Vô Tận Đan Điền

Chương 1930

Quyền lợi có thể so với giang sơn... Đủ thấy giá trị của thứ này.

- Là Vương Thạch thuộc tính gì?

Ngăn chặn hưng phấn trong lòng, Sư Thừa Tướng hỏi.

Hỗn Độn Vương Thạch, chia làm rất nhiều thuộc tính, thuộc tính bất đồng, hiệu quả khác nhau.

- Lúc ấy ta căn bản không có cơ hội tới gần Vương Thạch, nên không có nhìn ra thuộc tính, bất quá, có thể làm cho ta tam hồn tiều tụy, hiện tại đã xác định thuộc tính cụ thể!

Lão phu nhân suy nghĩ một chút, khẳng định nói.

- Có thể ảnh hưởng hồn phách... Chẳng lẽ là linh hồn Hỗn Độn Vương Thạch?

Con mắt của Sư Thừa Tướng trợn tròn.

Ở trong mấy thuộc tính của Hỗn Độn Vương Thạch, linh hồn Hỗn Độn Vương Thạch trân quý nhất, cũng thưa thớt nhất, loại Vương Thạch này, giá trị thực quá lớn, quả thực không thể đoán chừng!

Rõ ràng có loại vật này?

- Đúng vậy, nhất định là linh hồn Hỗn Độn Vương Thạch!

Lão phu nhân gật đầu.

- Nếu như không phải loại Vương Thạch này, không có khả năng để cho cường giả Tru Thiên cảnh trung kỳ như ta bị thương hôn mê bất tỉnh... Đúng rồi, ngươi mời vị Y Sư kia rất lợi hại, nếu như ta đoán không sai, hắn có khả năng lĩnh ngộ Trị Liệu Đại Đạo cùng Linh Hồn Đại Đạo, hơn nữa còn là hoàn toàn lĩnh ngộ!

- Linh Hồn Đại Đạo? Thực sự có người có thể hoàn toàn lĩnh ngộ?

Sư Thừa Tướng không quá tin tưởng.

Linh Hồn Đại Đạo, là một trong mấy Đại Đạo khó lĩnh ngộ cùng tu luyện nhất của Tam Thiên Đại Đạo, Đại Hiên Hỗn Độn giới rộng lớn bao la bát ngát, cường giả nhiều vô số kể, cũng không có một cái có thể tu luyện tới cực hạn, thậm chí rất nhiều người đều cho rằng, cái Đại Đạo này là không thể nào lĩnh ngộ... Nhiếp Vân rõ ràng lĩnh ngộ? Còn đạt đến đỉnh phong?

Chữa tốt bệnh của Lão phu nhân, bọn hắn đã biết tên Nhiếp Vân.

- Ân, nếu như không lĩnh ngộ Linh Hồn Đại Đạo, là không có khả năng kéo một hồn của ta từ trong Linh Hồn Trường Hà ra, hơn nữa mặc dù hắn chỉ là Tru Thiên cảnh sơ kỳ, nhưng sức chiến đấu chính thức, sẽ không kém ta, thậm chí còn cường đại hơn! Có khả năng hắn còn lĩnh ngộ một Đại Đạo chủ công phạt!

Lão phu nhân phán đoán.

Mặc dù chỉ ở lúc thanh tỉnh gặp mặt Nhiếp Vân một lần, nhưng bằng vào thực lực của nàng, vẫn nhìn ra sức chiến đấu đáng sợ ở trên người thiếu niên.

Tu vi đạt tới loại cấp bậc như bọn hắn, cho dù che dấu tốt, nhưng tới gần, cảm giác ẩn chứa nguy hiểm vẫn có thể cảm thấy ra.

Tam Thiên Đại Đạo, có chủ công phạt, chủ phòng thủ, chủ chữa bệnh, chủ linh hồn...

Lĩnh ngộ Đại Đạo năng lực công phạt mạnh, sức chiến đấu liền mạnh, trái lại liền yếu, giống như Nam Thiên Y Thánh, Tru Thiên cảnh sơ kỳ giống như Nhiếp Vân, nhưng bởi vì lĩnh ngộ chỉ là Đại Đạo chữa bệnh, chính thức chiến đấu, ngay cả Nhiếp Đồng cũng kém xa.

Nhiếp Vân là Võ Đạo sư, Kiếm Đạo sư, Diễm Hỏa sư… các loại thiên phú đều chủ trương công phạt, hơn nữa tất cả đều đạt tới hình thái thứ năm, sức chiến đấu tự nhiên lợi hại.

- Người này phải lôi kéo, nếu như có thể cùng ta tìm kiếm linh hồn Hỗn Độn Vương Thạch, xác xuất thành công sẽ tăng lớn không ít!

Trù trừ một hồi, Lão phu nhân nói ra ý nghĩ của mình.

