Tu La lộ ra, hắn nằm rạp trên mặt đất, gương mặt đầy dữ tợn.

Ngay cả hắn cũng không chịu nổi.

Sáu đại siêu cấp cường giả đồng thời động thủ, lại phối hợp rất nhiều trận pháp của Khu Tu Tháp cho nên lực công kích của bọn họ cho dù là cường giả Thánh Tiên cảnh đỉnh phong cũng khó chống cự, sẽ bị đánh chết ngay lập tức.

- Thú vị, nhưng... Các ngươi không đúng trước, ta sẽ không lưu tình!

Đối mặt với công kích cường đại như vậy gương mặt thiếu niên vẫn không thay đổi, đột nhiên hắn cười nhạt một tiếng và đưa bàn tay trắng noãn lên ngăn cản.

Một chưởng này cũng như vừa rồi, nhìn nó không có chút lực công kích nào nhưng sáu đại cường giả liên hợp hình thành công kích đụng trúng sẽ hóa thành khí lưu, khí kình bắn ra khắp bốn phía.

Ầm!

Lão giả thực lực kém cỏi nhất, hắn bị lực lượng của mình trùng kích nên sắc mặt đỏ lên, ngay sau đó nổ tung và huyết nhục bắn tung tóe.

Oanh!

Oanh!

Oanh!

Oanh!

Có một mở đầu, những người khác bắt đầu không ngăn cản nổi, còn lại bốn vị lục phẩm khu tu sư đồng thời kêu thảm, ngay sau đó nổ tung và không còn sinh cơ.

PHỐC!

Điêu Tuyền cũng phun ra một ngụm máu tươi, hắn bay ngược về phía sau và va chạm với đại điện, gương mặt biến thành màu đen.

- Không... Không có khả năng! Rốt cuộc ngươi là ai?

Nhìn tràng diện huyết nhục mơ hồ lúc trước, rốt cuộc Điêu Tuyền cũng biết thiếu niên này đáng sợ.

- Ta là ai? Ngươi đã oán được vì sao còn giả bộ không thể tin được như vậy?

Thiếu niên tươi cười, khuôn mặt của hắn non nớt đơn thuần giống như chuyện vừa rồi không phải hắn làm, cũng không có chút quan hệ gì với hắn.

Thần thái tâm ngoan thủ lạt nhưng gương mặt trẻ trung như thế, hai chủng cảm giác hoàn toàn khác nhau lại xuất hiện trên thân một người, lúc này Điêu Tuyền cảm thấy toàn thân phát lạnh, hắn nhớ tới một cái tên đáng sợ cho dù nằm mơ nói mớ cũng phải sợ hãi.

- Ngươi là Tu La Vương... Ngươi... Phục sinh?

Điêu Tuyền cảm thấy bờ môi đang run rẩy.

Hắn là cường giả Kim Tiên cảnh đỉnh phong, lại là thất phẩm khu tu sư, từng tự tay chém giết qua Tu La Kim Tiên cảnh, tự nhận lá gan rất lớn nhưng không biết vì sao khi nói ra cái tên này, trên người hắn không còn khí lực, tất cả dũng khí biến mất không còn lại gì.

Chỉ cần là Tu La, trên người đều có Tu La sát khí làm cho người ta nhìn thấy đã cảm thấy đầu óc choáng váng lâm vào trầm luân, nam tử trơớc mặt tươi cười ấm áp, trên người không có chút khí tức làm người ta phản cảm nào, ngược lại nhất cử nhất động u nhã khiêm nhượng giống như vương tử khiêm tốn, cũng không làm người ta tìm ra nửa điểm tật xấu gì.

Chỉ có một người có thể làm như vậy, từng làm cho cả Linh giới lâm vào đại hỗn loạn, tất cả cao thủ liên hợp với nhau cũng không phải là đối thủ, làm cho cả chủng tộc nhân loại suýt nữa lâm vào diệt vong.

- Ha ha, không nghĩ tới ta rời đi nhiều năm như vậy còn có người nhận ra ta, không tệ.

Thiếu niên chà xát chà xát tay, hắn tươi cười như mặt trời ban trưa, sắc mặt hơi có vẻ hồng nhuận phơn phớt giống như bị người ta nhận ra là việc vô cùng xấu hổ.

Hắn càng như vậy, Điêu Tuyền lại càng thấy khủng bố như rơi vào trong hầm băng, toàn thân cứng ngắc, cũng không còn chút lực lượng nào.

- Nhanh thông tri tổng bộ Khu Tu Tháp đi, nói là ta trở lại, bảo bọn chúng thiếu nợ ta lúc trước nên rửa sạch cổ chờ ta tới lấy.

Thiếu niên cười nói.

- Thông tri Khu Tu Tháp...

Điêu Tuyền sững sờ, hắn đảo mắt đã hiểu ra, Tu La Vương lại xuất hiện nhân thế, đây là chuyện lớn của cả Linh giới, phải mau chóng truyền bá ra ngoài, bằng không hậu hoạn vô cùng.

Ngón tay của hắn run rẩy, vội vàng lấy ngọc bài ra và truyền tin vào trong, đang định bóp nát thì toàn thân cứng đờ.

- Thật xấu hổ, ta đột nhiên đổi ý, ngươi cũng đừng phát tin...

Thiếu niên hừ nhẹ một tiếng, vừa dứt lời Điêu Tuyền đệ nhất nhân thành Quỷ Hải, thực lực Kim Tiên đỉnh phong biến thành quả khí cầu, toàn thân căng cứng.

Oanh!

Nổ thành một đám thịt nát.

- Vương vĩ đại, ngươi đã trở lại!

Xử lý xong Điêu Tuyền, thiếu niên xoay người lại, Dã Vô Tu La quỳ rạp dưới đất và nước mắt giàn dụa.
Bình Luận (0)
Comment