Vô Tận Đan Điền

Chương 1981

- La Thắng...

Thi thể vừa ngã xuống đất, chỉ thấy Khấu Tân, Băng Vân Tuyết xoay đầu lại, lông mày lộ ra kinh ngạc nồng đậm.

Hai người bọn họ đều là cường giả một ngàn Đại Đạo, ba người tám trăm Đại Đạo dĩ nhiên bị giết, trong phạm vi trận pháp chỉ còn lại có năm người.

- Ngươi giết hắn?

Trong mắt hai người lập loè sát cơ, nhưng biết rõ đối phương có thể nhẹ nhõm giết chết La Thắng, khẳng định có thực lực kinh người, cũng không chủ động ra tay, từng người lộ ra kiêng kị.

- Phải chết hai cái nữa mới được, các ngươi là tự sát, hãy để ta ra tay?

Đối với sát cơ của bọn hắn, Nhiếp Vân làm như không thấy, mí mắt khẽ nhấc, hừ nhẹ một tiếng.

- Muốn giết chúng ta, ngươi cũng phải có bổn sự này mới được, cùng một chỗ động thủ!

Không nghĩ tới thiếu niên trước mắt này còn cuồng vọng hơn nàng, Băng Vân Tuyết bước ra một bước, hàn khí rét thấu xương.

Đối với Băng Hàn chi đạo, nàng lĩnh ngộ sâu đậm, thi triển ra, có thể ảnh hưởng khí hậu trong phạm vi nhỏ, để cho chung quanh biến thành hầm băng, lúc này nổi giận ra tay, Thi Hào, Húc Diêu ở sau lưng Nhiếp Vân chỉ cảm thấy toàn thân cứng đờ, tựa như lập tức biến thành bức tượng, ngay cả tư duy cũng như bị đông lại.

Hai người một đường từ Bách Nhân đảo giết ra, sớm đã có ăn ý nhất định, Băng Vân Tuyết vừa ra tay, Khấu Tân cũng đồng thời xuất thủ.

Công kích của hắn hoàn toàn bất đồng La Thắng, Băng Vân Tuyết, như là mặt trời, chiếu rọi Cửu Châu, tựa như Phật Đà đến thế gian, thực chủ hiện thân, để cho người từ sâu trong đáy lòng không sinh ra năng lực chống lại.

Thái Dương Bát Nhã Quyền!

Tuy Tà Nguyệt Chí Tôn Vực không có Phật giới, không có tăng lữ, nhưng có võ kỹ tương tự Phật môn, lúc này sử xuất, không gian chung quanh như bị giam cầm, khắp nơi đều là quang bích.

Hai người công kích cường đại, Nhiếp Vân cũng không sợ hãi, ánh mắt như nước, tiến về phía trước một bước, bàn tay lướt qua, một đạo kiếm quang phun ra nuốt vào.

Rầm ào ào!

Băng Hàn chi lực giam cầm ở dưới kiếm quang trùng kích biến mất, phảng phất như trong đêm tối xuất hiện một ánh rạng đông, sáng chói chói mắt, không thể ngăn cản.

- Cái gì? Không có khả năng!

- Chết!

Bị đối phương một chiêu phá vỡ đại thế, hai người đồng thời lộ ra thần sắc kinh khủng, sắc mặt biến hóa, Tiên lực tuôn ra, như thủy triều nổ vang.

Nhẹ nhàng cười cười, lần nữa bước ra, Nhiếp Vân phảng phất như nhiều ra hai cánh tay, Húc Nhật kiếm như chia ra làm hai, hàn mang đứng vững, bình bạc chợt phá.

PHỐC! PHỐC!

Băng Vân Tuyết, Khấu Tân tuôn ra Tiên lực cũng không ngăn cản được, nơi cổ họng có hai lỗ máu chảy ra máu tươi, thẳng đến sắp chết, bọn hắn cũng không hiểu rõ, gia hỏa trước kia bị truy chật vật không chịu nổi, vì sao đột nhiên có được thực lực đáng sợ như thế.

- Ba cường giả Nhất Thiên Đại Đạo cứ như vậy chết rồi...

Thi Hào, Húc Diêu từ trong đóng băng khôi phục lại, nhìn thi thể nằm trên đất, liếc mắt nhìn nhau, từng người từ trong thần sắc đối phương thấy được khiếp sợ nồng đậm.

Tuy bọn hắn sớm biết chủ nhân này rất cường đại, nhưng nằm mơ cũng không nghĩ tới sẽ cường đến loại trình độ này!

Giơ tay nhấc chân đánh chết ba cường giả Nhất Thiên Đại Đạo... Đây rốt cuộc là thực lực gì? Nhưng vì sao từ bên ngoài nhìn vào, chỉ là Tru Thiên cảnh sơ kỳ?

