Vô Tận Đan Điền

Chương 2635

- Không sai, chính là A Da Nạp. Cũng chính là chủ nhân của A Da Nạp vương quan đang ở trong tay ca ca! Bản thân hắn đã có thực lực cao hơn chúng ta, lại có thần binh Phong vương. Cả hai phối hợp với nhau, chúng ta căn bản không phải là đối thủ của hắn.

Nhiếp Đồng lắc đầu một cái. Trên mặt tràn ngập vẻ cảm khái:&- Khi chúng ta đang cảm thấy không thể nào chiến thắng được, dưới cơ duyên xảo hợp, Tu La vương lại lấy được một món thần binh Phong vương, cũng chính là thanh Tu La kiếm đang ở dưới chân của chúng ta hiện tại.

Theo lời của hắn, Nhiếp Vân cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy thanh kiếm này đem khí tức phong mang thu liễm vào bên trong. Nhìn qua giống như là một đầu cự long đang đi qua Hỗn Độn đại dương, lúc ấn lúc hiện. Thần long kiến thủ bất kiến vĩ. Một khi xuất hiện, khai thiên tích địa, thạch phá thiên kinh.

- Có sự sắc bén của Tu La kiếm, hơn nữa lại thêm bố cục xảo diệu của tứ đại cường giả Phong vương. Cho dù A Da Nạp có cường đại cũng vẫn bị vây quanh hoàn toàn, song phương giao chiến mười ngày mười đêm. Cuối cùng gia hỏa dị tộc có thực lực mạnh mẽ này đã bị bị liên thủ chém giết!

Nhiếp Đồng nói đến đây. Trên mặt không những không có vẻ hưng phấn và đắc ý, ngược lại còn khẽ cau mày:&- Vốn chúng ta đã cho rằng lần này đã giải trừ được nguy nan. Thế nhưng lại không nghĩ rằng, đây mới chỉ là khởi đầu của cơn ác mộng!

- Cơn ác mộng?

Nhiếp Vân có chút sửng sốt.

Những người này đã bị giết. Có lẽ nguy hiểm cũng đã được giải trừ mới đúng a, vì sao lại nói khởi đầu của cơn ác mộng?

- Chẳng lẽ là... Sống nhờ, sống lại?

Đột nhiên nghĩ đến một chuyện, con ngươi của Nhiếp Vân không nhịn được co rụt lại.

Hắn và những thi thể này rất là quen thuộc. Những gia hoả quái dị này chẳng những thực lực cường đại, lại còn có chút quỷ dị. Đó chính là sau khi chết còn có thể ăn mòn linh hồn của con người, tiến hành ký sinh!

Loại ký sinh này giống như một loại động vật gì đó vậy, khiến cho người ta khó lòng phòng bị. Cho dù dùng thực lực của hắn bây giờ, một khi nghĩ tới loại cảm giác đáng sợ kia, trong lòng vẫn không nhịn được có chút sợ hãi.

- Đúng vậy, chính là sống nhờ, phục sinh!

Nhiếp Đồng cũng không có để cho hắn chờ quá lâu. Ngay lập tức nói ra câu trả lời:

- Đám gia hoả quỷ dị này sống lại, mà đối tượng ký sinh đầu tiên chính là A Dục Vương!

- Lúc ấy vì chém giết A Da Nạp, tứ đại cường giả Phong vương đại chiến mười ngày mười đêm, đã là đèn cạn dầu, thực lực trăm không còn một. A Dục Vương bị một đạo hắc tuyến quỷ dị của đối phương ăn mòn linh hồn, lập tức rơi vào điên cuồng!

- Những cường giả Phong vương còn lại, lúc mới bắt đầu cũng không biết là chuyện gì xảy ra. Cho nên đã bỏ qua thời gian cứu chữa tốt nhất. Mặc dù sau đó cũng đã liên hợp xuất thủ chế trụ linh hồn quỷ dị của đối phương. Đáng tiếc, bởi vì chậm cho nên linh hồn quỷ dị của đối phương đã hoàn toàn dung hợp vào với linh hồn của A Dục Vương, tạo thành một hình thái đặc thù!

Nói đến đây Nhiếp Đồng nhìn qua hắn, lại nói:&- Loại hình thái đặc thù này, chắc hẳn ca ca cũng đã biết a!

- Ta biết? Làm sao ta biết được chứ?