Một cường giả siêu cấp hoàn toàn lĩnh ngộ Trị Liệu Đại Đạo, Linh Hồn Đại Đạo cùng công phạt Đại Đạo, mặc dù thực lực kém, về sau thành tựu cũng sẽ vô hạn, loại người này đã gặp gỡ, làm sao có thể buông tha!

- Ta nhìn dáng vẻ của hắn cái gì cũng không để ý, chỉ muốn đi tham gia sinh nhật yến hội của Mã Nhã công chúa, chỉ sợ sẽ không đáp ứng a!

Sư Viện Viện ở bên cạnh hừ một tiếng.

Nhiếp Vân không có đáp ứng yêu cầu của Sư Thừa Tướng, chỉ muốn tham gia công chúa yến hội, làm cho nàng vẫn có chút tức giận.

- Sinh nhật yến hội?

Lão phu nhân vừa thanh tỉnh, không biết rõ mấy sự tình này, mặt mũi tràn đầy nghi hoặc.

- Là hoàng thất tổ chức yến hội, nghe nói cũng mời người Kim Diệp thương đoàn, nhìn bộ dạng của bệ hạ, hẳn là có chuyện gì tuyên bố, ta cảm thấy có thể là muốn kén rể cho Mã Nhã công chúa, nên không đi tìm hiểu!

Sư Thừa Tướng thuận miệng giải thích.

- Mời người Kim Diệp thương đoàn?

Lão phu nhân cau mày, lắc đầu:

- Chỉ sợ không có đơn giản như vậy, lần này yến hội mời những người nào?

Thấy thần sắc của mẫu thân ngưng trọng, Sư Thừa Tướng không dám giấu diếm:

- Mời quý tộc Nhị phẩm trở lên, bất quá cơ hồ đều là chút ít thiếu niên tài tuấn, Viện Viện cũng nhận được thiệp mời, bất quá nàng không muốn tham gia, trực tiếp cự tuyệt!

- Thiếu niên tài tuấn?

Lão phu nhân nghĩ một lát, quay đầu nhìn về phía cháu gái:

- Viện Viện, ngày mai ngươi qua tham gia, cẩn thận làm việc, một khi có tin tức gì, lập tức thông tri cho ta!

- Tốt, nãi nãi!

Vẻ mặt của Sư Viện Viện đau khổ.

Trước kia cự tuyệt đối phương, hiện tại lại muốn đi qua, đối với nàng mà nói có chút mất mặt.

Bất quá nãi nãi coi trọng như thế, hơn nữa có khả năng liên lụy linh hồn Hỗn Độn Vương Thạch, cho dù nàng không tình nguyện, cũng không dám chậm trễ.

- Ngươi tham gia, vậy thì ngày mai cùng Nhiếp Vân ở chung một chỗ, vừa vặn có thể làm tốt quan hệ, đừng cho người Hữu Tướng lôi kéo!

Thấy con gái cũng muốn đi, Sư Thừa Tướng vừa cười vừa nói.

- Tốt, ta đã biết!

Mặc dù cảm thấy bất mãn Nhiếp Vân có mắt không tròng, nhưng nghe được phụ thân trịnh trọng bàn giao, Sư Viện Viện vẫn gật đầu đáp ứng.

Hô!

Nhiếp Vân từ trong tu luyện mở to mắt, há miệng phun ra, Tinh Hà đầy trời.

- Lại lĩnh ngộ một Đại Đạo nguyên vẹn...

Trải qua tiếp cận một ngày một đêm tu luyện, hắn lại mở ra một đan điền đến hình thái thứ năm, lĩnh ngộ một Đại Đạo.

Ở lại phủ Thừa Tướng, hắn ngăn cản hết thảy xã giao, chuyên tâm tu luyện, vô luận ở địa phương nào, thực lực mới là trọng yếu nhất.

- Két...

Cửa viện mở ra, U Thương đi tới:

- Thiếu gia, Sư tiểu thư muốn cùng ngươi đi tham gia yến hội của công chúa, ngươi xem...

- Tốt, để cho nàng vào a!

Quần áo của Nhiếp Vân chấn động, lúc tu luyện rơi xuống bụi đất rơi trên mặt đất, cả người lần nữa tinh thần phấn chấn.

- Hôm nay có thể đi tham gia yến hội, đều là thanh niên tài tuấn, vì hấp dẫn công chúa chú ý, nhất định sẽ lấy ra không ít lễ vật trân quý ganh đua so sánh, ngươi chuẩn bị tốt lễ vật chưa?

Sư Viện Viện thấy hắn vừa tiến vào tiểu viện liền không đi ra, ngay cả bọn hắn tổ chức yến hội cũng không tham gia, nhịn không được có chút tức giận.

- Lễ vật? Còn phải chuẩn bị lễ vật?

Nhiếp Vân có chút xấu hổ.

Hắn thật đúng là quên việc này.
Bình Luận (0)
Comment