- Đáng tiếc, không có phù lục danh ngạch...

Đánh chết ba người, Nhiếp Vân trộm qua tất cả vật phẩm của đối phương, bất quá trên người ba người này, cũng không có phù lục danh ngạch.

Trong nội tâm đang cảm khái, liền cảm thấy một cổ đại lực vọt tới, Bách Nhân đảo khảo hạch hoàn tất, Nhiếp Vân lập tức bị trận pháp bao phủ, di chuyển ra khỏi hòn đảo.

- Chủ nhân, chúng ta phát Hỗn Độn thệ ngôn, triệt để thuần phục ngươi, có thể thông qua linh hồn liên hệ cảm ứng được vị trí của ngươi, sau khi khảo hạch xong, chúng ta sẽ tới tìm ngươi!

Trong đầu có hai cổ ý niệm đồng thời truyền đến, lập tức thân thể Nhiếp Vân nhoáng một cái, một lần nữa trở lại Đại Mạc thành Tà Nguyệt Các.

Thi Hào, Húc Diêu không phải ở Đại Mạc thành Tà Nguyệt Các, cho nên thông qua Bách Nhân đảo, sẽ được truyền tống đến địa phương bọn hắn tham gia khảo hạch.

Cảm ứng thoáng một phát, quả nhiên phát hiện có thể cảm ứng được hai người, Nhiếp Vân thầm khen Hỗn Độn thệ ngôn thần kỳ.

Hỗn Độn thệ ngôn này một khi triệt để quy thuận, sẽ có chút tương tự thiên phú Tuần Thú sư ở Thiên Địa lục đạo, chủ nhân có thể vô điều kiện khống chế người hầu của mình, thậm chí cách xa thiên sơn vạn thủy, cũng có thể một ý niệm để cho hắn tử vong.

Cho nên, mặc dù hai người này không ở trước mặt, cũng không sao cả. Chế ngự ở Hỗn Độn thệ ngôn ước thúc, là quyết không dám phản bội.

..............................

Từ khi Nhiếp Vân tiến vào Bách Nhân đảo, mỗi ngày Tiểu Linh đều tới Tà Nguyệt Các, thấy bộ dáng của hắn gấp gáp, Nhiếp Đồng không có biện pháp, cũng chỉ có thể theo tới.

- Chủ nhân đã đi vào ba ngày rồi, sao đến bây giờ còn chưa đi ra? Không có việc gì a!

Vẻ mặt Tiểu Linh lo lắng.

- Ngươi là khí linh của ca ca, hắn có việc ngươi không phải có thể dễ dàng cảm ứng ra sao?

Nhiếp Đồng bất đắc dĩ nhìn đối phương.

- Chủ nhân bây giờ là không có việc gì, nhưng thực lực của hắn không đủ, trong thời gian ngắn có thể ẩn núp, một khi Bách Nhân đảo còn lại dưới mười người, liền không thể không ra mặt chiến đấu...

Nhớ tới Bách Nhân đảo tàn khốc, Tiểu Linh có chút sợ hãi.

- Ngươi cứ yên tâm đi, ca ca khẳng định không có việc gì!

Nhiếp Đồng lắc đầu.

- Yên tâm? Ngươi cũng không phải không có nghe nói, lần này Quy Khư Hải một vạn năm một lần tuyển nhận đệ tử, Bách Nhân đảo cạnh tranh càng thêm tàn khốc, nghe nói rất nhiều cường giả Lục Bách Đạo, Thất Bách Đạo cũng tham gia khảo hạch, ngươi là đệ đệ của chủ nhân, sao một chút cũng không lo lắng an nguy của hắn?

Tiểu Linh có chút nhịn không được.

- Tiểu Linh, ngươi đối với ta không tin tưởng như vậy sao?

Nhiếp Đồng còn chưa nói, trong phòng Truyền Tống Trận của Tà Nguyệt Các truyền đến một tiếng cười khổ, Nhiếp Vân đi ra.

- Chủ nhân, ngươi thông qua được...

Tiểu Linh vội vàng chạy ra đón chào, hưng phấn đến thiếu chút nữa nhảy lên.

- Không thông qua, bề ngoài giống như ra không được a!

Nhiếp Vân khoát tay.

Bách Nhân đảo chỉ có thông qua mới có thể ly khai, không thông qua, chứng minh đã chết.

- Ách... Như thế a!

Tiểu Linh xấu hổ.

Tuy nàng là khí linh của Hỗn Độn thần binh đỉnh phong Thiên Huyền điện, nhưng cô độc trăm triệu năm, tâm tính không khác gì hài tử.
Bình Luận (0)
Comment