Không nghĩ tới đối phương lại hỏi như vậy, Nhiếp Vân có chút sửng sốt, đang định lắc đầu. Đột nhiên hai mắt của hắn trợn tròn lên.&- Chẳng lẽ là... Linh hồn cộng sinh?

Linh hồn cộng sinh, lần đầu tiên khi Nhiếp Vân biết chính là do linh hồn của mẫu thân Dịch Thanh và Di Hoa dung hợp vào một chỗ, không thể phân chia! Tiếp đó chính là Nhiếp Đồng trước mắt!

Linh hồn của Nhiếp Đồng và ý chí của Tu La vương dung hợp vào một chỗ. Hai người cộng sinh, khiến cho hắn giống như tinh thần bị phân liệt, có hai loại nhân cách vậy.

- Đúng vậy, đó chính là linh hồn cộng sinh! Loại cộng sinh này, lúc ấy tứ đại vương giả cũng là lần đầu tiên biết, cũng là lần đầu tiên khái niệm này xuất hiện ở trong Hỗn Độn đại dương!

Nhiếp Đồng tràn ngập cảm khái nói.

- Vậy... Sau đó cái linh hồn cộng sinh kia thì sao?

Nhiếp Vân tiếp tục hỏi.

Linh hồn của A Dục Vương và đối phương linh hồn cộng sinh. Trừ hắn ra, những người khác căn bản không có cách nào loại trừ. Ban đầu Nhiếp Đồng có thể tránh thoát được Tu La vương cũng là bởi vì đối phương nhìn thấy linh hồn Hỗn Độn vương thạch, chủ động rời đi, cho nên mới có thể thoát thân được.

A Da Nạp biết một khi mình rời khỏi linh hồn của A Dục Vương nhất định sẽ bị chém giết, làm sao đối phương có thể làm như vậy được chứ?

- Sau đó... Vì không muốn để cho A Dục Vương vẫn lạc. Ba đại vương giả khác chỉ có thể thỏa hiệp!

Nhiếp Đồng thở dài một tiếng:

- Bất quá, thỏa hiệp này cũng chỉ là tạm thời mà thôi. Tất cả mọi người đề mau chóng nghĩ biện pháp muốn giải quyết sớm chuyện này! Để cho linh hồn của một dị tộc sinh tồn ở trong đầu A Dục Vương, bản thân chuyện này đã có nguy hiểm rất lớn!

- Ai ngờ, chúng ta thỏa hiệp, đối phương lại không chịu thỏa hiệp. Không biết hắn dùng phương pháp gì mà lại lặng lẽ báo cho những dị tộc khác. Kết quả, khi chúng ta đang cho là Hỗn Độn đại dương đã lần nữa khôi phục lại sự yên bình thì lại có một đám dị tộc nhiều hơn xuất hiện, tiến vào tam giới!

- Bọn họ so với A Da Nạp còn càng thêm hung tàn. Bất quá tứ đại cường giả Phong vương đã có một lần kinh nghiệm chiến đấu. Cho nên cũng không hống hoảng giống như lần đầu tiên như, trong lúc chiến đấu, A Da Nạp vương quan đã bị đánh tan, vô số dị tộc tử vong...

- Tứ đại Chí Tôn vực trong lần chiến đấu này, cũng vỡ nát không sai biệt lắm, không biết đã có bao nhiêu ức vạn sinh linh hoàn toàn tử vong, không có biện pháp sống lại! Tứ đại Chí Tôn vực vốn phồn vinh thịnh vượng lại nhanh chóng trở nên hoang tàn vắng vẻ, khắp nơi đều là vết thương.

- Thảm trạng của Tà Nguyệt Chí Tôn vực đã hoàn toàn kích phát ý chí chiến đấu của A Dục Vương. Linh hồn gắt gao áp chế đối phương. Vì vậy cho dù A Da Nạp có lợi hại, thế nhưng cũng không có bất kỳ biện pháp nào khác! Cuối cùng hắn chỉ có thể thỏa hiệp. Bất quá, hắn cũng có môt yêu cầu cuối cùng. Đó chính là nhất định phải chém giết Tu La vương!

- Nhất định phải chém giết Tu La vương? Tại sao?

Lần này đến phiên Nhiếp Vân có chút không rõ.

Tứ đại cường giả Phong vương đều cùng chiến đấu với đối phương, vì sao lại không phải là người khác, mà nhất định phải chém giết Tu La vương chứ?
Bình Luận (0)
Comment