Vô Tận Đan Điền

Chương 2084

- Dược hương hóa long... Gốc dược liệu này tuyệt đối đã đạt tới mấy trăm vạn năm…

Gốc dược liệu trước mắt này gọi Kim Lăng Thảo, là một loại bảo vật vô thượng chuyên môn thối thể luyện hồn. Cho dù là đại đạo có thể lĩnh ngộ, thế nhưng hồn phách và thân thể thì chỉ có thể dựa vào tích lũy chậm rãi, cũng có thể dùng linh dược đề thăng.

Tốc độ lĩnh ngộ đại đạo của Nhiếp Vân đã vượt xa linh hồn thân thể, gốc dược liệu này… Nếu như có thể thu được, đồng thời luyện hóa, đối với hắn mà nói, tuyệt đối có tác dụng cực lớn!

Thiên Địa Lục Đạo đem thiên phú thân thể chia làm sáu cấp bậc, theo thứ tự là: Tinh lực tiên thể, Chí tôn tinh thể, Tiên Thiên linh thể, Hoang Cổ Thánh Thể, Thiên Địa Thánh Thể, Hỗn Độn Thánh Thể.

Trước đây Nhiếp Vân dùng Hỗn Độn Linh Dịch đạt được cấp bậc Hoang Cổ Thánh Thể, sau khi luyện hóa Ám Ma Chi Tâm, trực tiếp đột phá đạt tới cấp độ cao cấp nhất là Hỗn Độn Thánh Thể. Loại này thể chất này dù có du lịch Hỗn độn hải dương, không dùng tới tiên lực thì cũng sẽ không bị thương tổn, là thân thể bổn nguyên nhất của hỗn độn.

Phân cấp thiên phú thân thể trong hỗn độn so với Thiên Địa Lục Đạo cao cấp hơn, Hỗn Độn Thánh Thể cũng không phải là cấp bậc cao nhất. Bên trên còn có Bất Diệt Thánh Thể, Chúa Tể Thánh Thể và Phong Vương Thánh Thể!

Hỗn Độn Thánh Thể là Tà Nguyệt Chí tôn vực thánh thể mà hầu như Thiết Giáp tướng và những người thực lực trên Thiết Giáp tướng đều có được. Có thể du lịch hỗn độn mà không bị thương tổn, còn Bất Diệt Thánh Thể, chỉ có đạt tới thực lực Kim Giáp Tướng thì mới có thể đạt được, bất tử bất diệt, bất hủ.

Đương nhiên, đây chỉ là một loại các nói mà thôi. Giống như thế giới Tu La vương kia vậy. Một khi bổn nguyên thế giới bị hủy diệt, khi còn sống có khả năng sẽ không có việc gì, chỉ khi nào tử vong, thi thể cũng sẽ hóa thành tro bụi mục nát.

Chúa Tể Thánh Thể là thân thể mà chỉ có vương giả Cấp bậc Chúa Tể mới có, toàn thân được ba nghìn đại đạo viên mãn ôn nhuận. Trình tự sinh mệnh khác với tu luyện giả phổ thông rất rõ ràng, linh hồn cũng có cấp độ đại đạo viên mãn, loại cường giả này, cho dù đứng ở trước mặt rồi lại để cho cường giả hai nghìn chín trăm đại đạo tùy ý công kích, sợ rằng cũng không thể làm thương tổn đám người mảy may.

Về phần Phong Vương Thánh Thể, có người nói chỉ có cường giả Phong Vương mới có, bất cứ thứ gì cũng không thể làm hư hao, Hỗn Độn thần binh đỉnh phong nện vào trên mặt, chẳng nhữn mặt không có việc gì mà thứ vỡ lại là Hồn Độn thần binh đỉnh phong.

Vài loại thánh thể này, thiên phú thân thể cực đại, Nhiếp Vân không ngừng tu luyện, lĩnh ngộ đại đạo. Đến bây giờ bất quá cũng chỉ là Hỗn Độn Thánh Thể đỉnh phong mà thôi. Khoảng cách cho tới Bất Diệt Thánh Thể còn có một đoạn chênh lệch, nếu như có thể đoạt được gốc dược liệu này, lại luyện thành đan dược để dùng. Khi đó hắn hoàn toàn có thể một lần đột phá gông cùm, đạt tới tầng thứ cao hơn.

Bất Diệt Thánh Thể của hắn cho dù không dùng tới đại đạo lĩnh ngộ, thế nhưng cũng có thể bó chết Kim Giáp Tướng bình thường.

