Vô Tận Đan Điền

Chương 3323

Ầm Ầm!

Không thấy được lực lượng chấn động, cũng không có cảm nhận được năng lượng tuôn ra. Thế nhưng Đại Tế Tự lại trực tiếp bị định thân ở trên không trung, giống như côn trùng bị đông cứng bên trong khối băng vậy. Vô luận giãy dụa như thế nào cũng không thể nhúc nhích nổi lấy một cái.

- Nhị Tế tự!

Sauk hi làm xong những chuyện này, Nhiếp Đồng quay đầu nhìn về phía Nhị Tế tự đang bị trọng thương, ngón tay khẽ động một chút.

Tuy nhiên, khác hẳn với chuyện mà Đại Tế Tự gặp phải. Vết thương trên người của Nhị Tế tự dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được nhanh chóng lành lại. Khí tức vốn uể oải vô cùng, ngay sau đó đã trở nên cường đại.

- Quyền khống chế? Sáu thành quyền khống chế của Đại Tế tự đều trở thành của ta sao?

Cảm nhận được biến hóa của thân thể, Nhị Tế tự lập tức biến sắc, khuôn mặt vì hưng phấn mà có chút ửng hồng.

Nương theo một ngón tay của đối phương thì hắn đã biết rõ, vừa rồi Nhiếp Đồng này đã đem sáu thành quyền khống chế đoạt được từ trên người Đại Tế Tự, rót vào trên thân thể của hắn. Nói cách khác, từ giờ trở đi hắn đã có tám thành rưỡi lực khống chế đối với Kiếm Linh cốc!

Đương nhiên, loại lực lượng này là do thiếu niên này một tay giao cho. Cho nên đối phương vẫn như trước, có thể dùng một lời nói hủy bỏ tư cách này của hắn.

- Đại Tế Tự làm trái lại tổ huấn, phá hỏng quy củ Kiếm linh cốc, hiện tại ta sẽ giao hắn cho các ngươi xử trí!

Sau khi làm xong những chuyện này, Nhiếp Đồng nhàn nhạt nói ra một câu, ngón tay nhẹ nhàng bắn ra một cái. Đại Tế Tự bị giam cầm ở trên không trung lập tức bay về phía Nhị Tế tự.

- Đa tạ!

Thấy Nhiếp Đồng không có giết chết Đại Tế Tự mà lại giao cho mình, Nhị Tế tự đã biết rõ đối phương cố ý làm như vậy. Để cho tộc nhân dùng tộc quy tiến hành xử phạt đối với Đại Tế Tự, cho nên trong lòng hắn không nhịn có chút được cảm kích.

- Ca ca!

Không để ý tới hắn đang cảm kích, Nhiếp Đồng quay đầu nhìn về phía Nhiếp Vân một cái.

- Ta biết ngay đệ sẽ thành công mà!

Nhiếp Vân vui mừng gật gật đầu, cười ha hả, lập tức thu Viêm Hoàng điện vào trong Nạp Vật thế giới.

Nếu như đã không có nguy hiểm, như vậy cũng không cần phải tiếp tục trốn ở bên trong làm gì.

Đối với việc đệ đệ có thể được Lục Hi Đại Đế tán thành, chuyện này hắn cũng không có chút nghi ngờ nào.

Có được máu tươi và miếng phù lục kia của Lục Hi, muốn được tán thành và luyện hóa cả Kiếm Linh cốc chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Chính là bởi vì như thế, cho nên sau khi gặp được nguy hiểm, hắn mới để cho Nhị Tế tự lập tức mang Nhiếp Đồng rời đi, nắm chắc thời gian tiếp nhận truyền thừa.

Tuy nhiên, theo hắn thấy, muốn được Lục Hi Đại Đế tán thành cần phải tốn không ít thời gian. Thế nhưng hắn có nằm mơ cũng không có nghĩ tới mọi chuyện lại nhanh như vậy.

- Nếu như không có ca ca thì đệ không có khả năng thành công a!

Nhiếp Đồng cười nói.

Hắn biết rõ nếu như không phải có ca ca của hắn trợ giúp, cho dù thiên phú của hắn mạnh mẽ tới đâu, muốn được Lục Hi Đại Đế tán thành cũng là chuyện không thể nào.

Ít nhất máu tươi của Lục Hi, còn có phù lục, tất cả mọi thứ hắn đều không có được.

- Giữa huynh đệ chúng ta không cần phải nhiều lời...