Hơn nữa gốc dược liệu này, dược hương giống như cự long bay lượn, hiển nhiên đã đạt tới trình tự dược hương hóa long. Dược liệu có thể xuất hiện loại hiện tượng này, tuyệt đối đã có tuổi tác trên trăm vạn năm tháng, mỗi một gốc đều trân quý vô cùng, không thua một kiện Hỗn Độn thần binh đỉnh phong.

- Nhìn xem có linh thú trông coi hay không!

Mặc dù vô cùng động tâm đối với gốc dược liệu này, thế nhưng Nhiếp Vân cũng không lỗ mãng tiến lên, mà là Thiên nhãn xoay tròn chung quanh, liên tục tìm kiếm mọi thứ bên trong sơn cốc.

Linh dược lợi hại như vậy, bình thường đều có linh thú trấn thủ, không qua loa được.

Tìm bên trong sơn cốc một vòng, vẫn không có phát hiện ra cái gì, hắn nhìn xuống phía dưới, quả nhiên nhìn thấy chỗ làm cho hắn cảm thấy không thích hợp.

Ở mấy chục thước dưới đất có một thảm thực vật lớn sinh trưởng, mặt trên có vô số dây, rậm rạp ước chừng hơn mười đầu, giống như xúc tua, ở trong bùn đất chậm rãi đung đưa, đè ép nham thạch chung quanh sang một bên.

Nếu như chỉ là chậm rãi đung đưa thì cũng sẽ không làm cho Nhiếp Vân chú ý, mấu chốt là gốc cây Kim Lăng Thảo làm cho hắn động tâm này lại đột nhiên sinh trưởng phía trên thảm thực vật này.

- Chẳng lẽ là... Thiên Tâm Đằng?

Đột nhiên, một cái tên xuất hiện ở trong đầu Nhiếp Vân.

Trong lúc ở cấp thứ sáu Tàng Thư các tìm kiếm chuyện về thiên đạo, cho dù không có thu hoạch quá lớn, nhưng mà cũng làm cho hắn biết được không ít tri thức. Thiên Tâm Đằng này chính là thứ ghi lại bên trong một quyển thư tịch ở trong đó.

Thiên Tâm Đằng, một loại sinh mệnh cổ hỗn độn, xen giữa động vật và thực vật, có thể hấp thu linh khí trong hỗn độn cùng với lực lượng trong cơ thể người ta để tăng trưởng, trạng thái hoàn mỹ thậm chí còn có thể với cường giả hai nghìn chím trăm đại đạo!

Đây là một loại sinh mệnh phi thường kỳ lạ.

Thứ trước mắt này nhìn cực nhỏ, xem chừng chưa diễn sinh được bao lâu, khoảng cách tới trạng thái hoàn mỹ cũng còn có chênh lệch rất lớn. Bất quá, dù vậy, chỉ sợ cũng có được lực lượng mạnh hơn Kim Giáp Tướng bình thường a.

Nếu như chỉ bằng vào hấp thu linh khí tăng trưởng mà nói, không có hàng ức vạn năm thì căn bản không khả năng có được quy mô như vậy. Nhất định thứ này lợi dụng Kim Lăng Thảo mê hoặc đệ tử tham lam đến đây, sau đó lại dùng kế thôn phệ.

Hấp thu lực lượng trong cơ thể tu luyện giả, thứ này tấn cấp rất nhanh, nếu như thôn phệ đủ nhiều, hoàn toàn có thể rút ngắn thời gian tấn cấp, trở thành quái vật lớn kinh khủng làm cho mọi người sợ hãi.

- Nếu như có thể đem nó luyện hóa, khiến cho nó trở thành của ta, như vậy giá trị so với Kim Lăng Thảo còn lớn hơn rất nhiều.

Nhiếp Vân hưng phấn.

Gốc Thiên Tâm Đằng này có khả năng ngay cả đám người tông chủ cũng không biết, nếu sớm biết như vậy thì tuyệt không sẽ tùy ý để cho nó trưởng thành, nhất định đã sớm luyện hóa.

Thứ này giống như yêu sủng vậy, có thể thu phục trở thành sủng vật sớm một ngày, lại dốc ra một lượng lớn vật phẩm. Khi đó hoàn toàn có thể khiến cho nó trong khoảng thời gian ngắn trở thành cường giả có thể so với hai nghìn chím trăm đại đạo!

Có loại cường giả yêu sủng này, đừng nói là đệ tử chưởng giáo tứ đại tông môn chưởng giáo, cho dù là chưởng giáo tự mình tới, chỉ sợ cũng có thể đánh chết!
Bình Luận (0)
Comment