Nhiếp Vân cười cười, liếc nhìn kỹ đệ đệ một cái, lại không nhịn được có chút sững sờ:

- Đây là phân thân của đệ sao?

Lúc này hắn mới phát hiện ra, người xuất hiện ở trước mặt hắn cũng không phải là bản tôn của đệ đệ, mà là phân thân của đối phương.

- Đúng vậy, đây là một ý niệm phần thân của đệ. Còn bản thân vẫn đang tiếp nhận truyền thừa, tạm thời không có cách nào đi ra ngoài được.

Nhiếp Đồng cười cười:

- Ca ca yên tâm đi, nếu như không có bất ngờ gì xảy ra. Khi đệ đi ra, tất sẽ có thể phá tan cửa ải cuối cùng, trở thành cường giả Đại Đế chính thức a!

- Trở thành cường giả Đại Đế?

Hai mắt của Nhiếp Vân sáng ngời, trong mắt tràn ngập vẻ khó có thể tin tưởng.

- Không phải cường giả Đại Đế không thể truyền thừa, chỉ có thể dựa vào bản thân tự mình lĩnh ngộ hay sao?

Cường giả Đại Đế là tồn tại siêu việt Thiên Đạo, cần tự mình lĩnh ngộ, tìm kiếm đại đạo thích hợp với chính mình, nếu như truyền thừa có thể đạt được Đại Đế. Như vậy cả Thần giới cũng không có tình trạng người trở thành cường giả Đế cấp chỉ có số ít như vậy a.

- Truyền thừa của Lục Hi Đại Đế cũng không thể khiến cho đệ đột phá, thế nhưng trong lòng của đệ đã có kiếm đạo thuộc về mình. Nếu như mượn con đường của hắn tiến lên có thể làm cho đệ bớt đi không ít quanh co, tìm được tới giới hạn của mình! Ca ca không cần lo lắng, đệ đã biết rõ phương hướng, nhất định sẽ có thể thành công được!

Biết rõ hắn đang nghĩ cái gì, Nhiếp Đồng giải thích, trong mắt mang theo vẻ dặn dò:

- Thời gian hoàn thành quá trình này không có cách nào xác định được. Dài thì có khả năng tới ức vạn năm, ngắn thì cũng có khả năng là vài năm... Nói cách khác, ca ca, có khả năng trong khoảng thời gian này đệ đệ không thể cùng ca ca lưu lạc Thần giới. Cho nên tất cả mọi chuyện ca ca cần phải cẩn thận!

- Tu luyện cho tốt đi a, hi vọng mọi chuyện giống như lời đệ nói, chờ khi đệ đi ra, khi đó đệ sẽ trở thành một vị Đại Đế!

Trong lòng Nhiếp Vân vô cùng cao hứng, ngay sau đó hắn lại cười ha hả một tiếng:

- Về phần an toàn, đệ không cần phải lo lắng làm gì. Thủ đoạn khác của ca ca ta không nhiều lắm, thế nhưng chỉ riêng thủ đoạn bảo vệ tính mạng lại có không ít, lại nói, có Thần Nông Bách Thảo Kinh và Viêm Hoàng điện ở trên người, cho dù muốn chết... Cũng không có dễ dàng như vậy a!

- Được, vậy đệ đi đây, đây chỉ là một đạo ý niệm của đệ. Không thể ngây ngốc ở bên ngoài quá lâu được.

Nhiếp Đồng khẽ gật gật đầu, thân thể dần dần trở nên mờ nhạt, sưu một cái rồi lập tức biến mất.

Hắn biết rõ lời của ca ca nói là thật, nếu như chỉ bàn về thủ đoạn bảo vệ tính mạng thì ca ca so với hắn cường đại hơn quá nhiều. Lại tăng thêm ca ca thông minh tuyệt đỉnh, cho dù một mình lưu lạc ở bên ngoài thì cũng sẽ không có vấn đề gì quá lớn.

- Sưu!

Thấy thân ảnh của đệ đệ đã biến mất, Nhiếp Vân biết rõ đệ đệ đã định toàn lực luyện hóa máu tươi của Lục Hi, trùng kích lên cảnh giới cao hơn. Vì vậy hắn cũng không nói thêm một lời nào nữa mà chỉ ngẩng đầu nhìn về phía trước.

Lúc này Đại Tế Tự đã bị đám người Nhị Tế tự trói chặt, vây vào giữa.
Bình Luận (0)
Comment